Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 50: Khương lão phu nhân khó chịu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Khương lão phu nhân khó chịu


Trương thị vừa nghe thấy liền đột nhiên biến sắc, khẩn trương đến nỗi mồ hôi lạnh tứa ra, đồ ăn nàykhôngthể ăn, dù là mỹ vị cùngkhôngthể ăn, bà tuyệt đốikhôngthể hố Dao nhi cùng đại tức phụ.

“Tứ tiểu thư, người nếm thử vài món ăn nàyđi, là đầu bếp có tay nghề mới đến, nghenóivị đầu bếp này làm thưc ăn hương vị vô cùng thơm ngon.”mộttỳ nữ xinh xắn cung kính gắp đồ ăn cho Nịnh Bảo, vừa gắp đồ ăn vừanói.

Nịnh Bảo vội vàng nén lại tươi cười, chỉ có Khương Cẩn từnhỏđãhiểu nàng,khôngbiếtnóigì hơn chỉ nhìn nàngmộtcái.

Hai vị ma ma dạy dỗ nàng từngnóiqua với nàng chuyện hậu viện, khó lòng phòng bị, tính kế cùng hãm hại, đại biệt là đối với nữ tử hậu trạch cổ đại mànói,mộtkhikhôngcó cách nào sinh nở,thìtuổi già coi như xong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tin đồn này vừa rơi ra,cônương phủ Trường Ninh Bá như thuyền theo nước, ngay cả Khương Minh Dao sắp xuất giá cũng được hưởng hào quang, lợi ích.

khôngcó sát khí bao quanh thân thể cao lớnanhtuấn của Định Quốc Công, khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm, khí thế bén nhọn, đứng gần nơi này,thậtlàm ngườikhôngdám nhìn thẳng.

khôngbiết trừ Trương thị ra, Khương lão phu nhân có cảm kích haykhông, Khương Nịnh Bảo quyết định thửmộtlần.

Nghĩ đến phần lễ vật này rơi vào tay đại phòng,trênmặt Khương Tráckhôngkhỏi lộ ramộttia hưng phấn.

Phương pháp này cực kỳ bíẩn, cực kỳ hiếm thấy, hai vị ma ma cũng là vô tình biết được, hẳn là có người lợi dụng tay của Trương thị hại nàng tuyệt đường khả năng sinh nở.

Càng đừngnóiđến kế hoạch hoàn hảođãthương lượng trước, tất cả đềuđãchết trong trứng nước.

Chương 50: Khương lão phu nhân khó chịu

“Tứ nha đầu, connói, đồ ăn trước mặt con còn ngon hơn cả ngự thiện?”

Người của nhị phòng càng xuất sắc, trong lòng Trương thị lại càng ghen ghét.

“Đềuđãthành thân rồi, còn giống như đứa trẻ.”

Trương thị xiết chặt khăn trong tay, cả người đầy chướng khí.

Dễ làm cho người khác thèmnhỏdãi.

Người ở phía sau này chọn thời gian vô cùng tốt, khi nàng về lại mặt, đúngthậtlà cơ hội xuống tay tốt nhất, đặc biệt làmộtgia tộcđangxuống dốc như phủ Trường Ninh Bá, dễ dàng lợi dụng sơ hở.

nóixong, Khương Cẩn nhìn về phía Định Quốc Công cao lớnanhtuấnđangđứng bên cạnh, bình tĩnh, tự nhiên mà gọimộttiếng “Muội phu.”

Đám người Khương Lão phu nhân cũngkhôngdám có dị nghị.

Nếu Trương thịkhôngcó cách nào, Khương Nịnh Bảo cũngkhôngthậtsựđể Khương Minh Dao cùng đại đường tẩu ăn mấy món ăn này, nàng còn chưa có điên như vậy, bất quá hù chỉ là hù đại bá nươngmộtchút thôi.

Đến đại đường chính viện, Khương Nịnh bảo cùng Định Quốc Côngđivào liền thấy Khương lão phu nhân cùng Trường Ninh Bá, đại phu nhân Trương thị, đại đường tẩu, nhị đường ca, cùng Khương Minh Dao, tất cả đều có mặt ở bên trong.

Trương thị này rốt cuộc là làm sao, đồ ăn ngon thế này, bà cũng là lần đầu tiên được ăn, sao có thể đểmộtmình tứ nha đầu hưởng được chứ.

Định Quốc Công Tạ Hành nhìn cũngkhôngnhìn Khương Trácmộtcái, lạnh giọngnói.

“Mẫu thân, đầu bếp là ở trong phủ chúng ta, Dao nhi, các nàng đều tuỳ lúc có thể ăn, hôm nay là ngày tứ nha đầu lại mặt, mấy món ăn ngon kia, nấu lạikhôngnhiều,khôngbằng cứ để tứ nha đầumộtmình thưởng thức.”

Cùng đến đón Nịnh Bảo còn có đại đường ca Khương Trác,đangmang vẻ mặt tươi cười cứng đờ,hắnkhôngnghĩ là tứ muội lại trước mặt mọi người làm lơ đại đường ca làhắnđây.

Khương Nịnh Bảo nhìn thấy Định Quốc Công nghiêm trang, vẻ mặtkhôngcảm xúc so với vị đại cữu canhỏhơn mười tuổithìcảm giác vui vẻ lên, nhịn cườikhôngđược bật thành tiếng.

“thậtkhông, để ta nếm xem.”

Khương lão phu nhân đối với chuyện này vui vẻ vô cùng.

Thành công.

Khương Trác cười cũng cườikhôngnổi nữa, cắn chặt răng, lạikhôngdám khiêu chiến uy nghiêm của Định Quốc Công, chỉ có thể đemsựkhôngcam lòng kia ép ngược trở lại.

Ánh mắt Khương Trác thỉnh thoảng nhìn sang đống rương lễ vật mà nhóm thân vệ nâng theo,âmthầm cao hứng trong lòng, lễ lại mặt của tứ muộithậtlà phong phú. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Nịnh Bảo thân phận là phu nhân Định Quốc Công, ngồi bên trái lão phu nhân, bên phải là đại phu nhân Trương thị, ngồi đối diện cùng nàng, sau đó mới là Khương Minh Dao cùng đại đường tẩu.

Nịnh Bảo ngẩng khuôn mặtnhỏnhắn, đáy mắt trong suốt nhìn chăm chăm Định Quốc Công.

Khương lão phu nhân bị chọc nổi lên lòng hiếu kỳ, sai người mang chénnhỏqua, mùi thơm thức ăn nồng đậm, ănmộtmiếng, Khương lão phu nhân lập tức trừng lớn đôi mắt, trong mắt đầy kinh diễm, lập tức đem đồ ăn trong chénnhỏăn sạch.

Khương lão phu nhân nhíu mày, thần sắc lại tỏ ra kỳ quái, đầu bếp vừa mới thu vào trong phủ ngày hôm qua, nhưng lão phu nhân cũng chưa có ăn qua đồ ănhắnlàm, nhịnkhôngđược nghi ngờ hỏi.

“Đưa đến tây viện.”

Khương Nịnh Bảo đưa mắt nhìn Trương thị đối diện rồi cườimộtcái, sai tỳ nữ lấy thêm bốn cái chénnhỏlấy đồ ăn đưa qua.

thậtkhônghiểu bà ta từ đâu tìm được cách thức này, nếukhôngphải hai vị ma mađãnóivới nàng chuyện hạ tuyệt độc đường sinh sản qua đồ ăn, còn từng đến phòng bếp làm ra để nàng cảm nhậnmộtlần, có lẽ nàngthậtsựkhôngnhìn ra được Trương Thị ám hại nàng.

“hiệngiờ khắp kinh thành đều truyền tin tứ nha đầu là người có phúc.”

Khương lão phu nhân uống ngụm trà, nhìn về cháugáithứ tư, ánh mắthiệnlên chút kỳ lạ: “Tin tức này đềuđãtruyền khắp ngõ ngách kinh thành, ta sao lại có thểkhôngbiết được.”

Ánh mắt của Định Quốc Công Tạ Hành nhìn tiểu thê tửmộtcái, nhịnkhôngđược xen vàomộtcâu.

“Nghenói, Định Quốc Công bây giờ cùng người thường giống nhau, hôm nay được gặp, lời đồn quả nhiênkhônggiả.”nóirồi, Khương lão phu nhân nhìn Định Quốc Côngmộtcái.

Xem ra chiếmkhôngđược chút chỗ tốt nào.

Mày đẹp của Nịnh Bảo khẽ nhướng,khôngđộng tĩnh ănmộtchút, đúngthậtlà mỹ vị cực phẩm, loại này kèm theo bột phấn hoa có thể gia tăng thêm mùi vị, quả nhiên ăn ngon đến nổi làm người ăn muốn nuốt luôn đầu lưỡi chính mình.

Thẳng đến trưa, đám người Trường Ninh Bá mớiâmthầmnhẹnhàng thở ra, gấpkhôngchờ được cho người mang đồ ăn lên, chờ dùng xong bữa trưa, liền có thể đem vị đại phật gia Định Quốc Công này tiễnđi.

“khôngphải trùng hợp, đều là nhờ công lao của nàng.”

Cách làm của đại phòng sớmđãlàm huynh muội họ lạnh lòng.

Khương Minh Dao lòng đầy hâm mộ lén nhìn tứ tỷ cùng tứ tỷ phu, cảm giác được cảm tình hai người ăn ý hoà hợp, đối với cuộc sống hôn nhân của bản thân trong tương lai lại có thêm vài phần mong chờ.

“khôngcần, bất quá chỉ là mấy món ăn bình thường, tứ nha đầu, con thích ănthìăn nhiều thêmmộtchút.” Trương thịkhôngchờ được cắt ngang lời Nịnh Bảo, đáy mắt lộ vẻ khẩn trương.

“Tổ mẫu, đại bá nương, đại đường tẩu, ngũ muội, mấy món này ta vừa mới ăn qua, so với ngự thiện phòng còn ngon hơn nữa, đầu bếp mới trong phủ tay nghềthậttốt, mọi người cùng thử nếm xem.”

Khương lão phu nhân nhìn động tác giơ tay nhấc chân của cháugáithứ tư đầy ưu nhã động lòng người, ánh mắt dừng lạitrênchiếc vòng hồng bảo thạch ởtrêncổ tay nàng, ánh mắt chợt loé, lộ ramộttia từ ái tươi cười.

Khương Nịnh Bảo cười như có nhưkhôngnhìn biến hoátrênmặt đại đường ca,mộtcái của hồi môn mà người của đại phòng cũngkhôngcho nàng, giờ còn thèm thuồng lễ vật lại mặt của nàng, đâu có chuyện tốt như vậy.

Trải quamộtphennóichuyện cùng nhau, bọn họđãhiểu rỏ thái độ của Định Quốc Công.

Câu chuyện kế tiếp luôn khó khăn, chỉ vì Định Quốc Công luôn là đề tài cuối cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi dùng bữa trưa, nam nhân cùng nữ quyến tách riêng ra.

Đáng tiếc lần tính kế nàyđãchịu thất bại.

Khương Nịnh Bảo theo quy củ hành lễ.

Đến lúc đó phúc khí cái gì cũng chỉ làmộtchuyện để chê cười.

Trong lòng thầm hận Khương Nịnh Bảo cố ý làm đại phòng mất mặt.

Định Quốc Công khẽ gật đầu, Khương Nịnh Bảo hờ hững nhìn vẻ mặt cung kính của đại đường ca, kéo cánh tay Định Quốc Côngđivào cửa lớn, phía sau thân vệ mang theo lễ vật lại mặt ùn ùnđivào phủ Trường Ninh Bá.

Trương thị căng da đầu lênnói, trong lòng cũngđãquyết định, sau khi chờ Định Quốc Công cùng tứ nha đầu rờiđi, liền xử lý gã đầu bếp kia cho sạchsẽ, miễn cho lúc đó lại lộ chuyện tốtđãlàm.

Khương Nịnh Bảo cong môi cười, ý cườikhôngđến đáy mắt” Tin tức của tổ mẫuthậtnhanh nhạy.”

Nhưng nghĩ đến những thứ mìnhđãchuẩn bị, trong lòng Trương thị lại cười lạnh, gả cho Quốc Công giathìsao, chỉ làmộtphu nhânkhôngthể sinh nở, sau nàysẽđược nếm trải nhiều đau khổ.

Định Quốc Công Tạ Hành cũng hơi gật đầu: “Đại ca.”

Khương Nịnh Bảo cười.

“Đúng vậy, tổ mẫu có thể nếm thử xem.” Khương Nịnh Bảo mỉm cườinói, trong lòngđãbài trừ khả năng cảm kích của lão phu nhân.

Lễ vật này của nàng, là để cho đại ca nàng.

Lão bá gia sớmđãqua đời, khương lão phu nhân cũngđãcao tuổi, thức ăn này đối với bà cũngkhôngcó bất cứ tác dụng nào.

Đoàn người khiđiđược nửa đường, Khương Nịnh Bảo đột nhiên dừng chân lại, cười khanh khách, ra lệnh cho nhóm thân vệ: “Đem lễ vật này đưa đến tây viện.”

Tâm tư người ở phía sau lưng này vô cùng ác độc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Làm cháu rể phủ Trường Ninh Bá, Định Quốc Công vẫn chưa cho Trường Ninh Bá là trễ nãi chuyện hành lễ của Nịnh Bảo.

Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công xuống xe ngựa, đập vào ánh mắt chính là khuôn mặt tuấn tú của đại ca, Nịnh Bảo vui vẻ nắm tay Định Quốc Công đến đó.

Tráchkhôngđược, nãy giờ Trương thịkhônghề há miệngnóichuyện,thìra là ở đây bày sẵn chờ đợi nàng.

Khoé miệng Khương Cẩn cong lênmộtđộ khó nhìn thấy được, có Định Quốc Công ở đây,hắncó thể thanh thản mà học tập ở thư viện Thanh Sơn.

“Đúngthậtlà mỹ vị.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Trác nghĩ đến phụ thân, mẫu thân, cùng tổ mẫuđãsớm chờ đợi ở đại đường, lại thấy tứ muội chỉ lonóichuyện cùng tam đệ, sợhắnđưa người về tây viện, hít sâumộthơi, vội vàng tiến lênnóimộtcâu: “Quốc Công gia, tứ muội, cửakhôngphải là nơi đểnóichuyện, trước vào trong phủ rồi lạinóisau.”

Dựa vào cái gì mà con cái của Dương thị lại xuất sắc đến như vậy.

“Đúngthậtlà mùi vị tuyệt vời, các ngươi cũng nếm thử xem,khôngngờ đến là đầu bếp mới trong phủ còn có tài nghệ tốt đến cỡ này.”

Nịnh Bảo nhìn vào trong mắt, cười ở trong lòng.

Khương Cẩn nhìn khuôn mặt hồng hào của muội muội, gương mặt tươi cười đầy hạnh phúc, liền biết ba ngày này muội muội ở phủ Định Quốc Công rất hài lòng như ý, trong lòng lo lắng lẳng lặng tan rã, nở nụ cười, cưng chiềunói.

Cho nên hại vị ma ma ở điểm này cũng cật lực mà dạy dỗ nàng hết sức mình.

Khương Trác nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn làkhôngdám gọi Định Quốc công là muội phu.

Chờ sau khi thức ăn mang lên, Khương Nịnh Bảo đánh giá vài món ăn bày trước mặt mình, ấm đường nhíu chặt lại, nàng vậy mà ngửi được mùi vị quen thuộc, đáy mắt liền hoá lạnh lẽo.

Nịnh Bảo khẳng địnhsẽkhôngđể cho bọn họ lại chiếm được lợi lộc nào nữa.

Tươi cườitrênmặt Khương Trác cứng ngắc “Tứ muội, nàykhônghợp quy củ.”

Cả nhà Trường Ninh Bá vô cùng bất mãn.

Khương lão phu nhân chỉ có thể cảm thán trong lòng rằng cháugáithứ tưthậtmay mắn.

Khương lão phu nhân nhíu mày, trong mắthiệnlênmộtchútkhôngtin tưởng.

Khương Nịnh Bảothậttình khen ngợimộtcâu, đáng tiếc người bình thườngkhôngcó phúc hưởng.

Nàng híp híp mắt lại, ngẩng đầu nhìn qua Trương thị ngồi đối diện, nhận ra Trương thịđangnhìn thức ăn trước mặt nàng, đáy mắthiệnlên vẻ hưng phấn cùng ác ý.

Khương lão phu nhân cười gượngmộttiếng, chỉ có thể phụ hoạ vài câu.

Có những lời này của Quốc Công gia, chính xác chứng thực được Nịnh Bảo là người có phúc khí, sau này địa vị của Nịnh Bảo ở phủ Định Quốc Công càng thêm chắc chắn,khôngthể lung lay.

Định Quốc Công ánh mắt sắc lạnh, khí thế bức người, làm cho bọn họ ở đâykhôngdám tỏ ramộtchút bất mãn nào.

Trong lòng Khương Nịnh Bảo càng thêm lạnh, xem ra mấy món ăn này đều là Trương thị nhúng tay đây.

“Ca, muộiđãvề rồi.”

Khương Nịnh Bảo nghi ngờ đầu tiên đó chính là Dương Thư Thanh, nhưng nghĩđinghĩ lại, trừ Dương Thư Thanh ra, còn có ngườiđangtrong tối như hổ rình mồi đối với Định Quốc Công, xem ra sát khítrênngười Quốc Công gia tanđimộtnửa đúngthậtlà có lợi mà cũng có hại.

Sau nửa canh giờ, xe ngựađãđến phủ Trường Ninh Bá.

Cái này để xem Trương thị phải làm sao.

Ngày lại mặt này, Khương Nịnh Bảo cố ý mặcmộtváy lụa trắng hoaanhđào, trong vẻ thanh thuần lại mang theo phần quyến rũ, làm người khó lòng rời mắt.

Khương Nịnh Bảo cười nhạt, cả người đều là hơi thở xa cách: “Bất quá cũng chỉ là trùng hợp thôi.”

Sớmđãđược hai vị ma ma kianóiqua, Khương Nịnh Bảo cố ý chế ramộtloại dược tửu, chuyên dùng để trị liệu nữ tử vô sinh, chỉ làkhôngnghĩ nhanh như vậyđãdùng đến.

Chỉ là tươi cườitrênmặt họthậtlà miễn cưỡng, hiển nhiên hạ nhânđãđem chuyện lễ vật lại mặtđãđược đưa về tây viênnóicho họ biết.

Định Quốc Công nghiêng đầu nhìn tiểu thê tửmộtcái.

Khương Cẩn đối với hành động này của muội muộikhônghề có chút kinh ngạc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Khương lão phu nhân khó chịu