Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 103: Ở lại Tân Lục Địa.
“Ngài đừng quên chứ, ngoài thân phận anh hùng được một “Ma Vương” giao cho, tôi chẳng phải vẫn còn là một t·ội p·hạm đang bỏ trốn hay sao?
Khi tỉnh lại, gương mặt cô vẫn tiếp tục đỏ bừng, vì không hiểu sao, giờ cô vẫn còn đang trong vòng tay của hắn.
Nhưng có vẻ, hắn cũng không phản đối việc có mỹ nhân làm bạn, nên cứ nâng cô trong suốt khoảng thời gian cô hôn mê cho tới tận bây giờ.
“Rất tiếc thưa ngài lãnh chúa tối cao, tôi nghĩ mình còn công việc đang dang dở.”
Rõ ràng, mục đích của cuộc chinh phạt lần này chính là đẩy Herriona cách thật xa cuộc đời của hắn mà?
“Trong trận chiến vừa rồi, tôi không thể tiêu diệt được Ma Vương, không thể làm tròn bổn phận của một anh hùng như ngài đã nói về mình.
Nhưng tại sao ta thấy từng lời vừa rồi của cô lại không hợp với cái thiết lập nhân vật ấy cho lắm, nó giống của một kẻ đồ tể, sẵn sàng d·iệt c·hủng cả một hệ sinh thái hơn.” –Từng lời bông đùa của hắn vang lên, tuy nhẹ nhàng nhưng đầy tính chất vấn.
Nhưng trước lời mời gọi này, thiếu nữ chỉ suy nghĩ một lúc, ngọn tóc ngố ahoge trên đầu cô ỉu xìu, nói lên tâm tình của nàng.
“Ta biết mà, một bản khế ước tà ác như vậy thì làm sao có thể là thứ đứng đắn gì chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Và cũng chỉ vài giây sau, hắn quay người rời đi đầy dứt khoát, để lại một Herriona với gương mặt đỏ bừng với hơi nước đang bốc lên từ trên mái tóc cô.
Ánh mắt thiếu nữ nhìn về phía xa, nơi trung tâm của lục địa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Việc có thêm cô gái này trong đời cũng không ảnh hưởng tới những dự định trong tương lai của hắn.
Tuy ánh mắt của Herriona rõ ràng có một vài phần lưu luyến, nhưng cô nàng cũng rất dứt khoát mà trao lại Thần Khí ấy cho hắn.
Giờ theo đúng như khế ước đó, Ma Vương đã bị ngài đánh bại, và nhân loại cũng đã được cứu vớt.
Nghe vậy, Herriona nở một nụ cười thản nhiên.
Herriona thở phào, cô nắm chặt bàn tay, đặt nó ở trước ngực như thể đang chôn giấu cảm xúc của mình.
Tôi là anh hùng theo đúng lời của ngài nói, tôi chiến đấu vì yên bình nhân loại, nhưng tôi không rảnh rỗi mà chiến đấu cho hòa bình của tất cả sinh linh trên thế giới được.”
Bỗng chợt, ánh mắt của hắn nheo lại, khi cảm nhận được một luồng khí tức mờ nhạt còn sót lại.
Không biết nên dỗ một cô gái đang giận như thế nào, hắn cũng chỉ đành vuốt ve mái tóc của cô.
Chỉ có người đã đạt tới đỉnh cao sức mạnh tại thế giới ma pháp như ngài mới khinh thường, không thèm vận dụng thứ sức mạnh từ Thần Khí ấy.
Như thể một kẻ chiến thắng đã lấy đầu kẻ thù làm chiến lợi phẩm.
Nghĩ tới đây, hắn cũng chẳng biết nói gì hơn, chỉ đành cắn răng rồi thở dài đầy mệt mỏi.
Từ trong túi áo của mình, Herriona lấy ra một cuộn giấy da dê, cũng chính là Ác Ma Khế Ước, thứ đang khống chế lại Nguyễn An Bình.
Mà đây không phải cái ôm bình thường, vì có thể thấy rõ, hai bàn tay của cô đã vô thức sử dụng Thánh Quang Cường Hóa, khiến cho vòng tay của cô hóa thành một loại khóa rắn chắc.
Chỉnh trang lại vẻ ngoài của mình, Herriona mỉm cười nói.
Cô quay người, nhìn về phía núi rừng ở phương xa, nơi mà đủ thứ ma thú hoang dại vẫn đang được đản sinh qua mỗi phút, mỗi giây.
Dù cho sức mạnh của tôi đúng là có sức p·há h·oại mạnh mẽ thật, nhưng mà chỉ cần có pháp sư nào đó không biết sợ, sử dụng một pháp thuật hệ tâm linh thì đảm bảo tôi c·hết không kịp ngáp.
Đó còn chưa kể, tôi hiện tại đã là t·ội p·hạm bị truy nã của liên minh thảo phạt Ma Vương, tôi không nghĩ mình sẽ trở về và giao lại một v·ũ k·hí nguy hiểm như vậy cho họ.”
Và với chất lượng ma lực của Herriona, Nguyễn An Bình cũng chỉ đành bó tay để mở.
Nghe được từng lời mà thiếu nữ nói, không hiểu sao, càng lúc Nguyễn An Bình lại càng nhìn cô gái này thuận mắt rồi.
Lúc này, Nguyễn An Bình đưa bàn tay gầy gò của hắn về phía cô, như thể đang muốn cô nắm tay và đi cùng mình.
Nói rồi, Nguyễn An Bình bước tới, ôm thật chặt cô vào trong lòng.
Như vậy, hãy trao bản khế ước ấy cho tôi đi, đảm bảo, cả đời này ngài sẽ không thể thoát ra khỏi tôi luôn.”
Giọng nói của thiếu nữ tuy không đao to búa lớn, nhưng từng lời của cô lúc này như chém đinh chặt sắt.
Cảm nhận được tất cả những tâm tình mà mình đã trải qua, có thể thấy rõ, toàn bộ những cảm xúc của hắn đang dần bình ổn lại.
Chỉ một lần liếc nhìn, hắn cũng nhìn ra được món Thần Khí này bị người động tay chân, và cái vẻ ngoài đang phát ra ánh sáng hoàng kim này chỉ là một lớp ngụy trang không hơn, không kém.
Nhưng mỗi lần cô muốn bắt lấy bản khế ước ấy, hắn lại giật tay lại khiến cô nhiều lần bắt hụt.
“Herriona, giờ cuộc thảo phạt Ma Vương đã kết thúc rồi, cô muốn trở về lãnh địa Ngọc Lục Bảo cùng ta chứ?”
Herriona bông đùa, nhưng Nguyễn An Bình lại từ từ đưa bản khế ước ấy lại gần cô.
Nhưng đáp lại cô chỉ là một ánh mắt cá c·hết không cảm xúc của Nguyễn An Bình.
Như vậy, tôi cũng chẳng còn lý do gì để cầm trong tay bản khế ước này nữa.”
Nguyễn An Bình dù không chủ động nghe lén chăng nữa, hắn cũng có thể nhìn ra được đó là những lời giận dỗi mà thiếu nữ ấy dành cho mình.
Và cô thấy được, có vẻ hai tay mình vẫn đang giữ trong tư thế chủ động ôm cổ hắn ta.
Như ngài đã cảm nhận rồi đấy, thứ Thần Khí ấy quá mức nguy hiểm, nếu như tôi đem bản khế ước đó quay trở lại Thánh Đô, có thể một ngày nào đó trong tương lai, sẽ có kẻ thèm khát có được sức mạnh mà lợi dụng nó.
Nhưng thực tế, ngay lúc này, hắn đang giao tiếp với cái đầu dê đang được xách trên tay mình.
“Khụ, được rồi, thực ra là tôi đã biết mình yếu như thế nào rồi.
Lý trí của hắn đánh giá, nhận xét, và đưa ra kết luận.
Chỉ cần đám ma thú và cái vùng đất đáng nguyền rủa này còn tồn tại một ngày, như vậy, trong tương lai sẽ có đủ thứ tai họa còn có thể nảy sinh một lần nữa.”
“Nếu như ngài lãnh chúa đây không mong muốn tự do.
Nguyễn An Bình cau mày nhớ tới cái tính cách không đáng tin cậy của cha mẹ hắn.
Nhưng nếu giờ này cô quay người nhìn lại, chắc chắn Herriona có thể thấy được cái vẻ mặt tiếc nuối của Nguyễn An Bình xuất hiện thoáng qua.
Tổn thương tinh thần quá nặng, Herriona đã lập tức ngất đi ngay trong lúc được Nguyễn An Bình bồng bế.
“Lý do tôi đưa bản khế ước ấy cho ngài cũng rất đơn giản mà thôi.
Cô ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt đỏ như hồng ngọc nhìn về phía hắn.
“Ma Vương tuy đã bị ngài đánh bại, nhưng nguy cơ với nhân loại vẫn chưa dừng ở đó.
Và rất có thể, hai người họ đã đứng sau cái trò đùa quái đản này.
Rất nhanh chóng, hai người đã dần bình tĩnh lại, đi thẳng vào vấn đề chính.
“Khí tức này…chẳng lẽ là hai người họ sao?”
Sau một hồi ồn ào, cuối cùng hai người cũng đã nghiêm túc mà trò chuyện lần nữa.
Nên vì đó, tôi mới giao lại bản khế ước đó cho ngài, như vậy thì đám lãnh đạo của liên minh thảo phạt Ma Vương cũng phải bó tay.”
“Thưa lãnh chúa tối cao, đây chính là bản khế ước mà ngài đã từng ký kết với cựu giáo hoàng Orphelios Aethenor. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau vài giây bình ổn lại nỗi lòng cũng như trái tim đang điên cuồng đập mạnh.
Nói tới đây, thiếu nữ bỗng dưng trở nên ngập ngừng.
“Có lẽ, cô đúng là rất hợp để làm vợ ta đi.”
“Cô nói mình là anh hùng ư?
Nhận lấy cuộn giấy da dê trong tay mình, Nguyễn An Bình giờ nhìn về cô với ánh mắt đầy nghi hoặc.
Cô muốn xem xét, nên làm thế nào để hủy diệt toàn bộ sinh linh có trên đại lục này… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Như vậy, không phải vì người ta không muốn bỏ cô xuống, mà trong lúc hôn mê, thiếu nữ đã vô thức ôm chặt người ta.
Nói xong tất cả những lời trong lòng mình, Herriona có vẻ hờn giỗi, cô quay người ra chỗ khác, trong miệng thì không ngừng lẩm bẩm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe thiếu nữ nói vậy, Nguyễn An Bình lúc này nở một nụ cười nhạt, hắn nhìn về phía cô.
Khi mà tia ý thức yếu đuối nhất của Nguyễn An Bình còn đang bối rối, thì ngay lúc này, chủ ý thức của hắn thấy mọi chuyện có vẻ đã được định đoạt, nên một lần nữa trở lại làm chủ.
“Ta thật không hiểu nổi, tại sao cô lại trao nó dễ dàng cho ta như vậy nữa.
Đi xuống từ vòng tay của Nguyễn An Bình, Herriona lấy hai bàn tay che đi gương mặt đỏ, cô ta rất muốn thét to vì phấn khích, nhưng lại ngại ngùng nên không nói lên lời.
Đương nhiên, thân là một pháp sư thế giới, Nguyễn An Bình có vô số các thủ đoạn khác nhau để thoát khỏi cái ôm trong vô thức của cô.
Nghe được lời hắn nói, Herriona lúc này vươn tay, như thể cô muốn hắn trao lại bản khế ước cho cô.
“Haha, lãnh chúa tối cao,… liệu ngài có thể để tôi xuống được không a?” –Herriona ngại ngùng nói.
Như vậy, để bù đắp lại những gì còn khuyết thiếu đó, tôi sẽ quyết định ở lại vùng đất này, chiến đấu và hủy diệt… cho tới khi tất cả những gì có thể uy h·iếp tới nhân loại bị tận diệt thì thôi.”
Cảm thấy khá bất ngờ trước biểu cảm của hắn, nhưng thiếu nữ cũng nhanh chóng nhìn theo ánh mắt ấy.
Trong lòng bàn tay Nguyễn An Bình, ngoại hình của tấm khế ước dần biến đổi, nó trở về với hình dạng dữ tợn, gai góc, như thể vừa được vớt lên từ dưới đáy của địa ngục.
Trước khi trở lại cỗ titan Platin, hắn cũng tiện thể nhấc luôn cái đầu đ·ã c·hết không nhắm mắt của Ma Vương Azarel lên.
Nên như vậy, tôi độc ác một chút thì thế nào chứ?
Chương 103: Ở lại Tân Lục Địa.
Nhưng rồi, thiếu nữ quay người lại với một gương mặt đỏ bừng, hất văng bàn tay heo ăn mặn của hắn.
Nói chuyện xong với cái đầu dê đó, ánh mắt Nguyễn An Bình nhìn về phía tấm Ác Ma Khế Ước trong lòng bàn tay.
Sau một hồi đùa giỡn, thể lực của cô nàng có vẻ đã chịu hết nổi, cô ta dừng lại trò đùa này ở nơi đây.
“May mắn cho ngươi, lần này ta có mặt, tự mình điều khiển, tự mình diễn kịch nên ngươi giữ lại được một mạng.”
Chẳng phải, chỉ cần cô động chân động tay, sửa đổi thêm một vài điều khoản mới, cô vẫn có thể tiếp tục khống chế ta hay sao?”
Biết mấy lý do để lấp liếm sự thật này không thể nào vượt qua được đôi mắt hắn, Herriona giờ cũng chỉ đành thở dài, cô nói ra toàn bộ sự thật.
Còn về phía Nguyễn An Bình.
Tất cả mọi thứ được tổng hợp lại, trở thành một câu nói.
Vì hiện tại, cô có thể cảm nhận được đôi mắt của Nguyễn An Bình giống như nhìn thấu được mọi lớp ngụy trang của cô.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.