Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Chương 9

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Chương 9


“Thật nực cười!” Có người bật cười khe khẽ.

Sau đôi ba câu đối đáp, khi bà ta đã nắm rõ xuất thân của ta, liền không hỏi thêm gì nữa.

Bữa tiệc vẫn chưa chính thức bắt đầu.

Còn bây giờ, lão phu nhân lại có thể mỉm cười trò chuyện cùng nàng, để nàng trở thành tâm điểm của bữa tiệc.

Mà thọ tinh đã lên tiếng, đám người trẻ tuổi chúng ta liền tự động tản ra thành từng nhóm nhỏ.

Có được những thứ người khác không thể có, nàng tự cho mình là đặc biệt, kiêu căng ngẩng đầu, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua đám đông, như đang tận hưởng sự ghen tỵ của kẻ khác.

Ta cung kính hành lễ, đáp: “Tiểu nữ họ Tạ, danh tự là Tạ Tích Ngọc.”

Nhưng dáng vẻ đắc ý ấy… lại khiến người ta chán ghét.

Nụ cười này, kiếp trước ta đã nhìn thấy vô số lần.

Xem ra, bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định đối phó ta.

Tim ta bất giác nhảy lên tận cổ họng.

Nàng nhạy bén, đã mơ hồ nhận ra những ánh mắt lạnh nhạt xung quanh.

May mắn thay, Quận vương phi Tần gia đã lên tiếng.

Không đúng… Ta bỗng nhiên nhớ đến Lục Trường Uyên!

12

Những chuyện hắn gây ra trong Hầu phủ, từ lâu đã truyền ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xem ra, nàng chính là lý do khiến Quận vương phi để tâm đến Lục Hành Chỉ.

Nghe có người nhắc tới Lục Hành Chỉ, suy nghĩ hỗn loạn trong đầu ta lập tức bị quét sạch.

Ngược lại, vị cô nương đứng cạnh bà ta thỉnh thoảng lại nhìn về phía ta, ánh mắt không giấu nổi vẻ bực bội, như cố tình muốn ta thấy.

Thế nhưng, cho dù như vậy, với thân phận của hắn,

Bà ta liếc nhìn ta một cái, chậm rãi mở miệng: “Tướng mạo không tệ, ngươi tên gì?”

Vừa định thu lại ánh nhìn, ta liền bắt gặp Triệu cô nương—người đứng bên cạnh Thế tử phu nhân—khẽ nhíu mày, ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét, không hề che giấu chút nào.

Trong khoảnh khắc, ta bỗng giật mình nhận ra, bốn phía đều là cạm bẫy.

“Gia tộc vốn ở Liên Châu, tiểu nữ mới đến Kinh thành không lâu.”

“Tôn ti có trước có sau, Trường Uyên đã có hôn ước, vậy Tam thúc của hắn đã có ai sắp đặt chưa?”

Chẳng lẽ, Quận vương phi có ý định can thiệp vào hôn sự của Lục Hành Chỉ?

Quả nhiên, nụ cười lạnh lẽo trên mặt nàng ta còn chưa kịp thu lại.

Nhưng nàng không quan tâm.

Bởi nàng của ngày trước, ngay cả tư cách vấn an lão phu nhân cũng không có.

Bối cảnh của Lục Trường Uyên là một tài nguyên quý giá.

Bởi vậy, nhất cử nhất động của hắn đều có người để mắt tới, từ giao thiệp đến tính cách, đều có người âm thầm dò xét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta cẩn thận suy ngẫm, bản thân đã đắc tội lão phu nhân ở đâu.

Bọn họ bàn tán về chúng ta, chẳng qua chỉ vì khinh thường mà thôi.

Chương 9: Chương 9

Nhìn dáng vẻ phồng má trừng mắt ấy, ta không nhịn được mà cảm thấy nàng ta có vài phần đáng yêu, trông như một chú cún con đang giận dỗi.

Hắn có khi nào… vì muốn bảo vệ người trong lòng mà đẩy ta ra chịu trận không?

Mặt đất rõ ràng bằng phẳng, nhưng mỗi bước đi, ta đều cảm thấy lòng bàn chân như bị kim châm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những điều còn mơ hồ trong lòng ta, giờ đã sáng tỏ.

Nhưng sau này ta mới hiểu, là người sống lâu năm trong kinh thành, họ hiểu rõ Hầu phủ hơn ta.

Chỉ cần sơ suất một chút, ta có thể giẫm trúng bất cứ lúc nào.

Lời này nghe như đang ám chỉ, rằng chúng ta có thể tự do phân cao thấp với nhau vậy.

Những ánh mắt lạnh lẽo vừa bủa vây Triệu cô nương, giờ lại đổ dồn lên ta.

Thì ra năm xưa, ta cũng đáng thương mà đáng ghét như thế.

Chỉ khi để tâm, người ta mới đặt câu hỏi.

Suy nghĩ xoay vần, ta vô thức liếc nhìn Thế tử phu nhân.

Bọn họ giơ quạt che mặt, rì rầm to nhỏ: “Trông nàng ta cứ như con ch.ó vừa làm chuyện xấu xong còn cố nịnh bợ chủ nhân.”

Lão phu nhân cười khẽ: “Các ngươi còn trẻ, cứ đi lại trò chuyện đi!”

Còn chưa kịp nghĩ rõ, lão phu nhân đã gọi ta tới.

Kế tiếp là lúc các phu nhân bàn chuyện riêng, không thích hợp để những cô nương chưa xuất giá như ta ngồi lại nghe.

Khoảng cách từ chỗ ngồi đến bên cạnh bà, bỗng trở thành một con đường đầy gai nhọn.

Hắn luôn làm những chuyện quái gở khó lường.

ta và Triệu cô nương… vẫn là không xứng.

Quận vương phi là người đoan trang, cẩn trọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe nói nàng tính tình khá chua ngoa, nhưng hôm nay lại có vẻ rụt rè, dù vậy, vẫn không che giấu được niềm vui rạng rỡ.

Lúc đó, ta từng an ủi bản thân rằng bọn họ chỉ đang ghen tỵ.

Không đúng, nàng ta oán hận ta vì điều gì?

Khoảnh khắc ấy, ta rùng mình.

Sắc mặt Triệu cô nương có phần mất tự nhiên.

Là vì ta cướp mất sự chú ý ư?

Khi ta vô thức để ý ánh nhìn xung quanh, muốn quan sát xem liệu có phải bọn họ đang hả hê xem trò vui hay không, ta liền gắng sức đè nén cơn xúc động ấy, ngẩng đầu đối diện với nụ cười giả tạo của lão phu nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vinh quang ấy khiến nàng ngạo nghễ.

Khả năng này cũng không phải không có!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Chương 9