Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 171: Minh Thành Hữu, da mặt anh thật dày

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 171: Minh Thành Hữu, da mặt anh thật dày


bồ câu nhà nuôi, làm như Thành Hữu dặn, nấu xong bưng lên lầu cho Tiểu

Minh Thành Hữu giữ chặt tay cô."Để anh lấy quần áo cho em."

Phó Nhiễm giãy hai chân. "Em không mặc!"

không tồi mà." Phó Nhiễm nâng tầm mắt, thấy Minh Thành Hữu đang ôm Hãn

Pha cà phê xong, Tiêu quản gia cũng vào bếp giúp một tay.

Minh Thành Hữu từ trong gian phòng đi ra ngoài, anh đưa tay nhận lấy Hãn Hãn.

Tính tình Hứa Dung cởi mở, nhưng phần lớn thời gian rất trầm, luôn trong bộ dạng u sầu.

"Dì à, hai người cũng đừng quá cực khổ, phải chú ý thân thể."

em liền mua một ít thức ăn hay đồ dùng, có lẽ như vậy tốt hơn, bây giờ

sát cánh tay anh, cứ như vậy không dùng sức cần dựa lưng cũng có thể làm cho thân thể không căng lên.

"Không cần đâu." Phó Nhiễm nở nụ cười dịu dàng. "Một lúc là xong thôi."

Thành Hữu tới gần, anh cài khuy vào. "Được rồi, đi chậm một chút, đừng

"Bà biết rõ tôi mở miệng nó sẽ không cho tôi!"

Lý Vận Linh dịu dàng hỏi, Phó Nhiễm biết là không nên giấu diếm, hơn nữa việc này sớm hay muộn thì cả Nghênh An cũng sẽ biết.

Lý Vận Linh không còn để ý chuyện này nữa, đầu tiên còn nói không ra thể

người nó." Lý Vận Linh nói Tiêu quản gia đỡ bà đứng dậy.

Miệng không giấu kín được âm thanh yêu kiều.

người dọn dẹp, Lý Vận Linh ở phòng tại tầng dưới cùng, khi Phó Nhiễm

chị Nguyệt đón lấy cậu nhóc rồi cho bú sữa, Minh Vanh cười ý bảo cô ngồi trở lại đi.

Minh Thành Hữu xốc lên chiếc chăn mỏng nằm phía sau Phó Nhiễm. "Còn chưa bôi thuốc, sao lại quên chuyện quan trọng như thế?"

đuổi theo. "Đi nhanh như vậy, tiệm cơm ở đâu ông có biết không?"

đau."

"Oa ——"

Hứa Dung bỏ chiếc đũa xuống, vô tình nói. "Mới vừa rồi hai người nói Vưu Ứng Nhụy là ai? Cô ấy bỏ nhà

Hãn Hãn trước, để Tiểu Nhiễm ở lại nói chuyện với mẹ một chút, bây giờ

Dừng một chút, lại mở miệng sửa lại. "Chú, dì."

Minh Thành Hữu đè cô đến trên giường, Phó Nhiễm không nhịn được kêu lên, hai người náo loạn.

"Xong chưa?" Phó Nhiễm thấy động tác của anh chậm chạp, thúc giục.

"Cái này thì có tính là gì, em coi nó là thói quen thì tốt rồi." Minh Thành

Lại sợ nước bắn lên lưng cô nên Minh Thành Hữu cầm một chiếc khăn tắm khoác lên lưng cô.

Đây là bộ nội y hình thú s*x*, đặc biệt lộ ra thứ đó, lại là màu trắng tinh, xuyên thấu hơn cả lướ

Ánh mắt Hứa Dung rời khỏi, sắc mặt bị ánh đèn trong phòng bếp phản chiếu một chút đen tối,

Ăn xong cơm chiều, Minh Vanh đưa Hứa Dung về khách sạn, Tiêu quản gia sai

nào.

"Mấy ngày nay Phó Nhiễm không thoải mái, để cuối tuần đi."

"Hai người cũng

Hữu không quan tâm, cầm con tôm đã bóc xong nhúng vào gia vị đặt vào

"Con thấy nên sắp xếp ở nhà đi, đầu bếp nhà mình cũng không so với đầu bếp

"Oa oa oa."

vai truyền đến cảm giác ngưa ngứa, Minh Thành Hữu phả hơi thở nóng bỏng

thúc giục nó mau mau kết hôn, nó không coi trọng cô gái nào giới thiệu (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mua."

chắc là không cho chị ôm."

tai kia”, nhìn nhiều lần, cũng có thể tiếp nhận.

"Chuẩn bị đi ăn cơm, hai người thì sao?"

"Chị cũng hi vọng như vậy."

đông người náo nhiệt, bà cũng dặn Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu ở đây

Hứa Dung thu hồi tầm mắt. "Về sau anh cũngối xử tốt với em như vậy."

"Tiểu Nhiễm, chị tới rửa ly."

cuốn tạp chí trong tay đi tới, anh đặt hai tay lên bả vai Phó Nhiễm, lấy bộ áo lót từ bên trong tủ quần áo. "Thay cái này đi."

Phó Nhiễm ngẩng đầu cười nói. "Chờ sau khi hai người kết hôn, nói không chừng Hãn Hãn có thể biết nói."

Minh Thành Hữu kéo ghế ra cho Phó Nhiễm, lại đi tới đẩy Lý Vận Linh tới trước bàn. "Mẹ, nhị ca đâu?"

Phó Nhiễm kể lại tình hình ngày hôm qua cho Lý Vận Linh nghe.

thương của Phó Nhiễm. "Nếu là không chính xác, nếu đụng phải em lại kêu

Thẩm Tố Phân cũng không có thời gian. "Tiểu Nhiễm, hôm nào tới nhà chơi."

bàn tay xuôi ở bên người buông ra rất nhanh, nhìn chăm chú về phía Minh

cầm bàn tay Minh Thành Hữu. "Nhị ca đưa vị hôn thê về, sao trong lòng em lại cảm thấy bất an?"

Giọng nói anh lười nhác. "Em lo lắng nhiều như vậy làm cái gì? Không cần đi công ty mà."

Bà nhìn Phó Nhiễm ngồi ở phía đối diện, nghĩ đến lời nói của Minh Thành Hữu tối hôm qua, nhưng

Hứa Dung đón lấy Hãn Hãn từ trong tay chị Nguyệt. "Cậu nhóc này, mau mở mắt nhìn ta."

Không lâu sau thì Tiêu quản gia đi vào, lúc này Phó Nhiễm mới đứng dậy rời đi.

Bàn tay anh bắt đầu hướng về nơi g*** h** ch*n Phó Nhiễm đang khép chặt lại.

“Bây giờ sao nó còn ở nhà, đi đón ba mẹ Hứa Dung."

ăn một chút."

không liên lạc cùng trong nhà, trước kia cũng không thân thiện với chúng ta, hiện tại có lẽ đã sớm quên chúng ta là cha mẹ rồi."

Ngay trước mặt khách, Phó Nhiễm lại câu nệ, cô đẩy tay Minh Thành Hữu ra. "Em tự lấy, anh mau ăn đi."

Lý Vận Linh có thói quen uống trà, Tiêu quản gia nâng ly trà đến trong tay bà. "Những thứ này trong nhà cũng sẽ chuẩn bị, không cần con quan tâm."

Người Minh gia đối với hình ảnh này đã có chút quen thuộc nên không thấy khác thường nữa.

Những ngày kế tiếp có thể nói là Minh gia bận bịu lật trời, Phó Nhiễm đợi vết thương trên lưng tốt lên một chút sau đó liền cùng Hứa Dung đi mua đồ.

Minh Thành Hữu dừng lại. "Không thấy em, định đi tìm."

Phó Nhiễm đi qua định đẩy xe lăn, Minh Thành Hữu thấy thế, đẩy Lý Vận Linh đi vào phòng giúp cô rồi anh mới rời đi.

"Dung Dung." Mẹ Hứa thốt lên. "Đứa nhỏ này bị chiều hư rồi, nào có chuyện cơm còn chưa ăn xong đã đứng lên chứ?"

vào cổ Phó Nhiễm, bôi thuốc xong, bàn tay anh v**t v* hai vai Phó Nhiễm, hàm răng khẽ cắn cắn gáy cô, hai tai Phó Nhiễm ửng hồng, Minh Thành Hữu bắt đầu ngậm vành tai cô.

Thẩm Tố Phân nghe vậy, đôi mắt đỏ bừng. "Không có, đứa nhỏ này quyết tâm

"Trái tim con người vốn là da thịt mà, huống hồ tâm trí Thành Hữu là ở trên

Phó Nhiễm đến gần bàn ăn, bữa ăn sáng hôm nay phong phú khác thường, gần như là bày kín bà

"Là cha mẹ nuôi." Phó Nhiễm cũng không biết xưng hô như vậy có đúng không.

"Anh làm từ phía sau, được không?"

cùng Minh Thành Hữu muốn lên lầu, bà gọi. "Thành Hữu, con lên chơi với

chân rồi dần dần đưa lên trên, động tác này không có ý gì khác, nhưng

Hứa Dung nhìn theo bóng lưng anh. "Không quấy rầy đến hai người chứ? Mẹ nói chị đi lên gọi hai người đi ăn cơm tối."

"Ngày mai cùng đi, thế nào?"

giật mình."

Minh Thành Hữu nói xong, buông chén trong tay ra. "Con gọi điện thoại cho lão Nhị."

Phòng khách mở tivi, hầu hết tin tức hôm nay đều có liên quan đến Lý gia.

"Phu nhân." Nét mặt Tiêu quản gia đầy ý cười. "Bà đối xử với thiếu phu nhân ngày càng tốt hơn."

ngồi ở trên sô pha, Hứa Dung lễ phép trả lời từng câu, lâu

Lý Vận Linh nói Tiêu quản gia mời Hứa Dung vào nhà.

Lời này, lại nói rất khẽ.

Tắm rửa xong, Phó Nhiễm mặc áo choàng ngồi ở mép giường, Minh Thành Hữu từ

Hứa Dung cũng thẳng thắn."Được."

"Đứa nhỏ này."

cho nó, Hứa Dung là người nó chọn, không cần phải nói, nhất định là mối

Nghĩ đến Minh Tranh, khóe miệng Lý Vận Linh chứa ý cười lại đè nén lại, Hứa

Phụ nữ đều có tính trời sanh là cuồng mua đồ, hai người đi ra từ cửa hàng chuẩn bị tìm tiệm cơm ăn uống.

Thẩm Tố Phân nhìn về phía Hứa Dung bên cạnh Phó Nhiễm. "Đây là bạn con sao?"

Chương 171: Minh Thành Hữu, da mặt anh thật dày

đi mạnh.”

"Thật tốt, con rất thích náo nhiệt."

chén của Phó Nhiễm.

Minh Thành Hữu cởi bỏ nút áo thứ nhất.

Bàn tay Hứa Dung run lên, thiếu chút nữa rơi hết đồ trong tay, cô khẽ kéo

Minh Vanh đón cha mẹ Hứa Dung gần tối mới tới nhà, Minh Thành Hữu mời họ vào phòng khách, Tiêu quản gia vội vàng pha trà, Phó Nhiễm ngồi ở bên cạnh, Hứa Dung ngồi cạnh Minh Vanh.

Phó Nhiễm vừa lên lầu thì nhìn thấy Minh Thành Hữu đang định đi ra khỏi phòng. "Anh định đi đâu hả?"

Lý Vận Linh cố ý nói Tiêu quản gia dọn dẹp một phòng trên lầu ba, bây giờ

Đêm đó, Hứa Dung trở về Minh gia, giống như Phó Nhiễm dạo trước.

tra, tuy Lý gia đã dùng quan hệ để giấu đi nhưng vẫn là vô ích, huống hồ truyền thông lúc nào cũng chú ý, xem ra là không thể không ngồi vài năm tù.

lâu lâu một chút, sau khi Minh Vân Phong rời đi, Minh gia hiếm có dịp

Phó Nhiễm ngồi vào trong bồn tắm

Lý Vận Linh chú ý. "B·ắ·t· ·c·ó·c?"

chưa muốn nói cho bà biết. "Lúc Thành Hữu còn trẻ tuổi nhất thời có làm

"Vợ chồng đừng nói là khổ hay không, anh ấy tốt thì con cũng vui."

Cố gắng chọn bộ rộng thùng thình, Minh Thành Hữu cầm lên chiếc áo ngực

Hai anh em lần lượt đi vào phòng khách.

"Cô ấy lại không đẹp bằng em, có gì mà bất an?"

lâu ánh mắt lại nhìn về phía Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu, đáy mắt nóng bỏng, mơ hồ phức tạp.

"Em không thấy tính tình Thành Hữu trước kia ngang ngược như thế nào đâu,

Về đến nhà định đổi bộ y phục xuống lầu ăn cơm tối, Minh Thành Hữu bỏ qua

Thẩm Tố Phân thấy chiếc túi trong tay Hứa Dung. "Sắp đính hôn, c

Hiển nhiên là Lý Vận Linh không quên hỏi thăm gia cảnh đối phương, bao gồm

Phó Nhiễm trợn tròn mắt. "Ở đâu ra?"

Vưu Chiêu Phúc nổi giận đùng đùng đi trước, Thẩm Tố Phân thật vất vả mới

Vận Linh ăn cháo. "Buổi tối, ta nói Minh Vanh đặt một bàn bên ngoài, hai đứa đi cùng ta."

Miệng vết thương đã dần dần khô lại, đầu ngón tay Minh Thành Hữu thuận theo

Lý Vận Linh nhìn Phó Nhiễm chằm chằm một lúc lâu, ánh mắt bà dịu lại. "Con lên lầu nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay ở nhà dưỡng bệnh thôi."

Anh mặc quần áo vào cho Phó Nhiễm, hai người xuống lầu

Bà chỉ ghế ở bàn làm việc. "Con cũng ngồi đi."

Phó Nhiễm xốc chăn lên, nhìn ánh mặt trời bên ngoài. "Em muốn xuống dưới một chút."

"Để cho anh ở nhà không tốt, cả ngày nghĩ tới những thứ đồ chơi này, nghỉ

Hứa Dung luống cuống tay chân, nhất thời cũng không biết ôm như thế nào,

"Em muốn rời giường."

Minh Vanh nắm chặt bàn tay cô. "Hâm mộ người khác làm cái gì? Về sau chúng ta sẽ tốt hơn so với bọn họ."

của Tiểu Nhiễm nữa, ôngi muốn? Chính ông mở miệng đi, xem ông có mặt mũi hay không."

con, chờ đính hôn xong, con cũng chuyển về đây ở đi."

Anh đưa tay hướng cổ áo Phó Nhiễm, cô có mặc áo lót bên trong, Phó Nhiễm

thống gì, nhưng Minh Thành Hữu đều là “nói vào lỗ tai này, lọt qua lỗ

qua trước khi về con cùng Thành Hữu có gặp qua nó hả?"

chúng ta phải không?"

"Người nào mua người ấy mặc, anh nói, anh có mặc không!"

"Nhưng là quá phiền." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hứa Dung khẽ nhếch lên. "Chị

Cả cơ thể anh bỗng căng lên

Đông, món cay Tứ Xuyên các loại, mỗi một món đều là kỹ thuật cao, cha mẹ Hứa thấy thế là đủ rồi.

Lý Vận Linh thấy lúc đó Phó

Hứa Dung thấy có vẻ như cô không muốn nói chuyện, cũng không có hỏi nữa.

thấy Lý Vận Linh ngồi lên xe lăn ra khỏi phòng, Tiêu quản gia bưng bữa

Hứa Dung mỉm cười mở miệng. "Tình cảm của Phó Nhiễm cùng Tam thiếu thật tốt."

Lý Vận Linh cười nói xen vào.

"Đúng, là vợ chưa cưới của Minh Vanh, Hứa Dung."

Hãn vừa uống xong sữa bên trong phòng khách.

"Gặp mặt nhanh như vậy?" Minh Thành Hữu đem cháo bưng đến bên tay Lý Vận Linh. "Nhị ca đủ nóng lòng đó nha?"

Sau khi ăn xong, Phó Nhiễm đi vào phòng bếp pha cà phê, Hứa Dung nói muốn giúp một tay liền đi vào theo.

Phó Nhiễm đem loại cà

"Khi nào thì ba mẹ con đến Nghênh An gặp mặt, chúng ta sẽ bàn hôn sự cho các con."

Chỗ vết roi cách một khoảng cách ngắn với nơi mặc áo lót.

kéo vạt áo Phó Nhiễm. "Chúng ta đi thôi, chị đói bụng lắm."

"Sao chị không ngồi ở phòng khách?"

"Bác gái, đều nghe theo bác."

Nhân viên phục vụ mang thức ăn lên rất nhanh, Phó Nhiễm nói muốn hai chén cơm. "Mau ăn đi, không phải đói bụng sao?"

Minh Thành Hữu lột mười mấy tôm xong, lúc này mới bỏ chiếc bao tay ra.

"Không phải là

Nhiễm, con đẩy ta đến bên cửa sổ ngồi."

Thần sắc Lý Vận Linh thoải mái. "Thật tốt, chờ Minh Vanh kết hôn xong, thì chỉ còn lại lão đại..."

Phó Nhiễm đưa tay hướng về mặt Minh Thành Hữu, lòng bàn tay hơi lạnh, anh cũng không ngẩng đầu lên. "Đẹp lắm đúng không?"

giúp cô cài khuy áo.

Phó Nhiễm tắm rửa cho cô.

buổi tối anh mặc bộ y phục này ở trong phòng chạy ba vòng cho em, da mặt anh thật dày đấy!"

Ánh mắt Phó Nhiễm nhìn về phía Hứa Dung, cảm giác n trên khuôn mặt đó như

"Đó là Hãn Hãn đi, dáng vẻ thật đáng yêu."

sau khi kết hôn, tính tình lại thay đổi không ít, thật làm cho người ta

Tiếng nói anh bắt đầu khàn khàn, Phó Nhiễm thấy anh thực sự khó chịu."Nhẹ nhàng thôi."

sáng lên."Thiếu phu nhân, đây là phu nhân cố ý dặn tôi chuẩn bị, cô mau

Thần, nhưng dáng vẻ nó thư sinh nho nhã thật dễ gây thiện cảm." Bà nhìn

nhìn bọn họ có thể tay làm hàm nhai, thật vui vẻ."

Toàn thể đầu bếp của Minh gia được huy động, món ăn bao gồm món ăn Quảng

chỗ đó hướng lên trên. Cô nhắm hờ hai mắt, vẫn cảm thấy đau.

Thẩm Tố Phân gật đầu với Hứa Dung. "Dáng dấp thật là xinh đẹp, lại có khí chất."

nửa thì cái nào hơn? Lại không thể kịch liệt, không chừng thật sự có thể nghẹn c·h·ế·t anh."

đông vui như thế này.

Đi ngang qua một trạm xe buýt, Phó Nhiễm bất ngờ đụng phải hai người trung niên.

trước mặt Hứa Dung không tiện mở miệng.

Phó Nhiễm không có tâm trạng đùa cùng anh. "Có thể là giác quan thứ sáu của phụ nữ."

lại chạm đến đến ngực anh, Minh Thành Hữu ngủ không sâu, cô vừa động đậy anh liền tỉnh.

Minh Thành Hữu ôm eo cô. "Cho anh ôm thêm một lát, tối hôm qua anh chịu đựng muốn hư người rồi ."

ngơi đủ rồi đúng không? Sáng mai tới công ty đi làm cho em, còn nữa,

Vanh đang chuyện trò vui vẻ.

Nhiễm. "Có muốn làm chút chuyện khác không?"

Hứa Dung kéo Phó Nhiễm đi về hướng ngược lại. "Không phải mẹ em đã. . . . . . Bọn họ là ai?"

lần Tiểu Nhiễm cho bà tiền bà đều muốn, bọn họ chỉ tùy tiện bỏ ra một

chỉnh, nhưng về mặt tình cảm thì tuyệt đối là thật, trước kia ta luôn

"Không có việc gì, con lại nói chuyện cùng mẹ."

"Đợi chút." Minh Thành Hữu cẩn thận chiếc áo ngực mặc ở chỗ không có vết

Minh Vanh chống má nhìn về phía Hứa Dung. "Hâm mộ hay ghen tỵ?"

Ánh mắt Hứa Dung mơ hồ nhìn về trước, tầm mắt

thấu. . . . . ."

có chút giả dối, Phó Nhiễm không thấy ánh mắt đó chứa ý cười.

Đây là lần đầu tiên Phó Nhiễm đến phòng Lý Vận Linh, ban đầu bà ở trên lầu, sau khi xảy ra chuyện thì tất cả đều chuyển xuống đây, đầu giường treo

"Phụ nữ trên đời này có nhiều thêm cũng không có người nào ngu như vậy, mỗi

"Không được." Minh Thành Hữu trực tiếp từ chối, ngại vì cha mẹ Hứa ở đây, lại sửa lại giọng điệu thành nhẹ nhàng một chút.

"Em không muốn ngủ, nằm sấp khó chịu."

Thẩm Tố Phân đi về phía Phó Nhiễm trước. "Tiểu Nhiễm, đang đi đâu à?"

Lý Vận linh nghe vậy, cảm thấy cũng có lý. "Vậy con thu xếp đi."

Vết thương trên lưng Phó Nhiễm cuối cùng cũng khá hơn chút, may mắn là không lưu lại sẹo.

một tấm ảnh cưới đã cũ, Phó Nhiễm nhìn, không hiểu sao cảm thấy chua xót trong lòng, nếu người khác đi vào nhìn đến có lẽ sẽ cảm thấy sợ hãi,

ta khen con trai ta, đừng thấy ngoài miệng Minh Vanh không có nghiêm (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Bọn họ nói về chuyện đính hôn, chị không có hứng thú." Hứa Dung dựa vào hướng bồn rửa.

"Mẹ, mẹ bị té như vậy còn ra ngoài sao?"

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng khóc, Phó Nhiễm chợt mở mắt ra, đưa tay đẩy Minh Thành Hữu ra. "Là Hãn Hãn."

Vận Linh còn ngồi lên xe lăn, nhưng không che giấu được kích động trong

"Trăm lần nhìn không hề thấy chán."

Dung nhận ly trà Tiêu quản gia đưa cho cô. "Bác gái, bác nói lão đại hẳn là anh cả đi? Theo lý thuyết anh ấy lớn tuổi nhất hẳn phải lập gia đình sớm nhất mới phải."

"Tôi tới ôm một chút." Hứa Dung nói xong đứng lên.

Cha mẹ Hứa gần gũi bình dị, rất ít nói, nói chuyện không lâu liền nói đến bữa tiệc đính hôn cho hai người.

Cô có cảm giác trong ngực bị đè nén gay gắt, Vưu Chiêu Phúc đứng ở bên

Lý Vận Linh không khỏi lắc đầu. "Nhìn không ra, ta cũng gặp qua Lý Lận

Minh Vanh đối xử với cô ngày càng tốt, tan tầm liền từ công ty về nhà luôn, cũng rất ít xã giao bạn bè.

Nhiễm."

"Đính hôn không phải chuyện tốt sao?"

Lý Vận Linh đi vào bên giường. "Ngày mai bà tới nhà bà Vương mua mấy con

Phó Nhiễm đẩy xe lăn, dùng sức nên lưng vẫn cảm thấy đau, bây giờ trời đã tối, Lý Vận Linh có thói quen ngồi ở bên cửa sổ.

Vưu Chiêu Phúc nhìn từ xa, chen vào nói. "Có đẹp bằng Nhụy Nhụy của chúng ta sao?"

Phó Nhiễm."Thành Hữu nói thân thể con không thoải mái, không có việc gì

thích kết hôn du lịch, thật tốt, mang theo máy chụp hình muốn đi đâu thì đi, chị sợ nhất chuyện kết hôn vất vả."

lần lượt lướt qua mỗi góc trong phòng khách, sau đó lại nhìn Minh Thành

Lace màu đen mặc vào cho Phó Nhiễm, cô giơ hai cánh tay đưa vào, anh

"Gần đây có tin tức của Ứng Nhụy sao?"

Hôm sau tỉnh lại, Phó Nhiễm mở mắt nhìn người kế bên theo bản năng, bả vai

phê tinh khiết và thơm bỏ vào bên trong máy, Hứa Dung nhìn cô. "Tiểu

Minh Vanh xách hành ly dẫn cô vào trong, Phó Nhiễm đi sau, Minh Vanh đến bên cạnh Minh Thành Hữu. "Thế nào, coi như đúng giờ nha?"

Hãn Hãn mới tỉnh ngủ, ngoạc mồm ra khóc.

Phó Nhiễm xoay người, bàn tay đánh mạnh vào Minh Thành Hữu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Minh Thành Hữu ngồi xổm, bàn tay m*n tr*n bên sườn Phó Nhiễm, rửa từ mắt cá

Hữu và Phó Nhiễm.

"Em tự tắm cũng được mà."

"Tiểu Nhiễm." Lý Vận Linh gọi cô. "Ta vừa thấy tin tức về Lý Lận Thần, hôm

"Ta tìm được công việc rửa chén ở tiệm cơm, vừa đúng hai ngày nay muốn tìm bảo vệ, ta để cho cha con đi thử việc một chút."

nhân duyên tốt."

chút liền đủ cho chúng ta ăn uống tốt, xem đầu óc bà đi!"

Bữa tiệc đính hôn của Minh Vanh và Hứa Dung mấy ngày sau liền cử hành, Lý

"Có thể trói buộc được trái tim anh thì đều là đúng giờ."

thùng rác chỗ trạm xe buýt, ánh mắt lơ đãng nhìn thấy Hứa Dung, thần sắc cô khẩn trương vội vàng tránh ra, nhịp tim đập kịch liệt, tay chân lạnh như băng.

Thẩm Tố Phân khó nén nổi lúng túng. "Đừng nghe ông ấy nói bậy."

Hai ngày này Hãn Hãn đều ở cùng chị Nguyệt, cũng không ngủ ở phòng ngủ chính.

Thẩm Tố Phân cắm tay vào trong túi quần. "Tôi sẽ không cầm thêm một đồng nào

"Rất lâu không được ăn món ngon Trung Quốc rồi."

Minh Vanh nắm tay cô. "Trong nhà còn nhiều chuyện lắm từ từ anh sẽ kể cho em nghe."

khách sạn năm sao, lại nói là đi thăm gia đình, chủ yếu là muốn xem nhà (đọc tại Nhiều Truyện.com)

lớn, nước bên trong vừa tràn quá chân, Minh Thành Hữu điều chỉnh nhiệt

phòng tắm bước ra đang lau tóc, thời gian còn sớm, anh đến bên cạnh Phó

Nhiễm đi lại có chút không tự nhiên, cũng nghĩ là Phó Nhiễm có chuyện

"Em đâu để anh phải chịu đựng."

Cha mẹ Hứa liên tục gật đầu, Minh Vanh thấy cô ngồi bên cạnh mất hồn, khẽ đẩy đẩy cô. "Nhìn cái gì chứ?"

lòng, hầu như là mời tất cả những người có mối quan hệ với Minh gia, gửi cả thiệp mời cho Minh Tranh, mới đầu Lý Vận Linh nghĩ là có lẽ anh

Bả

Con trai độc nhất của Lý gia Lý Lận Thần là kẻ khả nghi b·ắ·t· ·c·ó·c bị điều

"Không có việc gì." Lý Vận Linh đổi chủ đề. "Minh Vanh đã đặt khách sạn cho

Phó Nhiễm cùng Hứa Dung đi tới quán cơm, gọi món ăn, Hứa Dung uống nước. "Điều kiện kinh tế của họ có phải rất kém hay không?"

là người ôm Hãn Hãn đi tới cửa. "Tiểu Nhiễm, Hãn Hãn khóc không ngừng

Minh Thành Hữu vội vàng né tránh, đưa tay cầm tay Phó Nhiễm. "Anh cũng là nhìn lạ nên mới mua, anh bảo đảm."

Anh còn buồn ngủ ôm qua bả vai Phó Nhiễm. "Chịu đựng so với làm được một

Trở lại ghế sa lon, Hứa Dung ngồi ở bên cạnh Minh Vanh. "Tiểu Nhiễm, bữa

Bước chân Hứa Dung lui về phía sau, muốn rời đi theo bản năng.

"Cũng không thể thất lễ, cha mẹ Hứa Dung là lần đầu tiên tới Bạch Sa." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ừ, xem như thế đi."

chứ?"

"Không có việc gì." Lý Vận linh mở miệng cười.

"Nhưng có chút đồ con muốn mua." Hứa Dung nhìn về phía Phó Nhiễm.

"Mẹ, mẹ muốn xem tivi sao?"

Thẩm Tố Phân thẳng đi về phía trước, không để ý tới ông ta.

không đến, khi gần tới lúc ngồi vào vị trí thì anh tới.

Phó Nhiễm vào lòng bàn tay. "Em ở chỗ mẹ nói chuyện, có cái gì phải lo lắng."

Minh Thành Hữu vòng tay qua trước ngực Phó Nhiễm ôm cô lên. "Đây là đồ của

"Ngồi càng khó chịu hơn." Minh Thành Hữu cởi hết các nút áo của cô ra. "Miệng vết thương của em không thể đụng nước, anh ôm em đi tắm, tránh cho nước không đụng tới vết thương."

Phó Nhiễm trèo lên giường, nằm nghiêng người. "Xem tivi đi, gần đây có phim gì hay vậy?"

độ, đem nước chảy vào lòng bàn tay, sau đó vốc nước té lên trước ngực

không cho Lý Vận Linh quá nhiều thời gian chuẩn bị, Lý Vận Linh cười nói hắn nóng vội, thời gian bữa tiệc đính hôn diễn ra vào mười ngày sau.

nhưng Lý Vận Linh có thể giữ lại, dường như cũng chỉ có vật này. "Tiểu

Hứa Dung đứng ở bên cạnh Phó Nhiễm, thỉnh thoảng giúp một tay.

Minh Thành Hữu duỗi thẳng tay gác lên lưng ghế, làm cho bả vai Phó Nhiễm kề

Minh Thành Hữu lên nửa người lên, Phó Nhiễm sửa lại tóc, vừa đi vừa sửa sang lại y phục, mở cửa tiếng khóc của Hãn Hãn càng lúc càng lớn. Hứa Dung

một số chuyện hồ đồ, Tiểu Nhiễm, lần này là khổ cho con."

Anh khẽ mỉm cười, dường như thực hưởng thụ, có ai không thích được khen đẹp?

tiệc đính hôn phải chuẩn bị không ít thứ phải không? Em có kinh nghiệm,

"Mẹ, về sau sau khi con kết hôn với Minh Vanh, mẹ thường tới đây nha."

từng động tác vô cùng cẩn thận.

phụ nữ, buổi tối em mặc cho anh nhìn một chút, em còn chưa có mặc xuyên

đi mua sắm cùng chị chứ?"

Không khí vui vẻ hòa thuận, chị Nguyệt ôm Hãn Hãn, Minh Thành Hữu đeo cái bao tay duy nhất bóc tôm đặt vào trong chén của Phó Nhiễm.

"Yên tâm đi, cũng không có gì lớn phải tiêu pha, tiền lương của hai người cũng đủ rồi."

"Mấy giờ rồi?"

Ánh mắt Phó Nhiễm tràn đầy hạnh phúc.

Mẹ Hứa mỉm cười, nét mặt giãn ra. "Đúng, có lúc thói quen chính là hạnh phúc."

Cô chào hỏi, thuận miệng lại hô lên một tiếng. "Mẹ!"

Minh Vanh nói sẽ đứng ra thu xếp, chê là thời gian một tháng quá dài, cũng

Minh Thành Hữu kéo Phó Nhiễm trở lại phòng, bên trong máy sưởi để nhiệt độ cao, Minh Thành Hữu đóng cửa, đem cô đến giường.

"Không có gì đâu ạ.”

Phó Nhiễm nghiêng đầu sang chỗ khác, thấy gương mặt Minh

cũng còn sớm, mẹ cũng không có việc gì làm."

Nhiễm, tình cảm giữa em cùng Tam Thiếu rất tốt?"

"Không dư dả, em muốn cho bà ấy tiền, nhưng bà ấy luôn nói không cần, về sau

cả chuyện cô ấy quen biết Minh Vanh ra sao, học vấn bằng cấp như thế

"Nhìn hai đứa đều đã có Hãn Hãn, nó mà không nóng lòng, ta sẽ nóng lòng." Lý

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 171: Minh Thành Hữu, da mặt anh thật dày