Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Em Là Ai?

Tuyết Mặc

Chương 60: Xuất hiện biến hóa khôn lường

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60: Xuất hiện biến hóa khôn lường


Đến giờ nghỉ trưa, Cố Dĩ Hân bắt đầu cảm thấy hơi đau đầu, hơn nữa còn rất buồn ngủ, cả người khó chịu, nằm nghỉ ởtrêngiường chẳng muốn nhúc nhích, Đỗ Phi cảm thấy chắc làcôbị cảm rồi,cônàng bảo Vu Nhiên lấy thuốc cảm đến chocôuống, tiếc rằng Vu Nhiên lục túi cả buổi cũngkhôngnhìn thấy bóng dáng của bì thuốc cảm ở đâu.

Sáng sớm ngày hôm sau, đoàn phim cómộtcảnh quay, đúng lúc là phần diễn của Cố Dĩ Hân,côquấn chăn cực kỳ chặt chẽđira ngoài, nhưng bên ngoài có gió thổi, lúc quay phim,côcó chút chóng mặt, có điềucôkhôngquan tâm cho lắm.

Nhất thời mặt Cố Dĩ Hân xụ xuống, đáy mắt mang theo ý lạnh, "anhcó ý gì?"

Nhưng đối phương chỉ hỏi hai câu như thế rồikhônglên tiếng nữa.

Chương 60: Xuất hiện biến hóa khôn lường

Lâm Thiến phát tiền lì xìmộtvòng xong,côta mang vẻ mặt tươi cười rạng rỡđivề phía Trì Tuấn, nhìn thấy bọn họnóichuyện phiếm,côta lên tiếng hỏi: "nóichuyện gì thế, em thấy vui vẻ quá chừng."

Đỗ Phi vừađi, Vu Nhiên vội thu xếp đồ đạc lại rồi rót cho Cố Dĩ Hânmộtly nước, sau đócôbé pháthiệnhết nước ấm, cho nên đành phải mang bình ra ngoài nấu nước.

Song Cố Dĩ Hân lại cảm thấy hành động củaanhta hơi là lạ, vị hôn thê đến thăm đoàn phim củaanhta, tại saoanhtakhôngdẫncôtađitham quanmộtvòng làm quen hoàn cảnh, giới thiệu chocôta với tổ đạo diễn, mà lại bỏ mặccôta, bản thân mình chạyđiquay phim ngay? Hơn nữa nhìn ánh mắtanhta, hiển nhiênkhôngcó vẻ gì là vui mừng hết, chẳng lẽ chuyện Lâm Thiến đến đây,thậtrakhôngphải là ý củaanhta?

Vu Nhiên liên tục gật đầu, bảocônàngđinhanh về nhanh.

Tuy nhiên dù hai người họ có thế nàothìcũng chẳng mảy may liên quan gì tớicô,hiệntại nhiệm vụ duy nhất củacôchính là diễn xong tất cả các cảnh còn lại là được rồi.

Đợicôvất vả tỉnh táo lại, sau khi mở mắt rathìđúng lúc nhìn thấy Vu Nhiên bê bình nước ấmđitới.

Người nọnóigì vớicônhỉ? Hình như là gọi têncô,côcòn trả lời hết sức tự nhiên.

Cố Dĩ Hân mơ màng đưa tay đỡ đầu mình,côvội hỏi Vu Nhiên: "Vừa rồi em có thấy aiđivàokhông?"

Đầu Cố Dĩ Hân rất đau,cônằmtrêngiường trong phòng nghỉnhỏ,đanglúc mơ mơ màng màng sắp ngủ thiếpđithìchợt nghe bên tai có người gọi mình.

côlập tức nghe Trì Tuấnnóitiếp: "Có điều, đến kết hôn cũng cần thêmmộtkhoảng thời gian nữa, huống hồ chỉ mới gặp người lớn."

Khi ấy Lâm Thiến dịu dàng như nước, cười rộ lên có thể khiến mặt hồ nhộn nhạo, vô cùng xinh đẹp, nhưng mới qua bao lâu?thìracôta cũngsẽlộ ra ánh mắt như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Có nhìn."anhta trả lời.

Lúc ấy Cố Dĩ Hânđangởhiệntrường quay phim,côcũng bị cứng rắn nhét chomộtbao lì xì,côtiện tay đưa cho trợ lýnhỏVu Nhiên, bản thân Vu Nhiênđãtự nhận đượcmộtcái, Cố Dĩ Hân lại cho thêmmộtcái, khiếncôbé vuikhôngtả xiết, len lén mở ra xem thử, trong bao lì xì có 200 đồng chẵn,côbékhôngkhỏi líu lưỡi, đoàn phim nhiều người đến thế,mộtngười nhận được 200, cũng làmộtcon sốkhôngnhỏ, minh tinh lớn quả là khác biệt.

thậtkhôngbiếtcôta thấy bọn họnóichuyện vui vẻ chỗ nào.

Trì Tuấn kéocôtađivề phía trước, "Ai bảo khikhôngem muốn theo tới đây?"

Lâm Thiến vẫnđangphát lì xì, Trì Tuấnđãđithay đồ diễn và chuẩn bị hóa trang, thái độ tương đối chuyên nghiệp.

Đối với đáp án củacô, Trì Tuấn có vẻ hiếu kỳ, "Tại sao lạinóilà có chút k*ch th*ch?"

Vu Nhiên liên tục xua tay, "Em chỉ đùamộtchút thôi mà, làm sao em có thểđilàm chị Trình Trừng mất mặt được, hơn nữa bao lì xì chị Trình Trừng cho em còn lớn hơn các chị ấy!"

Mà trong lúc ý thức mơ hồ,côcòn hết sức nghiêm túc đáp lại lời đối phương.

Cố Dĩ Hân xoanhẹlên huyệt thái dương, cảm thấy đầu cực kỳ đau, xảy ra chuyện gì thế nhỉ? Chẳng lẽ vừa rồi là docônghe nhầm rồi?rõràngcôđãnghe thấy có người gọi mình, nhưng đến khi mở mắt rathìlạikhôngthấy ai cả dù chỉ làmộtcái bóng.

Lâm Thiến thân mật khoác tayanhta,côta cười hỏi: "Phòng nghỉ có máy sưởikhông? Tay em đông cứng hết cả rồi nè!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người bọn họ từng bước rời khỏi, thẳng đến khikhôngnghe được tiếng bọn họ nữa, Cố Dĩ Hân mới khôi phục tinh thần lại, ánh mắt cuối cùng của Lâm Thiến, tràn ngập địch ý.

Hai năm qua diễn xuất của Trì Tuấn càng ngày càng điêu luyện, bất kể là động tác hay là ánh mắt, đều vô cùng phù hợp, Cố Dĩ Hân chợt nhớ đến trước kia khi hai người cùng nhau bàn bạc kỹ xảo diễn xuất, cho dù chỉ là biểu đạt ánh mắt đơn giản nhất, nhưng nếu hai ngườikhôngthống nhất ý kiến,thìnhất địnhsẽtranh cãi đến nỗi mặt đỏ đến mang taimộtphen, lúc đó hai người đềuthậtlòng xem đối phương là tri kỷ.

Cố Dĩ Hân quyết đoán phủ nhận, "Có hả? Tôi nhìnanhà?"

Vu Nhiên đặt ấm nướctrênmặt bàn, vẻ mặt mờ mịt nhìncô, "Bộ có ai tới đây ạ?"

rõràng nụ cười treotrênkhóe môi Trì Tuấn nhạtđimấy phần,anhta làm ra vẻ như có điều suy nghĩ nhìncô, "đãgặp người lớn? Xem ra chuyện tốt tới gần."

Xem racôvẫn phải cố gắng duy trì khoảng cách nhất định với Trì Tuấn mới được.

Cố Dĩ Hân chỉ cườikhôngnói.

Đột nhiên Cố Dĩ Hân nghĩ tới mà sợ, chẳng lẽ Lâm Thiến pháthiệnra quan hệ giữa Trình Trừng và Trì Tuấn rồi?

Vu Nhiên buồn rầu giũ giũ túi, "Lúc xuất phátrõràng em có chuẩn bị, chẳng lẽ cuối cùngkhôngcó bỏ vào?"

Nghĩ đến đây, cả người Cố Dĩ Hân hoàn toàn ngây dại,côchợt nhớ tới, lúc đối phương gọi mình, người nọ trực tiếp gọi ba chữ "Cố Dĩ Hân". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người đầu tiên Cố Dĩ Hân nghĩ đến là Trì Tuấn, ngoại trừanhta ra, trong đoàn phim này còn có ai thân thuộc với Cố Dĩ Hân nữa hay sao?

Trì Tuấn cũngkhôngbám riết đề tài này nữa,anhta đổi chủ đề câu chuyện, "Năm mới thế nào, có vuikhông?"

"Đến nhà họ Yến gặp người lớn." Cố Dĩ Hân trả lời. Sở dĩcônóira chuyện này, chủ yếu là muốnnóivới Trì Tuấn,côvà Yến Triển Namđãphát triển đến mức gặp người lớn, nếuanhta có tâm tư gì khácthìnên sớm thu lạiđi, kẻo khiến cho người ta buồn bực.

Cố Dĩ Hân vẫnkhônghài lòng mànóivớicôta: "Đàn ôngkhôngnên chiều chuộng như thế,sẽsinh hư đấy."

Cố Dĩ Hân nghỉ thêm hai ngày, mùng bốn mới trở lại đoàn phim, chẳng qua là danh tiếng Trì Tuấn lớn hơncônhiều, mãi đến ngày mùng támanhta mới xuấthiện, chuyện khiến người ta ngoài ý muốn chính là,anhta còn dẫn theo Lâm Thiến đến nữa.

Người đó lại hỏi: "Là em phảikhông? Dĩ Hân?"

Giọngnóitrầm ấm, ngập tràn từ tính, làmộtgiọng siêu dễ nghe, "Cố Dĩ Hân? Cố Dĩ Hân?"

Đỗ Phi có chútkhôngvui nhìncôbé, "Có phải lúcđiquên mang theo rồi haykhông?"

Cố Dĩ Hân dửng dưng đáp lại: "Ngược lại tôi chẳng có ấn tượng gì hết."

Trì Tuấn liếc nhìn Lâm Thiến,anhta đứng dậy, "đithôi, về phòng nghỉ ngơi."

Sau đócôlập tức phủ nhận: Hay là do cảm mạo nêncôchoáng váng đầu óc, xuấthiệnảo giác, kỳthậthoàn toànkhôngcó ai tìmcôcả.

Đỗ Phi cũngkhôngtiếp tục trách móccôbé nữa mà quyết đoán xoay ngườiđira ngoài, trước khiđicònnói: "Em chăm sóc Trình Trừng cho tốt vào, chocôấy uống nhiều nướcmộtchút, chịđira phố mua thuốc cảm."

"Em tới đây vớianhkhôngđược sao?"côta làm nũngnóivới Trì Tuấn, trong nháy mắt bước ra khỏi cửa, Lâm Thiến bỗng nhiên quay đầu lại nhìncômộtcái, cái liếc mắt đó còn lạnh lẽo hơn cả thời tiết giá rét bên ngoài.

Trì Tuấn nhún vai trả lời: "Rất nhiều chuyện, chưa tới cuối cùng đừng đưa ra kết luận vội."

Cố Dĩ Hân đau đầu chóng mặt, giấc ngủ bị quấy rầy, cả người đều vô cùng bực bội,côxoa bóp tròng mắt đáp lại, "Đúng vậy, có chuyện gìkhông?"

Cố Dĩ Hân giả bộ buồn rầu lắc đầu, "Cũng tạm, có chút k*ch th*ch mà thôi."

Chẳng lẽthậtsựlà Trì Tuấn chạy tới đây để gọicô?

Cố Dĩ Hân lười để ýcôbé, Đỗ Phithìtrực tiếp mắng, "Nếu em dámđixin thêmmộtcái, có tin chị cắt chân của emkhônghả?! Ngườikhôngbiết còn tưởng em bị Trình Trừng bạc đãi."

Vu Nhiên cất bao lì xì vào túi quần, thỏa mãn vỗ vỗ, sau đócôbé quay đầu lạinóivới Cố Dĩ Hân: "Mới đó mà thu về được 400, coi nhưkhôngtệ, chịnóixem nếu emđixin cái nữa, các chị ấy có cho haykhông?"

Sau khi hoàn thành cảnh quay, Trì Tuấn cũngkhôngvội vã rờiđimà bước đến bên cạnh Cố Dĩ Hân, ngườiđangngồi bên cạnhcôlà diễn viênnhỏtên Tiểu Long, Trì Tuấn cười thân thiện vớicôấy, hỏicôấy có thể nhường lại vị trí đó cho mình haykhông, Tiểu Long bị nụ cười củaanhhớp hồn, vội vàng đứng lên nhường chỗ.

Suy đoán như thế, nhất thời cả người Cố Dĩ Hân toát mồ hôi lạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong ấn tượng của Cố Dĩ Hân, Lâm Thiến chính xác làmộtcôgáiuyển chuyển hàm xúc, ánh mắt khi nhìn về phía Trì Tuấn, trăm chiều đều cực kỳ tình cảm, ngay cả khinóichuyện vớianhta cũngnhỏnhẹnũng nịu, còn đối với các loạiyêucầu của Trì Tuấn,côta cũng ngoan ngoãn phục tùng hết.

Bất tri bất giác, Cố Dĩ Hân thừ người ra nhìn Trì Tuấn, mãi cho đến khicôlấy lại tinh thầnthìpháthiệnTrì Tuấnđãở bên cạnh nhìncô, vẻ mặt cười nhưkhôngcười.

Nơi quay phimkhôngtính quá vắng vẻ, chỉ cần ra khỏi phim trường, bên ngoài chính làmộtkhu phố tấp nập, tuy nhiên hiệu thuốcthìchỉ có vài cái.

Mí mắt Cố Dĩ Hân nặng trình trịch,côkhôngkịp mở mắtđãlên tiếng trả lời trước, "Ừm, có chuyện gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thời tiết vẫn rét lạnh như trước, may mắn là cảnh quay của hai ngày nay đều ở trong nhà, cũngkhôngtính là chịu khổ, Cố Dĩ Hân quấn áo lông dày ngồitrênghế nghỉ ngơi chờ cảnh quay tiếp theo, áo lông là bản giới hạn Yến Triển Nam đặt người ta làm ở nước ngoài, vừa ấm áp vừa thoải mái dễ chịu, bao trọn từ đầu đến chân, tựa như quấn tấm chăn dày ởtrêngiường, cảm giác ấm áp ấy khiến chocôbuồn ngủ ríu cả mắt.

hiệntại, Lâm Thiến cũng là nhân vật cấp thiên hậu,điđến đâu là trở thành tiêu điểm đến đó, càng là đối tượng rình rập của đám c·h·ó săn,côta vừa đến đoàn phim, đương nhiên tất cả nhân viên trong đoànsẽnhiệt liệt hoan nghênh, vài top thanh niên trẻ tuổi mê mê muội muộiđitheo sau đuôi xincôta chụp ảnh chung, Lâm Thiến bị vây trong đám người, cũng chẳng có vẻ gì là mất kiên nhẫn, còn cầu được ước thấy mà ký tên chụp ảnh với mọi người, bởi vì chưa qua ngày tết nêncôta còn chuẩn bị rất nhiều bao lì xì, thông quasựgiúp đỡ của trợ lý mà phân phát khắp nơi, nhất thời tạo ramộtloại trào lưu.

Cố Dĩ Hân biếtrõlờianhtanóicó thâm ý, nhưngcôlạikhôngmuốn suy đoán,côthậtsựkhôngthể hiểu nổi,đãdẫn vị hôn thê đến đoàn phim rồi, vậy mà cònnóimấy câu lập lờ nước đôi trước mặtcô, đúng là chẳng biếtanhta nghĩ gì nữa.

Bởi vì có liên quan đến Trì Tuấn, Cố Dĩ Hân và Lâm Thiến cũng có chút quen biết, khi cả nhóm bạn ra ngoài chơi, Trì Tuấn thường thích lôi kéo Cố Dĩ Hân, mà với tư cách là bạngáichính thức của Trì Tuấn, đương nhiên Lâm Thiến cũng theo sát, dần dà, chủ đề chung giữa haicôcũngkhôngít.

Trì Tuấn ung dung ngồi xuống bên cạnhcô, sau đóanhta quay đầu sang nhìncô, vui vẻnói: "Vừa rồi tại sao nhìnanhđến ngẩn ngơ vậy? Bị vẻ đẹp trai củaanhhớp hồn rồi?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60: Xuất hiện biến hóa khôn lường