Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26: Ngươi… là một gã nam nhân xấu xa.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Ngươi… là một gã nam nhân xấu xa.


“Không được! Ngươi… không được giải phóng nó! Người trên Đảo Thiên Không sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Tiếng một thứ gì đó vỡ vụn bên trong cơ thể Takeo, chỉ trong tích tắc tất cả sinh linh trên toàn cõi Teyvat đều phải ngừng một nhịp thở.

Yae Miko híp mắt nhìn cánh hoa anh đào trên tay, sau đó thổi nhẹ một hơi khiến nó bay ra khỏi lòng bàn tay của nàng rồi tiếp tục trôi nổi trong không khí.

Mặt đất dưới chân hai người liền biến mất, Takeo và Yae Miko trong một cái chớp mắt đã bị kéo đến một khoảng không gian khác, ở nơi đây không còn là Đền Narukami nữa mà là một khoảng không tăm tối, không có một tia khí tức sự sống nào cả.

‘Thật là, miệng nói đã lớn nhưng nội tâm vẫn còn là một đứa nhỏ ham chơi đâu. Lần này có lẽ nên nhờ Yoimiya tặng cho nàng một bất ngờ nhỏ.’

“Chúng ta lại một lần nữa gặp nhau, Takeo. Ngươi không phải có thứ gì muốn nói với ta sao? Lần này chúng ta một lần nữa giải quyết hết tất cả mọi chuyện đi, sau đó ta sẽ đích thân chôn xác ngươi ở trong nơi này.”

“Ngươi, chuyện gì xảy ra với cơ thể ngươi?”

Cảm nhận được động tác của Takeo, Yae Miko híp mắt rên nhẹ một tiếng, ánh mắt lim dim nhìn hắn nói:

Takeo giơ cánh tay lên sờ nhẹ gương mặt tuyệt mỹ của Yae Miko, nàng lần này thế mà hiếm thấy không cự tuyệt, chỉ im lặng nhìn hắn.

Từng cánh cổng Torii đổ nát nhô lên ở xung quanh tạo thành một hàng dài những bãi phế tích, ở chính giữa không gian là một thân ảnh đang ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung.

Tuy nhiên chỉ thấy Takeo kéo lấy bàn tay của nàng ra, từ trên người hắn có một cỗ lực lượng đó đang muốn mãnh liệt phun trào ra bên ngoài.

Cánh tay của hắn ôm lấy đầu Yae Miko, khẽ hôn nhẹ một cái lên trán nàng rồi nói:

Nhắm mắt hưởng thụ cảm giác thoải mái lan toả toàn thân, Yae Miko bỗng nhiên vươn tay ra chụp lấy một cánh hoa anh đào bay trong không khí, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Takeo hỏi một câu:

Lật qua trang sách mới, đôi lông mày tinh xảo của Yae Miko đột nhiên khẽ nhăn lại, giọng nói có chút bất mãn vang lên:

Takeo ngồi ở đằng sau đôi tay nhẹ nhàng mò mẫm khắp cơ thể Yae Miko, ấn lên các huyệt vị rồi bắt đầu thực hiện các động tác xoa bóp của mình.

Cơ thể của Yae Miko chợt run lên một cái, vừa định ngẩng đầu lên nhìn Takeo thì đột nhiên một tia sét khổng lồ đã xé toạc bầu trời giáng xuống Đền Narukami.

Yae Miko cắn môi nhìn Takeo, ánh mắt kiên định trả lời:

“Nếu vận tốc của hoa anh đào không phải là năm centimet trên giây thì có lẽ nó sẽ không đẹp như thế. Chính vận tốc ấy mới khiến cho nó quý giá và đẹp đẽ đến vậy.”

“Dùng lực thêm một chút nữa, cưng chưa ăn cơm sao? Đừng có ẻo lả như thế.”

“Yae tỷ tỷ, ngài sợ Người Duy Trì Thiên Lý sao?”

Yae Miko hai mắt lập tức trừng lớn hết cỡ, đôi tay che miệng Takeo rồi gằn giọng:

Rút ra Mộng tưởng nhất đao, Raiden Shogun chém ngang một cái, không gian tan rỡ như từng miếng thuỷ tinh rồi tối sầm lại, tất cả mọi thứ đều bị bóng tối nuốt chửng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe được giọng nói không một tia cảm tình của Raiden Shogun, Takeo cũng cười nhẹ rồi gật đầu hỏi:

Takeo chớp mắt nhìn nàng, cảm nhận được mười đầu ngón tay đang ghim sâu vào da thịt của mình, bất đắc dĩ thở dài hỏi:

“Có những người trên đời này rất ghét cảm giác phải chờ đợi một người nào đó, không phải bởi vì họ ghét thời gian phải bỏ ra mà chỉ vì bọn họ ghét cảm giác bị động, cảm giác phải lệ thuộc vào một điều gì đó hay một ai khác.”

“Ít nhất ngươi sẽ có một cuộc đời hạnh phúc, ngươi sẽ gặp một cô gái mà mình yêu, lập thành một gia đình nhỏ rồi dần dần già yếu đi. Ta… đến phút cuối cùng vẫn sẽ ở bên cạnh ngươi, sẽ luôn bảo hộ cho mỗi đời hậu duệ của ngươi.”

Sấm sét kéo đến tràn ngập bầu trời liên tục giáng xuống mặt đất, từ giữa cơn bão lôi điện cuồng bạo Raiden Shogun lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Yae Miko và Takeo.

“Kiềm chế suốt ba mươi năm thật sự quá khó khăn, ta đã nhiều lần vượt ngưỡng giới hạn rồi. Xin hãy để ta giải thoát khỏi trói buộc phàm nhân này đi, Yae tỷ tỷ.”

“Ta phải làm thế nào đây? Năm centimet trên giây không chỉ là vận tốc hoa anh đào rơi mà còn là vận tốc mà hai người lặng lẽ bước khỏi cuộc đời nhau. Ta rất sợ một ngày nào đó khi ta tỉnh dậy, ta… đã đánh mất hắn rồi.”

“Ta biết một ngày nào đó hắn có lẽ sẽ rời khỏi ta, bởi vì chúng ta quá khác biệt. Ta có thể trường sinh nhưng hắn thì không, hắn đã đi được một phần ba quãng đời của mình rồi.”

Từ trong bóng đêm, một đạo thân ảnh tuyệt thế sừng sững đứng đó, bộ kimono màu tím của nàng nổi bật lên giữa đêm tối, một đôi tử nhãn hờ hững liếc qua hai người trước mặt.

“Yae tỷ tỷ, tại sao cơ thể của ngài lại căng cứng đến như vậy? Là do dạo này áp lực công việc trong đền thờ quá nhiều nên không có thời gian nghỉ ngơi hay sao?”

Takeo vỗ nhẹ vào lưng nàng, ngẩng đầu nhìn về phương xa trầm giọng nói:

Takeo im lặng nghe Yae Miko nói, hai bàn tay khẽ vuốt ve đôi tai hồ ly, ánh mắt dần dần đen lại, cuối cùng trở nên sâu thẳm còn hơn cả bầu trời đêm chăm chú nhìn nàng, giọng nói trầm đục như một chiếc chuông đồng gỉ sét cất lên:

“Ngươi không thuộc về thế giới này, là một dị loại. Inazuma hiện tại đã cắt đứt hoàn toàn liên hệ với Đảo Thiên Không, nhưng không có nghĩa người trên đó sẽ không phát hiện ra ngươi. Cho dù có là Ei cũng không dám chọc giận người trên Đảo Thiên Không, ngươi có thể mạnh hơn Ei, tuy nhiên-”

“Thật bất ngờ nha, ngươi thế mà cũng có ngày ra khỏi cái nơi trú ẩn kia đến nơi này. Không còn thích đứng trên Tenshukaku nhìn xuống chúng sinh nữa sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Núi Yougou, Đền Narukami, ánh trăng bàng bạc trên cao chiếu rọi toàn bộ ngôi đền, Yae Miko lúc này đây đang cầm trên tay một quyển Light novel, chậm rãi lật từng trang sách xem rất chăm chú, thỉnh thoảng lại còn bình luận lấy một vài tình tiết trong sách mà nàng cảm thấy thú vị.

“Câm miệng, không được nhắc đến cái tên đó!”

Đúng lúc này nàng chậm rãi mở mắt ra, lôi điện trong đôi mắt lóe lên xẹt ngang qua không khí, tuy vẻ mặt của nàng rất lạnh nhạt nhưng trong ánh mắt lại chứa đầy phẫn nộ cùng uỷ khuất nhìn Takeo nghiến răng nói:

“Ayaka, Sara, Yoimiya, tất cả mọi người trên Inazuma này, ta cũng không nỡ buông tay.”

“Nhưng mà ta không cam lòng nha Yae tỷ tỷ, mỗi ngày đều phải nhìn thấy ngài mệt mỏi vì chuyện này, ta cũng không còn cách nào khác.”

Yae Miko lúc này đã nằm sát người xuống dưới mặt sàn của đền thờ, đầu gối lên trên đùi hắn, cánh tay của nàng khẽ vươn lên như muốn chụp lấy một thứ gì đó, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể chới với giữa không trung.

Raiden Shogun trực tiếp phớt lờ Yae Miko, ánh mắt vẫn ghim chặt vào Takeo, tuy nhiên đôi lông mày khẽ nhíu lại hỏi:

“A, thật thoải mái. Dạo gần đây quả thật công việc có nhiều hơn mọi ngày một chút, dù sao vài tháng nữa là sẽ tới “Lễ hội mùa hè” các hoạt động tín ngưỡng cũng bắt đầu trở nên dồn dập.”

“Phải, là ta vẫn còn thiếu nợ ngài, như vậy chúng ta hiện tại đến chỗ nào để tiếp tục đây?”

“Yae tỷ tỷ, còn có một điều mà ngài hiểu nhầm. Ta không sợ Người Duy Trì Thiên Lý hay Đảo Thiên Không, ta chỉ chán ghét cảm giác bị người theo dõi mà thôi.”

“Này, cưng có biết… hoa anh đào rơi với vận tốc bao nhiêu không?”

“Yae tỷ tỷ, ta nghĩ… đã tới lúc rồi. Phong ấn của ngài những năm gần đây cũng không thể kiềm giữ ta được nữa.”

“Cảm giác khi chứng kiến một người trước mặt bỗng nhiên biến mất chỉ còn lại ở trong ký ức thật khó khăn, ta sợ một lúc nào đó ta không còn là chính mình nữa, quên đi tất cả ký ức về tất cả mọi người, đánh mất cảm xúc của riêng ta thuộc về hắn.”

“Ta… muốn gặp ngươi nói chuyện. Chuyện lần trước vẫn còn chưa có kết thúc, ngươi thiếu ta.”

“Cưng cái gì cũng không giỏi, chỉ có tay nghề xoa bóp này tạm gọi là có chút tâm đắc, tiếp tục đi.”

“Ngươi… là một gã nam nhân xấu xa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt của nàng khẽ lướt qua Yae Miko, cuối cùng dừng lại thật lâu trên người Takeo, trong mắt thoáng qua một tia dao động rồi lạnh nhạt cất lời:

Nàng có thể cảm thấy cơ thể của Takeo đang dần biến đổi, cũng không phải lượng biến mà là chất biến.

Takeo cười cười nhìn Yae Miko, tăng thêm lực đạo trên cánh tay làm cho cơ thể nàng bỗng nhiên mềm nhũn ra, ngã người dựa vào lồng ngực hắn, đồng thời biểu lộ ra gương mặt thỏa mãn khẽ rên hừ hừ tán thưởng:

Xoảng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 26: Ngươi… là một gã nam nhân xấu xa.

Đối mặt với câu hỏi của Takeo, Raiden Shogun chỉ hờ hững trả lời một câu rồi im lặng.

Sâu trong cơ thể của Takeo xuất hiện một thứ gì đó, một thứ mà nàng trước giờ chưa từng cảm nhận qua trong suốt những năm hắn ở bên cạnh nàng.

“Nghe nói là năm centimet trên giây.”

Yae Miko nhíu mày nhìn Raiden Shogun, giọng nói thoáng chút bất ngờ nói:

“Ngay cả tiểu cô nương nhà Kamisato kia cũng bận đến tối mặt tối mũi, một ngày không biết phải chạy lên Đền Narukami mấy lần để thảo luận về vấn đề tổ chức lễ hội đâu.”

“Ta cũng không khác gì so với bọn họ, ta có rất nhiều thời gian, ta có người mà ta cam tâm tình nguyện để chờ đợi, bất luận kết quả có thể nào đi chăng nữa. Thế nhưng, ta vẫn rất chán ghét cảm giác này.”

Takeo nâng cánh tay lên nhanh như chớp chụp lấy cánh hoa anh đào mà Yae Miko vừa thổi bay, sau đó mỉm cười nói:

Yae Miko khi nhìn thấy đôi mắt của Takeo liền cảm thấy một trận hoảng hốt, cả người cứ như lâm vào trong một giấc mộng vô tận không hồi kết, ngay lập tức bừng tỉnh ngồi bật dậy bấu chặt vai hắn hét lên:

“Năm centimet trên giây sao?”

Raiden Shogun chớp mắt một cái, lôi nguyên tố bắt đầu tràn ngập trong không gian, từ giữa ngực của nàng tách ra một khe hở, Mộng tưởng nhất đao bắt đầu xuất hiện.

Takeo còn đang chìm vào suy tư, bỗng nhiên một gương mặt xinh đẹp lập tức phóng đại lên trước mặt, quyển Light novel trên tay nàng vỗ nhẹ vào một bên má hắn, miệng tủm tỉm cười nói:

“Ta cũng sợ một ngày nào đó mình sẽ không còn có thể ở bên cạnh để nấu ăn cho tỷ tỷ, ta cũng sợ mình sẽ không còn có thể đi đến cuối cùng vĩnh hằng cùng với Lôi thần đại nhân.”

“Các ngươi… đang làm cái gì?”

Takeo nghe Yae Miko nhắc đến Kamisato Ayaka trong đầu cũng không khỏi liên tưởng đến vẻ mặt háo hức của nàng mỗi khi đến dịp lễ hội liền cười khẽ một tiếng.

“Yae tỷ tỷ, nhiều khi ta cảm thấy ngài thật mâu thuẫn. Yae tỷ tỷ phong ấn ta suốt ba mươi năm nay, để ta sống cuộc sống của một phàm nhân nhưng lại lo sợ rằng một ngày nào đó ta sẽ c·hết đi, như vậy không mệt mỏi sao?”

Takeo nhấc mí mắt lên nhìn Yae Miko, sau đó lướt qua tựa đề quyển Light novel mà nàng đang cầm trên tay, khẽ mở miệng trả lời:

Yae Miko trầm mặc không nói gì, cuối cùng chỉ có thể thở dài một cái rồi ôm Takeo thật chặt, gương mặt vùi trong lòng ngực hắn khẽ lẩm bẩm:

Takeo lúc này có chút trì trệ nhìn Raiden Shogun, hắn không nghĩ tới nàng thế mà sẽ trực tiếp xuất hiện ở chỗ này. Hít vào một hơi rồi mỉm cười như mọi khi, Takeo sau đó mới lên tiếng:

“Ara, đang ở riêng với tỷ tỷ mà còn dám nghĩ đến nữ nhân khác, lá gan của cưng càng ngày càng lớn rồi đó nha~” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Ngươi… là một gã nam nhân xấu xa.