Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Chương 15

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Chương 15


[Cưng chiều quá đi, ngay cả 'xác' của tôi cũng trở nên ngọt ngào.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi ăn xong, tôi đặt bát đũa vào máy rửa bát, chọn một bộ phim hài, rồi vui vẻ bắt đầu xem.

Lúc từ siêu thị về đã gần một giờ chiều, cộng thêm thời gian chuẩn bị, tôi đã sớm đói cồn cào. Tôi nghiêng đầu nhìn chằm chằm miếng thịt thăn màu sắc hấp dẫn trong nồi, âm thầm nuốt nước miếng.

"Sao không nghe máy?" Tôi tò mò hỏi.

Thiệu Dữ Nhất im lặng một lúc, "Là Cao Ninh Ngọc."

Có nhiều ghế sofa như vậy, Thiệu Dữ Nhất không ngồi, lại cứ nhắm vào chỗ tôi đang ngồi.

[Nhìn biểu cảm của Kiều Linh, có vẻ tổng tài Thiệu nấu ăn rất ngon.]

"Anh trai vậy mà còn biết nấu ăn!" Thiệu Cẩm Thập nhìn chằm chằm vào livestream, "Con còn chưa được ăn bao giờ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nóng quá." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thiệu Dữ Nhất đeo tạp dề hình gấu nhỏ, bắc nồi lên bếp đổ dầu. Còn tôi phụ trách lăn thịt thăn đã được anh ướp qua bột mì.

Tôi nhìn sườn mặt Thiệu Dữ Nhất, thấy anh từ tốn nhai, hai má phồng lên thành hình quả táo nhỏ, dáng vẻ ăn uống cũng rất tao nhã.

Tôi ăn cơm luôn rất nhanh, lúc tôi ăn gần xong thì Thiệu Dữ Nhất mới ăn được một nửa.

Trong chương trình tạp kỹ, Cao Ninh Ngọc luôn tìm cách công kích tôi, còn thỉnh thoảng nhắc đến Thiệu Dữ Nhất.

Thiệu Dữ Nhất gắp một miếng tôm, khóe miệng khẽ nhếch lên.

"Xèo" một tiếng, mùi thơm của thịt lan tỏa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh ôm eo tôi nhấc lên, sau khi chiếm chỗ của tôi thì lại đặt tôi vào lòng.

"Nóng đấy."

Thiệu Dữ Nhất không hề thay đổi sắc mặt, nhưng sau khi thịt chín, anh gắp một miếng ra đĩa rồi đẩy về phía tôi.

Nhưng một lát sau, chuông lại reo. Hơi ồn ào, tôi suýt nữa không nghe thấy tiếng phim.

Tôi hiểu rồi, cô ta thích Thiệu Dữ Nhất.

Chua chua ngọt ngọt, giòn tan, ngon quá!

Tôi bóc hết chỗ tôm còn lại trong đĩa, đặt trước mặt anh.

[Hu hu, Ninh bảo đừng gọi cho tên đàn ông tệ bạc này nữa, hắn ta không xứng.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Nhìn người từng thân thiết yêu thương người phụ nữ khác, tôi thấy đau lòng cho Ninh bảo thì có gì sai?]

Tôi thờ ơ nói: "Nghe đi, nhỡ có việc gấp thì sao."

Tôi bất mãn cựa quậy, tìm một tư thế thoải mái, giảm nhiệt độ điều hòa xuống hai độ. Điện thoại của Thiệu Dữ Nhất vang lên, anh cúi đầu nhìn, rồi tắt máy, không để ý tới.

[Người ở trên đang nói nhảm cái gì vậy?]

Anh thích ăn hải sản, nhưng lại lười bóc vỏ.

Tôi vui vẻ, thổi vài hơi, rồi vội vàng cắn một miếng nhỏ.

Bố mẹ Thiệu cũng chưa được ăn. Họ nhìn nhau, quyết định hôm nào đó sẽ gọi Thiệu Dữ Nhất về nhà nấu một bữa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Chương 15