Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 98: Người Diệp gia tới.
Dù lực kéo này khá nhỏ như một con kiến đang muốn đẩy một ngọn núi.
Đầu nguồn của sự vặn vẹo này rất nhanh chóng đã được hai người bắt ra khỏi tư duy của mình.
Dù khí tức của hắn có yếu hơn ba vị kia, nhưng lại mạnh hơn hẳn Thanh Hà lão tổ.
Nhưng cả hai người đều có thể nhận ra nó thực sự tồn tại.
Khí tức của Nguyên Anh cảnh tỏa ra ép cho tất cả mọi người không thở nổi.
Nhưng ngay lập tức họ đã biết đáp án.
Và bộ quan phục người kia đang mặc bọn họ lại không nhìn ra được phẩm cấp của nó là gì.
Nhân quả giống như một chiếc lồng, có thể nhốt đám chim sẻ và khiến cả thế giới của chúng bị gò bó ở đó.
Những kẻ mà lão ta cần phải ngước nhìn hiện tại đã phải cúi đầu trước lão, trên đời còn có cảm giác nào hưng phấn hơn lúc này chứ?
3 bóng người lơ lửng trong không gian, những người này mặc y phục màu đen viền đỏ, sau lưng họ có ghi một chữ Diệp rất lớn, cả 3 người đều đeo mặt nạ trắng với các họa tiết đỏ lửa che khuất hoàn toàn khuôn mặt.
Lâm Lục Dạ c·hết lặng khi nhìn thấy những dòng thông tin này.
Trong lúc tất cả mọi người còn đang cuồng hoan vì chiếc bánh từ trên trời rơi xuống.
Lúc này, vị Lâm Bình quận trưởng cong lưng cung kính nhìn về phía 3 người thần bí kia biến mất.
Lâm Bạch và Lâm Lục Dạ phải nhăn mặt.
Nếu hai người không bóc ra thứ này kịp thời, sợi nhân quả này sẽ hoàn thiện, dù cho lúc đó hai người dù không bái sư, nhưng có sợi nhân quả đó, hai người sẽ được nhận định là đồ tử đồ tôn của kẻ đã sáng tạo ra môn công pháp kia.
Và người tu luyện ở Lâm Bình quận quá xui xẻo, khi mà tất cả Nguyên Anh công pháp ở vùng đất này đều bắt nguồn từ Huyền Âm Ma Kinh, một môn công pháp có thể tu luyện tới Phân Thần cảnh.
Ngay lúc này, tình hình ở buổi yến tiệc lại có thêm chút biến đổi.
Lâm Lục Dạ càng nghĩ càng thấy có gì đó sai sai, dựa vào những thông tin cô nàng nghe được và cái "ngón tay vàng" gần như không có sự tồn tại là Phân Tích Vạn Vật.
Thông qua hai người nhân bản, họ cũng nhận được công pháp truyền thừa này.
Chương 98: Người Diệp gia tới.
Nhưng rất nhanh chóng, mọi người đã cảm thấy có điều gì đó bất thường ở quan văn này.
Mà cũng đã vài trăm năm qua đi, Lâm Bình quận và những nơi xung quanh không có người đột phá Nguyên Anh một cách hoàn chỉnh, nên đám tu sĩ này không biết rõ về thế giới cũng rất bình thường.
Hai người nhân bản này có mặt ở đây không phải vì cái yến tiệc gì cả, họ tới để thu thập mọi số liệu lạ thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chủ nhân của 3 luồng khí tức kia cuối cùng cũng hiện thân.
Những ý tưởng này nảy ra nhiều tới nỗi, Lâm Lục Dạ phải sử dụng tính lực từ Quần Tinh Trận để kiềm chế suy nghĩ của mình.
Quả nhiên, tin đồn Thanh Hà tông lão tổ đột phá Nguyên Anh cảnh là thật.
3 vị kia khí tức tỏa ra quá khủng kh·iếp khiến lão không thể xác định được thực lực của bọn họ mạnh như thế nào, nhưng lão lại cảm nhận được khí tức từ vị quan văn mới xuất hiện kia.
Nhưng dưới tác động của thứ công pháp này, tất cả những tri thức, suy nghĩ, ý tưởng của họ đang dần bị kéo gần về hướng tu tiên.
Lâm Lục Dạ sử dụng Phân Tích Vạn Vật.
Hiện giờ, cái mọi người quan tâm nhất chính là cảnh giới của những người kia mạnh như thế nào.
Nghe Thanh Hà tông thái thượng trưởng lão nói vậy, tất cả các tu sĩ Kim Đan không dám hít thở một hơi.
Qua Phân Tích Vạn Vật, Lâm Lục Dạ mới biết, thứ này ẩn chứa bên trong tất cả các loại tu tiên công pháp từ Nguyên Anh cảnh trở lên.
Chỉ thấy Thanh Hà tông thái thượng trưởng lão đang run rẩy chỉ vào Lý Liệt, Lâm Bình quận trưởng.
Nhưng nghe đồn rằng, Địa Tinh giới chỉ là một tiểu thiên thế giới trong vô vàn các thế giới Diệp gia sở hữu.
Cuộc trò chuyện này diễn ra rất ngắn, nhưng lượng thông tin của nó khiến Lâm Lục Dạ phải ngạc nhiên.
Yến tiệc cũng đã bắt đầu.
"Chúng ta không nên tốn thời gian ở nơi đây, nhiệm vụ tuần tra Thanh Dương châu của chúng ta mới bắt đầu mà thôi, ném cho hắn một cái lệnh bài là được."
"Đây... Đây là, ngài là Hóa Thần cảnh tiền bối!"
Bóp nát miếng ngọc giản này, một luồng hào quang nhu hòa bao phủ tất cả mọi người.
"Chúng ta chỉ đi ngang qua nơi này thôi, dù sao nơi này do lâu ngày không có Nguyên Anh tu sĩ sinh ra, khí vận đã tán đi gần hết, không sản sinh ra tài nguyên thích hợp với Nguyên Anh cảnh tu luyện nữa.
Ánh mắt của lão ta lộ rõ vẻ thất vọng khi nhìn tất cả mọi người, rồi thở dài khiến người chẳng hiểu gì cả.
"Đa tạ quận trưởng khẳng khái!
Những công pháp tương tự Huyền Âm ma kinh không hề ít, hoặc có thể nói, tất cả công pháp đều có tác dụng phụ tương tự, chỉ là tác dụng phụ này được giấu rất sâu mà thôi.
3 bóng người này hòa hợp như thể là một phần của thiên địa, nếu 3 người đó không thả ra khí tức để khiến người khác chú ý thì trong mắt tất cả mọi người, bọn họ giống như một cơn gió thoảng qua.
Từ đại sảnh, một thanh niên sắc mặt hồng hào, dáng vẻ tuấn lãng đi ra.
Cuộc náo động rất nhanh chóng kết thúc.
Thứ nhìn như khói hương kia lại là một đoạn nhân quả chưa hoàn thiện.
Giờ này, Thanh Hà tông thái thượng trưởng lão với gương mặt trẻ tuổi xuất hiện, đắc ý nhìn tất cả mọi người xung quanh.
Ánh mắt cô nàng sáng lên trong nháy mắt, nhưng rồi nhanh chóng thất vọng,
Tất cả Kim Đan tu sĩ nhìn vào tấm lệnh bài trong tay Thanh Hà lão tổ mà hâm mộ không thôi.
Ân tình này tại hạ xin nhớ kỹ trong lòng, sau này quận trưởng cần gì cứ việc sai bảo, tại hạ lên núi đao xuống biển lửa cũng không chối từ."
Một lão già đội mũ chuồn, mặc quan phục màu lục xuất hiện trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
Vì hai người này đều thuộc về tầng lớp tán tu, nên bọn họ chỉ có thể lảng vảng bên ngoài Thanh Hà tông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao Lâm Bạch và Lâm Lục Dạ liên hợp chế tạo ra hai người nhân bản này không vì mục đích chiến đấu, mà là vì thu thập thông tin.
"Chắc cũng phải vài trăm năm trôi qua rồi, ở cái Lâm Bình quận này mới sinh ra thêm Nguyên Anh cảnh."
Chợt Lâm Bạch và Lâm Lục Dạ phát hiện ra, cả ba màn hình đang hiển thị đều chỉ về một nơi, đó chính là hiện trường của buổi yến tiệc này.
Trong nháy mắt, rất nhiều môn công pháp có thể tu luyện tới Hóa Thần cảnh được in sâu vào trong não của từng người, muốn quên đi cũng không được.
Vì để tiếp xúc được với người thuộc tầng lớp như quận chủ này, cần có tu vi ít nhất là Nguyên Anh cảnh.
Cuối cùng, quân cờ quan trọng nhất của ngày hôm nay cũng đã xuất hiện.
Đặc trưng của tất cả công pháp tách ra từ Huyền Âm ma kinh, chính là nguyên anh của những kẻ tu luyện công pháp này là một loại chủ dược trong Huyền Âm ma đan, thứ đan dược mà vị Tam công tử của Diệp gia cần.
So với ba luồng khí tức kia, Thanh Hà tông thái thượng trưởng lão chẳng là cái gì cả.
Ánh mắt của cô nàng trở nên hưng phấn, vô số ý tưởng bùng nổ trong đầu.
"Lâm Bình quận chủ, Lý Liệt bái kiến 3 vị tuần sứ."
Mọi người rõ ràng thấy 3 người họ ở đó, nhưng lại có cảm giác như đang nhìn vào một ảo ảnh trong gương, giống như 3 người này không hề tồn tại.
Người nhân bản cũng rời vị trí, tìm một nơi cao hơn để có thể nhìn được toàn cảnh Thanh Hà tông.
Trong đầu hai người có rất nhiều tri thức liên quan tới võ đạo, ma pháp, khoa học.
Lúc này, rất nhiều tu tiên giả cảm giác như trở lại thời ấu thơ, khi mà bọn họ biết người có chức vụ to nhất là trưởng làng, mà lại không biết phía bên trên còn có quan huyện.
Mọi người đều hoài nghi mình có bị hoa mắt hay không.
Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời dài đằng đẵng của mình, bọn họ biết Lâm Bình quận còn có quận chủ.
Nghe thấy câu này, tất cả các Kim Đan tu sĩ đều trợn tròn mắt.
"Ai bảo lần trước Tam công tử cắt quá ác, gần như tận diệt không biết bao nhiêu cái Nguyên Anh tông môn, khiến cho đám người này sợ tới nỗi tự hủy hết truyền thừa của nhà mình, làm đến bây giờ mới có 1 Nguyên Anh cảnh sinh ra."
Nhưng sợi nhân quả này quá bé, không đủ để có thể nhốt hai con godzilla.
Đợi sau một lúc, vị quan văn này mới quay đầu lại và nhìn vào tất cả mọi người.
Trong đó có việc tùy ý lấy tài nguyên tu luyện, dù cho thiên tài địa bảo để tu luyện chính đạo công pháp, hay là dùng con người làm nguyên liệu để tu ma.
Cũng không trách đám người này có biểu hiện quá đà như vậy.
Mọi người chẳng biết gì xảy ra, nhưng chỉ có thể nghe vị quận trưởng này thều thào "Nhân quả phản phệ..." rồi ngất ở giữa sân.
Mà Lâm Bình quận chỉ là một phần ở rìa ngoài Thiên Tinh thành, thuộc Thanh Dương châu, Cực Hoang vực.
Tuy cuộc trò chuyện bí mật này có thể che giấu tất cả tu sĩ có mặt, nhưng không thể che giấu được 2 người nhân bản không đáng chú ý đang đứng trên đỉnh núi.
Lâm Lục Dạ cảm thấy tầm mắt của mình luôn thật nhỏ bé, giờ này, cô mới cảm thấy mình đang chứng kiến mặt thật của thế giới tu tiên.
Cái thứ vặn vẹo tâm linh hai người có vẻ đã tan biến ngay khi được bóc ra, chỉ để lại hương khói.
Khí tức này khác hẳn so với Nguyên Anh cảnh phát ra, nhưng uy lực và khả năng uy h·iếp còn mạnh mẽ hơn cả ngàn lần.
3 người kia chỉ nói vài câu ngắn ngủi rồi biến mất trên bầu trời ngay sau đó.
Diệp gia là bá chủ vô số vị diện, trong lãnh thổ thuộc về mình, gia tộc này có rất nhiều đặc quyền.
Thậm chí, tới một ngày, thứ nhân quả này sẽ thành một sợi dây vô hình trói buộc kẻ đến sau, khiến họ không thể vượt qua người đi trước.
Tu tiên nhưng tu không thành tiên, mà tu thành một loại dược thảo hình người.
Cô nàng tưởng mình đã chứng kiến đủ tu tiên giới tàn ác, nhưng hóa ra những gì cô chứng kiến đều chỉ là trò trẻ con.
Trước khi ngất đi, lão cố nhìn xung quanh, muốn biết có vị tiền bối nào ở đây chơi hắn một vố.
"Hahaha! Hóa Thần cảnh công pháp, là Hóa Thần cảnh công pháp a!"
Qua tầm nhìn của người nhân bản, Lâm Bạch và Lâm Lục Dạ cũng phải nhíu mày.
Và thứ nhân quả này còn hàng đống những tác dụng phụ khác.
Hiện tại, cuộc trò chuyện bằng thần thức có vẻ rất bí mật nhưng đối với hai người nhân bản, chuyện này chẳng khác nào chúng đang thì thầm ngay bên tai họ.
Tất cả Kim Đan ở đây cảm giác giống như trở lại khi còn là một phàm nhân, trở về hồi còn chưa biết gì về tu tiên giới.
Trên quảng trưởng của Thanh Hà tông, Lâm Bình quận chủ đột nhiên phun máu, ngã lăn ra đất.
Cả 3 người này vừa bay vừa truyền âm cho nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Toàn bộ khách nhân có mặt đều hướng về một phía.
Loại trang phục này chẳng phải là quan bào của các quan văn trong mấy phàm nhân quốc gia đó sao?
Nhưng vị lão tổ này còn chưa đắc ý được bao lâu, ba luồng khí tức cực mạnh xuất hiện trên bầu trời.
Thật đáng buồn cho những kẻ tu luyện ở tu tiên giới này, khi mà mọi môn công pháp chúng tu luyện đều có vấn đề.
Rất nhiều thông tin nhảy lên trước mắt cô.
Tất cả các tu sĩ xung quanh thở phào khi cặp đôi cổ quái kia đã rời đi, không ai có thể nhìn ra mục đích hai người kia có mặt ở đây là gì.
Nhưng rõ ràng, cả Lý Liệt và 3 người áo đen kia đều không hề quan tâm đến chúng.
Không một ai dám coi thường người tuổi trẻ này, bởi vì bọn họ cảm nhận được luồng khí tức nguy hiểm tỏa ra từ thanh niên này.
Nói rồi vị quận trưởng này lấy ra một miếng ngọc giản.
Hai người nhân bản dùng thần thức rà soát, rất nhanh chóng đã tìm thấy tên tán tu Bạch Bằng và Lục Minh.
Còn về Trương Sơn Hải.
Cũng không trách hai người có mặt ở đây, dù sao Thanh Hà tông thái thượng trưởng lão mời tất cả các nhân vật có máu mặt trong Lâm Bình quận tới.
"Thôi vậy, nếu ta đã có mặt ở nơi đây thì cũng phải làm cho tốt phần công tác của mình vậy."
Năm ngoái mới xuất hiện hai vị Nguyên Anh tiền bối ở Bạch Vân tông, năm nay lại xuất hiện Thanh Hà tông thái thượng đột phá Nguyên Anh, giờ này có thêm 3 vị tiền bối tu vi sâu không lường được xuất hiện.
Thì ra chuyện Diệp gia bắt tất cả các Nguyên Anh cảnh trở lên chẳng khác nào một đợt cắt rau hẹ.
Rất nhiều người đạo tâm bắt đầu lung lay, thế giới này sao mà xa lạ như vậy.
Nhìn tất cả những đối thủ cũ, những thiên kiêu mà mình từng không trêu chọc nổi, Thanh Hà tông thái thượng trưởng lão không thể che giấu được nụ cười.
Một trong ba người móc ra một tấm lệnh bài, ném về phía Thanh Hà tông lão tổ.
Thiên tài tu luyện?
Xích Thương sơn mạch đã đủ lớn rồi, nhưng nơi đây lại chỉ chiếm khoảng 10% lãnh thổ Lâm Bình quận.
Địa Tinh giới lại có hàng trăm vùng đất rộng lớn như cái Cực Hoang vực này.
Hiện tại chúng chẳng là cái thá gì.
Sự kiện lớn như vậy đương nhiên sẽ thu hút rất nhiều người, bày sạp hàng, đủ loại đủ kiểu giao dịch sẽ xuất hiện, đây sẽ là nơi người ta giao dịch đủ loại tài nguyên hiếm gặp.
Đám người của Bá Thể tông mặt mũi xám xịt khi nhấc tông chủ của mình trở lại tông môn, đám người này chẳng còn mặt mũi nào để ở lại nơi đây nữa.
Và đợt cắt rau hẹ này chỉ diễn ra ở phạm vi Lâm Bình quận chứ không phải là cả thế giới.
Nhưng giờ đây, bọn họ đã không còn là đối thủ của lão già này nữa rồi.
Vậy chẳng lẽ, tất cả mọi người đều đang sống trong một đế quốc khổng lồ nào đó sao?
Nói theo một cách nào đó, Địa Lục giới đã được người của Diệp gia cải tạo thành một vườn thuốc khổng lồ.
Hiện tại, tất cả mọi người đều nghi hoặc, tại sao Lâm Bình quận vốn yên bình nay lại nổi lên nhiều nhân vật khó lường như vậy.
Nếu nó hoàn thiện, hai người sẽ gần như không có cách nào thoát ra được khỏi lưới nhân quả này chứ đừng nói dùng tay không cũng có thể bóc ra như hiện tại.
Từ khi trở thành người tu tiên, không biết đã bao nhiêu năm bọn họ mới nhìn thấy kiểu quần áo như thế này.
Tu sĩ có thể vượt cấp chiến đấu?
Một thứ gì đó giống như hương khói đang bị bọc trong tinh thần lực của hai người, lơ lửng trong không gian, lúc ẩn lúc hiện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thu gặt chúng sinh sao, thật thú vị."
Từ trên đỉnh núi gần đó, hai người nhân bản có thể chứng kiến rõ ràng buổi yến tiệc đang diễn ra ở quảng trường phía dưới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cầm lấy thứ này và đi tới Nguyên Anh sở, nơi đó người ta sẽ an bài cho ngươi một phần công tác."
Tất cả các Kim Đan cảnh chỉ có thể cúi cái mặt xuống, trước kia mọi người đều là Kim Đan cảnh, còn có thể có ma sát với nhau, có chút thù hằn rất bình thường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.