Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 169: Triệu Tích Vân Mời

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Triệu Tích Vân Mời


“Ân? Ngươi muốn làm gì?”

Đẩy cửa điện, bên trong phong thủy bố cục không khác gì Cảnh Xuân Tươi Đẹp Điện, hiển nhiên là cùng một kiểu kiến trúc.

Cho nên, Huyền Nhất chỉ đứng đó, ánh mắt không hề có chút d·ụ·c vọng nào.

Nhưng hôm nay, hắn lại đang trong trạng thái hiền giả, không thể nào động lòng...

Huyền Nhất nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn không sợ hãi của tiểu cung nữ, trong lòng thầm mắng.

Nếu là bình thường, Huyền Nhất gặp được cảnh đẹp này, có lẽ sẽ không thể kiềm chế được.

Triệu Hàn Quân lạnh lùng thốt ra, rồi liền trở vào tẩm cung, không để lại chút không gian cho Huyền Nhất phản bác.

“Nửa đêm, Lâm Mỗ có thể đến tẩm cung công chúa đã là đi quá giới hạn, hay là không vào cho thỏa đáng.”

“Bất quá Hàn Quân nói không sai, nhìn bộ dạng của nàng trong điện này, có lẽ Triệu Tích Vân thật sự không phải là thứ đèn đã cạn dầu!”

Huyền Nhất đứng ngây ra, không biết phải làm sao.

“Công... Công chúa...”

Như chỉ trong nháy mắt, nàng từ một nữ vương quyến rũ trở thành một tiểu thư khuê các, tinh khôi thanh nhã!

Huyền Nhất tức giận, giơ tay định chỉ trích, nhưng rất nhanh lại hạ tay xuống.

Khác với Cảnh Xuân Tươi Đẹp Điện, bên trong Bách Linh Điện tràn ngập sắc màu tơ lụa, không khí nồng nàn hương hoa, một phong cách nổi bật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tỷ phu không cần kinh ngạc, ta ngày bình thường trong tẩm cung đều mặc như vậy, lộ ra nhẹ nhàng, không mệt.”

Giọng nói như gió thoảng nhẹ nhàng vang lên từ sâu trong tẩm cung.

“Ngươi đứng xa như vậy làm gì, tiến vào nói chuyện cùng ta.”

Bị ánh mắt sắc bén như đao của Huyền Nhất nhìn thẳng, tiểu cung nữ không hề sợ hãi, ngẩng cao đầu, tựa như chim công kiêu ngạo nói: “Ngươi chính là Lâm Phụ Mã? Nhà ta công chúa cho mời, xin mời đi theo ta!”

“Ta chỉ cấp ngươi nửa canh giờ thời gian, canh giờ vừa đến, ngươi nhất định phải trở lại cho ta!”

“Ngươi tới rồi?”

Triệu Tích Vân đứng thẳng, tay chồng bên hông, hơi nghiêng đầu, thực hiện một động tác cung kính.

“Không phải, ngươi là ai a? Ta tại sao phải nghe lời ngươi?”

Huyền Nhất lười biếng không muốn nói thêm gì, dù sao Triệu Hàn Quân cũng coi như là người có lý, cho hắn nửa canh giờ thời gian, gặp một lần vị này Tích Vân Công Chúa thì có sao?

Huyền Nhất cảm thấy khó chịu với thái độ của tiểu cung nữ này. Ngay cả Triệu Thông Thiên, quân chủ của một quốc gia, cũng chưa từng nói chuyện với hắn như vậy!

“Hừ! Như vậy mới đúng! Sớm nhiều như vậy thì tốt hơn!”

Tiểu cung nữ thấy Huyền Nhất chịu thua, lập tức thêm phần kiêu ngạo, như gà trống nhỏ ngẩng đầu ưỡn ngực dẫn đường.

“Ngươi đánh nha! Ta không sợ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tỷ phu, nhận thức lại một chút, ta là của ngươi cô em vợ, Triệu Quốc Ngũ Công Chúa... Triệu Tích Vân!”

“Không biết Tích Vân Công Chúa tìm ta có chuyện gì quan trọng?”

“Không nghĩ tới chính mình ban ngày quét ngang toàn trường, khuất phục Triệu Quốc hơn phân nửa tu sĩ thiên tài, ban đêm lại thua ở một tên tiểu cung nữ, thật sự là nghiệp chướng a!”

Nhưng càng như vậy, Huyền Nhất càng không dám tiến vào!

Đáng tiếc, đêm nay nàng lại nhầm lẫn chủ ý.

Nhưng khi tiểu cung nữ đẩy cửa tẩm cung ra, Huyền Nhất lập tức nhận ra Triệu Tích Vân và Triệu Hàn Quân có sự khác biệt lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bản phò mã thật đúng là lần thứ nhất nhìn thấy ngươi phách lối như vậy! Ngươi có tin ta hay không?”

Tiểu cung nữ cũng không kém, thấy Huyền Nhất buông tay, lại tiến thêm một bước.

Hơn nữa, bây giờ đã khuya, hắn là một người đã có vợ, đi gặp cô em vợ thì có nghĩa lý gì?

“Tốt a, xem ra Tứ Hoàng tỷ thật đúng là tìm được tốt vị hôn phu, thật sự là tiện sát hoàng muội!”

Nàng và Triệu Hàn Quân, tựa như hai bông hoa khác nhau, một lạnh lùng thanh khiết, một lại nóng bỏng kiều diễm!

Triệu Tích Vân tiếp tục khuyên nhủ.

“Không được, sắc trời dù sao quá muộn, công chúa có chuyện hay là mau nói đi, Lâm Mỗ thời gian không nhiều.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cái gì nửa canh giờ?”

Huyền Nhất ngơ ngác, vừa định đuổi theo thì đã thấy tiểu cung nữ Bách Linh Điện bước chân hơi chần chừ, chắn ngay trước mặt hắn.

“Ta cùng một vị cung nữ so sánh cái gì kình?”

Tiểu cung nữ căn bản không để tâm đến Huyền Nhất. Trong mắt nàng, Triệu Tích Vân chính là người có quyền lực, còn hắn chỉ là một phò mã.

Huyền Nhất lạnh nhạt từ chối.

“Ta thật sự phục ngươi, đi thôi, dẫn ta đi gặp chủ nhân nhà ngươi!”

Triệu Tích Vân nháy mắt, nụ cười quyến rũ như hoa, phối hợp với bộ đồ mỏng manh, khiến cho khí chất nàng trở nên mê người.

Chương 169: Triệu Tích Vân Mời

Giọng nói của Triệu Tích Vân mang theo chút ngọt ngào, nhưng cũng có phần nghiêm khắc.

“Nói đến, ngươi bây giờ đã là hoàng thất phò mã, theo lý mà nói, ta còn phải gọi ngươi một tiếng tỷ phu, nếu đều là người một nhà, lại là đồng đạo tu sĩ, quan tâm những tục lễ làm gì?”

Sau một lúc, Triệu Tích Vân bỗng nhiên cúi đầu, mang theo chút hổ thẹn nói: “Đây là lần thứ nhất có người thấy ta mặc đồ này mà không có nửa điểm d·ụ·c vọng, tỷ phu quả nhiên là thế gian kỳ nhân, Tích Vân bội phục vạn phần!”

“Tích Vân Công Chúa còn có việc sao? Không có việc gì ta liền đi?”

Tiểu cung nữ đã sớm thức thời lui xuống, lúc này Huyền Nhất chỉ còn một mình đứng tại cửa tẩm cung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Tích Vân lùi lại vài bước, đôi mắt ngưng lại, dù vẫn là người đó, nhưng khí chất đã biến hóa nghiêng trời lệch đất!

“Lâm Phụ Mã, chủ nhân nhà ta chính là Triệu Quốc Ngũ Công Chúa, ta khuyên ngươi không nên hỏi nhiều, thành thật theo ta đi, đối với ngươi cũng như ta đều tốt!”

Cảnh Xuân Tươi Đẹp Điện cách Bách Linh Điện không xa, Huyền Nhất đi theo tiểu cung nữ khoảng hai dặm đã đến nơi.

Huyền Nhất lắc đầu, cười khổ đuổi theo...

Triệu Tích Vân nhận thấy Huyền Nhất kiên định, không còn tiếp tục thăm dò, chỉ nhẹ nhàng thở dài, trong tẩm cung lập tức mùi hương ngào ngạt.

Đêm khuya, hoàng cung không tính yên tĩnh, cách vài bước có thể nghe thấy ngự lâm quân mặc giáp tuần tra tiếng kẽo kẹt cùng tiếng bước chân.

Huyền Nhất lắc đầu kiên quyết, không tiến thêm một bước.

Hắn rốt cuộc cũng lên tiếng, khiến cho Triệu Tích Vân ngừng lại động tác, ngẩng đầu nhìn hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Triệu Tích Vân Mời