Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1: Chúng ta của sau này

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Chúng ta của sau này


là cô dâu, là cô gái xinh đẹp nhất thế giới này”.

thân quen. Tớ ban đầu cũng không biết, lúc thấy anh ấy viết tên trong

hiện được lại ở trong một tình thế bất đắc dĩ thế này.

xuất hiện, kết quả bị anh ấy vô tình đá quả bóng trúng đầu, ngã lăn ra

Dương như cô lại nhớ những thứ không nên hồi tưởng, chúng bện xoắn lại thành

Hướng Vũ Hằng vừa ra khỏi văn phòng, thấy cô định về, liền đi tới nói: “Trợ lý Vương, chờ chút!”

“Hình như là học cùng cấp ba, bao nhiêu năm rồi vẫn còn một chút ấn tượng. Dù sao những người xuất sắc đều để lại ấn tượng khá sâu đậm đối với những

ra vào công ty khá lâu, nhưng vẫn chỉ là một nhân viên bình thường. Một

nhân.

“Đương nhiên… không.”

đường khác để đi, chẳng qua là anh ta không muốn, anh ta muốn tự mình cố gắng tới cùng. Đối với sự kiên quyết ấy của Hướng Vũ Hằng, Vương Y Bối

tổng công ty triệu hồi về Yên Xuyên để giúp đỡ giám đốc mới ở đây. Nghe (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Uông Thiển Ngữ cười thành thật, cô đã từng yêu một người đàn ông, một người

biệt. Thật sự muốn người ta không suy nghĩ cũng không được.

Hôm đó, tất cả mọi người tham dự hôn lễ đều không thể quên được một cảnh

Vương Y Bối không phải cố ý nghe lén người khác nói chuyện, nhưng lỗ tai cô

sống tốt nhất, tự đem lại hạnh phúc cho mình.”

quan sát khuôn mặt trang điểm tinh tế trước mặt: “Cậu trang điểm thành

không có điểm gì khác biệt quá lớn.

Vương Y Bối ngồi vào trong xe mới đáp: “Vậy chỉ có thể trách những cô gái đi

Ngây người một lúc Vương Y Bối mới hiểu ra Hướng Vũ

cũng không sợ, nhưng không ai biết rằng, chỉ một vấp ngã nhỏ trong cuộc

vẻ ngoài bất cần đời, nhưng thực ra lại vô cùng chu đáo.

đàn ông mỉm cười nhã nhặn, ôn hòa nhưng đầy giả tạo. Ai cũng đeo mặt nạ

Tử Hàn, ngốc nghếch nói với anh: “Trần Tử Hàn, sau này anh nhất định

Không phải là Vương Y Bối chưa từng thấy Uông Thiển Ngữ khóc. Lần đầu tiên là khi học đại học, tự nhiên cô thấy Uông Thiển Ngữ òa khóc không rõ lý do. Lần

quặn thắt.

yêu thương chính là nhân vật nam chính trong bộ phim kia. Anh và người

Cũng phải, cô và anh đã cắt đứt liên lạc bao năm nay, anh có bạn gái cũng là chuyện hết sức bình thường, thậm chí anh kết hôn cũng chẳng có gì lạ.

thang máy. Cô cũng từng mơ mộng tới một hôn lễ với Trần Tử Hàn, từng

Người sống không hạnh phúc, chính là cô.

lấy điện thoại của anh, giấu giếm bỏ mười tệ mua lưu lượng để tải trò

mình, có ấn tượng một chút, hồi cấp ba hình như hai người từng cãi nhau

ra, họ đều là bạn cấp ba, có người ở lớp 12/1, có người ở lớp 12/2, ngày ấy trường học liên tục tổ chức chia lại lớp nên hầu như họ đều quen

tĩnh, âm thanh kêu “o, o” như tiếng ngáy của loài động vật nhỏ nào đất

Vương Y Bối đắm chìm trong hồi ức rất lâu, lúc định thần lại mới phát hiện ra Hướng Vũ Hằng đang chăm chú quan sát mình, cô mỉm cười gượng gạo.

nữa.

mình thật sự sẽ không sao, thật sự có thể chúc anh hạnh phúc bên người

Nhìn bộ dạng nghiêm túc làm việc ấy của Vương Y Bối, Hướng Vũ Hằng khẽ mỉm

Lộ Ôn

rời nhau nửa bước.

Có lẽ cô chính là nữ chính của cặp đôi rầm rộ mà bọn họ nhắc tới. Cũng

Bấy giờ Vương Y Bối mới xác định được người đang nói là cô bạn thân nhất

không còn thấy buồn ngủ nữa. Cô xuống giường, xỏ dép lê, chậm chạp đi

Cô đã từng nửa đêm nằm mơ, mơ thấy anh có bạn gái. Đó là một cô gái xinh đẹp, thùy mị, biết quan tâm chăm sóc anh, gia cảnh cô

Vương Y Bối đứng im, khóe miệng thoáng hiện lên một nụ cười.

thể được. Mau mời cô dâu chú rể một ly đi!”

Thấy Vương Y Bối không hề có thái độ

cách, không còn con đường nào khác. Có một lần sau khi uống chút rượu,

ngõ cụt, đương nhiên biệt ly là điều dễ hiểu.

Mục đích tới

Vương Y Bối đeo túi trên vai, đứng nhìn Hướng Vũ Hằng với ánh mắt khó hiểu.

anh: Hướng Thần, một minh chứng sống cho sức hấp dẫn của Trần Tử Hàn hồi học cấp ba. Sau khi sự ái mộ của những cô gái khác dành cho Trần Tử Hàn thoảng qua như gió thổi mây trôi, thì chỉ có Hướng Thần là vẫn một mực ở bên cạnh anh, cho dù anh có bạn gái, cho dù anh đang ở phương trời nào, cho dù anh thành công hay thất bại.

Vương Y Bối thật sự không biết hiện giờ sắc mặt Trần Tử Hàn như thế nào, cũng không biết anh ta đang nghĩ gì, cô lập tức mở miệng: “Tớ và “người yêu

và làm tóc xong xuôi, chỉ chưa thay váy cưới. Vừa nhìn thấy Vương Y Bối, Lương Nguyệt lập tức chạy ra tới ôm một cái thật chặt, sau đó ôm lấy

Ông trời không nghe được lời cầu xin của cô.

xiết bao hy vọng thời gian trôi chậm lại, thì cũng không tránh được thời điểm cô dâu chú rể tới bàn mình, đương nhiên, còn có cả phù rể đi theo.

Khoảnh khắc ngồi vào taxi, cô chợt cảm thấy, hóa ra mình đã thay đổi, đã dám sống một mình ở một thành phố xa lạ, không còn lo sợ bản thân không thể ứng phó hay không thể sống tốt nữa, mà đã có thể mỉm cười vui vẻ

Bối đứng yên nhìn dòng người qua lại, ai ai cũng vội vàng, và cô, cũng

Vương Y Bối cố ý đặt hồ sơ của

Temple Run trong di động của một người bạn học, chơi thử một lần đã

giường: “Họp lớp?”.

Vương Y Bối lặng nhìn Uông Thiển Ngữ, nắm chặt lấy tay cô ấy.

bộ phim này lại ăn khách đến vậy. Ăn mấy miếng bắp rang bơ, cô quay sang bên cạnh mới phát hiện Uông Thiển Ngữ đang rơi lệ.

Dù cho tự nhận mình là bạn

người mà Lộ Ôn Diên tín nhiệm nhất hiện tại, không tiếc gì mà trao cho

Và đây là lần thứ ba.

nhưng suốt quá trình, Lương Nguyệt liên tục quan sát sắc mặt Vương Y

anh ta chức phó giám đốc”. Ánh mắt của Hướng Vũ Hằng hiện lên vẻ tán

Lúc nào cũng thế, cứ phải nghe từ miệng người khác nhận xét, đánh giá này

lâu. Anh chỉ mặc một bộ quần áo trên người, vác bụng đói ngồi tàu hỏa

mình.

được. Hơn nữa lúc ấy tớ biết anh ấy có bạn gái rồi nên không dám nói ra

lên. Nhìn cốc nước, không hiểu sao lại không thấy muốn uống. Cô biết,

khinh miệt, hay tỏ ra “chẳng trách lại thế”, Hướng Vũ Hằng lại càng có

Cô thầm thở dài trong lòng, trên mặt vẫn cố gắng nở nụ cười. Nhưng đâu có ai ở bên cạnh chứ, cô giả vờ làm gì?

điều đó chẳng qua chỉ là để tự lừa mình dối người.

uống. Nhìn đồ ăn bày la liệt trên bàn tiệc cô cũng không buồn động đũa.

Bối quá trong sáng thì cô cảm thấy cô ấy rất ngốc, nhưng hiện tại, cô ấy không còn vẻ ngốc nghếch đó nữa thì cô lại rất khó chịu, tựa như trong

mà bạn cùng phòng của cô thổi lên tận mây xanh kia đã được đồn đại khoa

đây lần này của Hướng Vũ Hằng chính là mong muốn có được dự án hợp tác

Hướng Vũ Hằng cất di động đi: “Nhanh vậy?”.

tới tận Yên Xuyên. Anh tìm đi tìm lại ba lần, lúc ấy, mẹ anh đã hỏi anh, nếu như không tìm được thì có quay lại đây không? Anh trả lời là có.

Quán ăn này là nơi mà hai người

Vương Y Bối đứng trước cửa lớn chờ Hướng Vũ Hằng đi lấy xe. Cô không thể cứ

Cảnh tượng ban nãy, cô cố gắng không để tâm, cố gắng coi nó là chuyện bình

nhưng mà cô ấy không nghe.

gì khác.

định không qua loa lấy lệ.

“Tôi không chăm chỉ thì lấy đâu ra một ngày đủ ba bữa cơm chứ?” Vương Y Bối quay đầu nhìn Hướng Vũ Hằng.

“Nói vậy cũng đúng!”

“Người đó…” Uông Thiển Ngữ nhỏ nhẹ nói: “Thật ra người khác đều nghĩ rằng anh

trước bình đun nước, bất động nghe tiếng nước reo trong màn đêm yên

Hướng Vũ Hằng không khỏi

trang kia thì cứ khăng khăng là cô dâu thì phải trang điểm thế này.

trang điểm xinh đẹp của cô, có lẽ đã nhìn quá quen những cô gái hay

“Còn nhớ chúng ta đã nói gì không?” Vương Y Bối lên tiếng:

nói liền một hơi, giọng điệu bình thản đến mức chính cô cũng tin rằng

phí cuộc gọi, lập tức ấn nút nghe, ngay cả người gọi là ai cô cũng không kịp nhìn.

Cô nên bình thản

cậu”.

Uông Thiển Ngữ vỗ hai bàn tay để trấn an bản thân.

suất cũng có thể tỷ lệ thuận”.

“Đúng là cậu đã về, tớ còn tưởng cậu nói đùa.” Trong lúc Vương Y Bối đang chọn món, Uông Thiển Ngữ lên tiếng nói với giọng đầy

nhất của cô”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

hy vọng cô được học tập trong môi trường tốt nhất, cũng nhờ vậy mà cô

“Anh ta dám?” Lương

“Bọn họ thật sự rất đẹp đôi, nhưng mà vẫn không tránh khỏi mấy chuyện hợp tan.”

chủ tịch và những người già?” Vương Y Bối vừa nói, vừa tiếp tục xem tài

Vương Y Bối từ lâu đã biết trong lòng Uông Thiển Ngữ có một người đàn ông như vậy, nhưng chưa từng nghe cô ấy nhắc đến.

“Đương nhiên là phải quay về rồi, lá rụng về cội.” Cô khẽ cười, nét mặt không

Đương nhiên không thể bỏ qua cô gái bên cạnh

Cô ngồi ở

lặng đi cạnh mình: “Biết rượu này sản xuất năm nào không?”

rất tán thành.

“Chính là anh ta, cánh tay đắc lực của Lộ Ôn Diện, đồng thời cũng là

Câu nói vô tình của Hướng Vũ Hằng lại khiến Vương Y Bối nhớ lại chuyện cũ.

Hướng Vũ Hằng vẫn nhìn chằm chằm cô, không biết anh ta đang nghĩ gì.

Vương Y Bối đang định rời mắt thì chiếc xe kia đột nhiên lùi về phía sau, bẻ

người khác nói ra mà thôi.

cuộc sống trong tháp ngà voi, chưa bao quan tâm tới thế giới bên ngoài.

thao, tớ đi ngang qua trong lúc anh ấy đang chạy như một cơn gió, tớ cứ

tin, một Vương Y Bối thành thạo trong công việc hiện giờ hóa ra cũng có

cũng ngạc nhiên, cuối cùng mới biết đây là phiên bản mới của Hóa ra anh

Vương Y Bối đưa thực đơn cho Uông Thiển Ngữ, bảo cô ấy gọi vài món.

Ánh mắt của Vương Y Bối chậm rãi lướt qua mọi người, nhưng bất ngờ dừng lại ở một nơi.

vang lên. Vương Y Bối vẫn còn chìm trong mơ màng, day day trán mới tỉnh

bị đau họng. Trước kia còn ở Mạc Xuyên, cô thường chuẩn bị một bình sữa

Hướng Vũ Hằng cười: “Chẳng phải người ta vẫn nói, “có mới nới cũ” hay sao?”.

không có thời gian rảnh để ý tới tôi đâu”.

không được bỏ lỡ đâu nhé?”

nọ mất cái kia. Thế nên khi xuất hiện một người vừa đẹp trai, vừa tài

“Đỗ Duy Khải.”

không tiếc nuối.

Lương

bình tĩnh lại, từ từ khuyên bảo, giống như một người chị gái.

Nhưng mà hiện giờ chỉ có ăn mới giúp cô bớt căng thẳng. Cô cầm đũa gắp

Cùng lắm chỉ có thể nói một câu: Đã lâu không gặp.

giữa mình và Lương Nguyệt.

những lúc ngu ngốc như vậy.

thì cũng không khiến người khác phải ngạc nhiên cho lắm. Phụ nữ đẹp

nào.

được cơ ngơi như ngày hôm nay không phải là chuyện dễ dàng. Hướng Kỳ Lai đã dặn đi dặn lại anh phải tới, đương nhiên anh không thể không nghe.

Cô vĩnh viễn vô duyên với chữ “nhất” kia.

việc. Cô mở máy tính xem tư liệu nhân sự của công ty, phòng khi gặp phải những tình huống đặc biệt còn kịp chọn người thích hợp.

Ngày ấy, cô rất thích trò chơi này, suốt ngày tìm bạn học kia mượn di động

Hai người buồn thiu, mua bắp rang bơ và Coca đi vào trong rạp.

rằng, dùng những sự vật đối nghịch để so sánh có thể đạt được hiệu quả

Nguyệt tiếp tục kể chuyện về sau cô ấy và Đỗ Duy Khải quen biết nhau thế nào. Hai người bọn họ trùng hợp cùng thi vào một trường đại học, vì là

Nhưng hiện tại anh đang dùng hành động thực tế nói cho cô biết: Không có cô, anh sống rất tốt, vô cùng tốt, hơn cô rất nhiều.

với dự án của tôi. Hơn nữa hoàn cảnh cô ấy cũng khá đặc biệt, chuyện

rời xa cô mãi mãi.

khoảnh khắc lơ đễnh đã đánh mất thứ gì, sau đó tìm mãi cũng không bao

Câu trả lời là, có thể. Thậm chí dù chỉ nhìn thấy một bên mặt, cô cũng biết đó là anh.

Trong lòng Vương Y Bối khi ấy ngập tràn sự khinh thường. Cô cảm thấy bạn nam

khiến bạn ấy phát điên đến mức mỗi khi nhìn thấy cô liền hỏi: “Lại muốn

tạo ra.

đây của mình, cảm thấy thật nực cười. Khi ấy, cô thích tựa vào vai Trần

Hướng Vũ Hằng ngại ngùng đi tới trước mặt cô, nói: “Tối nay có một buổi tiệc, cần người đi cùng. Trước đây tôi đều mời cứu viện bên ngoài, hôm nay…

có ai để ý tới hết. Cô hy vọng anh sống không vui vẻ, như thế cô mới có

nhường nào, sau đó kết thúc. Vương Y Bối thật sự không hiểu nổi vì sao

anh yêu.

Vương Y Bối khẽ nhấp một chút rượu, thực ra đứng ở góc độ của cô cũng có thể

Vậy thì cô cũng nên dập tắt hy vọng đi thôi.

Thế nhưng ngay sau đó cô lại được một cơn đau bụng dữ dội tới thăm hỏi,

rằng đã quên thực ra chỉ là vì chúng ta sợ phải nhớ lại mà thôi.

vì một chuyện vặt vãnh, thật không ngờ cô ấy còn ghi hận tới tận giờ!

Khi còn ở Mạc Xuyên, đồng nghiệp của cô mua một tiểu thuyết mới của Tân Di

Hướng Vũ Hằng hơi ngạc nhiên nhưng vẫn giải thích cho cô hiểu. Thật không ngờ, cô mới đến mà đã để ý công việc như

cùng cũng chỉ có thể làm khán giả xem bộ phim này mà thôi.

Anh rời khỏi tôi sẽ bất hạnh, còn tôi rời khỏi anh sẽ hạnh phúc, cho dù

Sau đó, Đỗ

sống cũng đủ khiến bản thân mãi không gượng dậy được.

Lô Ôn Diên nhếch miệng cười: “Tôi còn có chút việc ở đằng

Trước mặt cô, rất nhiều người đang xúm lại quanh Trần Tử Hàn và Hướng Thần.

thương trường, anh ta thực hiện một loạt cải cách, khiến rất nhiều người trong giới phải kiêng dè, vừa sợ hãi vừa tức giận. Buổi tiệc anh ta

Vương Y

như cô và Trần Tử Hàn vừa cãi nhau vì một việc cỏn con nào đó. Ngày nào

cũng vậy.

hội này thật quá thực dụng”, nào là “xã hội này thật tàn khốc”, họ lấy

Vương Y Bối đứng dậy, nhìn thoáng qua cô bạn học vừa gọi

Mọi

là một người trong số đó. Bình thường thì có gì không tốt chứ? Cho dù

đàn ông rất tốt. Nhưng người anh yêu không phải cô. Anh ấy đương nhiên

Vương Y Bối cười một cách cứng nhắc, cô cũng không biết tại sao mình lại có thể cười như vậy.

Vương Y Bối đi tới trước mặt cô dâu chú rể, khuôn mặt tươi cười được trang điểm kỹ càng không để lộ bất kỳ dấu vết nào.

Buôn chuyện với Lương Nguyệt xong cũng đã hơn mười hai giờ, Vương Y Bối

có vẻ làm việc chung được.

úng như thế từ khi nào vậy hả?”.

Số điện thoại hiện tại của cô vẫn là số dùng khi ở Mạc Xuyên, vừa mới về

thành công. Hiện giờ trong giới thương nhân nội địa, anh ta nổi như

Uông

Tới

một miếng nộm dưa chuột, từng miếng, từng miếng…

hề có đau khổ, không phải cô giả vờ bình thản, cái hờ hững ấy dường như

Nghỉ

Còn cô thì sao? Yêu đương với Trần Tử Hàn nhiều

Hướng Thần một miếng tích kê, thì đó chính là nhãn mác mang tên “người

cùng may mắn vì đã không thấy thông báo ấy, nhờ thế mà không cần suy

Thậm chí ngay cả cái tên Trần Tử Hàn, cô ấy cũng không nhắc tới. Ba chữ ấy, dường như đã trở thành một điều kiêng kỵ.

“Người ta là chú rể không lo thì thôi, cậu lo cái gì?”

“Hình như phù rể lúc đầu được chọn có việc đột xuất.”

Dù sao thì, cuộc sống vẫn cứ phải tiếp tục, con người ấy đã trở thành quá khứ.

đó làm lý do tự biến mình thành chính loại người mà bản thân mình khinh

biết những ai, nào là đi liên hoan ăn uống những đâu… Thậm chí, có những khi, chỉ nói được hai câu là cô ấy đã dập máy.

©STENT : http://luv-ebook.com/forums/index.php

từng nói, nếu không gặp được một người đàn ông tốt thì hai chúng ta sẽ ở bên nhau. Hôm nay cậu đã gặp được một người đàn ông tốt, tớ có nên coi

Cô bất giác mở to mắt, vô thức đuổi theo hai bước.

Đỗ Duy Khải đã lớn tiếng cãi lại giáo viên trước mặt mọi người, ai bảo

ta lên tiếng: “Mặc dù Giang Ỷ Phi không có thành tích gì nổi trội, nhưng cô ấy là một người khiêm tốn, cẩn thận, làm việc nghiêm túc, rất hợp

Bộ phim được chiếu hôm nay là Nắm lấy tay em, bên nhau tới bạc đầu, nghe

Cô còn nhớ lúc gọi điện cho Lương Nguyệt, thông báo rằng mình mới quen một người bạn là Uông Thiển Ngữ, Lương Nguyệt đã nói: “Tớ rất vui, hy vọng

kiến định nhất mà cô từng được thấy trong cuộc đời.

“Vậy à, tớ cứ tưởng… À, Vỏ Sò[1], nếu, tớ nói là nếu…”

trước đây cô từng hy vọng mình sẽ khác với mọi người, sẽ là một người

gia là bố anh ta, nhưng vì ông ấy có việc đột xuất không thể đi được nên mới thông báo cho anh ta đi thay. Khi còn trẻ Hướng Vũ Hằng đương nhiên phớt lờ những yêu cầu như thế này của bố, nhưng bây giờ thì khác, anh

hiện được ước nguyện ấy.

Vũ Hằng cũng không thấy mình thất bại, anh đã làm hết sức có thể rồi,

chuyện gây mưa gây bão trong sử sách.

Vương Y Bối mò mẫm lấy điện thoại ra từ dưới gối, không buồn nghĩ tới vấn đề

Vương Y Bối chống cằm, ngồi đợi đèn báo chuyển sang chế độ ủ ấm.

Lời nói hiền hòa nhưng biểu cảm lại không phù hợp với nội dung câu nói chút nào.

Anh ta đã không có bất cứ hành động nào, Vương Y Bối đương nhiên cũng sẽ không tự tiện làm gì.

nghĩ kỳ quái ấy chính là Lương Nguyệt. Tiếc là sau đó, cô không thực

Hướng Vũ Hằng dừng xe trước mặt Vương Y Bối, cô cười với anh ta rồi mở cửa lên.

quen thuộc thì vô cùng tò mò. Đâu phải là truyện mới chứ? Đồng nghiệp

Lần này, Vương Y Bối ngủ rất ngon, chẳng thèm quan tâm tới thời gian, cô chỉ cần ngủ thoải mái một giấc.

cũ” uống rượu, người khác tới xen vào làm gì chứ!”.

Cái giọng ù ù cạc cạc của Vương Y Bối cũng

tốt, mặc dù tổn thất tài chính khá nhiều nhưng cần cân nhắc xem mình nên làm thế nào.

vì cô ấy không giống những người khác, không bao giờ nhìn cô bằng ánh

từng dùng thế giới của riêng mình để chiếm giữ một góc nhỏ trong đó.

Duy Khải rời khỏi đội, ra sức nỗ lực học tập, thậm chí sau cuộc thi phân lớp còn được xếp vào lớp ưu tú. Chuyện này năm ấy được cả khối coi là

hỏi tiếp Lương Nguyệt định nói đến việc gì, và có liên quan đến ai. Có

lái sang một bên, để lộ gương mặt người đàn ông bên cạnh.

Những ký ức mơ hồ lại hiện lên trong đầu, ngày càng rõ rệt, ngày càng chi

áo cưới xem đi xem lại. Áo cưới cô mặc nhất định phải đẹp nhất mới được. Cô đang mải mê chọn thì anh đi tới, ôm cô vào lòng, khẽ vuốt tóc cô,

mắt thiếu tin tưởng hay khó hiểu. Cô ấy luôn ở bên cô, đợi tâm trạng cô

nhắc Vương Y Bối rằng, Trần Tử Hàn đã là quá khứ, cuộc sống vẫn cứ phải

Hướng Vũ Hằng khởi động xe, gật đầu: “Ừ. Sau này sẽ nhắc nhở bọn họ làm tròn bổn phận”.

ta hiểu rõ bố mình dốc sức lực trên thương trường nhiều đến thế nào, có

Hằng uống hết ly rượu trong tay rồi đi thẳng về phía tâm điểm của buổi

Ngày ấy, cô còn chưa chia tay Trần Tử Hàn, cô

tớ cảm thấy, anh ấy thực sự rất yêu bạn gái. Thế nhưng tớ cũng thật

đấy chứ?”.

năm như thế, suốt từ thời cấp ba cho đến đại học, nhưng giây phút chia

đường mình lựa chọn thì còn trách móc gì ai nữa. “Tớ cầu chúc anh ấy

tiếp nhận tất cả mọi thứ.

cho Lương Nguyệt, cô ấy đích thân ra đón cô. Lương Nguyệt đã trang điểm

“Còn thế nào được nữa, đương nhiên là chúc phúc anh ấy rồi!” Cô nhẹ nhàng

Đám con trai được thế lại càng hò reo ầm ĩ: “Trời ơi, Đỗ Duy Khải, vợ cậu bị người ta chiếm đoạt tại trận rồi kìa”.

chiếu phim sắp bị dỡ bỏ. Ông chủ duy trì rạp này vốn dĩ và vì sở thích,

trang điểm rồi, hoặc là vì gặp nhiều người đẹp quá nên quen mắt.

“Tớ cũng nói với chủ quán như thế, chú ấy nói cậu thật vô lương tâm.”

chơi mang tên “tự hại mình” kia, nên mới tiếp tục ngược đãi bản thân như thế.

không biết. Cô đúng là quá trẻ con! Năm xưa tình yêu của họ đã đi tới

Hướng Vũ Hằng thấy cô nhìn chằm chằm về phía người đàn ông, anh cười khẽ:

với cô.

thật đặc biệt, nhưng hiện tại, cô cũng chỉ bình thường như bao người,

Trong lúc học lại lớp mười hai, cô

Vương Y Bối đi theo sau Hướng Vũ Hằng. Khoảng thời gian trước khi cô tới Mạc Xuyên, người đàn ông tên Lộ Ôn

“Cậu không nói với anh ấy à?”

điện tới chỉ toàn nhắc tới những chuyện tốt đẹp ở đại học, nào là quen

rõ cô bạn thân. Vương Y Bối là một cô gái ngay cả đi phỏng vấn xin việc

Diên cố ý nói bừa như vậy, giả vờ cho chúng ta cơ hội, nhưng thực chất

Có điều gần đây đã xuất hiện nhiều thay

Cô nghĩ, năm xưa, Hướng Thần có phải cũng dùng tâm trạng này mà nhìn cô và Trần Tử Hàn ở bên nhau?

Cô thật sự đã gặp Trần Tử Hàn rồi.

“Cho dù bây giờ cậu lấy chồng, quên mất rồi nhưng tớ vẫn nhớ. Chúng ta

“Sau này thì sao?” Vương Y Bối lẳng lặng

chí còn tốt hơn anh.

Kẻ có tiền, thích chơi hoang thế nào, đó là quyền tự do của họ, người khác đâu có tư cách gì mà lên tiếng bình phẩm hay khinh bỉ chứ? Chỉ cần tiền đó do họ kiếm ra là được.

Anh ta vốn là một người theo chủ nghĩa ăn chơi, chẳng qua là bị bố bắt ép

thì phiền cô một chút được không? Dù sao giúp công ty tiết kiệm chi tiêu cũng là phận sự của nhân viên”.

đồng ý cung cấp thiết bị với chất lượng tốt nhất, nếu như vậy mà vẫn

hôn lên má cô. Anh ôm cô rất chặt, cuối cùng mới nói: “Chọn được bộ nào

thế nào để tới tiếp cận với anh chàng cô từng thầm thương trộm nhớ kia

anh ấy trả mà không được. Hôm sau tớ lại tới sân vận động chờ anh ấy

tới bình đun nước. Cứ nửa đêm đang ngủ mà tỉnh giấc là y như rằng cô sẽ

chút dùng sự lơ đễnh để nhắc nhở chúng ta rằng, những thứ bản thân cho

yếu là do mắt nhìn của chúng ta khá giống nhau. Còn cô nhân viên hóa

trở thành một thói quen.

xong, cài đặt ra lại không chơi được vì phần mền không tương thích với

một mực muốn giữ lại, nhốt mình vào cái bẫy hồi ức, không có cách nào

Vương Y Bối ra khỏi phòng thay đồ. Đi qua một hành lang thật dài rồi vào

lưu trữ, khi ngón tay lướt qua tên truyện Hóa ra anh vẫn ở đây, cô bỗng

Vậy thì sao chứ?

Giật mình tỉnh dậy, hóa ra chỉ có mình cô giữa căn phòng

xúc gì khi nghe câu trả lời của Hướng Vũ Hằng. Lúc đầu cô cũng cho rằng

lãng phí thời gian. Chí ít thì tình huống hôm nay cũng tựa như nhiều lần cô đã nghĩ tới, vì vậy cô có thể thật bình tĩnh, thật thản nhiên. Từ

Lương Nguyệt đã thực hiện được điều ấy rồi, còn cô, đến khi nào mới làm được?

ấy không tốt, vừa không đẹp trai, vừa không có tiền. Thậm chí, học hành

miệng dọa dẫm những người học kém như họ phải dựa vào thành tích thể d·ụ·c thể thao để vào đại học, nếu còn không chịu khó luyện tập thì sẽ hết

“Nếu Trần Tử Hàn có bạn gái, cậu sẽ thế nào?”

bàn làm việc, khóe miệng khẽ nhếch lên cười nhạo quá khứ ngu ngốc và nực cười của mình. Nếu mọi chuyện không xảy ra, cô vĩnh viễn không bao giờ

diện bộ đồ công sở này đi dự tiệc được, nên anh ta phải lái xe đưa cô về thay quần áo. Cô nhìn theo bóng lưng Hướng Vũ Hằng, người đàn ông này

lắng. Biết cô trở lại Yên Xuyên, mẹ rất vui, liên tục nói “rất tốt, rất

báo với mẹ chuyện cô đã về Yên Xuyên. Ở đầu dây bên kia, mẹ không còn

Hướng Vũ Hằng bị ép buộc tới dự bữa tiệc này vào giờ chót. Vốn dĩ người tham

máy. Sau này cô đổi điện thoại, cô lại quên mất không tải về nữa.

Vương Y Bối chuyển đến trường cấp ba tốt nhất trong thành phố học lại, còn Lương Nguyệt lên học đại học ở tỉnh

thuyết, đồng thời lên lớp sẽ chăm chú nghe giảng.

nữa…” Lương Nguyệt nói xong lập tức quan sát sắc mặt Vương Y Bối.

bản thân mình trước đây ảo tưởng tới ngày gặp lại anh đúng là không hề

Đối với Uông Thiển Ngữ, ánh mắt của người đàn ông ấy chính là ánh mắt

Đặt di động sang một bên, Vương Y Bối nằm vật ra giường, trùm chăn kín mít.

Có những người sở hữu vẻ ngoài khiến người khác vừa nhìn đã thấy thiện

thật sự không ngờ khi vừa từ Mạc Xuyên trở về quê nhà Yên Xuyên lại được nghênh đón bởi câu cửa miệng “không hợp thời tiết” của bác sĩ. Cô nhớ

Thế nhưng cái ưu tú ấy lại chẳng ăn nhập chút nào với

Hơn nữa, Lương Nguyệt đã ám chỉ rất rõ ràng, hiện tại Trần Tử Hàn rất hạnh

hai người họ đã gặp lại nhau, rồi còn yêu nhau lần nữa. Chỉ có điều, nếu như biết kết quả của lần thứ hai ấy vẫn là chia tay, cô thà rằng chuyện tình của mình chỉ dừng ở thời điểm thi lên đại học. Khi ấy, cho dù có

mặt Vương Y Bối không chịu buông: “Sao cậu chẳng thay đổi gì cả là thế

vậy thì chắc chắn anh ta có lý do riêng, cô không cần thiết phải cố gắng tìm hiểu cho rõ ràng nữa.

Vương Y Bối nhìn lướt qua Lương

“Vỏ Sò…” Lương Nguyệt xúc động, năm xưa hai người cùng nhau tâm sự chuyện

Mười lăm tuổi gặp nhau, bây giờ đã là hai lăm…

Lương Nguyệt vừa cầm lấy ly rượu, chợt có người lên tiếng: “Cô dâu hôm nay uống nhiều rồi, phù rể đâu qua uống giúp đi chứ!”.

người, Lương Nguyệt chủ động giải thích: “Thực ra, tớ tùng thầm thích

Phi này có nhan sắc hơn người, mà còn vì cô cảm thấy rất lạ, mặc dù cô

Vương Y Bối nhìn từng khuôn mặt phía trước, quen thuộc đến

đối mặt với đoạn tình cảm ấy mới đúng. Người con trai đó chưa từng phản

muốn hỏi có thật Trần Tử Hàn đã có bạn gái rồi hay không, nhưng mãi vẫn

công ty.

tiệc. Anh vốn không thích cách làm việc của người Trung Quốc, cái gì

Bối mê mệt QQ một thời mà cũng có ngày không chơi QQ, không dùng số QQ.

vạn kiếp không quên.

và đầy phong độ.

nửa đều đã kết hôn, sinh con cả rồi, đến tuổi này kết hôn cũng là chuyện bình thường. Lương Nguyệt dặn đi dặn lại cô không được đến muộn.

tiệc có tới hơn 60% là có ý định muốn hợp tác cùng công ty Hoàn Quang,

ông ấy. Có lẽ là vì, người ấy ngàn dặm xa xôi đi tìm mẹ mình. Anh ta cầm theo số tiền học phí trong tay ra đi tìm người mẹ đã bỏ rơi mình từ

với Lộ Ôn Diên. Lô Ôn Diên không trực tiếp từ chối, tỏ thái độ thăm dò.

Thật không ngờ có ngày cô lại trở về đây… Trở về với thành phố đã ôm ấp

nghiệp rồi thì làm gì, tìm công việc thế nào, nuôi sống mình ra sao… thì câu trả lời nhận được luôn là: “Tớ có Trần Tử Hàn rồi, anh ấy sẽ nuôi

Phi không tăng ca, hết giờ làm lập tức đi về, cũng không tham gia vào

Ăn cơm xong, hai người tới rạp chiếu phim. Rạp này rất nhỏ, giá cũng phải

yêu cầu ở người khác. Nếu đã đem tất cả tình cảm của bản thân đặt vào

người bình thường.” Cô làm như vô tình mở miệng nói, thầm muốn Hướng Vũ

Tốt lắm, ít ra thì cô cũng có thể tự hào nói với chính mình: Cô đã không còn để tâm nữa.

Cuộc sống luôn từng chút, từng

Bối bỗng nhiên trở thành tâm điểm chú ý. Cô nhắm mắt, mang vẻ mặt bất

bỉ, để rồi cuối cùng, ngay cả chính bản thân mình đang kiên trì làm gì

thấy hiện tại mình và cô ta cũng chưa được gọi là quen biết nên không

Yến tiệc cũng không có gì đặc biệt cho lắm, nếu có gì gọi là nổi bật thì

ông của cậu cũng đâu có để ý.” Còn chưa nói hết cô đã bị Lương Nguyệt

động để lên mạng, thế giới của anh và thế giới của cô chẳng thể hài hòa…

Lương Nguyệt quả nhiên phối hợp rất ăn ý với cô, hai người cầm ly rượu lên làm động tác uống rượu giao bôi.

ngày lải nhải bên tai người khác, thế này không được, thế kia không nên… coi người khác là trẻ con”.

nhiều tiểu thuyết hay. Lục tìm một hồi, cuối cùng cô cũng thấy thư mục

Vương Y Bối mới trở lại Yên Xuyên, không nắm rõ những chuyện ở đây. Cô nheo

Hồi còn học đại học, anh thuê một căn phòng nhỏ cạnh

Cuộc sống đã ổn định, Vương Y Bối đã thích ứng với thời tiết và cả con người nơi đây. Công việc ở công ty cũng không đến nỗi nào, cô thường xuyên

chút ngạc nhiên nào. Anh ta cũng không hề có ý định khen ngợi khuôn mặt

Thời cấp ba, Vương Y Bối đương nhiên không thể không biết tới tiếng tăm của

Bao nhiêu đau khổ dằn vặt trong lòng đều là do

Biểu hiện của anh ta lúc nhìn thấy Vương Y Bối hoàn toàn không có lấy một

Vương Y Bối xua tan đi sự tò mò của mọi người về chuyện giữa mình và Trần Tử Hàn.

Diên nhìn Hướng Vũ Hằng, trong ánh mắt chứa hàm ý gì đó đặc biệt. Hướng

vấn đề đúng hay sai, mà chỉ là sở thích của cô.

Còn nhớ, khi còn học đại học, cô cũng rất thích chơi trò chơi này, đáng

Giang Ỷ Phi ở cuối, trong lòng vốn không có ý định hỏi riêng, nhưng thấy Hướng Vũ Hằng bày ra vẻ mặt “có việc gì cứ hỏi tôi”, nên cô liền mở ra.

trương quá mức rồi.

tình yêu, còn hôm nay, lại chỉ có mình cô đơn độc đi vào cung điện hôn

diện này, xưa nay cô vẫn bảo thủ và cố chấp như thế. Đây không phải là

tới công ty làm việc. Bố anh ra nói, ông chỉ có một mụn con trai, nếu

Vương Y Bối cũng không muốn

sao Hướng Vũ Hằng lại giao một dự án quan trọng như thế cho một nhân

là muốn chặn đường lui của chúng ta”.

Tốt lắm, nên như vậy.

Vương Y

nọ, cô mới biết, hóa ra mình đã yêu người ấy, hóa ra người ấy quả thật

chịu nổi cám dỗ, họ sẽ tranh thủ lúc bảo vệ không chú ý mà lén lút chuồn ra ngoài mua đồ ăn vặt. Bây giờ, con phố này đã thay đổi, rất nhiều cửa hàng và các quán trà sữa mọc lên, nhìn lại thì, bản chất vẫn không có

nhưng mà suy cho cùng, một cô gái đẹp dù không có tham vọng thăng tiến

cậu ấy sẽ thay tớ ở bên cạnh cậu, chia sẻ vui buồn cùng cậu”.

Phù dâu đứng bên cạnh bưng khay rượu tới, Vương Y Bối cầm lấy một ly: “Đầu

mình.

Ra khỏi thang máy, đi được vài bước đã tới đại sảnh.

Vương Y Bối nói địa chỉ cho Hướng Vũ Hằng. Nơi ở của cô cũng không xa công ty lắm nên chẳng mấy chốc xe đã tới dưới cổng chung cư. Vương Y Bối xuống

cười, nghiêng đầu sang một bên. Cô vốn đã rất đáng yêu, bộ dạng lúc này

Hướng Vũ Hằng vô cùng chán ghét thủ đoạn này của anh ta.

Cùng lắm cũng chỉ là đẹp trai một chút, học

phố đã ghi lại bao nhiêu kỉ niệm in sâu trong tâm trí cô, vĩnh viễn

đứng im nhìn theo. Sau đó tớ nhặt được di động của anh ấy. Tớ muốn tìm

“Cậu ấy à, ngày nào cũng chỉ biết tới mỗi Trần Tử Hàn, làm sao để ý tới tớ

hình công việc hiện tại của một vài bạn học cũ. Vương Y Bối nhiều lần

thiệp mời tớ mới hỏi nguyên nhân. Anh ấy muốn mời Trần Tử Hàn làm phù

Cô chỉ kịp đuổi theo hai bước, rồi ép mình dừng lại.

Mãi về sau, Vương Y Bối mới hiểu ra, có những vấn đề thực ra nằm ở chính bản thân cô. Mỗi người đều có cách sống của riêng mình, vốn dĩ không nên đặt quá nhiều

không dễ gì lay chuyển được. Chàng công tử này tuy tác phong làm việc vô cùng cổ quái nhưng lại như sấm rền gió cuốn. Khi mới bước chân vào

viên bình thường, bây giờ cũng coi như biết được đáp án mà cô muốn biết

phân lại lớp qua từng năm, thế nên mỗi khi họp lớp không phải chỉ có một lớp riêng lẻ, mà thường mời cả bạn bè của một hai lớp quen biết đến dự.

xe, khó xử nói: “Phiền giám đốc chờ tôi một lát!”.

thoát ra.

tình cảm.

cần hợp tác với những công ty nhỏ, bọn họ từ lâu đã có định hướng vươn

“Đó là tự do của người ta.” Vương Y Bối khẽ lắc ly rượu trong tay: “Vả lại, cũng cho người khác được hưởng chút lợi ích”.

Vương Y Bối dừng lại trước một hồ sơ, không chỉ vì cô gái tên Giang Ỷ

anh ta phải nhờ vào thể thao mới thi đỗ đại học chứ?

chút quan hệ để xin cho cô vào học trường cấp ba có tiếng ở thành phố,

lưu lại. Mấy năm nay, cô nhiều lần thay điện thoại mới, làm mất khá

Lương Nguyệt im lặng hồi lâu, thật không ngờ lại thành ra như vậy, Vương Y

Cô kéo ghế ra ngồi đối diện

nói Hướng Vũ Hằng là con trai chủ tịch hội đồng quản trị, mới du học trở về nên chưa quen với tình hình công ty, Vương Y Bối được điều động về

khốc liệt, dựa danh công ty lớn để quảng bá cho mình cũng là lựa chọn

cô ấy thật tốt, phải che chở cô ấy, yêu thương cô ấy cả đời!” Nói xong,

nhưng mấy năm nay càng ngày càng lỗ vốn, hiện giờ chống đỡ không nổi

làm, nhưng cô vẫn kiên quyết từ chối với lý do, gắn bó lâu nên đã có

Sau này, Uông Thiển Ngữ nghĩ, cô đã trầm mê trong đôi mắt kiên định ấy, trái tim cô

ấy tớ đến ăn thì tình cờ gặp. Họ vẫn còn nhớ tụi mình đấy, còn hỏi sao

Đuổi theo, rồi sẽ thế nào nữa?

được hưởng lương cao rồi”.

mệt hay không, có chán ghét mình hay không, có hết yêu mình hay không?

bạn gái, cô nên làm thế nào? Có nên tiếp tục giữ hình bóng anh trong

Vương Y Bối nhận lời tham dự đám cưới của Lương Nguyệt. Các bạn học của cô hơn

mang theo một gương mặt tái nhợt, mệt mỏi lết về căn hộ.

“Không sao.” Vương Y Bối cười, làm như thật sự không để ý: “Bọn mình đã chia tay lâu rồi, không cần như vậy…”.

Người ta ai cũng có lúc thích hoài niệm, hai người hẹn nhau ở một quán cạnh

khác, Đỗ Duy Khải sau khi tốt nghiệp tìm được công việc nhưng lại xảy ra chút vấn đề, Trần Tử Hàn đã từng giúp anh ta nên quan hệ hai người mới

Cô tìm rất lâu mới gặp được người phụ

nghe, trong anh mắt cô, Uông Thiển Ngữ tuyệt đối là một cô gái đáng được hưởng sự che chở từ một người đàn ông tốt, đáng tiếc cô ấy vẫn độc thân nhiều năm qua.

rồi, bọn họ đã chia tay lâu như vậy, sớm đã không còn dây dưa gì nữa.

“Vương Y Bối, thật không ngờ cậu đến để phá hỏng cuộc vui nha!”

kia, Vương Y Bối và Uông Thiển Ngữ cũng hay tới đây, lúc nhìn thấy người ta có cặp có đôi, hai cô nhìn nhau tự nhủ, chí ít thì mình cũng có

hai, tớ lấy tư cách là bạn thân của cô dâu, yêu cầu cậu phải đối xử với

Không nghiêm chỉnh chút nào! Nhưng Vương Y Bối nghe cũng không tức giận.

chứng kiến tình yêu của Vương Y Bối, đồng thời cũng là tình địch lớn

hồi, cô chủ động đi tìm Trần Tử Hàn giảng hòa, hứa sẽ hạn chế đọc tiểu

sau khi tốt nghiệp cũng căng thẳng đến mức run bần bật, suy nghĩ thì lúc nào cũng đơn giản đến mức Uông Thiển Ngữ thật muốn biết đầu cô rốt cuộc là được làm bằng gì. Mỗi lần cô hỏi Y Bối những câu đại loại như: Tối

Yên Xuyên của mùa hạ rất khô và rất nóng. Yên Xuyên xa lạ này khiến cô

Uông Thiển Ngữ cho rằng mình hiểu rất

Chợt bên cạnh có người nhỏ giọng nói: “Trần Tử Hàn sao lại làm phù rể thế?”

nghĩ xem có nên đi hay họp lớp hay không. Trường cấp ba thường xuyên

con gái khác có một tình yêu không hề tầm thường, còn cô, tới phút cuối

“Thật ra là tửu lượng của tớ không tốt, muốn uống nước trắng thôi nhưng mà

Cô không muốn thừa nhận, rằng mình không cam lòng…

Vương Y Bối cất di động đi, đèn báo trên bình đun nước đã chuyển từ xanh sang đỏ. Cô đứng dậy, rót nửa cốc nước sôi, hơi nước màu trắng chậm rãi bay

trước.

Vẻ ngạo mạn trên gương mặt Hướng Vũ Hằng tiêu tán, anh

Bối không kìm được mà khẽ mỉm cười: “Nói đi, cậu học được kiểu ấp a ấp

cô vội vàng đi tới phòng y tế. Truyền xong một chai nước biển, Y Bối

vào mắt mình. Ấn tượng mà Vương Y Bối mang lại cho anh thật sự không kém Giang Ỷ Phi là bao. Chỉ khác một điều là trên người cô vẫn còn mang

còn ở đây? Nhìn dáng vẻ cô ta hình như đang chờ ai đó. Vương Y Bối tự

khứ của mình, ngay cả cô cũng phát hiện ra, ồ, hóa ra hai người không

người đứng tận nơi thấp nhất.

thích nhất khi còn học cấp ba, món đậu phụ sốt cay ở đây rất ngon. Đáng

máy bay, bủa vây lấy cô không chỉ có mùi vị cố hương quen thuộc mà còn

táo được một chút.

kia, không tiếp đãi hai vị được, nếu như giám đốc Hướng có gì không hiểu có thể bàn bạc với phó giám đốc của chúng tôi. Thật không phải, xin cáo lui trước”.

không thể chống cự, liên tục bị bạn bè tìm đủ lý do lớn bé để chuốc.

đủ dũng khí đứng trước mặt anh, để lòng hư vinh của cô được thỏa mãn. Cô muốn thể hiện cho anh thấy rõ, không có anh, cô vẫn sống rất tốt, thậm

Nếu có một ngày, anh xuất hiện trước mặt cô, dù đã trải qua nhiều năm không gặp, liệu cô có thể vừa liếc mắt đã nhận ra anh không?

Cô đã được định trước là người bình thường rồi, như thế cũng tốt, dù sao cô vẫn rất hài lòng với mình hiện tại.

Từ khi Vương Y Bối bắt đầu đi làm, nhiều thứ cũng đã thay đổi. Uông Thiển Ngữ nhíu mày, trước đây khi Vương Y

quá nóng, không quá lạnh. Nhưng thực ra là cô đã quên mất rồi, quên mất

tâm.

Vương Y Bối gật đầu, cô vẫn thắc mắc tại

tớ”.

thổ lộ với anh, nhưng kết quả nhận được đều là sự từ chối khéo.

Cuối tuần, Vương Y Bối gọi điện hẹn

mình tớ.” Uông Thiển Ngữ cười hiền lành, không hề oán giận. Đã là con

sát thương nào đối với người khác. Có lẽ, cô càng ngày càng thích trò

quan trọng khác nữa. Hồi cấp ba anh ta từng có bạn gái, đối xử với cô ấy vô cùng tốt, còn tự mình đi làm thêm kiếm tiền mua một cặp di đ*ng t*nh nhân.

không phai mờ.

Nguyệt, không biết nên thở dài phiền muộn hay nên vui vẻ, tất cả mọi

Nhưng náo nhiệt đến mấy rồi cũng nhanh giải tán, xung quanh còn rất nhiều bàn tiệc khác cần phải mời rượu.

anh ta phụ sự mong đợi thì ông không biết phải ăn nói như thế nào với

Lòng Vương Y Bối nặng trĩu, chẳng có tâm trạng ăn

bạn, bạn sẽ hy vọng chủ nhân cái tên ấy sống hạnh phúc hay sẽ cầu mong

Thấy Vương Y Bối ngây

Hướng Vũ Hằng mỉm cười, thoải mái nói: “Cô không thấy cô ấy rất xinh sao?

anh ấy. Cậu không ngờ đúng không?”. Lương Nguyệt tươi cười.

lại càng làm nét nữ sinh thêm nổi bật: “Bây giờ hết giờ làm rồi. Như vậy có được xem là tăng ca không?”. Sếp trực tiếp đưa ra yêu cầu, đương

Ổ, tựa là Hóa ra. Cô lật giở vài trang, nhìn thấy những tên nhân vật

“Sau này, anh ấy vào đại học. Tớ mượn cớ tìm anh ấy cùng học bài, thực ra là muốn gặp anh ấy nhiều hơn. Rồi anh ấy có bạn gái, hai người họ kết hôn. Anh ấy là một người chồng tốt, cũng là một người bố tốt.”

Thấy Hướng Vũ Hằng có vẻ mệt mỏi, Vương Y Bối cũng không nhắc tới chuyện này nữa.

Bối. Đúng lúc ấy có người tới gọi Lương Nguyệt đi thay váy cưới để ra

Thấy cô không còn câu hỏi nào nữa, Hướng Vũ Hằng mới quay về văn phòng: “Có chuyện gì không hiểu, có thể hỏi tôi bất cứ lúc nào”.

Tốt lắm…

“Tớ có mấy lần vô tình gặp lại chủ quán cơm này.” Uông Thiển Ngữ chủ động tìm chuyện để nói.

Giang Ỷ

Không biết mặt mình đã bị cô ấy trát bao nhiêu tầng phấn nữa”.

đây hai người từng nói, lúc kết hôn nhất định phải mặc một chiếc váy

Hướng Vũ Hằng cười đồng ý.

thành máy bay, xuống máy bay rồi cô mới thông báo cho đối phương, mãi

anh ấy bất hạnh? Nếu là tôi, tôi rất muốn anh không vui vẻ bằng mình.

Hướng Vũ Hằng quan sát Vương Y Bối một lúc,

“Cậu bịa chuyện!”

Trần Tử Hàn đứng phía sau Đỗ Duy Khải, nụ cười ôn hòa vẫn hiện hữu trên mặt anh.

Hằng đừng quan tâm tới lời cô nói lúc đầu.

cũng hoàn toàn không biết.

để anh ta tham gia vào rất nhiều dự án nội bộ, tất cả đều gặt hái được

vả nhất, cứ thế cho tới hôm nay. Đây là công việc đầu tiên của cô, dù

cùng anh trước đây không biết chú ý tới tốc độ. Đôi khi, tốc độ và hiệu

Vương Y Bối vốn dĩ muốn hỏi, vì sao biết người ta có bạn gái rồi mà vẫn yêu,

cô tiếp tục uống hết ly rượu, mọi người xung quanh lại lên tiếng trêu

Lương Nguyệt và Vương Y Bối tâm sự rất nhiều chuyện nữa,

rể, tớ đã định ngăn cản nhưng mà hai người họ là bạn bè tớ không thể…

ổn mới yên tâm ra khỏi nhà.

trong lòng cô đã biết, Lương Nguyệt thăm dò cô như thế thì chắc chắn đó

“Mới đi làm đã chăm chỉ như vậy sao?” Hướng Vũ Hằng chẳng biết từ khi nào đã đứng sau Vương Y Bối.

liệu, chỉ ra điểm khó hiểu trong đó, hỏi: “Anh có thể giải thích chỗ này cho tôi được không?”

Tử Hàn cũng bị ép uống mấy chén.

Ấn tượng ban đầu thật kỳ lạ. Có những người, lần đầu tiên bạn nhìn thấy đã có thiện cảm, nhưng lại có những người ngay từ ánh mắt đầu tiên bạn đã

cưới của riêng mình, sau này già rồi còn có thể lấy ra ngắm mà hồi tưởng lại đám cưới của mình, hồi tưởng lại vẻ đẹp của mình.

Kí ức, cứ hễ ta nhìn thấy vật gì quen thuộc là lại ào ạt ùa về trong vô thức…

Khóc nức nở một (đọc tại Nhiều Truyện.com)

đi tới từng bàn mời khách.

Bạn học đều đang chúc rượu, đối với thứ đồ uống này, dường như càng có giao tình thì lại càng không thể không uống. Chú rể bị buộc phải uống đến

Ánh mắt

“Cậu thành ra bộ dạng gì cũng không liên quan tới tớ. Dù sao thì người đàn

Sợ Hướng Vũ Hằng

lý do chính là như vậy, nhưng bây giờ khi nhìn vẻ mặt của anh ta cô lập

vậy, hơn nữa còn để ý rất tỉ mỉ.

“Khi nào thế?” Vương Y Bối thật không ngờ Lương Nguyệt còn có một mối tình đơn phương như vậy.

Tựa như có người thả xuống cuộc sống một tấm lưới lớn, rồi cuối cùng trong lúc lơ đễnh chợt phát hiện ra nút thắt kia.

“Tớ bỏ rơi cậu, đi tìm niềm vui mới.” Vương Y Bối thuận miệng nói bừa.

gái, đặt tên là gì cũng đã nghĩ tới.

sàng hợp tác với anh ta, dù đó là những doanh nghiệp không mấy tiếng

đây, Lương Nguyệt đột nhiên im bặt.

phải đối mặt với những người bạn học ít tuổi hơn mình, hằng ngày có vô

Diên này đã là một truyền kỳ của Yên Xuyên. Vài năm không gặp, anh ta

không thấy thích.

Chẳng biết bao nhiêu lần cô tự nhủ, mình không muốn anh ấy được hạnh phúc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

trách tiếp đón. Ban đầu cô vốn định đi tàu hỏa, nhưng sau đó lại đổi

nhau như xưa nữa nhưng vẫn luôn chân thành với nhau.

Vương Y Bối đến khá sớm, cô gọi điện

ngắm đi ngắm lại từ trên xuống dưới ba lần, khẳng định không có gì bất

tức thay số, bằng không mỗi lần nhận điện sẽ chịu phí cao ngất trời.

Nghe Vương Y Bối nói vậy Lương Nguyệt mới yên lòng mà gật đầu.

Lát sau, có một chiếc xe đỗ trước mặt Giang Ỷ Phi, cô ta mở cửa xe ngồi vào.

này, về sau cô sẽ rõ”.

Thực ra Đỗ Duy Khải trở thành nhân vật làm mưa làm gió còn có một nguyên nhân

thứ hai là cô và Trần Tử Hàn chia tay, Uông Thiển Ngữ ôm cô, cùng khóc

Vương Y Bối dụi mắt, chợt thấy xót xa.

Hướng Vũ Hằng rất biết phối hợp gật đầu: “Cũng đúng, người như thế, chắc hẳn thời đi học vô cùng xuất sắc”.

Mạc Xuyên, vẫn luôn ôn hòa, mát mẻ giống như vòng tay người yêu, không

Hôm nay, tình địch năm nào và người yêu cũ cùng xuất hiện ở hôn lễ của người bạn thân nhất của cô.

xúc động. Trước kia cô đã từng rất nhiều lần khuyên Vương Y Bối trở về

phòng lúc tỉnh giấc thì uống, hôm nay mới về Yên Xuyên, chưa kịp đi siêu thị nên đành phải uống nước nóng.

cũng rất thật lòng, nhưng là với một cô gái khác. Cô sẽ không nói tình

như đang trốn tránh điều gì đó. Cô không cho phép bản thân mình yếu đuối như thế, nên mới đồng ý tiếp nhận công việc ở Yên Xuyên.

không mở miệng được. Cô sợ làm vậy sẽ chứng tỏ mình quá cố chấp, dù

trống trải. Còn có thể thế nào đây? Cô vốn đã chẳng còn là gì với anh ấy nữa rồi, dù anh ấy có kết hôn cũng không tới lượt cô quan tâm.

[1] Chữ Bối trong tên Vương Y Bối có nghĩa là con ốc/con sò. (Mọi chú thích trong cuốn sách đều của người dịch).

“Xem ra anh rất có thành kiến với

của anh ta tuy rằng có chút không hợp với không gian ở đây, nhưng anh ta là người chính trực, thẳng thắn và biết giữ lời. Rất nhiều người sẵn

Người sai chính là bản thân cô, cô cứ tha thiết níu kéo đoạn hồi ức ấy, không muốn để nó trôi vào dĩ vãng. Nhưng cô lại không biết rằng, người khóa

chơi, nhưng chơi xong lại quên không xóa. Mấy tháng sau, Trần Tử Hàn

Trong giọng nói của Hướng Vũ Hằng không hề có ý khinh thường, nhưng cũng không có sự hâm mộ, đơn giản chỉ là một câu trần thuật bình thường.

rõ mùa hè Yên Xuyên không quá khô nóng như vậy, nhưng khi cô vừa xuống

Còn nhớ ngày ấy khi đọc bộ tiểu thuyết này, cô đã bị

người nhìn vào đôi đôi vợ chồng kia, chân thành chúc phúc. Cô nhìn bộ

người đi cùng.

“Cô quen anh ta?” Hướng Vũ Hằng rốt cục cũng phát hiện ra sự khác thường của Vương Y Bối.

Chú rể cũng rất sảng khoái uống hết.

Phim kể về một cô thiên kim tiểu thư yêu một chàng

mắt: “Anh ta có ý gì thế?”. Trao đổi với phó giám đốc của bên họ ư? Theo cách hiểu của cô thì như vậy nghĩa là vẫn còn cơ hội, dù sao thì anh ta cũng chưa hoàn toàn từ chối. Thế nhưng, Lộ Ôn Diên rõ ràng không giống

chính là Lộ Ôn Diên, cậu ba nhà họ Lộ. Ở Yên Xuyên nhà họ Lộ có địa vị

Rời xa nơi này khá lâu, cô phải lập tức bắt tay vào làm quen với công

Vương Y Bối và Hướng Vũ Hằng đi vào thang máy,

Uông Thiển Ngữ đang ngầm ám chỉ với cô rằng, trong hai người họ, Thiển Ngữ

Vương Y Bối mỉm cười: “Tớ tin, chúng ra đều sẽ hạnh phúc.”

đến chào hỏi. Hơn nữa, chờ ai là việc của mỗi người, cô không nên quan

trí phòng con cái ra sao, thậm chí ngay cả chuyện sinh con trai hay con

“Em thích bộ nào anh sẽ mua bộ đó chứ?”

Ngay khoảnh khắc màn mời rượu sắp kết thúc, không biết ai chợt hô lên:

Hằng đang ám chỉ điều gì: “Tôi rất muốn, nhưng người ta đang bận rộn,

một mũi vắc xin vậy. Chỉ có giờ phút này, Vương Y Bối mới cảm thấy việc

Cầm lấy ly thứ ba, Vương Y Bối đi tới trước mặt Lương Nguyệt.

Nhưng mà Vương Y Bối biết rõ đã không còn là cùng một chuyện nữa rồi. Dù cho

lẽ chính bản thân cô cũng hiểu rõ, chỉ là không muốn phải nghe từ miệng

Trong lòng cô, Trần Tử Hàn chỉ là một người bình thường, một người vừa đủ có

không thấy cậu đi cùng.” Trước kia, hai người các cô đi đâu cũng không

người khác, thì phải xác định có khả năng tất cả sẽ sụp đổ. Tình yêu

nếu dễ dàng như vậy, Lộ Ôn Diên đã không còn là Lộ Ôn Diên nữa rồi.

hoạch cho tương lai, sẽ mua nhà thế nào, lắp đặt đồ gia dụng gì, trang

“Thật không ngờ cô trẻ như vậy.” Hướng Vũ Hằng khoanh tay trước ngực, khẽ lắc đầu: “Bố tôi nói sắp xếp cho tôi một trợ lý đặc biệt, tôi còn tưởng là một ông già cổ hủ cố chấp, suốt

cô từng nghe thầy giáo nói, có hai loại người dễ khiến người khác có ấn

cũng phải dựa vào quan hệ. Anh ngắm chuẩn mục tiêu rồi mới ra tay, nhất

người thân nhất cũng không muốn chia sẻ. Bạn bè thật sự, dù chưa chắc đã hiểu rõ nhau, nhưng sẽ ở bên cạnh nhau bất kể bạn mình là người thế

Tấm lưới cuộc sống kia đã xuất hiện nút thắt thật lớn.

©STENT: http://luv-ebook.com/forums/index.php

Vương Y Bối sững người một lúc. Nếu anh có bạn gái thì sao đây? Vấn đề này,

thân nhất của Uông Thiển Ngữ nhưng Vương Y Bối cũng không biết vì sao cô ấy khóc. Đáy lòng mỗi người tựa hồ đều có nỗi đau riêng, cho dù là

Bởi vì anh từ chối, cô tức giận ném cuốn tạp chí xuống đất.

Ngồi trong quán quen, hai người nhìn nhau cười. Có những người bạn, sau khi

Hôm sau, Vương Y Bối đến

Cho dù cô có

Nhưng hôm nay tới nơi hai người mới biết, rạp

có cả khí trời hanh khô khó chịu. Cô cứ ngỡ thời tiết nơi đây cũng như

“Nhất định!”

Cô lấy di động ra, trong máy vẫn còn lưu rất nhiều tiểu thuyết. Đọc truyện là sở thích hồi cấp ba của cô, dù đã đọc hết nhưng nếu thích cô vẫn sẽ

nhân viên quèn như thế không đủ để khiến Vương Y Bối phải liếc mắt,

Khi còn học cấp ba, rõ ràng cô đã được nghe giáo viên dạy

chăng, nhưng chỉ chiếu lại những bộ phim cũ. Nam sinh thường đưa bạn gái tới đây xem phim vì phong cảnh hữu tình, giá cả hợp túi tiền. Trước

chuyện trước đây đều đã qua, có được kết quả viên mãn như ngày hôm nay,

cô sẽ đi.

“Không sao mà, tớ nói thật đấy.” Vương Y Bối vuốt tóc Lương Nguyệt: “Đừng băn khoăn gì nữa, hôm nay cậu

“Vang đỏ ủ mười lăm lăm. Cậu ba nhà họ Lộ này cũng sành sỏi ghê đấy chứ!”

dáng dấp của một nữ sinh, hiếm thấy một người đi làm nhiều năm rồi mà (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ấy. Anh ấy nhận lấy rồi bỏ đi, cũng chẳng buồn nhìn tớ một cái. Khi ấy

trước đây, nói không chừng sẽ bị ép ra bã. Hiện giờ cạnh tranh vô cùng

mất liên lạc thì sẽ không còn là bạn, nhưng lại có những người bạn, cho

tay cô vẫn còn oán hận, mặc dù oán hận cái gì chính bản thân cô cũng

trai. Cô ta chứng minh cho bố mẹ thấy tình yêu của mình vĩ đại đến

nhưng mà hiện tại, cô cũng sẽ không mời anh ta vào nhà mình. Về phương

Hai người họ mới quen không lâu, cho dù tương lai là đồng nghiệp lâu dài

Bên kia, đối phương lại tiếp tục nói: “Này, hai hôm trước họp lớp sao cậu không đi?”

người. Uông Thiển Ngữ cầm lấy tờ thực đơn trên bàn nhét vào tay Vương Y

“Được, chỉ cần giám đốc không sợ tôi làm phiền.” Cô đóng tệp tư liệu đang xem lại rồi mở một tệp khác ra.

Anh sống rất hạnh phúc!

thích, liền tải về di động, mất rất nhiều lưu lượng, nhưng đến lúc tải

tiết, khiến Vương Y Bối hoài nghi ký ức ấy mình đã giữ gìn cẩn thận, hay là hằng ngày vẫn ôn lại, mới có thể khắc sâu đến thế?

số vấn đề đau đầu phải giải quyết, thế nhưng Lương Nguyệt mỗi lần gọi

Cô đã từng trải qua đủ kiểu đủ loại thăm dò của bạn bè, người thân, nhưng kết quả vẫn cứ là người ấy…

cười. Lúc thấy cô tới văn phòng mình trình diện, anh vẫn không dám tin

đứng ra tổ chức, đương nhiên ai cũng phải nể mặt tới dự.

“Tớ có vẻ đẹp trời cho từ lúc mới lọt lòng mà.” Vương Y Bối che miệng cười,

ngơi một lúc, cô gọi điện cho mẹ, không nói mình bị ốm mà chỉ đơn giản

bội cô, chỉ là tới phút cuối, họ bỗng nhiên phát hiện ra hai người vốn

dối trá, cười nói thì dành cho người khác, chỉ giữ lại cho mình tính

cứ tự nhiên dỏng lên. Ngồi một lúc, cô lại nghe được thêm nhiều chuyện

Uông Thiển Ngữ ngồi ghế đối diện với Vương Y Bối, chiếc bàn nhỏ ở giữa hai

Vương Y Bối

chỉ cần có một người bạn tốt ở bên mình hết đời. Người khiến cô có suy

hơn.

Cô cố gắng không nhìn anh, nhưng kể cả có nhắm mắt lại cô cũng có thể hình dung ra bộ dạng anh lúc này.

cảm tình tốt với cô. Anh cũng biết chút ít về Vương Y Bối, sau khi tốt

váy cưới lộng lẫy tinh xảo Lương Nguyệt mặc trên người, nhớ tới trước

tăm, nhưng hoàn toàn không có vấn đề gì với hoạt động kinh doanh của

trường, hai người thường ngồi trong phòng tưởng tượng và lên một bản kế

hóa ra thực sự không còn là hóa ra nữa.

thiện cảm gì với Hướng Thần, thậm chí còn tỏ rõ sự chán ghét ngoài mặt,

Anh có công việc ở Hoàn Quang, anh càng ngày càng tỏa sáng, bên cạnh anh đã có một cô gái, mà cô gái ấy lại chính là tình địch thời cấp ba của cô.

Đèn đường bật lên, nơi nơi tràn ngập ánh sáng lung linh.

tiếp khách, mọi người đã đến khá đông đủ. Vương Y Bối đang định đi ra

tiếp tục, không thể vì một người mà dừng bước chân mình.

“QQ hả? Tớ bỏ lâu rồi nên không biết.” Vương Y Bối nói đều là sự thật. Cô cuộn tròn trên giường, cảm thấy vô

muốn chụp một bộ ảnh cưới thật đẹp, đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, còn

hiệp.

giỏi một chút mà thôi! Chẳng qua là vì phần lớn mọi người đều nghĩ rằng, con trai đã có tướng mạo rồi thì học không giỏi mới cân bằng, được cái

“Cậu sắp kết hôn rồi à?”

may, trong mắt người khác, chuyện này của cô và Trần Tử Hàn chỉ dừng lại ở thời điểm thi đại học. Không ai biết rằng, sau khi lên đại học rồi,

Cô tỉ mỉ quan sát khách khứa trong buổi tiệc, phụ nữ trang điểm xinh đẹp,

nào? Da dẻ vẫn đẹp như xưa! Ahhhhh, dùng mỹ phẩm gì thế?”.

trong lòng các bạn học nữ, vừa đẹp trại lại vừa học giỏi. Còn Vương Y

Khi yêu, người ta luôn nghĩ tình yêu là một thứ vạn năng, có khó khăn gì

chọc.

đang ngủ rất say, rất thoải mái.

Sau câu nói, Vương Y

người kết bạn với nhau chính là quãng thời gian vô cùng tồi tệ của Vương Y Bối, sự cảm động khi ấy khiến Vương Y Bối mãi mãi không thể quên.

nhất.

Xinh đẹp như thế mà chịu gắn bó với công ty chúng ta, đương nhiên phải

người đều đã thay đổi rồi! Trước đây, Lương Nguyệt hoàn toàn không có

“Trên phố, trước cửa một bệnh viện. Họ cũng mở một quán cơm như thế này, lúc

Bao giờ cũng thế, khi đứng dưới góc độ một người ngoài cuộc nhìn lại quá

Nguyệt vừa làm ra vẻ mặt dọa dẫm, vừa lôi Vương Y Bối vào trong: “Chủ

tới chiều cô mới sắp xếp xong hành lý, tranh thủ nằm nghỉ một lát.

“Không thành vấn đề.” Hướng Vũ Hằng tươi cười gật đầu.

là sự thật.

đất. Khi anh ấy chạy tới, tớ còn ngây ngốc đưa trả điện thoại cho anh

trường cấp ba. Năm ấy khi Vương Y Bối bắt đầu đi học lại, bố mẹ dựa vào

ngoài. Hai người sống ở hai môi trường khác nhau, có phạm vi bạn bè khác nhau. Một thời gian khá dài, Vương Y Bối đã từng hoài nghi tình bạn

không thể đánh động đối phương, anh cũng không cho rằng đó là lỗi của

cũng phải đi tập luyện. Huấn luyện viên của họ cực kỳ nghiêm khắc, luôn

vẫn còn giữ được cái khí chất ấy.

công ty trình diện. Nỗ lực của cô ở Mạc Xuyên đã được ghi nhận, cô được

thường, giống như đang tự khuyên nhủ bản thân, nó chẳng đáng để mình

Vương Y Bối lại càng hiếu kỳ hơn, không ngờ mình cũng quen biết chồng của Lương Nguyệt: “Ai thế?”

Thời cấp ba không biết có bao nhiêu người thích Trần Tử Hàn. Trong lúc Vương Y Bối còn không biết lớp mình có một người như vậy thì Trần Tử Hàn đã

rồi?”.

toán ngờ vực.

Cô nâng ly rượu lên: “Vì thế, ly rượu này, tớ mời cậu!”.

bản thân cô không chịu từ bỏ. Những ngày tháng quá đỗi ngọt ngào ấy, cô

Cho dù, người đàn ông mà chúng ta từng yêu, đều không yêu chúng ta….

Mọi người đều đã học được cách thức sinh tồn.

Hướng Vũ Hằng đương nhiên biết rằng vẫn còn có một con

tên vẫn vậy, nhưng ám ảnh cô nhất, chỉ có Hóa ra anh vẫn ở đây. Còn hôm

công ty, chào hỏi đồng nghiệp một lượt rồi cô về bàn làm việc của mình.

Vương Y Bối hoàn toàn không để lộ cảm

cảm. Đối với người đàn ông này, Vương Y Bối cũng có cảm giác không tồi,

“Không.”

Lễ cưới của Lương Nguyệt được tổ chức ở một khách sạn lộng lẫy, bên ngoài tráng lệ bao nhiêu, bên trong càng xa hoa bấy nhiêu.

Ra khỏi rạp chiếu phim, Vương Y Bối liền vứt cả hộp bắp rang bơ và cốc Coca còn dở vào thùng rác rồi đi tới bên cạnh Uông Thiển Ngữ.

ông nội của anh ta dưới suối vàng. Vì thế nên anh ta đành phải thỏa

cũng không phải giỏi nhất. Nhưng mình thích anh ấy”.

Hôm nay Uông Thiển Ngữ tâm sự với cô chuyện của cô ấy, thực ra cũng là để

Ngay gần chỗ cô cũng có một người con gái đang đứng yên lặng.

Thiển Ngữ bình thản kể lại, trong niềm hạnh phúc của người khác, cô đã

giờ thấy nữa.

Anh thở dài, khẽ véo mũi cô: “Em nghe lời thì anh mới mua”.

tiếc điện thoại của cô không tải được về. Hồi đó cô vô tình thấy trò

Bàn tiệc đó có Hướng Thần đang ngồi, không biết nói chuyện gì vui vẻ, cô ấy cười không ngừng. Bên đó bạn học cũng nhiều, chẳng biết vì sao mà Trần

Vương Y Bối lắc đầu, tiếp tục xem những hồ sơ khác.

lý giải được điều này. Với địa vị hiện giờ, Hoàn Quang hoàn toàn không

lời như vậy rất có khả năng Hướng Vũ Hằng sẽ cho rằng có thể dựa vào mối quan hệ này mà bắc cầu. Đó là chuyện cô tuyệt đối không muốn thấy.

vẫn ở đây, nội dung vẫn là câu chuyện cũ.

ra thế này không sợ dọa chú rể chạy mất à?”.

Hướng Vũ Hằng uống một ngụm rượu rồi quay sang cười với người nãy giờ vẫn im

Lâu lắm rồi không có ai gọi biệt danh của mình thân thiết như vậy, Vương Y

chơi game ấy hả?”

không chịu đi ra, cứ khiến mình mắc vào tấm lưới tình kia.

cũng đoán được suy nghĩ của cô: “Cô cho rằng phó giám đốc của Hoàn Quang dễ đối phó hơn Lộ Ôn Diên sao? Những năm gần đây, Lộ Ôn Diên vô cùng

“Ừ, lúc ấy nhất định phải đến tham dự đấy nhé!”

khiến đối Lương Nguyệt phải ngơ ngác: “Cậu không nhận được à? Tớ gửi tin nhắn vào QQ của cậu rồi mà? Cậu không đi, tớ còn tưởng cậu…”. Nói đến

đâu cần phải bận tâm tới những rối ren trong quá khứ nữa.

Vương Y Bối coi Uông Thiển Ngữ là người bạn tốt nhất của mình, quan trọng là

Uông Thiển Ngữ vội vàng tới hội ngộ cùng Vương Y Bối.

rồi.

cảm của mình với anh ấy, càng không cho người khác biết rằng người cô

bạn học cũ, cho nên thường xuyên liên lạc, rồi từ đó có tình cảm, trở

tức phủ nhận ý nghĩ đó. Anh ta không có vẻ gì là loại người ấy. Nếu đã

Cô lập tức lấy lại dáng vẻ bình thường: “Trước đây có quen biết”. Nói

dạo trên đường, thấy anh dịu dàng với cô gái ấy như đã từng dịu dàng với cô.

Năm xưa cô và Lương Nguyệt từng nói, ai kết hôn trước thì người kia sẽ làm

“Khuya như vậy còn chưa ngủ à?” Giọng nói quen thuộc

Nhưng đến nửa đêm, đột nhiên di động đổ chuông.

Nhiều khi, những tình huống mà bản thân đã từng tưởng tượng vô số lần thực sự xảy ra trước mắt. Tâm lý người chuẩn bị sẵn giống như mình được tiêm

phải suy nghĩ nhiều, ngay cả khi có liên quan tới người ấy.

Lời nói vô cùng tự nhiên.

“Đúng thế rồi! Không biết cặp đôi rầm rộ một thời hồi ấy có còn yêu nhau không?”

nhỏ cô đã muốn làm một cô gái lạnh lùng, nhưng thật không ngờ lúc thực

Uông Thiển Ngữ, người bạn thân chí cốt mà cô quen từ khi đi học lại. Hai người nhiều năm qua vẫn thường xuyên liên lạc, hơn nữa, thời điểm hai

phải kiếm thật nhiều tiền nuôi em” Lúc đó, cô không nghĩ rằng, sẽ có một ngày, bờ vai mà cô cho rằng sẽ làm chỗ dựa cả đời cho cô cuối cùng lại

lắng cho mình như vậy. Lương Nguyệt không mời cô làm phù dâu, chính là

Cô thật sự có thể bình tĩnh, không để tâm tới mọi người đang ăn tiệc, uống rượu

dương. Đối với những người có năng lực, anh luôn khâm phục: “Người này

hợp nhau.

tiên, chúc hai người hạnh phúc tới đầu bạc răng long!”. Cô uống một hơi

tung hoành ngang dọc trên thương trường đã lâu, thủ đoạn trước sau như

nay, hóa ra vẫn như xưa, nhưng đã không còn anh vẫn ở đây nữa rồi.

nhiên không thể từ chối, cô không phải là người không biết điều.

món, coi Vương Y Bối như em gái của mình, lúc nào cũng nhường nhịn.

Hướng Vũ

nguyên nhân chủ yếu cũng là vì cô ở phe của Vương Y Bối. Hiện giờ, trong lòng không thích, nhưng cô ấy cũng không thể hiện ra ngoài nữa.

phúc bên bạn gái, anh ấy đã vượt qua được quãng thời gian không có Vương Y Bối bên cạnh từ lâu rồi.

tiếc nuối nhưng cũng không khiến trái tim đau đớn nhiều lần đến vậy.

đợi lâu, Vương Y Bối cố gắng trang điểm nhanh nhất có thể, rồi vội vàng

Đám con trai như sợ thiên hạ chưa đủ loạn, vỗ tay cổ vũ ầm ầm lên.

Hóa ra trên đời này vốn dĩ không có ông trời, lời cầu xin của cô chẳng

Vương Y Bối nghe vậy thấy buồn

dù năm tháng vô tình thế nào đi nữa, thì tình cảm trước sau vẫn như một.

thế, chân thực đến thế. Giờ khắc này không phải là giấc mơ, càng không

Mỗi ngày đều có vô số người than thở nào là “xã

nghiệp không lâu, cô tới làm việc ở công ty này, đảm nhận nghiệp vụ vất

thường khiến người ra không tránh khỏi suy nghĩ vẩn vơ.

rất ưu tú.

người đàn ông trong lòng cô nhận định. Dường như, người mà cô yêu không

lòng không? Hay nên gạt anh ra để tiếp tục sống cuộc sống tạm bợ? Vốn dĩ không hề có đáp án! Bất kể anh ra sao cũng không liên quan đến cô nữa

Cô còn ôm một cuốn tạp chí

xong, cô liền hối hận. Mặc dù suy nghĩ của cô rất xấu xa, nhưng cô trả

sống tốt hơn cô rất nhiều. Người đàn ông mà cô ấy yêu thậm chí còn không biết có một người con gái yêu mình, vậy mà cô ấy cũng không hối hận,

Đến ngay cả Uông Thiển Ngữ cũng không hiểu vì sao mình lại yêu người đàn

tiếc bây giờ đã đổi chủ rồi.

Nếu như có một ngày, cái tên mà bạn chôn giấu kĩ dưới đáy lòng cứ bị bạn bè nhắc tới liên hồi, khiến nó lại một lần nữa xông vào cuộc sống của

đứng lặng ở sân bay thật lâu.

“Đỗ Duy Khải và Trần Tử Hàn trước đây từng có phi vụ làm ăn chung nên rất

Lương Nguyệt là người bạn duy nhất của Vương Y Bối hồi còn học cấp ba. Vương Y Bối từng có đủ kiểu suy nghĩ ấu trĩ trong đầu, một trong số đó là cô

Cô thật sự

thành người yêu. Đương nhiên lúc ấy Đỗ Duy Khải đã chia tay bạn gái

một mảnh khiến đầu óc cô hỗn loạn, thậm chí dạ dày cũng phải đau đến

cự kỳ cao, nhưng mà học không vào, để rồi cuối cùng tự mình lôi quá khứ

một, tác phong vẫn quyết đoán và sắc bén như xưa.

Hai người tiếp tục hàn huyên những chuyện vui thời đi học, hỏi thăm tình

lảm nhảm than phiền như trước đây nữa, chỉ thấp giọng nói với vẻ lo

Đỗ Duy Khải. Anh ta vốn là “con át” của đội thể d·ụ·c thể thao, ngày nào

Bối lúc ấy cứ luôn ngỡ rằng mình là một cô công chúa trong tòa thành,

Chương 1: Chúng ta của sau này

Vương Y Bối nhíu mày, cô đã là người cuối cùng tan tầm, sao Giang Ỷ Phi vẫn

hạnh phúc, đồng thời cũng tin tưởng rằng, bản thân tớ sẽ chọn được cách

Con phố bên ngoài trường học trước đây bày bán rất nhiều đồ ăn vặt ngon, cứ đến cuối tuần là học sinh lại túi lớn túi bé xách về. Nhiều khi không

xảy ra chuyện anh ta liền được Lộ Ôn Diên mời tới Hoàn Quang. Lộ Ôn Diên vô cùng coi trọng anh ta, thậm chí còn bất chấp sự phản đối mọi người

vào trong tay Đỗ Duy Khải: “Người yêu của tớ hiện giờ giao cho cậu, nhất định phải mang lại hạnh phúc cho cô ấy”.

mới được gặp gỡ Uông Thiển Ngữ.

cô đã tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần, nếu có một ngày anh có

cho nên…” Lương Nguyệt lưỡng lự.

mới có thể thỏa mãn nỗi ao ước muốn có một ông anh trai của cô.

náo nhiệt xung quanh, thật sự có thể bình tĩnh nhìn cô dâu chú rể đang

biết lẫn nhau.

ra thị trường quốc tế. Những công ty nhỏ muốn mượn gió của Hoàn Quang

Mọi người cười nói vui vẻ, có vẻ rất náo nhiệt.

Bối. Giống như trước đây, mỗi lần đi ăn cố ấy đều để Vương Y Bối chọn

Nếu như phải đặt một cái tên cho thời thanh xuân của mình, cô nhất định sẽ gọi nó là Trần Tử Hàn.

gái ấy cũng rất tốt, ưu tú hơn cô về mọi mặt. Cô thấy hai người họ đi

Họp lớp cậu bỏ lỡ cũng chẳng sao, nhưng đám cưới của tớ cậu nhất định

Tại cửa lớn đối diện cô, Trần Tử Hàn đang đi vào. Anh mặc một bộ comple đơn giản, toàn thân như được bao trùm bởi một lớp ánh sáng, dáng vẻ tự tin

cô cũng tốn hai tệ để tải một bộ tiểu thuyết, đọc chưa đến hai ngày đã

Quả nhiên là không nên đắc tội với người khác, chưa biết chừng một ngày

dừng lại.

nói bộ phim này dựa trên câu truyện đời thực. Người sản xuất là nữ chính ngoài đời.

bất kỳ dự án dài hạn nào, nhiều năm qua, cô ta an phận làm một nhân viên bình thường như thế.

Ngay cả suy nghĩ ấu trĩ như vậy cô cũng không thực hiện được. Thế gian này rốt cuộc ai là người nhỏ mọn hơn ai đây?

Nhưng sự cảm động mà Lương Nguyệt từng mang lại cho cô hoàn toàn là có thật.

vào mấy tư liệu đau đầu kia, chợt nhớ lại những ý nghĩ ngây thơ trước

phù dâu. Lúc ấy, cả hai đều tưởng rằng, người đầu tiên lên xe hoa nhất

“Tớ chưa từng hối hận. Dù cho đoạn tình cảm này cuối cùng chỉ còn lại một

câu chuyện của nữ phụ làm cho cảm động đến mức bật khóc. Lúc đó, hình

ngoài trước thì lại bị Lương Nguyệt kéo lại: “Tớ có chuyện muốn nói với

Kéo va li hành lý, Vương Y Bối một mình đi tìm nơi ở công ty đã sắp xếp.

giỏi nhất, nhưng cũng chưa bao giờ chịu là người kém nhất. Khi còn nhỏ

tốt…”.

giỏi, các cô gái sẽ lập tức coi anh ta là vật báu.

©STENT: http://luv-ebook.com/forums/index.php

Cô ngước mắt nhìn.

thay quần áo, chọn phụ kiện thích hợp. Cuối cùng, cô đứng trước gương,

phát hiện ra liền mắng cô một trận. Hình như anh chưa bao giờ dùng di

Hồi ức chỉ là thứ vũ khí làm tổn thương chính mình, không hề có bất cứ lực

tôi cũng có biết qua loa. Trước đây anh ta làm việc ở Quảng Vũ, sau đó

coi trọng tên phó giám đốc kia, chứng tỏ anh ra rất có năng lực. Lộ Ôn

Chính nhờ câu nói ấy mà Vương Y Bối đã nhìn quá khứ một cách vô tư hơn, thoải mái hơn. Hôm nay, Lương Nguyệt kết hôn, cô đã đồng ý tới dự, nhất định

lại bị phát hiện, xem ra không thể trốn tránh được rồi.” Cô cười hết sức tự nhiên: “Hay là, tớ tự chịu phạt ba ly?”.

phải là chàng trai xa lạ mà người khác vẫn hay nhắc tới kia.

phải ảo ảnh do bản thân tưởng tượng ra.

Bữa cơm hôm nay mùi vị đã khác xưa, quán đổi chủ, muốn tìm lại mùi vị quen thuộc là chuyện không thể.

“Nhưng mà Trần Tử Hàn đứng bên cạnh chú rể thì chiếm hết hào quang của chú rể mất rồi còn đâu.”

Vương Y Bối vẫn rất bình thản, đặt ly rượu xuống, cầm tay Lương Nguyệt đặt

phải theo Hướng Vũ Hằng ra ngoài bàn chuyện làm ăn. Tác phong làm việc

“Ở đâu?”

Vương Y Bối tiếp tục dán mắt

giống những người khác. Mọi người tới đây trong tay đều cầm một ly rượu, hễ gặp người quen là sẽ tới chào hỏi vài câu. Còn Hướng Vũ Hằng lại chỉ đứng một chỗ quan sát, làm như mọi thứ ở đây đều không liên quan tới

tốt như vậy.

là nhân vật chính trong những cuộc bàn tán sôi nổi. Rất nhiều người đã

kiểu người như thế.

“Lúc ấy tớ cứ tưởng các cậu sẽ… Thôi quên đi, không nói đến chuyện này nữa.

“Không sợ đắc tội với người đẹp sao?”

nhưng cuối cùng cô lại không mở miệng. Sau khi cô và Trần Tử Hàn hẹn hò, chẳng phải có rất nhiều cô gái theo đuổi anh ấy sao?

định là Vương Y Bối, nhưng cuối cùng chẳng ai biết trước, số phận lại an bài họ như ngày hôm nay.

cô trong mớ tình cảm ấy không phải ai khác mà chính là bản thân cô, cô

đắc dĩ. Đã cố gắng lắm rồi, cố gắng đè nén thứ tình cảm đang tồn tại

nào đó sẽ bị người ta trả thù, lại còn đúng vào thời điểm mình khó xử

Tỉnh dậy đã là chiều tối. Cảm thấy quá nóng, Vương Y Bối liền mở điều hòa.

Vương Y Bối đưa ly rượu trong tay lên, uống cạn một hơi.

Khi mọi thứ trở lại trạng thái bình thường, cô mới theo ánh mắt của mọi

tượng khi ấy. Hai cô gái từng chơi thân, dù hiện tại không còn dính lấy

Suốt thời cấp ba và cả đại học, Trần Tử Hàn đều là bạch mã hoàng từ

Vương Y Bối rất nể tình nhấp một ngụm, đáp: “Tôi không nghiên cứu về mấy thứ này”.

anh ta là kẻ cướp đoạt tình nhân của tớ hay không nhỉ?”. Vương Y Bối nửa đùa nửa thật nói, mọi người kể cả Đỗ Duy Khải cũng phải bật cười.

http://luv-ebook.com/forums/index.php

véo một cái rõ đau: “Tớ đang tò mò về ông xã cậu lắm đây!”

không để bụng, thậm chí còn cảm động vì cô bạn lâu năm chưa gặp này lo

“Cô dâu chú rể hôm nay hình như là đôi duy nhất của hai lớp chúng ta nhỉ?” Đột nhiên có người lên tiếng, giọng đầy hí hửng.

hồi cấp ba, Lương Nguyệt. Cô chống tay ngồi dậy, rồi bật đèn ngủ đầu

Cô tới gần xe, nhìn thấy Hướng Vũ Hằng đang chăm chú chơi một trò chơi đang được ưa chuộng trên di động.

thời gian qua đã từng có công ty đưa ra mức lương cao hơn để mời cô về

lắc đầu, vốn dĩ anh cũng không hy vọng nhiều. Hôm nay người tới đây dự

đây để giúp anh ra. Thực ra, cô cũng khá do dự khi trở về Yên Xuyên,

Vương Y Bối vẫn còn muốn uống tiếp nhưng rượu trong ly đã hết, ngay cả đi mấy bước để lấy ly rượu khác cô cũng lười.

thể khiến cô rung động, có thể khiến cô trao yêu thương, chỉ thế không

Lương Nguyệt kéo Vương Y Bối vào giữa phòng trang điểm rồi mới thẹn thùng cười: “Thực ra cậu cũng quen đấy”.

tượng sâu sắc, một loại là người đứng trên đỉnh cao nhất, một loại là

kia, thế nhưng vẫn không thể nào trốn tránh được mảnh đất u ám tự mình

Thế là cô đã trở về, về với thành phố thân thuộc mà xa lạ.

Bối đi theo Hướng Vũ Hằng, chợt phát hiện ra người đàn ông này không

Nếu như phải dán lên người

đẹp đẽ ra so sánh với hiện tại tàn khốc, tự mình làm tổn thương mình sâu sắc.

cồn”.

tiệc cưới thì càng đơn giản càng tốt. Cô thậm chí còn nghĩ tới chuyện sẽ sinh hai đứa con, đầu tiên là con trai, sau đó sinh con gái, như vậy

đã bị một người đàn ông vượt ngàn dặm xa xôi đi tìm mẹ đoạt lấy, để rồi

“Hiện giờ không quen.”

“Ừ.” Vương Y Bối không thể cười nổi nữa, bởi vì nét mặt Lương Nguyệt rất nghiêm túc.

“Vương Y Bối, không thể vì là bạn tốt của cô dâu mà thoát ly khỏi tập

những năm tháng thanh xuân tràn ngập nụ cười và nước mắt của cô, thành

Bận rộn cả ngày, cuối cùng cũng hết giờ làm. Vương Y Bối thu dọn lại tài liệu trên bàn, xách túi lên chuẩn bị đi về.

Cô toàn tâm toàn ý trao tương lai của mình vào tay một người đàn ông mà không thèm suy nghĩ xem liệu rồi người ấy có

Thậm chí, sau khi gặp Trần Tử Hàn rồi, Vương Y Bối vẫn nghĩ như vậy.

ngốc, bị bóng đập trúng đầu mà cũng không tìm anh ấy tính sổ”.

“Không đâu, tốt nghiệp cấp ba đã chia tay rồi.”

hết. Trần Tử Hàn trách cô lãng phí, tốn tiền đọc mấy cuốn tiểu thuyết vô bổ đầu độc tư tưởng của nữ sinh, còn nói cô cứ như vậy sẽ làm ảnh hưởng tới học tập. Thế là hai người liền cãi nhau.

Lương Nguyệt cười ha ha hai tiếng, lập tức lảng sang chuyện khác: “Có biết vì sao tớ thích anh ấy không? Hồi đó anh ấy còn ở trong đội thể d·ụ·c thể

vì nghĩ cho cô, không muốn làm khó cô mà thôi. Nếu đổi một góc nhìn khác ta sẽ nhận ra, sự thật đôi khi rất tàn nhẫn.

“Tớ…tớ…”

nhưng rồi cô nghĩ, mình cứ một mực ở thành phố khác như thế, thật giống

Những người ấy nhìn qua khá quen, Vương Y Bối ngẫm nghĩ một lúc mới nhớ

vừa nhìn thấy Lương Nguyệt, cảm giác quen thuộc trong cô lại ùa về. Cô

xuống tầng dưới của tòa nhà. Hoa Thịnh không phải tòa nhà nổi bật nhất ở Yên Xuyên, nhưng là nơi lý tưởng với cô: Không phải tốt nhất cũng không phải kém nhất, giống như con người cô, không bao giờ trở thành người

“Ly thứ

đây nên cô còn chưa kịp đổi. Cô vốn đã có ý định tới Yên Xuyên sẽ lập

cạn sạch.

Hướng Vũ Hằng chợt cảm thấy bộ dạng ngây ngốc này của Vương Y Bối thật đáng yêu: “Này, không phải cô đang mải nghĩ cách làm

không hợp nhau…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Chúng ta của sau này