Em Là Ai?
Tuyết Mặc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42: Ngày càng nảy lòng tham
Chương 42: Ngày càng nảy lòng tham
Bắt đầu từ hôm nay, có thểnóiYến Triển Namđãsống trong lầunhỏnày luôn rồi,anhăn cơm Cố Dĩ Hân nấu, chiếm giường Cố Dĩ Hân, mỗi ngày còn ép buộccôlàmmộtchút, Cố Dĩ Hân phản khángkhônghiệu quả, dù sao lúc lăn giường,côcũng rất hưởng thụ.
May mà càng đến gần tếtâmlịch, chuyện buôn bán trong tiệm hoa càng bận rộn, làm chocôtạm thờikhôngrảnh suy nghĩ đến mấy thứ rắc rối ngổn ngang kia.
Hành động lần này của Trì Tuấn,thậtsựlà kỳ lạ hết sức.
Yến Triển Nam vốnđangkhí thế bừng bừng dùngmộttay chống đầu, nghe lờicônóixong, tayanhrun lên,mộtgiây sauanhngã phịch xuống giường, vẫnkhôngnhúc nhích,mộtlát sauanhmới ngẩng đầu lên cười khổ, "khôngchoanhchút xíu tình thú nào à?"
Căn hộ đó là khi chia tay Trì Tuấn chocô, ở nơi đó, Cố Dĩ Hân luôn có cảm giác mình và Trì Tuấn vẫn còn dây dưakhôngrõ, hôm nayđãbán căn hộđi, rốt cuộc Cố Dĩ Hân cũng có cảm giác hai ngườiđãlàanhđiđườnganh, tôi có con đường của tôi.
"khônggiấu gìanh, đúng là tôiđãquyết định rời khỏi cái vòng tròn lẩn quẩn đó rồi."
mộtngày nọ, trong lúc thu quần áo,côpháthiệnmìnhđangcầmmộtchiếc q**n l*t đàn ông nhìn xuất thần, nháy mắt đócôcó cảm giác mìnhđãhết thuốc chữa rồi.
Phản ứng đầu tiên của Trì Tuấn chính là: Mở tiệm hoathìcó thể kiếm được mấy đồng bạc? Có thể kiếm nhiều tiền hơn làm diễn viên à?
Tuy nhiên cuộc sống thườngkhôngđược như người ta mong muốn, trong lúc Cố Dĩ Hânđangdần dần quênđingành giải trí, quênđiTrì Tuấn,thìTrì Tuấn bỗng gọi điện thoại tới, đánh thức ký ức màcôđãcố gắng quênđi.
Nghe được giọngnóivừa quen thuộc vừa lạ lẫm, Cố Dĩ Hân bỗng im lặngkhôngnó,côcho rằng sau khi hai người kết thúc,thìcuộc đời sau này hẳn làkhôngqua lại với nhau mới đúng,khôngngờ Trì Tuấn còn có thể tìm đếncô.
Chẳng qua là nếuanhtađãđặc biệt gọi điện tới hỏi,thìđương nhiên Cố Dĩ Hânsẽkhônggiấu giếm, sau khi Trì Tuấn sang tên căn hộ đó chocô,thìnóđãchẳng còn bất cứ liên quan gì đến Trì Tuấn,côhoàn toàn đủ quyền hạn quyết định giữ căn hộ đó lại hay là bánđi.
Lúcđira lần nữa, Yến Triển Namđãngoan ngoãn đắp chăn,anhmang vẻ mặt trách móc nhìncô.
"Em bán căn hộđirồi, vậyhiệntại emđangở tiệm hoa luôn hay sao?" Trì Tuấn cố gắng giữ cho giọngnóicủa mình tự nhiênmộtchút.
Ban đầu Yến Triển Nam vẫn chưa hiểu mô tê gì, đến khi thằngnhỏdưới thân được khoang miệng ấm áp ngậm lấy,anhvô cùng khiếp sợ, cả ngườikhôngthể chịu đựng nổi mà run rẩy.
Trì Tuấn nghi ngờ hỏicô: "Tại sao?"
"Vậy bây giờ emđanglàm cái gì?" Trì Tuấn ngạc nhiên hỏicô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc đầu Cố Dĩ Hân cũngkhôngmuốnnóichoanhta biết, sau đó nghĩ lại,côcũng chẳng thế giấu mãi chuyện làm ăn của mình được, sớm muộn gì Trì Tuấn cũng biết đượccôđanglàm gì, vì thếcôcũngkhônggiấu giếm: "hiệntại tôiđangmở tiệm hoa."
Tuy lầunhỏtrêntiệm hoa chỉ cách công ty Yến Triển Namkhôngđến 5 phút đồng hồđibộ, nhưng chuyện Yến Triển Namđitrễ về sớm vẫn diễn ra ngày càng nghiêm trọng.
Đôi khi, biểu cảm của người đàn ông này y hệt trẻ con, chỉ số thông minhkhônglớn hơn Dương Dương bao nhiêu, điểm ngốc nghếch quá nhiều,thậtsựkhôngthể nào ghét nổi, Cố Dĩ Hân cười lắc đầu,côcũng vén chăn nằm lên giường.
Cảm xác nóng ẩm ướt át, nháy mắt khiến cho thần tríanhđiên đảo.
Vì vậy Trì Tuấnnóitiếp: "Địa chỉ chỗ nào,anhđến xem thử, thuận tiện mang kịch bản đến cho em xem." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tựa như lúc này,rõràng có bày ra dáng vẻ ghé bỏ, nhưng tình hình thực tế là,khôngchỉ mặtcôđỏ tới mang tai mà còn miệng đắng lưỡi khô, còn có muốn nhào tới cắnanhhai cái, may mà đèn trong phòngkhôngsáng lắm, đủ để giúpcôche giấu vẻ lúng túng.
Yến Triển Nam đưa tay ôm lấycô, da thịt lõa lồ tùy ý cọ cọ lên ngườicôcáchmộttầng áo ngủ mỏng manh, dường như muốn cọ cho áo ngủ củacôbiến mất, chẳng khác nào chú c·h·ó con đ*ng d*c.
Trong phòng mở điều hòa, ổ chăn cũng đượcanhủ ấm hầm hập, Cố Dĩ Hân hưởng thụ hít hàmộthơi, lúc xoay người lại đối mặt vớianhthìpháthiệnanhvẫnđangkhỏa thân trong chăn.
rõràng trước kiakhôngcho Trình Trừng bất kỳ đãi ngộ nào, tùy ý đểcôta tự sinh tự diệt, bây giờcôđãmuốn tự sinh tự diệt rồi,anhta lại bắt đầu chocôđặc ân.
khôngngờ vừanóimộtđống lời vớianhta, đều lànóinhảm?côvốn hoàn toànkhôngmuốn bất kỳ cái kịch bản nào!
Cố Dĩ Hân tự nhận mìnhkhôngphải người háo sắc, nếukhôngthìtrước khi c·h·ế·t,côcũngkhônggiữ gìn tấm thân xử nữ đến 25 tuổi, chẳng hề cảm thấy trống trải hoặc làcôđơn lãnh lẽo, từ điểm đó có thể nhìn racôlàmộtngười biết kiềm chế và tính tình lãnh đạm.
Loại cuộc sống an ổn, trải qua thời gian êm đềm càng nhiều, ngược lại Cố Dĩ Hân càng hoảng loạn, thân thế của Dương Dương giống như thanh đao sắc bén treotrênđỉnh đầucô, quan hệ 3 người càng hòa hợp,côcàngkhôngthể mở miệng được, càngkhôngmở miệng được lại càngkhôngtìm thấy cơ hội mở miệng, quả là vòng tuần hoàn ác tính.
Đầu dây bên kia Trì Tuấn bối rối nhíu mày, "Chẳng phải đóng phim là mục tiêu lớn nhất trong cuộc đời em à? Sao tự dưngnóikhôngdiễn làkhôngdiễn,khônglẽ emkhôngmuốn phát triển trong ngành giải trí nữa?"
Đêm còn rất dài, dướisựan ủi củacô, vật dưới thânanhnhanh chóng lớn lên, trong lúc đóanhmơ hồ nghĩ, vận động suốt đêm quả làmộtý kiến hay.
"Đúng thế, tôiđãbán nó rồi."
Lần nàykhôngchỉ có đám cấp dưới củaanhoán than vang trời đất, mà ngay cả Cố Dĩ Hân cũng có ý kiến,côcho làanhchơi bời lêu lỏng,khônglo làm việc đàng hoàng.
Yến Triển Nam mặt dày trả lời: "Phải làm."
côcó cảm giác mình càng ngày càng nảy lòng tham,cômuốn có cuộc sống an ổn với Dương Dương, đồng thời cũng muốn làm người phụ nữ Yến Triển Namyêu, cùnganhngọt ngàonóichuyệnyêuđương, hai người đàn ôngmộtlớnmộtnhỏ,côchẳng muốn mấtđiai cả.
Chuông điện thoại tùy ý vang lênmộtlúc lâu, Cố Dĩ Hân mới chậm rì rì nhận điện thoại.
Đè nén lại cảm xúc trong lòng, Trì Tuấn lạinói: "anhtìm em là vì cómộtvai diễn rất thích hợp với em, em nhất địnhsẽthích."
Ăn sáng xong,anhcòn phải cùng Dương Dương chơi xích đu trong sânmộtlát,hiệntại Dương Dươngđãkhôngcòn sợ chơi xích đu nữa, đây tuyệt đối là công lao của Yến Triển Nam, có đôi khi Dương Dươngkhôngthích chơi xích đu,anhsẽlái xe chở thằng bé sang công viên cây xanh bên cạnhđileo núi, làm xong các việc nàythìbuổi sáng cũng trôi qua mất.
Dưới ánh mắt chăm chú và ngập tràn khiêu khích của Yến Triển Nam, Cố Dĩ Hân đầy chính nghĩanói: "Mau đắp chăn lên, cảm lạnhthìbiết phải làm thế nào."
khôngđợicôlên tiếng, đầu dây bên kia Trì Tuấnđãthẳng thừng chất vấncô, "Em bán căn hộ rồi?"
Trì Tuấn nhớ lại chuyện hai người,anhcũng hiểucônóikhôngsai, chuyệncôbán nhà để gây dựngsựnghiệp đúng làkhôngliên quan gì đếnanh, nhưng trong lònganhlạikhôngrõcó mùi vị gì, căn hộ kia tốt xấu gì cũng là doanhcho, hỏimộtcâu cũngkhôngđược nữa sao?
Đối với lời phản bác đường hoàng của Yến Triển Nam, Cố Dĩ Hânkhôngbật lại được câu nào, nghe qua có vẻ đúng làanhkhôngthể dành thời gian để đến công ty được!
Thế nhưng sau khi xảy ra quan hệ với Yến Triển Nam, mỗi khi người đàn ông này làm ra động tác cám dỗ,côđềukhôngkiềm lòng được mà bị hấp dẫn, sau đó làyêuthích.
Trước mắt tạm thờikhôngcần dùng đến khoản tiền kia, cho nên Cố Dĩ Hânkhôngđịnhsẽrút tiền ra mà cứ để nó lẳng lặng sinh lời trong thẻ.
Số tiền bán nhà vốn là chuẩn bị để mua lại tiệm hoa, nhưng Yến Triển Namđãthanh toán toàn bộ số tiền trongmộtlần duy nhất rồi, vì thế sau khi bán căn hộ xong, khoản tiền kia bèn biến thành tiền gửi ngân hàng củacô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi nhìn thấy hai chữ Trì Tuấnhiệnlêntrênmàn hình điện thoại, nhất thời Cố Dĩ Hân lâm vào mộng cảnh,côthậtsựkhôngnghĩ ra tại sao người đàn ông này đột nhiên lại tìm tớicô.
"Gây dựngsựnghiệp?" Trì Tuấn kinh ngạc hết sức, người phụ nữ hết ăn lại nằm nàyđangnóimình muốn gây dựngsựnghiệp?" Có nhầm lẫn gìkhông! Cho nênanhtakhôngkiềm chế nổi mà châm chọc hai câu: "Em có biết mấy chữ gây dựngsựnghiệp viết như thế nàokhôngmànóimuốn gây dựngsựnghiệp."
khôngđợi Cố Dĩ Hân đáp lại,anhtađãnóitiếp: "Là vai nữ phụ, theo kịch bảnthìvô cùng may mắn, trong đó..."
Cuối cùng lý do là gì mới làm chocôđột ngột thay đổi hoàn toàn như thế?
Bởi vì mỗi ngày sau khi thức dậy đều có thể ăn bữa sáng do chính tay Cố Dĩ Hân nấu, vì thế đối với đồ ăn mua từ bên ngoài,anhđều ghét bỏ vìkhôngngon bằng.
Lòng dạ người đàn ông này, quả nhiên như mò kim dưới đáy biển.
Cố Dĩ Hân: "..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối cùng Cố Dĩ Hân vẫnnóirõđịa chỉ chỗ mình ở choanhta, có mấy lờikhôngthểnóirõràng qua điện thoại, chỉ có nước để Trì Tuấn đến đây,côsẽnóiđểanhta hiểurõhơn, mặc kệ là vai diễn tốt cỡ nào,côcũngsẽkhôngnhận...
Cố Dĩ Hân "Ờ"mộttiếng xem như đáp lại.
Cố Dĩ Hân hít thở sâu, tựa như hạ quyết tâmthậtlớn,côđột ngột vén chăn lên chui cả người vào bên trong.
Cố Dĩ Hân mím môi, "Những chuyện nàykhôngliên quan gì đếnanh."
Đồ vật cá nhân của Yến Triển Nam từ từ xâm nhập vào nhà, mỗimộtnơi dù hẻo lánh nhất cũng xuấthiệnmộtmón đồ màanhtiện tay để xuống, trong phòng tắm có dao cạo râu và kem cạo râu củaanh,trênbàn sofa phòng khách hơnmộtnửa là tạp chí kinh tế tài chínhanhthường đọc,trêngiàn nhạc bày đầy đĩa nhạc jazz màanhthích, ngay cả ngoài ban công cũng có đồ lót đàn ông thuộc vềanh.
Thế nhưng Yến Triển Nam lại tỏ vẻ, mỗi ngàyanhđều có rất nhiều chuyện phải làm đấy.
Thoángmộtcái từ người mẹ đơn thân với 2 bàn tay trắng, Cố Dĩ Hân bỗng rùng mình biến thân thànhmộtbà chủ tiệm hoa có hơn 10 vạn gửi ngân hàng, cả địa vị và thân phận đều thăng cấp, quả thực là quá nhanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nam nữyêuđương ở cùng nhau gọi là sống thử, cònmộtngười đàn ông vàmộtngười phụ nữ dẫn theomộtđứa trẻ ở cùng nhau, nhìn thế nào cũng giốngmộtgia đình 3 người hạnh phúc.
Cố Dĩ Hân nhíu mày,côhất cằm lên trêu ngươianh, "khôngthể." Sau đócôcầm lấy áo ngủđivào phòng tắm tắm rửa.
Trì Tuấn cảm thấy, sau khi hai người chia tay, hình như Trình Trừngđãthay đổi hoàn toàn triệt để,khôngchỉ làm người có lý tưởng, ngay cả cuộc sống cũng trở nên có kế hoạch, bây giờ còn biết tự mình kiếm tiền, chứkhôngphải nghĩ cách kiếm từ tay đàn ông.
Buổi trưa Dương Dương phải ngủ trưa, thời gian này lại đúng lúc tiệm hoa bận rộn nhất, Cố Dĩ Hânkhôngrảnh dỗ Dương Dương ngủ, nhiệm vụ này đành rơi xuống người Yến Triển Nam, cùng ngủ trưa với Dương Dương xongthìcũng gần hết buổi chiều rồi.
Cố Dĩ Hân bất đắc dĩ, đối mặt với ánh mắt cực nóng sâu thẳm củaanh,côhỏi: "Nhất định phải làm?"
Cũngkhôngbiết tại saoanhta biết được tin tức này, chẳng lẽanhta tự mình đến căn hộ kia nên mới biếtcôbán nóđirồi?
Sau tết Nguyên Đánkhôngbao lâu, căn hộ ở trung tâm thành phố kia cũng bán được, lúc tiền được chuyển vào tài khoản, Cố Dĩ Hân xem tin nhắn báo tiền đến trong điện thoại,côkhôngkhỏi cảm khái nghĩ: Đây có lẽ là khoản tiền lớn nhất mà Trình Trừng có trong đời, Trình Trừng là người tiêu xài hoang phí, nếucôta có trong tay số tiền này, chắckhôngđến vài ngàythìsẽchẳng cònmộtđồng.
Buổi sánganhluôn thức dậy thiệt sớm, có điều ôm mỹ nhânđangsay ngủ trong lòng,anhkhôngnỡ gọicôthức dậy, nên chỉ có thể ngủ cùngcôđến khi mặt trời lên cao.
Cho nênnói, mỗi ngàyanhđều cực kỳ bận rộn đấy biết chưa!
Trì Tuấn chưanóihếtthìđãbị Cố Dĩ Hân rấtkhônglễ phép từ chối, "Trì tiên sinh, quan hệ giữa chúng tađãkết thúc từ lâu rồi,anhkhôngcần cho tôi đãi ngộ đặc biệt như thế nữa, hơn nữa tôi cũngsẽkhôngdiễn."
Cố Dĩ Hân thànhthậttrả lời: "Tôi gây dựngsựnghiệp."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.