Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35


-Anh làm gì vậy ? Bể chén rồi kìa....

Anh xuống xe đi vào trong nhà , lên phòng rồi nằm ngủ.....Trong giấc mơ anh mơ thấy anh rửa chén rất giỏi khiến cô rất vui và hạnh phúc.....Ngộ ghê chưa ? Mơ gì không mơ lại mơ đi rửa chén mới ghê chứ ? Nhưng mà thấy cô cười anh như nạp thêm năng lượng nên càng ngày rửa chén càng giỏi hơn anh rửa chén rất nhanh lại sạch bóng loáng như mới lun khiến cô cười rất tươi....Hai người cùng rửa chén cùng cười nói rất vui vẻ.....Anh chỉ mong sao giấc mơ này đừng tan biến mà thôi.......

-Cháu sẽ gửi tiền bồi thường cho bà.....

-À....Thì ra là bà, hèn gì.....

-Thôi được rồi...Không sao đâu mà cháu.....

Cẻnh

-Cậu đừng buồn tôi cũng hay làm bể chén lắm tại có sà bông nó trơn hoặc có dầu mỡ nó cũng trơn nữa nên khó cầm hay làm bể hoài à....

Mấy ngày nay bà cô đã khoẻ rồi nên buông bán thuận lợi, khách cũng đến đông hơn ngày thường nhất là bởi nhất là chiều đến tối á nha thường là

À mà mình cũng không quên gửi lời cảm ơn đến các bạn vì chưa ra full truyện mà đã được 2k lượt xem rồi làm mình vui quá đi à, cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình nha

-Chắc nhớ.....Uả mà sao anh biết được tôi đang ở đây vậy ?

-Sao, bộ em không thích à ?

-À....Vậy sao...Thôi không sao hết á có cái chén thôi à.....

-Em đang nhìn ai mà đắm đuối vậy ?

.....Có ai biết lí do không ta, đó là có Thiên Hàn đẹp trai nhà ta lại quán đấy nha nên thu hút gái đến ngắm hơn là ăn rồi...À quên còn cộng thêm Mạnh Mạnh nữa, Mạnh Mạnh cũng đâu xấu đâu nên đi với anh cũng thuộc dạng mỹ nam chứ bộ, chỉ thua kém anh một bậc thôi mà.......

-Thôi....Tôi tự làm được...

-Ừ....

-Vậy chắc là cậu chủ là người quen nên bà mới không nhận tiền chứ như người ta ở ngoài là làm bể gì cũng phải bồi thường hết á...

-Rồi Mỹ Mỹ cháu bà có sao không, để bà xuống đó coi thử...

-Dạ đúng là có bể chén...

-Anh....Anh cũng ít có ác ghê ha.....-Cô nhăn mặt, chau mày (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-Vậy sao ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-Có, sao cậu chủ hỏi vậy ?

-Nhưng bà lại không chịu nhận tiền bồi thường của tôi về cái chén bể đó....

Thế là bà không chịu nhận tiền chén bể của anh mà chỉ nhận tiền mì thôi làm anh cảm thấy rất áy náy.......Trên đường về nhà, anh hỏi Mạnh Mạnh

Ta nói một khi dính bẫy tình yêu rồi thì khó mà thoát ra khỏi lắm......Từ cái ngày anh được cô chăm sóc, ăn cùng cô bữa cơm gia đình thì đầu óc cứ nghĩ mãi về cô mà thôi......Cứ hễ tan sở là lại lái xe qua chỗ cô mà ăn mì cơ chứ....Lấy lí do ăn mì chứ thật ra qua ngắm cô cái để đỡ nhớ ấy mà....Tội nghiệp nhất là Mạnh Mạnh ngày nào cũng phải ăn mì, 1 tô thì không nói gì chứ này là ăn hai tô lận, anh chĩ qua ngắm cô nên mì anh đâu có ăn nên nhờ Mạnh Mạnh ăn giùm riết mà thấy ngán luôn hà......Tội nghiệp Mạnh Mạnh quá có khi nào ăn mì riết từ mạnh thành yếu lun không ta......

-À...Bà ơi Mỹ Mỹ không có sao đâu bà

-Nay tôi muốn giúp cô ấy rửa chén nhưng.....lại làm bể chén....

-Anh xin lỗi tại nó trơn quá an định phụ em mà lại làm bể rồi......

-Sao ta nghe có tiếng bể chén vậy cháu ?

khách là con gái thì nhiều á nha

-Tại anh nhớ em nên ra đây kiếm em chứ bộ....

*Đôi lời tâm sự* (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-Đến nhà rồi cậu chủ.

-Mạnh Mạnh, cậu đã bao giờ rửa chén chưa ?

-Vậy sao, vậy thì anh càng phải ở đây cho em khỏi rửa chén để bà em chửi em thôi....-Anh cười giang tà

Quay lại với cô thì khách đến đông như vậy khiến cô rửa chén riết mà da tay chai sần lại còn bọng nước nữa chứ.....Nhưng mà không làm lấy gì mà ăn với lại nhìn bà bán được nhìu nụ cười cũng nở trên môi nhìu hơn nên cô cũng vui lây nên có rữa mà banh tay cũng không sao, miễn thấy bà cười nhiều là điều hạnh phúc đối với cô rồi...... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

30 phút sau (đọc tại Nhiều Truyện.com)

là do cháu làm bể nên bà mới nghe thấy tiếng bể chén....Cháu...Xin....Lỗi

-Đùa em tí thôi....Có cần anh phụ gì không ?

Thế là anh đành lủi thủi lên sân trước, thấy anh bà liền hỏi

Chương 35

-Anh có làm gì đâu mà tôi không thích....Thôi anh đi lên ăn mì đi cho tôi nhờ, anh ở đây sao tôi rửa chén nổi....

-Tôi nhìn bà tôi có gì không ? Ủa mà sao anh lại ở đây phải ở trước sân ăn mì chứ ?

-Bà em chỉ chứ ai....-Anh cười

-Không sao đâu...Thôi anh lên trước đi để tôi dọn cho....

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35