Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Em Là Ai?

Tuyết Mặc

Chương 50: Bảo bối nhà họ Yến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Bảo bối nhà họ Yến


Mẹ Yến lắc đầu, bà cầm bánh tart lên cắnmộtmiếng, sau đó cảm khái: "Ngon quá, hơn nữa ăn xong còn có thể chiasẽmùi vịyêuthích với Dương Dương, đúng là nhất cữ lưỡng tiện.

"Vậy làm sao được ạ, dù mệt mỏi nhưng con vẫn phải sang ngồimộtlát, lâu lắm rồi con chưa sang thăm chú dì mà." Ân Cát cười ngọt ngào, dáng vẻ trưởng thành mang theomộtchút đángyêu, là dáng vẻ mà người lớn ưa thích nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ba của Ân Cát là chiến hữu của ba Yến, trước kia cùng ở chung trong đại viện, tuổi Ân Cát và Yến Triển Namkhôngxê xích bao nhiêu, đương nhiên là cùng chơi với nhau, trước đây mẹ Yến còn haynóiđùa, đợi khi hai người trưởng thànhthìtrực tiếp kết hôn là được, khỏi phải tìm bên ngoài chi cho mệt.

Từnhỏđến lớn bởi vì công việc của Yến Triển Đông bị thuyên chuyểnđinhiều nơi, cho nên Yến Chiêu Kỳ đương nhiên phải cùngđitheo, quanh năm suốt tháng chẳng về được mấy lần, tình cảm với ông bà nội cũngkhôngsâu đậm bao nhiêu, sau này vất vả lắm mới chờ được cả nhà họ về lại thành phố, Yến Chiêu Kỳ cũngđãbước đến tuổi trưởng thành, mỗi ngày học hành bận rộn,mộttháng tối đa đến thăm ông bà nội đượcmộthai lần.

Tin tức giải trí về Yến Triển Nam và Cố Dĩ Hân vẫn còn tiếp tục, Yến Triển Namđãbảo cấp dướikhôngcần quản nó, nên đương nhiên công ty bên kiakhônghề can thiệp, nếu như truyền thôngkhôngcó thêm tin tức để tung lên,thìđề tài này chỉ có thể tồn tạimộthai ngày rồi trôi qua thôi, vấn đề là, mãi cho đến ngày thứ ba, vẫn cònmộtsố tư liệu liên quan đến Trình Trừng vẫn tuôn ào ào, nhất định làm cho tin tứckhôngcó mấy sức hút ban đầu trở nên xào xáo xôn xao.

Nhắc đến cậu bạnnhỏDương Dương, mọi người đều tò mò hỏimộtcâu: Đứa trẻ này là con ai?

Yến Triển Nam im lặng, xem rakhôngthể trông cậy vào người phụ nữ này được, đểanhđiđiều tra còn đáng tin hơn, vì thế sau khi ở lại phương bắc ba ngày,anhtức tốc chạy về.

Ba Yến giữ chức vị cao nhiều năm, tuy rằngđãtừ từ rút lui về tuyến hai, nhưng quan hệ duy trì nhiều năm nay vẫn còn, cửa ải cuối năm vừa buông xuống, người đến nhà họ Yến thăm hỏi móc nối quan hệ, có thểnóilà liên tiếpkhôngdứt, nếukhôngphải ba Yếnđãtừ chối qua điện thoạimộtít, chắc có lẽ cửa chínhsẽbị đạp nát mất.

Trước kia chủ đề mọi người bàn luận đều là tình hình thờisựtrong và ngoài nước, chiều hướng của cục diện chính trị vàsựphát triển của kinh tế, tính chất câu chuyện trái phảirõràng. Thế nhưng năm nay đến nhà họ Yên, tất cả mọi người đều nghe ba Yếnnóivề vấn đề trẻ con!

Sao Yến Triển Nam có thể hành động nhanh như thế? Từ đó đến nay mới có bao lâu, vậy màđãcó thể làm cho ba mẹ Yến chấp nhận Trình Trừng rồi?mộtngười phụ nữ như vậy,mộtgáibao cao cấp có thanh danh nát bét như vậy, saocôả có thể khinh địch mà tiến vào nhà họ Yến?

Nghecôtanóinhư thế, ngược lại mẹ Yến cười cởi mởnói: "Vậythìcon sai rồi, chung thân đạisựcủa Nam Nam nhà chúng ta, coi nhưđãxác định rồi." Sau đó bà liếc nhìn sang Dương Dươngđangchăm chú xem ti vi rồinhỏgiọngnóivới Ân Cát: "Dương Dương chính là con trai ruột của Nam Nam đấy."

Nghecôtanóinhư vậy, thái độ mẹ Yến trầm hẳn, có chút mất hứng phản bác lại: "Loại chuyện này sao có thể lấy ra làm trò đùa, Nam Nam làm việc có chừng mực, chắc chắnsẽkhônglấy chuyện này ranóidối trước mặt chúng ta."

Sau khi Yến Triển Nam ý thức được mọi chuyệnkhôngđúng,anhthương lượng với Cố Dĩ Hân, hỏicôcó đắc tội với ai haykhông, mặt mày Cố Dĩ Hân mờ mịt trả lời: "Có lẽ trước kia đắc tộikhôngít người, nhưng em đềuđãquên!"

Nghe bànóithế, ánh mắt ba Yến lập lòe, sau khi do dựmộtlát ông cũng thò tay lấymộtcái bánh tart trứng, vội vàng cắnmộtcái, ngọt đến nổi răng ông muốn mềm nhũn.

Chẳng qua tình hình năm any lạikhônggiống như mọi năm, đa số khách khứa đều kinh ngạc pháthiện, năm nayrõràng ba Yến còn cười cơ đấy! Quả thực là quá kinh hãi rồi, mọi người vẫn luôn cho rằng ngoại trừ thái độ khiêm khắc rathìba Yếnkhôngcòn bất cứ vẻ mặt gì khác!

Tuy nhiên nếu ba Yếnđãnóiđứa trẻ này là con trai Yến Triển Nam, vậythìkhẳng định chính là củaanh, cha Yếnkhôngphải loại người lộn xộn thíchnóigiỡn, vì thế hùa theo lờinóicủa ba Yến, mọi người hoặc thiệt tình hoặc qua loa đều khenmộtcâu: Đứa bé này đángyêuquá, ngoan quá!

Cố Dĩ Hân hoàn toànkhôngmuốn phát triển trong ngành giải trí, cùngkhôngcó ký hợp đồng với công ty giải trí, vốn dĩkhôngtồn tại khả năng lăng xê, Yến Triển Nam càngkhôngcó khả năngđilàm mấy chuyện này, khả năng duy nhất chính là, có người muốn mượn cơ hội này để bôi đen Trình Trừng.

Ba Yếnsẽbày ra vẻ mặt cảm khái trả lời: Là của thằng hai nhà này.

Sau đó Ân Cát làm ra vẻ sực nhớ tới gì đó,côta có chút khó khăn mở miệng: "Nhắc tới cũng lạ, chuyện củaanhNam và Trình Trừng mấy ngày nay đều bị đưa lên tin tức giải trí, tin tức bị xào nấu gây xôn xao, đặc biệt là Trình Trừng, liên tục bị công kích, lờinóirất khó nghe, nhưng tại saokhôngthấyanhNam đáp trả nhỉ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bỗng nhiên Ân Cát như rớt vào hầm băng, toàn thân lạnh buốt.

Chương 50: Bảo bối nhà họ Yến (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố gắng nhiều năm qua, songkhôngngờcôta lại thất bại trướcmộtgáibao cao cấp,thậtsựcôtakhôngcam lòng.

Mọi người đều lộ vẻ hết hồn, đứa trẻ này là con trai Yến Triển Nam à? Nhưng màkhôngphải cậu ta chưa lập gia đình sao? Năm ngoái mẹ Yến còn tìm người mai mối kia mà? Tại sao năm nay lại nhảy ramộtđứa trẻ lơn đến thế?

Nghe người ta khen, ngoài miệng ba Yếnnóikhôngcókhôngcó, thế nhưng nếp nhăntrênmặt khi cười lại càng thêm khắc sâu.

Lúc này mẹ Yến mới thỏa mãn gật đầu, tuy bình thường bà hay chê bai ghét bỏ con trai mình, nhưng bà lại là người vô cùng bao che khuyết điểm,khôngnghe nổi người ngoàinóilờikhônghay về người trong nhà mình, người quen thuộc với mẹ Yến đều biết tính cách này của bà.

Trí nhớcôta luôn rất tốt, lần đầu tiên gặp mặt Dương Dương,côtađãkhắc sâu ấn tượng, bởi vì thằng bé là con trai của người phụ nữ duy nhất mà Yến Triển Nam thừa nhận.

Thấy nhóc conyêuthích, môi mẹ Yến cũng treo nụ cười thỏa mãn, sau đó bà quay đầu nhìn ba Yến rồi hỏi ông: "Ông có muốn ănkhông?"

Ân Cát làmộtthương nhân, làm ăn qua lại với người ta cũng nhiều nên con người cũng trở nên khéo léo đưa đẩy,đivới bụt mặc áo cà sa,đivới ma mặc áo giấy, muốn lấy lòng người ta, đương nhiêncôta phải dốc hết lòng nhiệt tình của mình ra.

Đứa bé kia ngồi chiễm chệ bên bàn trà, nghiêm túc ăn điểm tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người phụ nữnóichuyện phiếm, ba Yến hoàn toàn chen miệngkhônglọt, thấy Dương Dương uống nước trái cây xong rồi, ông bèn mở ti vi, xem tiểu trư Bội Kỳ cùng với thằng bé.

Tuổi tác lớn dần, ý niệm về tình thân lại càng dày nặng, bình thường cuộc sống của ba mẹ Yến trông có vẻ tự tại, nhưng trong lòng hai ông bà đều ao ước có được niềm vui ngậm kẹo đùa cháu.

Dương Dương thích ăn bánh ngọt, bánh pudding trứng cũngthậtyêuthích, nhìn thấy bà nội mang bánh tart trứng và nước trái cây ra, cậu nhóc vui vẻ vỗ tay reo lên: "Thát trứng thát trứng!"

"Đứa trẻ này,đanghỏi con đó, saomộtchút phản ứng cũngkhôngcó vậy hả?" Mẹ Yến lay lay cánh taycôta, kéocôta tỉnh táo lại từ trong cõi mộng.

Ân Cát hờn dỗi trả lời: "Loại chuyện này, dù cho con có sốt ruộtthìcũng chẳng có cách nào, chỉ có thể tùy duyên thôi ạ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đúng vậy, đây là bánh tart trứng Dương Dương thích ăn nhất, bà nội tự làm cho con đấy!"

Kỳthậtđời cháu của nhà họ Yến, ngoại trừ Dương Dươngthìcòn có cháu trai lớn Yến Chiêu Kỳ và cháu ngoại Triển Triết, nhũ danh Đông Đông.

Cháu ngoại Đông Đôngthìcàngkhôngcần phảinói, ông bà nội thằng bé tuổi tác cũngkhôngcao, chuyện chăm sóc cho đứa trẻ bọn họ có thể tự làm được, chưa đến phiên ông bà ngoại phải quan tâm.

Năm nay ba Yếnkhôngchỉ biết cười mà ngay cả cáchnóichuyện cũng rất quỷ dị.

Đúng lúc ba người vừa ăn bánh tart trứng vừa chiasẽmùi vị với nhauthìlại có khách đến thăm.

Mẹ Yến gật đầu, "Cho nên mớinóiNam Nam của chúng ta còn rất may mắn."

Lần này người tới, mẹ Yến cũng rất quen thuộc, bạn từ thời thơ ấu của Yến Triển Nam --- Ân Cát.

Vì thế mặc dù ba Yến và mẹ Yếnđãcó cháu trai rồi, nhưng cũng chẳng kháckhôngcó là mấy.

"Chuyện nàythậtsựquá hoang đường, lúc trước khi gặpanhấy, con chưa từng ngheanhấy nhắc qua? Dì à, có phảianhNam muốn dỗcôchú vui vẻkhôngạ?" Ân Cát pháthiệnmình có điểm ănnóibậy bạ rồi, nhưngthậtsựcôta quá kinh hãi.

Dương Dương nhận lấy bánh tart trứng, vô cùng lễ phépnóicảm ơn bà nội: "Cảm ơn bà nội ạ!"

Ba Yếnkhôngthích đồ ngọt, nghe bà hỏi như vậy, ông bày ra vẻ mặt ghét bỏ: "Đồ ăn con nít!"

Chuyển biến nàythậtsựquá lớn, nhất thời trong mấy phút ngắn ngủi, mọi người rất khó thích ứng.

mộtđóng vấn đề lẩn quẩn trong lòng côta, khiến chocôta suýt chút nữa hít thởkhôngthông, tiếp theo ngay cả lúc mẹ Yến kéo taycôtanóichuyện,côta cũngkhôngthể tập trung chú ý được.

Mặc dù tính tình ba Yếnkhôngđược tốt, nhưng vẫn chưa đến nỗi đuổi khách đến thăm nhà ra khỏi cửa, tối đa ông chỉ làm mặt nghiêm, khiến cho người tới chơi chưa kịp ngồi ấm môngđãkiếm cớ chuồnđi.

Sau đó tất cả mọi người pháthiện, bất luận lànóibao nhiêu chủ đề về trẻ con,thìlời chốt cuối cùng đều kéo lên người cậu bạnnhỏDương Dương ngồi bên cạnh ba Yến.

Quần chúng vây xem bắt đầu suy đoán đây có phải làâmmưu lăng xê haykhông, mặc kệ nội dung đưa lên là đen hay trắng, chỉ cần xào ra nhiệt độ, để người ta nhớ kỹ cái tên Trình Trừng này là tốt rồi, đây cũng là thủ đoạn thường dùng.

Mẹ Yến lôi kéo tay Ân Cát, bà ân cầnnói: "Con cũng sắp 30 rồi, đừng chỉ nghĩ đến chuyện làm ănkhông, hôn nhân đạisựcủa mình mới là quan trọng nhất biết chưa?"

Dương Dương xuấthiệnđãbổ sung tiếc nuối về phương diện này cho hai ông bà, vì thế hai ông bàyêuthương Dương Dương ra mặt như thế, cũng là chuyện đương nhiên.

Ân Cát chớp mắt mấy cái,côta bỗngnói: "Đừng chỉ quan tâm đến con,anhNam cũngkhôngcó tin tức gì đấy thôi."

Ân Cát chấn động, miệng há to thành hình chữ O, "Ruột là thế nào,khôngphảianhNamkhông..."

"Chú dì, con đến làm phiền hai người đây ạ." Từ trước đến nay Ân Cát vốn ănnóingọt ngào, mỗi lần tới nhà họ Yến,côta đều nịnh hai ông bà, khiến hai ông bà khoan khoái dễ chịu vô cùng, hậnkhôngthể nhậncôta làm congáinuôi ngay lập tức.

Ân Cát lấy lại tinh thần,côta vội vàng cười làm lành, "Gần đây chuyện làm ăn trong nhà hàng tương đối bề bộn, quả thực con có hơi mệt, vừa ngồi xuống là ngủ gà ngủ gật đấy ạ."

Nhiều năm trôi qua,côta vẫn luôn thủy chung sắm vaimộtngười bạn tốt,mộtemgáitốt ở bên cạnh Yến Triển Nam, thế nhưng... Những thân phận nàykhôngphải thứcôta muốn, ý đồ củacôta từ trước đến nay rấtrõràng, ngay cả những người khác cũng nhìn ra, vậythìchẳng có lý do gì mà Yến Triển Namkhôngnhìn ra cả, chẳng qua làanhchưa bao giờ đểcôta ở trong lòng thôi.

Vẻ mặt mẹ Yến mờ mịt: "Tin tức gì?"

Về sau tuy hai ngườikhôngcó hẹn hò với nhau, nhưng tình cảm ngàynhỏvẫn còn giữ lại, mặc kệ qua bao nhiêu năm, thỉnh thoảng Ân Cát vẫn đến nhà thăm hỏi, ngược lạikhôngtrở nên xa lạ.

Ân Cát nhún nhún vai bất đắc dĩnói: "Dì à, ngàn vạn lần đừngnóinhư vậy mà, conkhôngcóyêucầu gì đối với nửa kia hết ạ, chỉ cầnanhta có thểthậtlòng đối xử tốt với conthìconđãthỏa mãn, nhưng mà để tìmmộtngười hợp ý nhau, quảthậtrất khó." Hơn nữa từ lâucôtađãhợp ýmộtngười, chẳng qua là người nọkhôngđể ýcôta mà thôi.

Chẳng qua Dương Dương đúng làmộtđứa trẻ khiến người ta động lòngyêuthương, vừa ngoan ngoãn vừa lễ phép, tuy được ông bà chiều chuộng nhưng lạikhôngỷ vào được sủng mà kiêu, cũngkhôngtùy hứng làm bậy, ông nội dạy thằng bé tam tự kinh, thằng bé bèn ngoan ngoãn đọc theo, bà nội cắt tỉa cây cảnh trong vườn, thằng bé cũng ở bên cạnh giúp nhặt cành lá, dáng vẻ ngoan ngoãn hết sức, khiến cho mẹ yến thỉnh thoảng lại muốn cúi người hônmộtcái.

Con đó, lúc nào cũng mạnh mẽ,thậtkhôngbiết nên tìm mẫu người thế nào mới xứng với con được."

Có điều hôm naycôta cũng rất khác thường, ngoại trừ khi mới vào nhà hàn huyên khách sáo vài câu, biểuhiệnsau đó củacôta lại giống như mất hồn, nguyên nhân là bởi vìcôta nhìn thấy Dương Dương trong cái nhà này!

"Vậythìcon mau về nhà nghỉ ngờiđi,khôngcần tới đây thăm chúng ta đâu."

Ân Cát biết mình thất thố làm mẹ Yến mất hứng, vì thếcôta vội vàng cười lấy lòng: "Vậy cũng đúng, từ trước đến nayanhNam là người nhất ngôn cửu đỉnh."

Mẹ Yến che miệng cười trộm, lão già này, chắc có lẽ là bình thường thường xuyên nhìn thấy bà hôn Dương Dương, hâm mộkhôngchịu nổi, song lại ngại hình tượng nên mớikhôngdám làm ra hành động cưng chiều như vậy trước mặt người khác, chỉ có thể lợi dụng lúckhôngcó ai, lén lút hônmộtcái.

mộtbuổi chiều nọ, thấy thời gian vừa đúng lúc, mẹ Yến bènđivào phòng bếp mang bánh tart trứng mình làm ra cho Dương Dương ăn điểm tâm, kết quả vừađiđến lối rẽ, bà bỗng nhìn thấy ba Yến thoải mái cười to, sau đó còn nhìn trái nhìn phải rồi cưng chiều hôn lên trán Dương Dươngmộtcái.

Chẳng qua là, tại sao Yến Triển Nam có thể công khai đưa thằng bé về nhà? Nhìn thái độ của ba mẹ Yến có vẻ cũng rấtyêuthích đứa trẻ này, chẳng lẽ nhà họ Yến chấp nhận mẹ con họ rồi?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Bảo bối nhà họ Yến