Gả Cho Tam Lang
Zhihu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Chương 19
Hắn trầm thấp cười một tiếng, dứt khoát cúi đầu hôn ta.
Nghe nói nàng chỉ lo quản lý chuyện trong nội trạch.
Mà gắng gượng mãi, đến khi Lục Trường Uyên cuối cùng cũng được phép quay về quân doanh, thì bỗng nhiên trở nên thông minh hẳn, còn học được cả tài ăn nói.
Một luồng hơi nóng bốc lên hốc mắt.
Lần trước gặp nhau trong phủ Hầu, chỉ cần nhìn thoáng qua là đã thấy ngay sự xa cách giữa hai vợ chồng họ.
chỉ biết trong đôi mắt từng chứa đầy toan tính ấy, nay lại xuất hiện một nét thản nhiên hiếm có.
Ta từng gặp Lục Trường Dật sau khi hắn trở về.
Không ngờ rằng, trong chuyện này lại có bóng dáng của họ.
Bàn tiệc được tổ chức đơn giản nhưng vẫn chu toàn.
Bọn gia nhân trong phủ Hầu nói nàng là con gái một đồ tể, nhưng thực ra, cha nàng đã sớm phát tài, chỉ là có những kẻ không ưa vẫn thích gọi ông là "đồ tể".
May mắn là từ năm ngoái đã bắt đầu chuẩn bị,
Rất phù hợp với hình ảnh một người luôn muốn thăng tiến của hắn.
"Hai đứa phải thành thân sớm một chút. Nếu không, đến lúc đó, ngoại thẩm của con bị dồn đến đường cùng, e là sẽ kéo con xuống nước."
Ta từng gặp nữ tử đó.
Không nói rõ được là đã thay đổi ở đâu,
Lục Trường Uyên vẫn không thích Triệu cô nương.
Rất khó tưởng tượng, một người vốn dĩ có phần chua ngoa, lại có thể thay đổi nhiều đến thế.
Những ánh mắt thương hại đổ dồn về phía ta,
Khi nói chuyện, nàng luôn giữ giọng điệu dịu dàng, nhưng khi răn dạy hạ nhân thì lại vô cùng nghiêm khắc.
23 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn ta, trong mắt người khác đã là gia chủ nhà họ Tạ.
ông nội và phụ thân ta đã chủ động đến giúp.
Có lần, nàng nói với ta:
Ông đầu tiên là ném Lục Trường Dật vào quân doanh, rồi lại tống Lục Trường Uyên đến làm đồng liêu với bọn ngôn quan.
Cũng may, thê tử của hắn không bận tâm.
Lục Hành Chỉ rời khỏi tiệc rượu thì trong tân phòng đã lên đèn đỏ thắm.
"Bọn họ đều không oai phong bằng A Ngọc, giá mà A Ngọc chịu gả cho ta thì tốt biết bao!"
Bị ép phải gắng gượng vượt qua.
Hai người họ bên ngoài vẫn coi như hòa thuận.
Lão Chung giờ đã trở thành Chung chưởng quầy được người người kính trọng.
Trong lúc ấy, hắn ngồi sát bên ta, càng lúc càng áp lại gần.
Dù có bị ta đánh cho khóc nức nở cũng không tức giận, ngược lại còn ôm lấy ta than vãn:
(*Diện thủ: Nam sủng, người tình được phụ nữ quyền quý bao dưỡng.)
Trong phòng im lặng như tờ.
Người hắn yêu không thể gả cho hắn.
Mấy năm gần đây, lão Hầu gia đã thông suốt.
chưa đợi họ đến cầu xin,
trong đầu ta trống rỗng, tiếng ù tai vang lên xuyên thấu linh hồn, mắt ta mờ đi.
Lão phu nhân thở dài: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta bám lấy cánh tay hắn, đau đớn đến mức n.g.ự.c như bị bóp nghẹt: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Triệu cô nương cũng chẳng mấy để tâm.
Ta ngây người, vô thức gật đầu.
"Chàng say thật rồi sao?"
"Trước đây ta chỉ nghĩ rằng ngoại thẩm không ưa chúng ta, nhưng sao có thể làm ra chuyện như vậy? Nhà ta đã bao giờ bạc đãi họ đâu!"
Đây là nuối tiếc vĩnh viễn trong lòng hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta òa khóc, chỉ hận không thể tự tay xử lý kẻ thù.
*
*
Chớp mắt lại hai năm nữa trôi qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Minh Nguyệt Quận chúa vẫn thường ghé phủ ta ngồi chơi, lúc thì kể về tân diện thủ* nàng vừa nạp, lúc thì khoe khoang nắm đ.ấ.m của nàng có bao nhiêu lợi hại, sau đó lại không nhịn được mà khiêu khích ta.
Chương 19: Chương 19
Hai người họ đều bị đẩy vào những lĩnh vực mình không sở trường.
"Thật ngưỡng mộ sự ăn ý giữa tam thúc và tam thẩm, người có tình khó gặp, hầu hết nam nữ chẳng qua chỉ là miễn cưỡng sống cùng nhau."
Hôn sự giữa ta và Lục Hành Chỉ được thúc đẩy nhanh chóng.
Ta lảo đảo, may mà Lục Hành Chỉ kịp thời đỡ lấy.
Không hiểu vì sao kiếp trước nàng lại chạy trốn cùng hắn?
Mỗi lần như vậy, Lục Hành Chỉ không chịu nổi, liền ra lệnh kéo nàng đi.
Nhất định đòi tự tay tháo phượng quan cho ta.
Ta vội kéo tay hắn lại:
Cũng may hắn vẫn còn biết giữ lễ,
Hắn bị người ta ép uống không ít rượu, vừa vào phòng đã đuổi hết đám nha hoàn hầu hạ ra ngoài, không cho ai động vào ta.
Khi biết tin Lục Trường Uyên đã đính hôn, nàng liền lập tức gả cho người khác.
Mãi đến khi sinh con, trong mắt nàng mới có thêm chút nhân tình.
Tiểu Mãn và Sơ Hạ cũng đã trưởng thành không ít.
E rằng cũng chính nhờ bọn họ mách nước, kẻ xấu mới biết rằng nhà ta có chỗ dựa trên kinh thành.
Khi lau mặt cho ta, ngón tay vô tình dính son môi của ta, thế mà lại mơ màng đưa lên môi mình.
hiểu rằng ta đang để tang, nên chỉ chạm nhẹ rồi dừng.
Sao cái gì cũng muốn nếm thử vậy?
hầu hết các sính lễ cần có đều đã sẵn sàng.
Trước kia, nhà cữu phụ có việc gì,
Lão Hầu gia nói xong, đặc biệt căn dặn:
Ngày tháng trôi qua từng ngày.
Còn về Lục Trường Dật, hắn cưới con gái một quan trên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.