Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 100

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100


Lúc này Thiệu Dương công chúađãnhận được tin trước, vừa nghe báo phụ thân của Thái phó đến, cũng có chút luống cuống chân tay, vội vàng để Xảo nhi hầu hạ thay trang phục

“Thái phó hành động như vậy, là vì sao?” An Xảo Nhi quan tâm tới tiểu chủ nhân, vừa giúp Thiệu Dương chải đầu, vừakhôngyên lòng hỏi.

Thiệu Dương công chúa thở dài: “Trùng hợp thôi, muội muội ta cũng giận dỗi đâu đâu để sinh ra nhiều câu chuyện thế này. Thái phó cũng thế, cứ muốn gìthìlàm đó. Haiz, là do hoàng tộc suy thoái, nênhắnđúng là xem hoàng gia Niếp thị như bình dân bá tính, nên học theo bọn họ đến phủ hạ sính lễ phảikhông?”

Lúc này, Xảo nhi tay chân nhanh nhẹn giúp đỡ Thiệu Dương đem đai lưngtrênbộ lễ phục rút hết ra, làm cho làn váy rộng thùng thình, lại phối hợp với chiếc khăn quàngtrêncổ thả hướng phía ngực buông xuống vừa vặn che giấu bụng bầu nhô lên, nhìn qua vừa thong thả lại xinh đẹp.

Đến tiền sảnh, Thiệu Dương công chúa liền thấymộtđôi phu thê trung niên, trông thấy mình liền lập tức đứng dậy cúi đầu thi lễ, dáng vẻ hiền từ, nam khôi ngô trang nhã, nữ dịu dàng đoan chính. Như vậy xem ra, diện mạo của Vệ Lãnh Hầu giống mẫu thân nhiều hơn, nhưng sắc sảo hơn Vệ phu nhân, xem rahắnđược nhận tinh hoa từ phụ mẫuhắntruyền cho. Chỉ là bình thườngtrêngương mặt của Vệ Lãnh Hầu đại nhân sát khí quá mạnh mẽ, nên đại đa số đềukhôngdám nhìn thẳng, vì thế màkhôngai chú ý tới dung mạo tuyệt mỹ, động lòng người kia.

khôngcó nhi tử ở đây, phu thê Vệ thị cũngkhôngbiết nênnóichuyện gì với Bát công chúa, vấn an xong, được công chúa ban ghế ngồi, cũng chỉ dám đặt mông ở mé ghế chứkhôngdám ngồi thẳng.

Thiệu Dương cũngkhôngbiết phảinóigì, cũngkhôngbiết phải khoản đãi phụ mẫu của Diêm vương đại nhân như thế nào mới tốt? Sợ bản thânkhôngcẩn thậnnóisai, lại rước lấy rắc rối cho muội muội, trong lúc nhất thời cả ba người đều im lặng,khôngkhí nhất thời có chút xấu hổ.

Sau khoảng thời gianmộtchén trà, Thái phó đại nhân mới khoan thai đến chậm, đầu đội kim quan, lưng mang ngọc đái, mắt phượng tỏa sáng, thần thái phấn khỏi, tùy ý hướng Thiệu Dương nghiêng người xem như thỉnh an, sau đó liềnnóivới phụ mẫu: “Cha mẹ tới sớm như thế,khôngbiếtđãdùng qua bữa sáng hay chưa?”

Vệ lão gia trước mặt Thiêu Dương công chúakhôngdám tức giận, cũngkhôngtiện giơ cao gậy gỗ lên, nên nén giậnnói: “khôngsớm đâu, ta và nương ngươi cũngkhôngđói!” Thái phó gật gật đầu, nghĩ cũng đúng, áng chừng cũngđãđến giờ dùng bữa trưa.

Đúng lúc này, Thiệu Dương công chúanhỏgiọngnói: “ Bản cungđãsớm dặn phòng bếp chuẩn bị ngự thiện, cũngkhôngbiết khẩu vị của nhị lão như thế nào, trong thực đơn có rau, có thịtkhôngbiết nhị lão có ăn kiêng haykhông? “

Vệ phu nhân vội vàngnói: “Sao dám làm phiền, lần này tiến đến cũng là quấy rầy công chúa, sao dám ở lại chỗ này dùng bữa!”

Trong lúcnóichuyện, Thái phó phất phất tay để thị nữ bên cạnh đưa thực đơn bữa trưa tới, cao thấp đánh giámộtphenhắnliền chọn thêm mấy thứ mà phu thê Vệ thị thích ăn, còn có những món ăn vặt mà Niếp Thanh Lân quen ăn

,

ngược lại cảm giác nhưhắnmới chính là chủ nhân ở đây. Phu thê Vệ thị thấy khó xử trong lòng, trước mặt bát công chúakhôngdám ngóc đầu nhìn lên.

Đúng lúc này, Vĩnh An công chúa rốt cục cũng khoan thai đến. Vệ lão gia thân là nam tử nênkhôngdám ngẩng đầu nhìn công chúa, nhưng Vệ phu nhânđãnhanh chóng đứng lên, liếc nhìn Vĩnh An công chúa, chỉmộtcái liếc mắtnhẹthôiđãlàm trong lòng bà chấn động.

Chỉ thấy vị công chúa kia mặc dùkhôngcao, nhưng dáng người yểu điệu, eo thon, mông đầy, dáng vẻ xinh đẹp tinh tế từ trước đến nay bà chưa từng nhìn thấy. Đầu được búi kiểu Loan Phượng, làn da trắng nõn, giữa 2 mi tâm điểmmộtđóa hoanhỏmàu hồng kiều diễm, thêm vầng trán rộng, trơn bóng, đôi mắt tokhôngvẽ mà tự lung linh sinh động

,

như làn nước thu ba, thực làm người khác muốn đui mù,trênngười là chiếc váy có thêu hình chim phượngđangtung cánh với đuôi váy dài chấm đất,trêncổ tay trắng noãn như ngó sen có đeo vài chiếc vòng dương chi bạch ngọc, khi di chuyển ngẫu nhiên va chạm phát ra vài tiếng vang thanh thúy vui tai....

Toàn thân nàng đều toát lên vẻ trang nhã, cao quý há San nhi có thể sánh bằng? Cũng khó trách Ngọc nhikhôngđể nàng ta vào trong mắt. Đợi cho Vĩnh An công chúa ngồi xuống, phu thê Vệ thị vội vàng hướng nhị vị công chúa thỉnh an.

Niếp Thanh Lân ngồimộtlát liền cảm nhận sâu sắc đượckhôngkhí trong phòng có phần lúng túng, hoàng tỷ mìnhthìtrời sinh hướng nội, cho tới bây giờ cũngkhôngphải là người giỏinóichuyện, mà phu thê Vệ thị vừa thấy cũng biết là những người hiền lành chất phác, thủ lễ giữ nghĩa, đôi vợ chồng như thế sao lại có thể sinh rayêugiao đại nhân, hung tàn ngang ngược kia nhỉ?

Trong khi đó người khởi xướng, Vệ Lãnh Hầu chỉ ngồimộtbên an nhàn uống trà, được nửa cốc vẫnkhôngthấy cha mẹnóichuyện,hắnmới chau mày chậm rãinói: “Khởi bẩm Bát công chúa, hôm nay phụ mẫu của vi thần tự mình đến biệt quán bái phỏng, là muốn thay vi thần hướng công chúa cầu thân. Tuy thánh thượngđãban long ân, niệm tình thần trung quân ái quốc, tính tình kiên định vững chắc, đối nhân xử thế đủ cấp bậc lễ nghĩa, lạinóiđến giờ vẫn chưa có chính thê, tuổi tác cùng công chúa tương đương, Vĩnh An công chúa tương hợp, sớmđãcó ý muốn chiêu dụ vi thần làm Phò mã, nhưng vì có thể biểuhiệnthành ý muốn cưới công chúa Vĩnh An của vi thần, nênđãnhờ cha mẹ tự mình đến cầu thân, chu toàn cấp bậc lễ nghĩa. Đợi đến khi hồi kinh lại xin Hoàng đế ban thánh chỉ, để cho khắp bàn dân thiên hạ biết được vi thần thành tâm ái mộ Vĩnh An công chúa.”

Trừ bản thân Thái phó đại nhân vẫn bình thường, những người khác nghe xong lời này đều ngượng ngùng xấu hổ. Nhất là Vĩnh An công chúa Niếp Thanh Lân, cảm thấy Định Quốc hầu đại nhân đúng lànóiphétkhôngchớp mắt! Chính mình tự biên tự diễn, nhưng lại lưu loát như mây bay nước chảy,khôngvấp nhất làkhônghề có chút ngượng ngùng nào. Nếu như lờihắnnói, vậy còn cần mời cha mẹ đến làm chi?khôngphải chỉ cần dẫnmộtbà mối đến là xong hay sao?

Vệ phu nhân vừa nghe xong, trong lòng liền mắng, tên nghịch tử nàyđãđem phu thê bọn họ chèn ép đến mức này rồi, làm sao có thể im lặng được nữa. Thấy lão gia nhà mình cố tình trưng ramộtbộ dángkhôngmuốn nhiều lời, bà liền miễn cưỡng cười lên tiếng: “Công chúa là kim chi ngọc diệp, gia cảnh thương nhân nhà chúng thảo dân đúng làkhôngdám với tới, may nhờ tấm lòng Hoàng Thượng mênh mông đối với con trainhỏnhà thảo dân, ban long ân cuồn cuộn, coi trọng chút công lao củahắnmà phong hầu bái tướng, chỉ làkhôngbiết Vệ phủ có phúc trạch cưới Vĩnh An công chúa làm con dâu trong phủ haykhông?”

Lần này đúng làThiệu Dương công chúa bị dồn đến chân tường, bởi vì phụ nữ có thai, cảm xúckhôngnên dao động, nếu như có thể, nàng rất muốn lôi kéo Vệ phu nhân mà khóc lócmộttrận,nóicho Vệ phu nhân biết: Nhi tử của bàđangnắm trong tay tính mạng của Niếp thị bọn họ, sớmđãcưỡng chiếm trong sạch của muội muội nàng, nếu phu nhân có rảnh,thìlàm ơn khuyên lệnh langmộttiếng, làm ơn thu lại bản chất ác độc “đùa nam ăn nữ” củahắnhaykhông, “ăn nữ”thìcũng thôi, nhưng làm ơn đừng “đùa nam” nữa. Nếuđãmuốn cưới muội muội nàng,thìcó thể tha cho tính mạng của Hoàng đế haykhông?

Đáng tiếc cảm xúc chưa kịp bộc phát, Thái phó đại nhân giống như biết trước liền lia ánh mắt sắc lẹm qua,khôngcho phép nàng được nhiều lời, nàng đànhnhẹnhàngnói: “Thái phó ái mộ công chúa mọi người đều biết, nếu là Hoàng đế ân chuẩn,thìthậtsựlàmộtđoạn nhân duyên tốt…”

Thanhâmmặc dùkhônglớn, nhưng cũng làmhắnvừa lòng.

Sau khi trải qua trận này, người bên ngoàisẽkhôngcòn ai dám dòm ngó đếnVĩnh An công chúa củahắnnữa. Và cũng muốn để cho Trứng gà củahắnnhìn thấy, Cát tặc lúc trước cưỡng ép cưới, có biết làm loại cấp bậc lễ nghĩa chu toàn như thế này haykhông?

Đợi qua hai ngày nữa,hắnsẽđể Vệ Vân Chí vận chuyển ba thuyền hàng sính lễ vào kinh thành, từng rương lớn trân bảo quý giá vận chuyển kéo dài như rồng rắn nối đuôi nhau vào hoàng cung, để cho khắp thiên hạ thấy rằng Định Quốc Hầuhắncoi trọng công chúa như thế nào. Chứkhôngphải là loại nghèo kiết xác hủ lậu xui xẻo như Cát phủ, muốn dọn sạch Phượng Sồ cung về làm của riêng nhà mình.

Bởi vìcó hoàng tỷ cùng trưởng bối Vệ gia ở đây, Niếp Thanh Lân cũngkhôngdám tỏ thái độ, chỉ hơi cúi đầu xuống, ngẫu nhiên nhìn lên, liền thấy Vệ lão gia hơi trầm khuôn mặt xuống, trong lòng có chút thấp thỏmkhôngyên, giống như là ở trong lớp học, sợ mình học nghệkhôngtinh, rước lấy phu tử chán ghét mà vứt bỏ, nàng liền lo sợ bất an.

nóichuyệnmộtlúc liền tới giờ cơm trưa.mộtbàn thức ăn lớn đa dạng mà tinh xảo. Thiệu Dương công chúa ngồimộthồi, liền thấy mỏi lưng. Bởi vì nàng trước kia từng cùng Thái phó dùng bữa, lại bịhắnđột nhiên dọa sợ đến bệnh luôn, nay nghĩ đến việc dùng bữa cùng Thái phó liền cảm thấy đau dạ dày, lấy cớ mệt mỏi vô lực, liềnkhôngmuốn chuốc khổ khi ăn cơm nên xin phép cáo từ.

Đợi Thiệu Dươngđirồi, Thái phó cũng nhìn ra phụ mẫu mình vẫn là câu nệ, đợi bọn thị nữ sắp xếp bày đũa thử món ăn xong, liền bảo tất cả ra bên ngoài sảnh đợi lệnh, chỉ còn bốn người sau khi ngồi vào chỗ của mình,hắnliềnnói: “Cha mẹkhôngcần giữ lễ, cứ coi Vĩnh An như con dâu trong nhà, ở đâykhôngcó người,khôngcần phải lễ nghi phiền phức.”

Vừanói,hắnvừa múcmộtchénnhỏcanh ngân nhĩ nấu cùng bột củ sen đưa cho Niếp Thanh Lân: “Buổi sángkhôngăn gì, nàng uống chút nước này lót dạ trước rồi hãy ăn sau.”

nóixong liền dùng thìa múc từng muốngnhỏmộtđưa đến bên miệng Niếp Thanh Lân.

Niếp Thanh Lân bình thường vốn dĩđãkén ăn, kiêng ăn, làm Thái phóthậtsựlo muốn rớt tim.

Lần này bị bắt tới Bắc Cương, mắt thấy bảo bối châu tròn ngọc sáng củahắnlạikhôngduyênkhôngcớ gầyđikhá nhiều, càng làm cho Thái phó dụng tâm hơn ởtrênbàn cơm. Vốn dĩ xưa nay Thái phó cũngkhôngphải là người câu nệ tiểu tiết, cho dù là ở trước mặt cha mẹ,hắnvẫnkhôngchút để ý giống như bình thường tự mình làm những điều mình muốn.

Phía dưới bàn, Niếp Thanh Lân hung hăng nhéo đùihắn, cha mẹđangở trước mắt, màhắnlạikhônghề biết xấu hổ! Nhìn thấy mỹ nhân khẽ cong mắt trừng qua,hắnđành chậm rãi buông đũa, xoay người thản nhiênnóivới phu thê Vệ thị: “Cha mẹ, thỉnh động đũa trước.”

Phu thê Vệ thị sao dám làm, chỉ thỉnh công chúa động đũa trước, bản thân mới dám động.

Vệ phu nhân cúi đầu kinh hãi, ngồi trước mặt mình có đúngthậtlà Ngọc nhi của bàkhông? Từnhỏđến lớn,hắnluôn cao ngạo, coi trời bằng vung, cả ngày cùngmộtđám vũ phu gọi bạn xưng bè, từ trước tới nay chưa từng thấyhắnđối xử ân cần với bất cứ nữ tử nào, đối với mẹ mình cũng là cung kính có thừa, nhưng cũngkhôngphải thuộc loại người con chí hiếu, hầu hạ cơm bưng nước rót. Nhưng hôm nay lại ôn nhu dịu dàng hầu hạ như thế, chẳng lẽ bịcôhồn dạ quỷ nào nhập xác rồi?

Bên kia sắc mặt của Vệ lão gia cũng càngâmtrầm.

Lúc ông còn trẻ mặc dù coi công danh lợi lộc như cặn bã, nhưng dù sao cũng là đọc sách thánh hiền lớn lên, tuykhôngthành quân tử,đicon đường riêng của bản thân, bất kể là sống ở kinh thành hay làẩntrong núi, vẫn luôn giữ mình thanh cao,khôngnhiễm hồng trần. Nhưng đạo lí luân thường giữa quân và thần tử, tôn ti trật tự trong đó ôngkhôngcho phépphá hư, nếukhôngquốckhônggiống quốc, vua lại chẳng ra vua!

Nhưng mới vừa rồi, từ khi tên nghịch tử kia vừa bước vào phòng, ôngđãnhìn thấy rấtrõràng, công chúa Thiệu Dương trở nên khúm núm rụt rè,nóichuyện đắn đo đúng mực, đều là nhìn sắc mặt của con trai nhà ông mànóichuyện. Lại nhìn cách đối xử củahắnvới Vĩnh An công chúa, đối xử với công chúa tuổi cònnhỏnhư thế, như vậtđãở trong lòng bàn tay, hoàn toànkhônghề giống với hành động của quân thần cần phải cung kính thủ lễ

Nhìn dung nhan công chúa bất quá mới qua cập kê, cái tuổiđangmới lớn, dung mạođãkhuynh thành như vậy, thân lại là muội muội của Hoàng đế tôn quý bậc nào? Nếukhôngphải là con nhà thế gia căn cơ thâm hậu,thìlàm gì có phúc mà cưới được công chúa cành vàng lá ngọc như thế?

Nhất định là nghịch tử kia nhìn thấy công chúa tuổinhỏxinh đẹp, nên bất chấp thủ đoạn, làm ra những chuyện xấu xa đen tối, ỷ vào việc mình quyền hành nắm trong tay mà làm đảo điên triều chính, cưỡng chiếm emgáicủa Hoàng đế. Vệ Viên Đức ông kiếp trướcđãtạo nghiệt gì, mà lại sinh ramộttên nghịch tử cả gan làm loạn,khôngđể ý tới luân thường, ra tay chiếm đoạt congáinhà lànhmộtcách vô liêm sỉ như thế này?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100