Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Chương 8

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Chương 8


[Không hiểu thì hỏi, cô ta có phốt gì à?]

Nhưng chỉ cần trong buổi livestream này, bài hát của Kiều Linh có một chút không phù hợp với mong đợi của cư dân mạng, thì danh tiếng vốn đã tệ hại của cô ấy lại càng thêm bê bết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong phút chốc, dư luận tiêu cực tràn lan, chỉ sau một đêm Kiều Linh đã trở thành ca sĩ đầy tai tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Hừ, PR, marketing, hát nhép, đạo nhạc, cái gì cũng có.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Không phải chứ, ai cho cô ta dũng khí hát live vậy, chẳng lẽ camera còn có chức năng thay đổi âm thanh à?] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ban đầu cư dân mạng thảo luận khá ôn hòa, nhưng khi Kiều Linh chuẩn bị hát, bình luận bỗng trở nên gay gắt.

Tim tôi bỗng nhiên nóng lên.

Họ chưa từng nghe Kiều Linh hát, không rõ thực lực thật sự của cô ấy thế nào.

Kiều Linh ra mắt với danh nghĩa ca sĩ kiêm nhạc sĩ, thời kỳ đỉnh cao, bài hát của cô ấy được phát khắp mọi nơi. Nhưng đột nhiên có một phương tiện truyền thông đưa tin, tố cáo cô ấy đạo nhạc của một tác giả vô danh, và hát nhép trong concert.

“Trong năm tháng ấy, từng yêu em hơn cả gió đêm.”

Tôi gảy dây đàn, giọng hát trong trẻo cất lên.

Buổi livestream này cũng sẽ trở thành trò cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thiệu Dữ Nhất thả lỏng người. Anh ấy hơi nghiêng đầu, ánh mắt dịu dàng, chăm chú lắng nghe. Tôi ngước mắt nhìn lên, ánh mắt giao nhau, suýt chút nữa đã chìm đắm trong sự dịu dàng và rung động trong mắt anh.

Những bài hát tôi viết trước đây có phong cách khá đa dạng, có bài thì giai điệu sôi động, có bài thì giàu cảm xúc. Nhưng gần đây tôi bỗng nhiên thích giai điệu nhẹ nhàng, du dương của nhạc Quảng Đông, vì thế còn đặc biệt đi học tiếng Quảng.

“Ánh sáng le lói ngày xưa, lời yêu khắc sâu.”

Bố mẹ Thiệu đồng thời cau mày.

[Chịu thua, nghe cô ta hát còn không bằng lên núi Nga Mi nghe khỉ kêu gào.]

Tôi vội vàng cụp mắt xuống.

Thiệu Dữ Nhất đang nghĩ gì vậy?

[Thiệu Thị Truyền Thông cũng thật đáng thất vọng, vậy mà lại nói dối trắng trợn, cứ khăng khăng Kiều Linh là ca sĩ thực lực, đúng là vợ của tổng tài có khác, cả Thiệu Thị đều xoay quanh cô ta.]

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Chương 8