Em Có Nhiều Chiêu Dỗ Anh
Xuân Phong Lưu Hỏa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Phiên ngoại đám cưới
“Tôi không phải trẻ con.”
“Dương Chi, tới chơi bóng đi.” Lục Mạn Mạn gọi Dương Chi.
Khấu Hưởng hô một tiếng với cô: “Vợ cẩn thận nhé, đừng để bị ngã.”
Khấu Hưởng thật sự cạn lời: “Chẳng phải thằng nhóc này sợ người lạ sao, ông đây còn không cho ôm, tại sao vừa nhìn thấy vợ tôi đã bám chặt lấy rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Coi như bọn họ không tồn tại đi, dù sao lên máy bay là được yên tĩnh rồi, anh mua vé khoang hạng nhất, bọn Thời Tự Thẩm Tinh Vĩ kia lại mua vé khoang phổ thông.
“Ối ối, ngứa! Ngứa em! Em bôi cho anh là được chứ gì!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khấu Hưởng vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy chị gái Lục Mạn Mạn và anh rể Nguyên Tu.
(1): Du lịch kết hôn là một hình thức kết hôn kiểu mới, thay vì tổ chức hôn lễ truyền thống, các cặp đôi sẽ kết hợp hôn lễ, du lịch và tuần trăng mật thành du lịch kết hôn. Du lịch kết hôn có nguồn gốc sâu xa từ nước Anh.
Nguyên Tu kệ anh, sau khi giúp Lục Mạn Mạn buộc dây giày lại cài đai an toàn.
“Không cần chị quan tâm.”
Khấu Hưởng oán giận nhìn bà chị của mình.
“Anh là đàn ông, sao có thể bôi thứ kia?”
“Này!”
Đúng lúc này, Nguyên Tu nhìn thấy dây giày Lục Mạn Mạn bị tuột, vì thế cúi người giúp cô ấy buộc lại dây giày, Khấu Hưởng nói rất hùng hồn: “Nhưng có một số việc có thể làm, một số lại không thể, đàn ông phải có danh dự của đàn ông, nếu không sau này hoàn toàn không có địa vị nào trong nhà đâu, giống như anh rể vậy.”
Bùi Thanh ngồi xuống cạnh Khấu Hưởng, sờ gáy cười nói: “Lần đầu tiên tao được ngồi khoang hạng nhất đấy, thật là vui vẻ.”
Lục Mạn Mạn cười nói: “Em trai, cũng là người đã kết hôn rồi, đừng trẻ con nữa.”
Khấu Hưởng không thèm phản ứng lại với anh ấy, ngồi xuống cạnh Dương Chi.
Du khách đến đảo Phuket du lịch thường tập trung ở bãi biển Patong, nhưng cũng chính vì bãi biển Patong (4) nhiều người nên nước biển không quá sạch, bãi biển Kata ít du khách, vịnh tư nhân lại càng thêm yên tĩnh.
Ánh mặt trời chiếu xuống bãi cát, mỗi một tinh thể cát đều như đang phát ra ánh sáng, trong suốt lấp lánh.
Cho nên…… Rốt cuộc định ầm ĩ kiểu gì đây, nhất định mấy người kia đã hợp tác để phá hỏng tuần trăng mật của anh đây mà!
Lục Mạn Mạn dắt một bé trai trắng trẻo mềm mại, nói rất thản nhiên: “Chị dẫn thằng nhóc nghịch ngợm nhà chị đi chơi, ý kiến gì?”
*****
“Vâng.”
(3): Phuket là một tỉnh nằm ở phía Nam Thái Lan, nổi tiếng với rất nhiều địa điểm du lịch đẹp.
Xuống máy bay, Dương Chi cau mày nói: “Sao anh cứ nhìn chằm chằm vào giày của em thế.”
Đương nhiên anh hẹp hòi, ai cũng không được chạm vào vợ anh, chính anh còn chưa hôn, sao có thể để thằng nhóc nghịch ngợm kia được lợi.
Khấu Hưởng kéo bịt mắt xuống: “Đây là chuyến du lịch kết hôn của ông đây!”
Tương truyền, quý tộc Anh thời xưa thịnh hành tập tục cướp dâu, sau khi chú rể giành dược cô dâu sẽ không đưa về nhà ngay, mà du lịch trước, cùng nhau trải qua “Cuộc sống ẩn cư” ngọt ngào.
Nguyên Tu bình tĩnh nói: “Ai quan tâm cậu ấy chứ.”
Chương 82: Phiên ngoại đám cưới
Cuối cùng cũng có thể ở riêng với vợ anh.
Không yên tâm, hai phút sau, Khấu Hưởng đành phải gia nhập đội bóng chuyền bãi biển: “Mấy người không được ức h**p vợ tôi.”
Ánh mắt Khấu Hưởng nhìn xuống tuýp kem chống nắng màu vàng: “Thứ kia đàn ông có thể bôi không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vợ tôi với tôi là một đội.”
Lục Mạn Mạn chống nạnh, nhướng mày với anh, sau đó cầm tay Dương Chi: “Lại đây, chị dạy cho em chơi.”
“Em cảm thấy có thêm bạn bè đi cũng vui mà.” Dương Chi không để ý, nắm tay Khấu Hưởng, ủi hắn anh: “Anh coi như bọn họ không tồn tại đi.”
Khấu Hưởng lập tức đứng lên, nhìn Dương Chi trong khoang phổ thông: “Vợ ơi, có cần anh giúp em cài đai an toàn không.”
Dương Chi và Khấu Hưởng quyết định du lịch kết hôn (1) ở bờ biển.
———- Toàn văn hoàn ———-
“Trẻ con.”
Khấu Hưởng đặt thuê một căn biệt thự tư nhân bên bãi biển Kata (2) của đảo Phuket (3).
“Dạ! Vâng!” Dương Chi ném kem chống nắng vào người Khấu Hưởng: “Anh tự bôi đi.”
Lục Mạn Mạn nhướng mày nói: “Em biết thương vợ thế nào không, muốn học hỏi anh rể của em không?”
“Không thể, đàn ông bôi sẽ không ngầu nữa.”
Khấu Hưởng đeo bịt mắt, hoàn toàn không muốn để ý tới bọn họ.
Nhìn đứa bé đáng yêu như vậy, trái tim Dương Chi tan chảy thành nước, ôm cậu bé lên.
Hai người Thời Tự và Thẩm Tinh Vĩ ồn ào nhốn nháo, nói đã sớm muốn đi du lịch Thái Lan, lần này vừa khéo bám càng Khấu Hưởng du lịch kết hôn, ra ngoài chơi cho đã.
Khấu Hưởng mặc quần đùi in hình dứa, ánh mặt trời chiếu xuống người anh, sáu khối cơ bụng tựa như những viên chocolate, làn da khỏe khoắn màu lúa mạch thấp thoáng mồ hôi.
Anh đẩy Đại Viên Tử cho Thời Tự. Đại Viên Tử xoa eo, cau mày nói: “Hừ, cậu thật nhỏ mọn.”
Khấu Hưởng vẫn ngồi trong khoang hạng nhất, nhưng Dương Chi lại đổi chỗ với Bùi Thanh, ngồi bên cạnh Thời Tự và Tô Bắc Bắc, ba người phụ nữ hào hứng lật xem tạp chí du lịch, ríu rít thảo luận định đến cửa hàng nào mua đồ trang điểm của nhãn hiệu nào.
“Ồ, thôi vậy.” Dương Chi lướt tay trên lưng anh, như chuồn chuồn lướt trên mặt nước, khiến người anh rất ngứa, tim cũng ngứa.
Qua cổng kiểm tra, chuẩn bị lên máy bay, Dương Chi lấy khuỷu tay chọc chọc Khấu Hưởng: “Anh đừng giận nữa mà, đi chơi thì phải vui vẻ chứ!”
Dương Chi: “Không, không cần, em đâu phải trẻ con.”
Anh khụ một tiếng: “Ánh mặt trời thật gay gắt.”
Ngoài sân bay, Khấu Hưởng nhìn đám người bám đuôi kia, ánh mắt vô cùng khinh thường.
Đại Viên Tử mừng rỡ chạy đến bên Dương Chi, quen thuộc ôm lấy chân cô, nói còn chưa sõi, mềm mại gọi một tiếng: “Mợ ơi.”
“Lần sau đi.”
(2): Bãi biển Kata là một bãi biển sạch sẽ và yên tĩnh, có bãi tắm rất nổi tiếng Kata Noi, nằm ở tỉnh Phuket, miền Nam Thái Lan.
Trên ghế nằm bãi biển, Dương Chi ngồi trên đó, cẩn thận tự bôi kem chống nắng: “Anh có muốn bôi không?”
“Vợ ơi anh muốn đi dạo trên bãi biển với em.”
Bùi Thanh kéo hai cái vali đi gửi, sau lưng còn đeo ba lô con thỏ màu hường phấn đáng yêu của Tô Bắc Bắc, trông vô cùng ngốc nghếch.
Trong lúc này, hai vợ chồng sẽ uống rượu mật ong, vô cùng ngọt, từ đó sinh ra phong tục “Du lịch kết hôn”. Mà tục uống rượu mật ong được người người Anh ưa chuộng lúc bấy giờ cũng liên quan sâu xa đến cái tên “Tuần trăng mật” hiện nay.
Dương Chi làm Khấu Hưởng không biết nói gì, ăn phải quả báo, trong lòng càng thêm hấp tấp bộp chộp, trực tiếp đè cô xuống dưới thân: “Không nhìn ra vợ anh lại có vỏ tôm đấy.”
“Bọn họ đi theo phá đám không nói làm gì, tại sao người lớn như hai người cũng đi theo, ý gì đây hả!”
Khấu Hưởng thực hiện được gian kế, ngồi dậy, ngoan ngoãn đưa lưng về phía cô, thỏa mãn nhắm mắt lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
……
Lục Mạn Mạn cười nói: “Nó giống hệt bố nó, chỉ thích người đẹp.”
“Mợ ơi, thơm thơm.” Đại Viên Tử chu lên môi định thơm lên mặt Dương Chi, Khấu Hưởng vội vàng bế cậu bé: “Không được không được, miệng con toàn nước miếng, bẩn gần c·h·ế·t, qua bên kia tìm chị gái xinh đẹp chơi đi.”
“Có mang ạ.”
Nhưng mà, không như mong muốn.
Mọi người đang chơi bóng chuyền trên cát.
Khấu Hưởng làm sao vui nổi, vốn tưởng chỉ có mình với Dương Chi hưởng du lịch kết hôn kèm tuần trăng mật ngọt ngào, không ngờ lại có một đám người theo đuôi, thật sự quá mất hứng.
Khấu Hưởng nói: “Em mang giày thể thao không?”
Bên kia, Lục Mạn Mạn nói khẽ với Nguyên Tu: “Người nào đó thật sự rất ghét chúng ta.”
Nguyên Tu nhướng mày, cũng không phủ nhận, chỉ nói: “Anh chỉ thích vợ anh thôi.”
Không đợi Khấu Hưởng trả lời, cô ấy đã thả buông lỏng tay cậu bé ra: “Có ý kiến cũng phải nhịn, ra đây, Đại Viên Tử, con ra thơm mợ con một cái đi.”
Dương Chi: “Tại sao.”
(4): Bãi biển Patong là một bãi tắm rất nổi tiếng nằm về phía Tây của thành phốPhuketvà phía Bắc củaKaron, miềnNam Thái Lan. Đây được xem là thiên đường về du lịch biển với đầy đủ cơ sở vật chất và thể thao dưới biển. Hàng năm, chỉ riêng bãi biển Patong đã đón hàng triệu du khách đến từ khắp nơi trên thế giới. Bãi biển Patong còn nổi tiếng với hoạt động du lịch về đêm và là nơi có sự đa dạng về sắc tộc, ngoài người Thái, ở đây còn cóngười Hoa,người Mã Lai, và đặc biệt là cộng đồngngười Việt Nam. Cái tên Patong còn gắn liền với biệt danh“Thiên đường du lịch s*x”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả người tỏa ra sức hấp dẫn trí mạng.
Cậu bé trông rất xinh xắn, môi hồng răng trắng, đôi mắt đen láy, mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng đường nét khôi ngô đã dần hiện ra. Cậu bé là con trai của Lục Mạn Mạn và Nguyên Tu, tên là Nguyên Gia Dụ, biệt danh Đại Viên Tử.
“Thật là trẻ con, vợ ơi chúng mình đừng chơi với bọn họ được không.”
“Khấu Hưởng, lại đây chơi!” Thẩm Tinh Vĩ vẫy vẫy tay với anh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.