Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 120: Good ending.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 120: Good ending.


Nguyễn An Bình lúc này nhìn vào vợ hắn, Herriona đang thẫn thờ nhìn thế giới hủy diệt, nhìn vào Mira đang cố giữ bình tĩnh, an ủi bé Aeryn đang khóc toáng trên tay.

Ánh mắt Nguyễn An Bình lại một lần nữa tập trung.

Họ đang thấy được một vị thần tưởng chừng như bất bại nay đang sụp đổ một cách dễ dàng.

“Cha mẹ, đây là…?”

Người cha nói những điều mà hắn không thể nào hiểu nổi, và ngay bên cạnh, mẹ hắn cũng gật đầu hưởng ứng.

Ta thật không ngờ mình lại có vinh dự lớn lao như vậy.”

Cuối cùng, thằng con nhà mình không lựa chọn theo nghề bác sĩ như cha mẹ đã định hướng, mà lập tức đi làm họa sĩ ngay sau khi ra trường.

Và giờ, khi hấp thu vị tân thần đã gần như cắn nuốt một thế giới, hắn có thể cảm nhận được nội thế giới của mình đang hồi sinh nhanh chóng.

Nhưng tiếng thét ấy cũng không kéo dài được bao lâu.

“Vậy sao?

Từng tiếng hoan hô ăn mừng vang lên khắp phố lớn ngõ nhỏ.

Càng di chuyển, kích thước của cả thế giới càng lúc càng mở rộng, cho tới khi thế giới mới bao phủ, che chở phần lục địa đã bị hủy diệt.

“Như ta đã nói, hai ta chỉ muốn tạo ra một chức nghiệp giả mạnh nhất mọi thời đại mà thôi.”

Hắn nhận ra, thứ năng lượng kỳ lạ ấy chẳng phải chính là thế giới lực lượng hay sao?

Trở lại trạng thái của một pháp sư gầy yếu thông thường, Nguyễn An Bình ném phương thế giới ấy về phía Tân Lục Địa.

Giờ khắc này, hắn có thể cảm nhận được.

Nhưng đồng thời, việc chi nhiều hơn thu thế giới lực lượng cũng khiến nội thế giới trong thân thể hắn suýt nữa sụp đổ.

Đứng tại nơi đây, Herriona vẫn không ngừng nhìn về phía bầu trời, nơi chồng cô vừa tan biến không lâu.

Việc gia tốc thời gian lên nhanh cả vạn năm dù giúp thực lực của Nguyễn An Bình gia tăng nhanh chóng.

Nhưng ngay lúc này, trước mặt hắn đã là một cặp vợ chồng người xuyên việt suy yếu như một gốc cây khô, với sinh mạng của họ đã bị chặt đoạn, chỉ còn lại phần gốc.

“Những nơi đó, chẳng lẽ là nơi mà các chức nghiệp giả khác đang nhận thử thách hay sao?”

Từ cao vĩ độ trở lại thấp vĩ độ, Nguyễn An Bình cảm thấy có đôi chút choáng váng.

Lục địa ở phương xa cũng đã dừng phân giải, báo hiệu tận thế đã qua đi.

Nhưng có vẻ, tầm nhìn đặc biệt của hắn chỉ có thể dừng tại đây, nó dần dần trở nên mở ảo và tan biến.

Nhưng những chiếc gai đang đâm xuyên qua cha mẹ hắn vẫn còn đó, chỉ là từ liên kết với tân thần nay đã chuyển rời sang hắn mà thôi.

Xung quanh Tân Lục Địa, trên những vùng biển đã khô cạn ngay khi trận chiến bắt đầu.

Nguyễn An Bình thấy được quá khứ của mình, nhưng vẫn chưa thấy được tương lai.

Và nếu đã là trò chơi, thì giống như phần lớn người chơi khác…”

Trên một mỏm đá giữa đại dương bao la, nơi từng xuất hiện những bậc thang ánh sáng mà Nguyễn An Bình đã từng đi qua.

“Phu nhân Herriona, ngài lãnh chúa của chúng ta đi đâu rồi?” –Cô hầu gái nghi hoặc, nhìn trái nhìn phải vẫn không thấy hắn ở nơi đâu.

Sức mạnh của hắn giống như đã đánh vỡ một giới hạn nào đó.

Chứng kiến bóng hình của cha mẹ đã biến mất.

Giống như một con mèo trèo cây cau, mà bên dưới lại có cô Cám và dì ghẻ.

Hai người đã nói thế giới này là một trò chơi, đúng chứ?

Nếu ngài ấy hi sinh cả bản thân để cứu lấy thế giới này…

Ngay lập tức, bàn tay ấy lấy ra hạch tâm của hắn, một tiểu thế giới được bao quanh bởi những cánh hoa sen đen và trắng . (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đặc biệt, tại vùng trái tim nơi sức mạnh của tân thần đang nhanh chóng được rút ra.

Vì ngay lúc này, Nguyễn An Bình có thể chứng kiến được vô số chiều không gian khác nhau.

Sớm muộn Tân Lục Địa và những người dân có trên đó sẽ hoàn toàn tan biến.

Có thể thấy rõ, thực thể khổng lồ trước mặt Nguyễn An Bình vốn đã vặn vẹo, nay nó lại càng trở nên vặn vẹo hơn.

Hắn quay đầu, nhìn lại vào thế giới giả lập sau lưng mình.

Tuy với kích thước của một con người, nhưng uy thế của thực thể mới được khai sinh này cũng không hề thua kém vị tân thần khi nãy, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn.

“Cha, mẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng thứ duy nhất hắn thấy ở đây giống như một sợi dây thừng, thứ được đan dệt lại từ vô số sợi dây khác nhau.

Vì tương lai của hắn đã phân tách thành vô số nhánh khác nhau.

Nghe Herriona nức nở vậy, Mira cũng đã hiểu được chuyện gì xảy ra.

Chương 120: Good ending.

Nhận lại con gái Aeryn từ tay cô hầu gái, Herriona lúc này khó có thể kiềm chế lại những giọt nước mắt của mình.

Từ hai sợi tơ đen và trắng, Nguyễn An Bình có thể cảm nhận được đang có một thứ lực lượng mạnh mẽ được truyền lại vào trong thân thể mình.

Nhìn về phía cha mẹ đang dần bị thứ lực lượng nào đó lôi kéo, Nguyễn An Bình nói những lời cuối cùng trên lục địa Alrat.

Như vậy, lục địa Alrat cũng đã chính thức bước vào quá trình diệt vong.

Nhưng cũng chưa đợi hắn nói hết câu, Nguyễn An Thành đã thều thào nói thẳng.

Mọi thứ đã kết thúc, người dân thở phào nhẹ nhõm khi trời xanh mây trắng đã quay trở lại, không còn những khe nứt đáng sợ như muốn cắn nuốt mọi thứ nữa.

Những sợi chỉ đen trắng giống như sống lại, chúng nhảy múa, cố gắng cuốn quanh lấy Nguyễn An Bình.

Nhưng rồi, ngoài cười khổ và một cái lắc đầu ra, họ không hề khiển trách gì về lựa chọn của con trai mình.

Nhưng nếu những tương lai ấy cứ đan dệt như hiện tại, rất có thể, mọi hành động dù cố gắng tạo ra hiệu ứng cánh bướm để thay đổi vận mệnh đều sẽ là vô nghĩa.

Và năng lượng từ cặp vợ chồng này vẫn đang không ngừng tràn vào, tăng thêm sức mạnh cho con trai họ.

Nhưng liệu, kịch bản đó có phải là kịch bản hắn mong muốn hay không?

Nguyễn An Bình chợt cảm thấy, những suy nghĩ của hắn vào lúc này thật nực cười biết bao.

Giống như thể mình đã bỏ ra bao nhiêu tiền bạc, mồ hôi, công sức.

Nguyễn An Bình phát hiện ra, dù cho hắn đã hấp thu tân thần chăng nữa.

Từng tiếng gào thét đầy đau đớn và sợ hãi của tân thần vang lên, chấn động tới linh hồn của tất cả những người nghe thấy nó.

Giật mạnh hai sợi tơ đen trắng ấy về phía sau.

“Haha, sao có thể chứ? Chẳng lẽ chính ta đã đan dệt cái vận mệnh này cho bản thân mình sao?”

Tuy vậy, có vẻ do Nguyễn An Bình đã trở nên quá mạnh, khiến tia lực lượng kia không đủ sức để kéo hắn trở về, trừ khi hắn chủ động đi theo tia lực lượng ấy.

Con sẽ lựa chọn, good ending.”

Trong con mắt kinh ngạc của những người dân phía bên dưới Tân Lục Địa.

Có lẽ…thần yêu thế nhân đi?”

Vì cuộc đời của hắn như một chiếc dây thừng, và tất cả đã hành động đều sẽ xoắn lại thành một định mệnh duy nhất.

Càng nhìn, hắn lại càng thấy cái sợi dây đó có cách đan rất giống cấu trúc của những sợi tơ tuyến mà hắn tạo ra.

Đúng lúc này, phía sau lưng cô, từng cành hoa hồng vô cớ mọc lên.

Tuy đã suy yếu, nhưng giọng nói của người đàn ông này vẫn cứng rắn, khiến Nguyễn An Bình có sức mạnh vượt trội hơn cũng phải co ro sợ hãi theo bản năng.

Dù cho sinh mệnh đã là nến tàn trong gió chăng nữa, Nguyễn An Thành và Chu Thị Minh Anh vẫn mỉm cười nhìn hắn.

Ngẩng đầu lên, Nguyễn An Bình giờ thấy được cả một chiều không gian cao hơn tất cả những chiều không gian ảo tưởng này.

Hắn muốn biết được đáp án, biết những lựa chọn của mình ở tương lai.

Có vẻ, dù cho đã hóa thành quân lương của người khác chăng nữa, ý chí phản kháng của vị tân thần này cũng rất mạnh mẽ.

Và vị thần ấy có lẽ đã trở về với thế giới của mình.”

Và giờ, khi vị thần ấy đã bị tiêu diệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Và bước ra từ những bụi gai đó là hầu gái trưởng Mira đang bồng trên tay bé Aeryn.

Hắn đã nhìn thẳng về thực tế, nhìn về phía thân xác của mình vẫn nằm ở đó, và bên cạnh là cha mẹ vì che chở cho hắn mà đang thoi thóp.

“Chậc, là siêu thoát sao?

Hắn biết, lúc này mình cần phải làm việc cần làm.

Nguyễn An Bình lúc này nghi hoặc hỏi.

Nhưng khi đã có được sức mạnh tối cao, Nguyễn An Bình đang cảm thấy, có một thứ gì đó muốn lôi kéo, để hắn rời khỏi thế giới này.

Nhưng sự phản kháng của chúng là yếu đuối tới như vậy, khi mà sức mạnh của tân thần đang dần dung nhập vào nội thế giới của hắn ta.

Có thể thấy rõ, vùng không gian hư vô vốn bất động nay đã thay đổi, chúng bắt đầu xâm lấn, làm tan rã mọi loại vật chất còn sót lại.

Hắn biết, mình đã đánh thông quan thế giới giả lập này, và giờ đã đến lúc phải trở về chiều không gian kỳ lạ đó.

Vì ngay lúc này, vị thần của âm dương cân bằng giờ còn lại là những sợi chỉ đen trắng, đang cuốn quanh trên cánh tay phải của Nguyễn An Bình.

Mình chỉ cần mạnh lên một chút nữa, là hắn có thể đánh vỡ ranh giới giữa hư ảo và thực tế, giáng lâm thực tại, trở thành một vị thần, một chúa tể thống trị cả thế giới.

Có thế giới khoa kỹ, có thế giới thần tiên bay đầy trời, cũng có những thế giới kinh khủng không thể diễn tả…

Chỉ thấy thực thể được đan dệt từ những sợi chỉ đen và trắng không hề ngần ngại, hắn lập tức dồn lực, cắm cánh tay phải đánh xuyên qua lồng ngực mình, trong sự ngỡ ngàng của Nguyễn An Thành và Chu Thị Minh Anh.

Chỉ trong thoáng chốc, nào còn lại một Nguyễn An Bình ở nơi đó nữa, còn lại đây một bóng người như được đan dệt lại từ vô số sợi chỉ khác nhau.

Nhưng nhờ trật tự mong manh mà tân thần của cân bằng âm dương mang lại, cả thế giới mới chưa đi tới hồi kết.

Lúc này, bóng người ấy quay đầu lại, nhìn về phía cha mẹ hắn.

Nhìn vào hành động của con trai mình, hai vị phụ huynh cảm thấy thất vọng không thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đáng lẽ ra, với việc phần lớn thế giới bị cắn nuốt như vậy, Tân Lục Địa nên bị hủy diệt từ lâu rồi mới đúng.

Vốn đã có sức mạnh to lớn, nay lại nhận được đủ thứ sức mạnh từ cha mẹ mình lại càng khiến hắn trở thành một thực thể bất bại.

Gốc cau bị chặt đứt, tầm nhìn của con mèo cũng nhanh chóng biến đổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Phu quân của chúng ta không phải là một lãnh chúa bình thường, hắn có lẽ vốn là một vị thần đi.

Nguyễn An Bình biết, khoảnh khắc vừa rồi chỉ là xuất hiện một lần duy nhất, khi sức mạnh của hắn đã chạm tới đỉnh điểm mà thôi.

Lúc này, hắn để ý tới.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 120: Good ending.