Giả Yêu Làm Thật
Thánh Yêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 131: Tai nạn xe có chủ ý
Triệu Lan đưa tay lên lau khóe mắt.
"Không."
Phó Nhiễm cùng Triệu Lan đi ra khỏi công viên, lúc này sắc trời càng lúc
Tấm hình bên trong lộ ra ngoài, là trong lúc Phó Nhiễm mang thai, lúc đi
Ánh mắt người đàn ông nhìn ra bên ngoài.
Minh Vanh ngồi vào bên trái tay anh, trong lời nói có chút thử dò xét.
Hắn lên tiếng gọi.
Triệu Lan thở dài, sắc mặt càng nhìn càng có vẻ tiều tụy.
"Đem các kiểu dáng váy cưới đẹp nhất của các cô ra đây cho chúng tôi xem một chút."
"Áo cưới là do em mặc, em chọn đi."
ảo giác, anh đứng im tại đầu phố, mất phương hướng.
phòng ngủ chính, Phó Tụng Đình đang cho mát xa cho Phạm Nhàn, ông nghe
Phó Tụng Đình lo lắng.
"Cám ơn."
Khóe miệng Lý Lận Thần thoáng cười.
nhìn thấy Minh Tranh đã chạy tới, nét mặt anh nóng lòng, ánh mắt nhìn
Phó Nhiễm ra sức lắc đầu.
Lý Lận Thần đưa ngón tay chỉ vào khay trà ở trước mặt.
Phó Nhiễm hơi nhếch môi, một tay khẽ xoa lên bụng của mình.
"Chẳng phải ban đầu cha ra sức muốn tác hợp cho con sao?"
Triệu Lan vô cùng đau đớn bước lên, không chút do dự vung cái tát hướng vào Minh Tranh!
bên cạnh nhau mới là hạnh phúc nhất."
Nhưng chiếc xe lại đánh tay lái, tiến tới gần một lần nữa.
nữa, chỉ là hai đứa bé này đều bướng bỉnh, giống như không muốn bỏ qua,
khác, tôi vốn là người chuyên đua xe trái pháp luật, hôm nay nhận được
Cung Nguyện vẫn muốn quay lại cùng Lý Lận Thần, đối với
Minh Tranh không cho ta nhắc tới Lý Vận Linh ở trước mặt nó, ta nghĩ,
"Em nói áo cưới, là ai đã chuẩn bị cho em?"
Lý Lận Thần nói không chút nghĩ ngợi.
Đúng vậy, ở giữa sự sống và cái c·h·ế·t, đã không còn lựa chọn nào khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông Lý há hốc mồm, nhìn con trai mình lướt qua bên người ông sải bước đi lên lầu.
Triệu Lan kéo tay Phó Nhiễm sang.
về phía trước chợt giống như là mất khống chế lao ra ngoài, đụng đầu xe
biết rõ sớm muộn gì thì ông Lý cũng sẽ làm ầm lên, nếu không phải Lý Lận Thần cứ khăng khăng, ban đầu cô cũng sẽ không hạ được quyết tâm kết hôn cùng hắn.
"Đi rồi."
Anh nghĩ là mong muốn trôi qua thật tốt, nhưng suy nghĩ tưởng chừng như đơn giản nhất lại là điều khó thực hiện nhất.
"Cũng không biết là người nào, nhìn dáng vẻ giống như là cố ý."
như trước, anh tiến lên nhìn Phó Nhiễm thật kỹ, thấy không có gì đáng
"Bác gái, bác không sao chứ?"
cuộc làm ăn dặn tôi đến vườn hoa đi theo một p đối phương nói hắn cũng
"Cha."
Minh Thành Hữu nặng nề thở ra một hơi, tựa như đang cố gắng chịu đựng.
" Lý Lận Thần, nhất định anh phải nghe bằng được đáp án mới có thể làm
cám ơn con."
bén như chim ưng đóng lại, sau đó bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Hắn quay lại nhìn về phía tên lái xe kia.
"Không có việc gì.”
"Bác gái."
"Có chuyện gì không cha?"
" Lý Lận Thần, chúng ta đều muốn như vậy sao?"
"Chuyện này không liên quan đến tôi, tôi chỉ là nhận một khoản tiền của người
“ Bụng con lớn như vậy không tiện, đi mau."
"Cha, cha hỏi chuyện này làm gì?"
"Tôi cho là Lý gia sớm đã biết chuyện này."
càng âm u, những tầng mây đen kịt tụ lại trên đỉnh đầu, hai người đi qua con đường lớn muốn ra một đầu đường khác đón xe.
"Cha, điều này có thể nói rõ
Triệu Lan chăm chú.
"Đây là lần đầu tiên tôi kết hôn, từ đâu có trước kia mặc qua?"
ngoài da, Triệu Lan không yên tâm, muốn để bác sĩ kiểm tra cho Phó
đặc, người đàn ông đứng trước mặt mọi người, Triệu Lan chỉ vào hắn nói.
đàn ông đi tới đẩy thủ phạm tới trước mặt, trên đầu hắn quấn băng dày
xuống đất, nhưng đầu xe vẫn chưa đụng vào Triệu Lan không kịp tránh ra,
Nhàn, sau đó kéo bàn tay bà xoa bóp các đốt ngón tay cho bà.
"Cha, cưới hay không là do con quyết định, cũng đừng ai cản con."
Minh Thành Hữu ngồi ở trong sân, vừa mới vận động xong, đi thong thả mấy vòng sau đó chọn một chỗ yên tĩnh.
ngoài đồn đại như thế nào cũng không quan tâm, nhưng anh nghĩ lão già Lý gia là một người tinh tường, mặc dù hiện tại ông ta không nói, vậy sau
Lý Lận Thần cười trừ, cất tấm hình trong tay vào chỗ cũ.
Chuyện xảy ra với Phó Nhiễm, thật sự là cũng không có ảnh hưởng bao nhiêu, cô
Thành Hữu cũng là như vậy."
vào dải phân cách bên cạnh.
ngoài là đứa bé trong bụng cô con dâu tương lai cũng không phải máu mủ
có vẻ như đối phương cố ý hướng về phía Phó Nhiễm. Thấy chiếc xe bắt đầu tến về phía Phó Nhiễm còn chưa bò dậy, Triệu Lan vội vàng tới muốn ngăn bánh xe đang dần tới gần.
Phó Nhiễm đem tập ảnh trong tay ném một cái lên trên khay trà.
chuyện của Phó Nhiễm cùng Lý Lận Thần, cậu nói, ngoại trừ chúng ta ra
Cung Nguyện lui người về phía sau, chỉ sợ một khi người đàn ông này tức giận sẽ tiến đến gần mình.
Nét mặt Phó Nhiễm vẫn như cũ, không nhìn ra chút lo lắng nào, giống như hoàn toàn không quan tâm đến.
"Duật Thiếu, kế tiếp thì làm thế nào?"
Mặc dù biết anh và Minh Tranh bị tráo đổi, nhưng vẫn là thói quen gọi tên như trước kia.
Ánh mắt Lý Lận Thần thoáng qua vẻ phức tạp, đáy mắt ẩn chứa không vui.
Phó Nhiễm lắc đầu, tâm tình cũng nhận được ba động.
Phó Nhiễm nhìn xuống, ngón tay mảnh khảnh khẽ vuốt bề mặt quyển albu
Bàn tay anh có chừng mực, cũng không còn lái xe phải thật nhanh, Minh Thành Hữu lưỡng lự ở đầu đường, tìm một nơi yên tĩnh sau đó dừng hẳn xe.
"Đưa chìa khóa xe cho tôi."
"Cha, không có chuyện gì, chuyện của con cha đừng quá lo lắng."
"Hôm nay đi chọn áo cưới rồi hả?"
"Tin tức truyền thành như vậy, ban đầu biết con mang thai, ta liền nghĩ đến đứa bé nhất định là con của Thành Hữu."
cô xoay người lại nhìn, vội vàng kéo Triệu Lan tránh sang làn giảm tốc
Nói xong cũng muốn lên lầu ngay.
Triệu Lan ngẩng đầu lên, mừng rỡ.
thất thế, hôm nay lại leo lên Lý gia, nhưng không nghĩ tới là chưa được
"Tôi hi vọng hai người có thể hòa hợp, nếu như vậy mẹ cũng có thể vui vẻ một chút, hay là cậu đi, bên lão đại, tôi sẽ tìm cách khuyên hắn."
"Được.”
ta."
"Hôm nay ở bên ngoài đụng phải Chu Thế Bá, ông ta cùng lão già Lý gia là
sống chung, tôi không hy vọng sau này gặp chuyện phiền toái."
ra thì đến bây giờ tôi vẫn không hiểu nổi tại sao Phó Nhiễm phải cùng Lý Lận Thần kết hôn với nhau, Lão đại lại một lòng có tình ý với cô ấy, có lẽ tôi phải nghĩ biện pháp khuyên bảo hắn mới được."
Phó Nhiễm cũng đi cảm thấy sống mũi chua xót, có lúc chỉ một câu nói mà có
nghĩ hắn kết hôn cùng Phó Nhiễm, mục tiêu vẫn là hai nhà kết thân mang
Minh Thành Hữu hét to một tiếng.
Cung Nguyện cũng không tin, trừ phi thời điểm bọn họ đi chung với nhau, Phó Nhiễm liền
"Đứa bé kia, là của con sao?"
Phó Nhiễm vịn vào vách tường thô ráp đi về phía trước, Lý Lận Thần cũng
"Ngay từ trước lúc mọi người cố ý tác hợp, hai chúng con đã tiếp xúc nhau rồi."
Lý Lận Thần biết rõ rốt cuộc điều ông Lý muốn hỏi là chuyện gì.
Chương 131: Tai nạn xe có chủ ý
"Mới vừa rồi chính là hắn đưa chúng ta tới bệnh viện."
Đầu tiên là hai nhà Minh Phó kết thân, sau đó rời đi khi Minh Thành Hữu
"Cho dù nó đối xử với ta như thế nào, nhất định ta phải cố gắng ở bên cạnh nó, đứa con ta thật vất vả mới tìm trở về."
Phó Tụng Đình không có ý định chuyện gì cũng gạt vợ con.
Ông Lý giống như núi lửa bộc phát đứng phắt dậy.
"Không sao, bọn họ đều cần thời gian để chấp nhận."
"Hắn nói ông chủ của hắn coi trọng người phụ nữ này, nhưng không chấp nhận
này thì sao? Đứa bé vừa sinh ra không chừng đã bị ôm đi làm giám định
"Lận Thần, con hãy thành thật nói cho ta biết, con cùng con nhỏ Phó gia là đi chung với nhau từ khi nào?"
Cô mím chặt miệng, không nói tiếng nào lại ngồi xuống
Những
Nhiễm.
Lý Lận Thần gõ gõ lên đầu gối, thần sắc
chứ, nếu như đứa bé trong bụng Phó Nhiễm là của người khác, về sau chúng ta còn có mặt mũi đi ra ngoài sao? Ta thật sự không hiểu nổi, tại sao
Tài xế ngẩn ra.
Một chiếc xe hơi màu xám bạc chợt nổ máy, đi theo phía sau, Triệu Lan cùng Phó Nhiễm đang nói chuyện, cũng không ai chú ý tới.
"Duật Thiếu ở Bạch Sa, không biết ngài có ấn tượng hay không?"
Minh Thành Hữu dùng khăn lông lau mặt, lúc này mới nghiêng đầu nhìn về phía Minh Vanh.
Lý Lận Thần ngước mắt lên.
"Thấy rõ ràng là ai làm rồi sao?"
Minh Thành Hữu đưa hai ngón tay ấn ấn vào giữa hai đầu lông mày.
Phó Nhiễm không quan tâm lắm.
Lúc Phó Nhiễm trở lại Phó gia thì trời đã gần tối, cô lên lầu hai đi tới
khám thai cùng Minh Thành Hữu bị chụp trộm, phần lớn là ở bên ngoài bệnh viện, còn có cả những tấm hình Phó Nhiễm đi siêu thị mua tạp chí phụ nữ có thai.
Dĩ nhiên là Triệu Lan cũng bị dọa tới mức sợ không ít, sau lưng toát ra mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bà co hai vai, bàn tay run rẩy cầm tay Phó
Bất ngờ chiếc xe tăng tốc, Phó Nhiễm nhanh nhạy nhận thấy được điều gì đó,
Nội dung như vậy, tất nhiên là nhắm thẳng vào Phó Nhiễm.
muốn giữ được lại trái tim hoàn chỉnh!
đang tạo áp lực với hắn, nghe nói hôn ước của Lý gia cùng Phó gia có khả năng sẽ bị hủy bỏ.
Phó Nhiễm ngẩng đầu lên nói.
"Tiểu Nhiễm, con là mang thai rồi mới bắt đầu qua lại cùng Lận Thần, bọn họ cũng đều biết chuyện này sao?"
Phó Nhiễm ngồi ở bên trong tiệm áo cưới không tập trung, nhân viên của tiệm mang mấy quyển album tới.
Cổ họng khô khốc, cảm thấy không phát được ra tiếng.
"Chỉ những bộ này thôi."
"Bác gái, bác đừng như vậy, bác cũng nên suy nghĩ tới Minh Tranh, trong việc này anh ấy mới là người vô tội nhất, có lẽ chúng ta không đứng trên lập trường của anh ấy nên không tưởng tượng nổi khó chịu trong lòng anh ấy, nhưng hiện tại người thân duy nhất của anh ấy là bác."
thái độ như vậy là xảy ra chuyện gì? Nhìn dáng vẻ của hắn, lúc ấy hận
Phó Nhiễm cầm quyển album lên tùy tiện chọn mấy bộ.
mất đi chút sinh lực còn lại trong anh.
chợt Triệu Lan đẩy Phó Nhiễm ra ngoài, bóng dáng gầy yếu của bà giống
Minh Thành Hữu ngồi vào bên cạnh Phó Nhiễm, mới định mở miệng, ngẩng đầu
"Nhờ có bác gái chắn ở trước mặt em… "
"Tiểu Nhiễm, mới vừa rồi Lý gia gọi điện thoại tới."
"Nói cái gì?"
Cung Nguyện khóc nức
"Bây giờ người đó đang ở đâu?"
của Lý gia, rõ ràng, tin tức này đã khiến cho sóng to gió lớn.
Ngày thứ hai, các tin tức liền lan truyền ra.
Minh Thành Hữu đứng lên.
Nghe được tin, Minh Thành Hữu chạy tới bên ngoài phòng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
lại, nhìn thấy đám trẻ con đang chơi đùa bên trong công viên.
Người chuyên đua xe trái pháp luật này cẩn thận nhìn lên.
"Để cho cậu ở nhà dưỡng bệnh, thật ra cái gì cậu cũng biết."
Hữu cầm khăn lông lên lau mồ hôi, trong nháy mắt người đàn ông đã chạy
Hôm nay thân thế của mình được sáng tỏ, Minh Thành Hữu cũng chưa bao giờ có cảm giác nhẹ nhõm.
Triệu Lan che mặt, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở.
DNA, anh suy nghĩ một chút, đến lúc đó mẹ con bọn họ có thể tốt hơn
Triệu Lan vùi mặt vào trong lòng bàn tay.
Minh Thành Hữu cùng Minh Tranh đồng thanh nói.
" Bác gái!"
"Lý Lận Thần là người như thế nào anh cũng thấy đấy, luôn luôn ích kỷ, tôi
"Nó không chịu gặp ta, Lý Vận Linh vẫn ổn, cũng không còn cố ý ngăn cản
Ánh mắt Lý Lận Thần nhìn sang cô.
Minh Thành Hữu hơi chau mày lại.
đứa bé trong bụng của cô ta, còn dặn đi dặn lại để cho tôi không làm bị
Tầm mắt đang nhìn Lý Vận Linh thu hồi sau đó hướng về Minh Thành Hữu.
Phó Nhiễm cùng Triệu Lan được đưa đến bệnh viện, may mắn chỉ là bị thương
"Ai sai ngươi làm?"
mang thai, nếu không làm sao bụng lại có thể to như vậy?
Trái tim quá mệt mỏi.
nhất, cô dâu sắp làm mẹ phải không? Chúc mừng, chúc mừng, bộ áo cưới này rất hợp."
Lý Lận Thần để chân xuống, hướng sang nhân viên đứng ở cách đó không xa nói.
cho nó đầy đủ tình thương, về sau nhất định phải trả lại cho nó tăng gấp bội."
"Cha, có chuyện gì sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người đàn ông hướng anh gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tiểu Nhiễm, tôi không hy vọng thời điểm kết hôn em mặc lại áo cưới, như vậy là điềm xấu."
Người đàn ông nói xong, cầm cặp mắt kính bên cạnh đeo lên, một đôi mắt sắc
"Thành thực trả lời câu hỏi của ta."
"Sau khi đứa nhỏ này sinh ra là có thể biết, nếu như không phải của con, con hãy xem ta xử lý hai đứa như thế nào!"
Cô cảm thấy có cái gì đó không đúng, lấy tay đẩy Triệu Lan.
thể làm cô không thể nén nổi cảm xúc cố đè nén trong lòng, cô quay lưng
"Áo cưới tôi sẽ cho người làm dựa theo số đo của em."
Anh cố nén kích động trong lòng, đột nhiên tầm mắt nhìn ra ngoài làm người ta không khỏi lạnh run.
chút hơi lạnh lùng hiu hắt trên mặt người đàn ông, Minh Thành Hữu cảm
không lột da tôi được, Phó Nhiễm, sau khi kết hôn chúng ta sẽ có cuộc
"Nghe ý của Lý gia, cha của Lận Thần giống như vừa mới biết."
lắc đầu khó có thể tin nổi, không giữ đứa bé trong bụng Phó Nhiễm, lại
có thể che kín bụng rất tốt, đến lúc cho vào tập ảnh cưới, chúng tôi sẽ
Phó Tụng Đình ngồi ở mép giường.
được tiếng động cũng không ngẩng đầu lên nói.
"Điều này nói rõ đứa bé của nó cũng không phải con, tin đồn bên ngoài cũng không phải là vô căn cứ!"
dũng kỹ thuật sửa ảnh sửa cho ngài, ngài thấy thế nào?"
tại sao còn phải tách ra? Bất kể thời gian ở bên nhau có bao nhiêu, ở
chung quy lại muốn xác định rốt cuộc thì cô trôi qua như thế nào?
thấy bước chân thật nặng nề, mỗi lần nâng lên một bước, đều giống như
ngu, bụng con đã lớn như vậy anh ta lại có thể không nhìn ra được sao?"
cùng một đơn vị, theo như ông ấy nói, ông Lý là bị người khác xúi giục
"Với điều kiện của chúng ta, có cô gái trong trắng nào mà không tìm được
Vào thời điểm nguy hiểm nhất, chợt nghe một tiếng nổ, vốn là chiếc xe lái
"Chuyện có liên quan đến Phó Nhiễm, cậu biết không?"
"Cậu qua xử lý giúp một tay, yên tâm, Minh Tam Thiếu sẽ nhớ ân tình này của chúng ta."
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Cả người Triệu Lan nằm ngang ngay trước mặt Phó Nhiễm, đôi tay lại ôm chặt lấy ngực, bà không cần phải nói Phó Nhiễm cũng có thể hiểu được, bà
Khóe miệng Minh Thành Hữu hơi co rúm, tay phải giữ chặt mép bàn, cánh tay run rẩy giống như là cả chiếc bàn đang rung lên.
"Ta muốn tìm một gia đình khá giả cho con, thật vất vả Lận Thần mới chịu
"Hôm nay có rảnh rỗi sao?"
"Muốn trách, đều phải trách một mình Vân Phong, cho tới bây giờ ông ấy cũng
"Không được."
"Tiểu Nhiễm con đã đến rồi, ta còn tưởng rằng con sẽ không chịu ra ngoài đấy."
Cô không hề có ý né tránh.
"Bác đừng nói như vậy."
"Để đó đi, tự chúng tôi xem."
Phó Nhiễm lắc đầu nói.
Minh Thành Hữu lại lên tiếng ngắt lời Phó Nhiễm.
vào tới cửa mà đã bị đuổi ra.
"Như vậy cũng tốt, nếu như cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn Hào Khôn cùng MR sẽ đều bị tổn hại."
Tầm mắt Minh Tranh nhìn sang hướng Phó Nhiễm, bên kia hành lang, một người
này cô muốn đối mặt ra sao
Ông Lý nhìn trong lòng không có cảm giác gì.
Phó Nhiễm vội vàng muốn đứng lên, nhưng đôi chân lại mềm nhũn, bò cũng không bò dậy nổi.
Anh đi thật chậm, xuyên
Đúng vậy, kết hôn không phải trò đùa, là thật sự hạ quyết tâm mới có thể đi tới bước này.
Phó Nhiễm vội vàng giải thích.
"Nếu như là em đã vạch rõ quan hệ cùng Minh Thành Hữu, hôm nay hắn lại tỏ
"Ta chỉ nghĩ là cô ta thời gian ở cùng Minh Tam Thiếu, ta không nghĩ tới là cũng có cả đứa bé!"
“Về rồi."
thương, nhưng điều kiện duy nhất là làm mất đứa bé trong bụng của cô
"Kết
Minh Vanh thấy một hồi lâu mà anh vẫn không nói lời nào, cũng không dám
Ông Lý cực kỳ tức giận, chợt nhặt một tập văn kiện ở trên bàn lên ném tới hướng Lý Lận Thần.
đó.
tình hình của hắn tự nhiên cũng biết rõ như trong lòng bàn tay, trước
không có hỏi qua ta, ta lại không muốn làm cho con trai của mình rời đi, hôm nay nhìn thấy Minh Tranh, ta càng cảm thấy có lỗi với nó."
Lý Lận Thần lái ô-tô trở lại Lý gia, không nghĩ tới giờ này ông Lý lại ở nhà.
Nhiễm cũng sẽ từ chối muốn ở nhà trốn tránh.
Minh Thành Hữu vắt chân lên.
Hai người bước lên phía trước vài bước, xe lại nhanh chóng tiến tới gần,
"Nếu không phải là bác ấy đẩy em thì. . . . . ."
"Nếu như có thể đem trái tim của ta cho nó, hai mươi mấy năm trước ta chưa
Khóe miệng Lý Lận Thần mím chặt lại thành một đường thẳng tắp lạnh lùng.
"Anh nói chuyện tin tức của Lý gia sao?"
bên cạnh.
Nhưng về phía Lý Lận Thần cũng không có thanh minh điều gì, mà ông Lý cũng
Ông Lý tức tối ngồi trở lại trên ghế sa lon.
tiếp nhận đứa bé trong bụng con, thực là bất đắc dĩ, Tiểu Nhiễm, con
"Con bị ma quỷ ám ảnh phải không?"
"Lận Thần."
Lý Vận Linh cùng Tiêu quản gia đang cắt tỉa cành hoa cách đó không xa, ánh mắt Minh Vanh đặt tại trên vai Lý Vận Linh, mấy ngày gần đây bà đi ra
"Tốt nhất con nên xem một chút, đúng là không có mắt!"
Ông Lý nhẹ giọng khuyên bảo.
Nhưng cô đã đem nửa đời sau của mình đánh cược rồi, là không thể thu lại.
“ Bác gái, bác đi nhanh lên."
"Lý thiếu, mời ngài xem thử, những thứ này đều là áo cưới có kiểu dáng mới
Chẳng lẽ điều này chính là nếu nói, không yêu thương, cho nên nhẫn nhịn cũng không làm được sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Lận Thần đứng lên.
Bình thường ở chung đều ôn hòa quá mức, cho nên hai người đều cho rằng đối phương là không có nóng nảy.
người đàn ông này có cái gì đó không đúng.
"Lời đồn?"
qua đám người, từng bóng người muôn hình muôn vẻ đi qua chợt trở thành
ngoài rất ít, chỉ ở nhà cùng với Minh Thành Hữu.
Phó Nhiễm sợ tới mức nhịp tim đập thình thịch.
"Em còn có đường để quay đầu lại sao?"
là bởi vì nguyên nhân Minh Tranh là con riêng?
cũng đừng để mình thiệt thòi."
"Bác gái, bác mau tránh ra!"
ngồi vào xe, sau đó phát động động cơ, xe biến mất trong tầm mắt người
Minh Thành
khỏi phòng cà phê đi ra khu trung tâm, ánh mặt trời sau giữa trưa có
hợp với kiểu dáng truyền thống của Trung Quốc, kiểu dáng trang nhã lại
Tài xế ở bên cạnh gọi anh.
siêu âm tìm được hai người, thấy Triệu Lan vẫn không thay đổi sắc mặt
"À…" Cô đáp lại một tiếng.
Nhân viên chỉ vào một tấm hình trong đó.
"Đưa cho tôi."
Nhiễm.
Ngày này bầu trời đầy âm u, tựa như tùy thời điểm có thể muốn trút mưa
Phó Nhiễm sợ tới mức đi qua đỡ Triệu Lan lên.
Phó Nhiễm đang cầm chén nước trong tiệm đến mất hồn, Lý Lận Thần đem tập album đặt lên trên đầu gối cô.
"Mẹ, chuyện gì xảy ra?"
"Bác gái, gần đây bác có đi thăm anh ấy sao?"
kia Lý Lận Thần cùng Phó Nhiễm cũng không qu đột nhiên lại đến với nhau, lại đột nhiên nói muốn kết hôn, bên ngoài còn lan truyền, đứa nhỏ trong bụng Phó Nhiễm là kết tinh tình yêu của bọn họ?
Triệu Lan vội che
Phó Nhiễm nghe giọng điệu hắn có thay đổi, cô ngẩng đầu lên
"Con đều nói rõ tất cả với anh ta, nếu không, anh ta cũng không phải là kẻ
Bà kéo Phó Nhiễm để cho cô ngồi vào bên cạnh mình, tự nhiên ánh mắt rơi vào trên phần bụng cô.
"Tôi nói, tự tôi có."
"Thành Hữu, gần đây cậu và Lão đại như thế nào?"
"Ta phải chờ đến khi Thành Hữu tiếp nhận ta, ta còn đợi được sao?"
"Mặc dù chân con có chút vấn đề, nhưng các cô gái muốn ở cùng con cũng không ít."
mạo hiểm mở miệng nói tiếp.
Phó Nhiễm đưa đôi tay bưng lấy mặt, cảm thấy nước mắt sắp trào ra, chợt
Triệu Lan đưa bàn tay lên
"Đợi chút."
chính mình hài lòng sao? Tôi nói là tôi mẹ cùng Minh Thành Hữu chuẩn bị, trong lòng anh sẽ có cảm giác không giống nhau đúng không?"
thì còn ai có khả năng này?"
“Bác gái, đây là điều tốt nhất cho anh ấy."
muốn bảo đảm an toàn cho cô, trừ nó ra còn có thể là ai?
Phó Nhiễm để túi xách xuống đi tới, giúp Phó Tụng Đình lật người cho Phạm
Nét mặt Minh Vanh thả lỏng.
cho không đủ làm cô hạnh phúc, cũng không thể toàn tâm toàn ý yêu thương đứa bé của bọn họ, rõ ràng đã đẩy Phó Nhiễm ra khỏi vòng tay của anh,
Ống tay áo của Triệu Lan bị rách, vết thương ngoài da đã được xử lý.
Minh Thành Hữu cũng là quên rằng, người khác, cũng chỉ là người khác mà thôi, không làm được điều mà anh mong muốn.
"Lận Thần, có phải của con hay không trong lòng con cũng rõ ràng nhất."
thương người lớn tuổi kia."
"Anh nói là Lão đại?"
không đuổi theo, hai người không yêu nhau lại tiến đến cùng một chỗ, làm sao có thể tiến tới tốt đẹp.
Cô nhìn thấy chiếc xe kia một bên bánh xe bị nổ tung, người ngồi trong ghế lái giống như đang giãy giụa muốn thoát ra.
"Tam Thiếu?"
"Cha, cha đừng tin lời đồn bên ngòai."
"Sao cha kích động như vậy làm gì?"
sao?"
tới trước mặt anh.
"Cha, cha đừng nói nữa, đứa bé là của ai con cũng rõ ràng hơn ai hết, con muốn vì chịu trách nhiệm với cô ấy."
nhật cho Thành Hữu, bây giờ nghĩ lại mới biết đó là dụng ý của con, bác
Lý Lận Thần vẫn khăng khăng.
"Đúng là con cùng Minh Tranh vẫn còn bỏ lỡ, Tiểu Nhiễm, con đã cóThành Hữu,
Theo một nhà báo nào đó nói có tin tức độc quyền, ông Lý tuyên bố với bên
Lúc nào anh cũng cảm thấy người khác đối xử với Phó Nhiễm còn chưa đủ tốt,
Minh Thành Hữu uống một ngụm nước ấm, nhưng vẫn chưa nuốt vào bên trong,
"Tôi có áo cưới rồi."
xuống, nếu đổi lại là người khác mà không phải Triệu Lan, có thể Phó
Triệu Lan lau sạch nước mắt.
là làm việc cho ông chủ, để cho tôi nghĩ cách ở không làm cô ta bị
Người đàn ông do dự giao chiếc chìa khóa xe cho Minh Thành Hữu, anh mở cửa
"Không cần..."
Minh Thành Hữu lấy lại tinh thần, thấy xe dừng ở ven đường, anh đưa tay ra.
ngại, lúc này mới thở phào một hơi.
Phó Nhiễm đi tới chỗ hẹn bên trong công viên, Triệu Lan cúi thấp đầu ngồi ở trên ghế dài.
như như được tiếp thêm nguồn sức mạnh, Phó Nhiễm lảo đảo sau đó mới ngã
Suy nghĩ của anh rất đơn giản.
"Thật
Bên ven đường chẳng biết có một chiếc xe đã dừng ở đó từ lúc nào, một người đàn ông trong đó nghiêng đầu nhìn về chỗ ngồi phía sau xe.
Hữu mệt mỏi ngửa người ra phía sau, anh dẫn dắt MR một đường dẫn tới
Ông Lý tức giận không kiềm chế được.
"Con không sao."
Triệu Lan cười khổ một tiếng, giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ.
chuyện này không phải là Minh Thành Hữu không có cân nhắc qua, anh rời
"Tôi, tôi cũng là có ý tốt nhắc nhở các người."
"Hắn đã đáp ứng là sẽ cho tôi 5 vạn tiền, trên xe của tôi còn có hai vạn tiền đặt cọc hắn đưa cho tôi."
tới nhiều lợi ích, về phần đứa bé, hắn nói là con của hắn, mặc cho bên
"Ta biết rõ Minh Tranh cũng khó chịu, nhưng so với bệnh của Thành Hữu, ta không quan tâm được nhiều như vậy."
Minh Vanh trở về từ bên ngoài, gương mặt tuấn tú khẽ nhăn lại, Minh Thành
không khỏi hoảng hốt, chuyện như vậy nhất định sẽ có lúc gặp phải, sau
nở, vừa lau sạch sẽ nước mắt, ngẩng đầu lên chợt nhìn thấy thần sắc
Ông Lý mở miệng kêu hắn lại, Lý Lận Thần dừng bước sau đó đi tới trước sô pha.
"Hoang đường, lại nói bọn con đều muốn kết hôn, thế nào, chẳng lẽ lại hủy bỏ hôn ước vào lúc này?"
"Tôi không có ý định đối đầu cùng hắn nữa."
"Tam Thiếu?"
con nhất định phải cưới cô ta?"
"Tại sao hỏi như thế?"
"Rốt cuộc là trong đầu con nghĩ như thế nào, muốn vô duyên vô cớ làm cho ta nuôi đứa bé vậy sao?"
Không cho Lý Lận Thần thêm thời gian nói chuyện, Phó Nhiễm cầm túi xách đi thẳng ra khỏi tiệm.
"Tiểu Nhiễm, ban đầu ở Thanh Sơn con để cho ta cùng Minh Tranh tổ chức sinh
"Tam Thiếu, ngài không thể lái xe."
thành công, lại tự tay muốn hủy diệt nó, đấu đi đấu lại còn không phải
Ông Lý nổi giận.
Triệu Lan khúm núm đứng lên.
Triệu Lan nghẹn họng nhìn trân trân,
Lý Lận Thần duỗi thẳng hai chân, bàn tay đặt lên một chân trong đó.
"Nếu không phải là con gạt mọi người lâu như vậy, nói không chừng mọi chuyện cũng sẽ không trở nên như vậy."
Cô cứ cố chấp tin chắc rằng, trời cao lấy đi hạnh phúc của cô, cho nên sau này Minh Thành Hữu cũng sẽ không có chuyện gì.
"Còn con, Tiểu Nhiễm con có sao không?"
mới có thể nói những lời như vậy ra ngoài, có người nói rõ muốn phá
Ánh mắt Lý Lận Thần nhìn thẳng, nhìn không ra vui buồn chút nào.
“Vâng."
Triệu Lan gọi điện thoại cho Phó Nhiễm, muốn hẹn gặp cô tại
Vẻ mặt Phó Nhiễm hời hợt, tập trung vào động tác trong tay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.