Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1
"OK, bắt đầu đi!"
Lâm Ý Trì nhìn thành tích chậm rãi được kéo về, cũng vui mừng, "666*!"
Ngô Hạo thì đang chờ sống lại.
Trước năm giây Lan sống lại, điện thoại di động của mọi người đều truyền đến một âm thanh.
Lý Đình người đang theo dõi bộ phim bên kia cũng kích động nói, "Lúc bắt đầu nhớ kêu tớ nha!"
Lý Đình nghe thấy giọng nói nhắc nhở thì rất kích động nói, "Má ơi lợi hại quá!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Lâm Ý Trì chọn Đát Kỷ - nhân vật chơi tốt nhất.
Thư Tiệp đang ngồi lướt video bỗng nhiên quay đầu lại hỏi.
Lâm Ý Trì vẫn một lòng chọn Đát Kỷ.
+
Ba giây sau, khai cuộc thành công.
"Đầu tiên là trái tim bị tan nát, bây giờ còn phải ăn cơm c·h·ó."
Lâm Ý Trì, Lý Đình, Thư Tiệp: "......"
Lý Đình vẫn lấy Lỗ Ban.
Lâm Ý Trì dùng ngón tay gõ vào màn hình, "Game giải trí bây giờ đúng là khó chơi thật."
Lâm Ý Trì tỏ vẻ rất khó có thể tiếp tục sống sót được.
"Đợi một lát." Ngô Hạo bỗng nhiên lên tiếng.
Định mệnh cuối cùng đã cho hai người gặp nhau, em thật may mắn vì lại gặp được anh thêm lần nữa.
Vị của nó rất ngọt.
Lý Đình đi đường dưới.
"Có thể, chơi game thôi mà."
Ba người đều không có ý kiến.
Người nào đó bò trên giường đạp chăn ra một cái rồi ngồi dậy, "Đánh chứ! Ngày hôm qua thua thảm quá, hôm nay tớ nhất định phải đánh lại."
Thư Tiệp rất đắc ý nói, "Nhìn đi, tớ nói nhất định sẽ thắng mà."
"Defeat!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dứt lời, anh hùng lầu 3 chọn "Lý Bạch".
Thư Tiệp không quan tâm chút nào, "Tiếp tục đi, tiếp tục đi."
"OK, giờ tớ sẽ nói với người yêu tớ."
Người bạn cùng phòng kia vẫn chưa chọn, Ngô Hạo lên tiếng hỏi: "Lão Thẩm à cậu chơi cái nào?"
Thư Tiệp lấy Đại Kiều.
Ký ký túc xá bọn cô có bốn người, trong đó có ba người đều chơi game Vương Giả Vinh Diệu.
Thư Tiệp: "Sao vậy?"
Có bạn trai nên Thư Tiệp quyết đoán chọn phụ trợ là Dao Muội, "Hôm nay tớ tới giúp đỡ mọi người!"
Phía đối diện nắm bắt cơ hội nhanh chóng đẩy tháp, chỉ trong chốc lát đã đẩy đến cao điểm.
"Anh có thể đưa một người bạn cùng phòng vào không?"
wattpadrainbowdangyeu
Lúc sau đó đám binh thanh đáng khinh lại lập được chiến công đầu, hơn nữa còn từ từ ăn nhiều mạng hơn.
* 666: Trong tiếng Trung phát âm của từ này sẽ là "lìuliùliù". Tuy nhiên cách đọc của từ này lại có phần tương đồng với chữ
Đặc biệt là Lý Đình, gần đây cô nàng mới vừa vào cái hố này, giờ đã mê mẩn đến nghiện rồi!
"Ngô Hạo anh chơi Lan sao?"
"Còn ba giây nữa quân địch sẽ đến chiến trường, xin chuẩn bị sẵn sàng!"
牛
Chương 1 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Ý Trì nghe giọng nói này xong, bỗng nhiên dừng lại một chút.
Còn Thư Tiệp thì đi theo Ngô Hạo.
Phía đối diện hình như cũng thấy Lan là một người biết chơi, vì thế họ đã vây xung quanh tháp cao của Lan.
Quả thực, tay chơi mới nên mới ngốc nghếch vào Lỗ Ban.
"Ý Trì à, hôm nay cậu còn chơi game không?"
Ngô Hạo bên kia nhìn thấy có hai người cầm đầu ở đối diện, vì thế lên tiếng nhắc nhở, "Trước người đầu tiên, trước người đầu tiên."
—— Lâm Ý Trì
Trận này Ngô Hạo chọn một cái xe tăng.
Buổi tối khoảng 9 giờ, mọi người đều rửa mặt xong và bò lên trên giường chuẩn bị bắt đầu.
Vốn dĩ ba người các cô mỗi ngày đều chơi mấy trò game để giải trí.
Thư Tiệp nghe mọi người đều muốn đánh thì khẽ mỉm cười, cô ấy vội vàng lấy điện thoại mở giao diện WeChat ra.
Trận này đối phương rất nóng vội, mới bắt đầu khai cuộc có ba phút họ đã đánh nhóm.
Thư Tiệp chạy tới đút cho cô một viên kẹo, cười hì hì nói: "Bảo bối à đừng đau lòng, hôm nay tớ mang các cậu đi bay ~"
Thư Tiệp là người mở đầu, đem cả hai kéo vào.
Cẩn thận nghe lại bên kia còn truyền đến vài giọng nam ồn ào.
Sau khi âm thanh của hệ thống xuất hiện, trận này chính thức bắt đầu!
"Các bạn yêu à tớ thoát ế rồi!"
Nghĩ đến đây Lâm Ý Trì khẽ lắc đầu, khóe miệng có một đường cong hiện ra.
Trong đầu Lâm Ý Trì nhớ tới buổi sáng sớm ngày hôm đó, Thư Tiệp ôm điện thoại di động rồi lăn lộn ở trên giường.
Thẩm......
Một lát sau, kinh tế đi lên được không ít, sau khi Lâm Ý Trì khi thanh toán đám binh xong đi giúp Lý Đình đánh một cái tháp và thuận tiện bắt được một người ở đầu.
"Xong rồi, đại thần cũng không kéo nổi chúng ta." Lý Đình cười kêu lên.
Quả nhiên sau khi cô dứt lời Đát Kỷ đã nằm trên mặt đất.
Lâm Ý Trì vội vàng dặn dò Lý Đình, "Cậu ẩn nấp đi, nhìn bản đồ thấy bọn họ tới thì nhanh chóng chạy đi."
Sau đó cô ấy đã nói muốn gia nhập chiến cuộc của các cô.
"Níu". Hàm ý của từ này là để khen ngợi 1 người quá giỏi, khả năng cực kỳ "trâu bò".
Thư Tiệp và Ngô Hạo là bạn học của nhau bảy năm, lên đại học hai người tách ra đến thành phố khác học.
Lâm Ý Trì nhìn bức tường trên đỉnh đầu, thở dài một tiếng, "Ôi, chỉ đánh có một trận game mà tinh thần tớ lại bị tra tấn đến hai lần."
Giọng nói rất quen thuộc mà cũng rất xa lạ đối với cô.
Lâm Ý Trì đem kẹo nhai nát rồi nuốt xuống.
Giọng nói của bạn trai Thư Tiệp vang lên, "Đúng vậy."
Rất mau, từ chơi bốn trở thành chơi năm.
Lâm Ý Trì bắt đầu đi đường giữa.
Thao tác của Đát Kỷ đơn giản mà dễ dùng, cô chơi nhân vật này một thời gian dài rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Đình là người cướp được Lỗ Ban trước, "Vẫn là Lỗ Ban nhỏ là thuận tay, tớ chơi cái này."
Chắc là bạn cùng phòng của Ngô Hạo.
"A a a, hết nói nổi rồi! Tại sao nó cứ một hai phải bao vây tớ vậy chứ!"
Ngay sau đó truyền đến một giọng nam rất lạnh nhạt và rất yên tĩnh, "Lý Bạch."
Ngô Hạo trực tiếp dùng triple kill.
"Đời này của tớ không thể nào hoà thuận được với Angela a a a a! Tức c·h·ế·t tớ rồi."
Lâm Ý Trì: "Má ơi, tớ xong rồi!"
"Vậy chúng ta tạo thành đấu bốn, sau đó phối hợp."
Khoảng nửa tháng trước Ngô Hạo đã thổ lộ với Thư Tiệp, hai người từ bạn bè trở thành người yêu.
Đang nói chuyện Angela bỗng nhiên dùng kỹ năng thứ hai chặn Đát Kỷ lại.
Nhưng ngày hôm qua lúc Thư Tiệp video với bạn trai và nhìn thấy Thư Tiệp bị đánh rất thảm, thành tích quả thực thê thảm đến không dám nhìn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.