Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Chương 18
Mặt trời mọc đằng Tây rồi sao?
Chương 18: Chương 18
"Không phải chị đi dự tiệc đóng máy rồi sao? Sao lại đến đây?"
"Không cần, cô ấy thích chỗ yên tĩnh."
Nói xong liền dứt khoát xoay người rời đi, từ đầu đến cuối đều không thèm để ý đến Cao Ninh Ngọc.
"Em đi ngồi với Cẩm Thập đây, hình như em ấy đang gọi em."
"Coca!"
Thiệu Cẩm Thập đang đi về phía này, cô ấy tránh né bàn tay đang muốn khoác lên cánh tay mình của Cao Ninh Ngọc, tiến đến bên cạnh tôi, cười nói một cách thân thiết:
"Chị?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Ơ, đây không phải là bữa cơm gia đình của nhà họ Thiệu sao? Sao Cao Ninh Ngọc cũng ở đây?]
Là tôi đang "lo lắng" cho cô đấy, sao cô không nói chuyện với tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ồ ồ, vậy em không làm phiền chị dâu nữa."
"Cứ quyết định rồi còn hỏi em làm gì."
"Anh Dữ Nhất!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Ninh bảo coi như là người nhà họ Thiệu rồi, ở đây thì có gì lạ.]
Cao Ninh Ngọc nâng váy, cười vui vẻ chạy tới.
[Cao Ninh Ngọc chẳng phải cũng không để ý đến Kiều Linh sao? Cũng có mất lịch sự đến mức nào đâu.]
"Anh Dữ Nhất đừng lo, đạo diễn biết tình hình của em, sẽ không trách em đâu."
[Hay lắm, xem được một màn kịch hay, đáng giá.]
Thiệu Dữ Nhất nhét một chai sữa dâu tây vào tay tôi.
Tôi liếc mắt nhìn về phía Tây, ý tứ rất rõ ràng.
Sắc mặt Cao Ninh Ngọc tái mét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi kinh ngạc dùng ngón trỏ chỉ vào chóp mũi mình.
Thiệu Cẩm Thập căng da đầu, hai ngón tay chắp lại làm động tác cúi chào, nhỏ giọng nài nỉ:
Thiệu Cẩm Thập ngày thường sùng bái anh trai cô ấy nhất, đối với tôi luôn tỏ vẻ không coi ra gì.
Tôi cười khẩy, liếc xéo Thiệu Dữ Nhất. Anh không biểu cảm gì, không trả lời, chỉ cúi đầu hỏi tôi:
"..." Cao Ninh Ngọc thấy cả tôi và Thiệu Dữ Nhất đều không có ý định để ý đến cô ta, vẻ mặt thoáng chốc cứng đờ, sau đó lại cười nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chị dâu, chị qua bên kia ngồi với bọn em đi, chỗ này vắng vẻ quá."
"Không được, chiều nay em đã uống một lon rồi, anh lấy sữa dâu cho em."
Tôi tò mò hỏi. Cô ta liếc nhìn tôi, nhưng lại cười giải thích với Thiệu Dữ Nhất.
[Bố mẹ chồng bất mãn - chỉ việc chuyển khoản tám con số, người nhà xa lánh - chỉ việc Kiều Linh ngồi một góc yên tĩnh, em chồng ghét bỏ - chỉ việc không để ý đến người phụ nữ xấu xa, chỉ gọi Kiều Linh là chị dâu.]
[Ai nói là người phụ nữ xấu xa chứ! Cẩm Thập bị Kiều Linh lây nhiễm đến mức mất lịch sự rồi, mau tránh xa cô ta ra!]
"Xin lỗi chị dâu, trước đây em có thái độ không tốt với chị, mong chị rộng lượng bỏ qua cho em, đừng chấp nhặt với em."
Thiệu Cẩm Thập nhìn Thiệu Dữ Nhất đang khoác vai tôi một cách tự nhiên, nháy mắt ra hiệu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.