Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 907: Thả
Khi nào rảnh rỗi, nàng nhất định phải vẽ lại cảnh tượng Hoắc Triệu Uyên đáng thương bị nhốt trong đại lao.
Tuy rằng bây giờ năng lực của nàng hơi thấp một chút nhưng nàng không hề cảm thấy mình mất mặt.
Chương 907: Thả (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dùng Thẩm Thanh Lạc ép Vũ Vương thả con hồ ly tinh kia đi." Hoắc Triệu Uyên nói.
"Thôi.
Giờ phút này, trong đầu Hoắc Triệu Uyên ngồi trong đại lao cũng đang nghĩ tới Tống Anh.
Dù sao thì con yêu quái này... chắc hẳn không giống những yêu quái mà Tống Anh nuôi.
"Vương gia, nếu thả đi, chẳng phải Hoàng thượng sẽ trông coi người nghiêm ngặt hơn sao? Đến lúc đó, bọn ta muốn truyền tin cũng sẽ khó khăn hơn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dường như Yêu Đế này hơi hèn nhát nhỉ?
Đến khi hắn thành tiên, thường xuyên lấy ra xem!
Hoắc Triệu Uyên nói xong thì suy nghĩ, e rằng con hồ ly tinh này có thay đổi lời khai thì cũng không có tác dụng lớn.
Huống chi... nghĩ đến chuyện Yêu Vương nhà mình bị giam giữ ở Thần giới, trong lòng nàng thật sự rất khó chịu!
Bây giờ đột nhiên xuất hiện một con hồ ly tinh, nhất định Tống Anh càng nhọc lòng hơn hắn.
Còn bản lĩnh ẩn thân của thần tiên... nàng không biết.
Vị kia chính là thần tiên chuyển thế, còn là thần tiên từ thời thượng cổ.
Tống Anh cười toe toét.
Người kia là ai, hắn nghĩ sơ qua đã biết rõ.
"Không thể tới gần Vũ Vương phủ được nhưng vẫn dễ dàng tới Thẩm phủ.
Con hồ ly tinh kia tương đối quan trọng, chỗ giam giữ nàng ta chắc hẳn sẽ có tầng tầng trọng binh canh gác.
Hắn và Đại hoàng tử vốn dĩ không có hiềm khích gì, hiển nhiên ở giữa có người xúi giục.
Tuy bây giờ nàng không có toàn bộ ký ức của Yêu Đế, nhưng từ lúc xuyên qua tới nay, may mà có không gian nên nàng mới có thể thuận buồm xuôi gió, trả giá một chút cũng hợp lý thôi.
Với bản lĩnh bây giờ của nàng, ở trong không gian là tự do tự tại nhất, muốn đi đâu gần như đều có thể bay đến, nhưng ở bên ngoài này thì không được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không phải bây giờ hắn cũng đang bị giam trong đại lao sao?
Thẩm Thanh Lạc bị đánh thuốc mê, đến khi mở mắt ra thì vô cùng hoảng sợ.
Hắn đoán, nhất định lúc này Tống Anh đang cười nhạo hắn vô dụng.
Nhưng nàng là người rất thoải mái.
Thẩm gia không khó tới gần như Vũ Vương phủ, bọn họ vô cùng thuận lợi khiêng Thẩm Thanh Lạc ra ngoài.
"Vương gia, bọn ta đã phái người đi điều tra cao tăng kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có rất nhiều chuyện phải làm nhưng Tống Anh không hề gấp gáp, cứ làm từ từ từng chuyện một.
Nghĩ như vậy, Tống Anh đồng tình với bản thân mình một phen.
Tuy nhiên, cao tăng này đang ở Vũ Vương phủ, tất cả người bên cạnh đều là người mới nên thám tử của chúng ta không thể tới gần, còn phải chờ đến thời cơ thích hợp.
Nàng cảm thấy thời khắc mang ý nghĩa lịch sử như vậy phải được ghi lại mới đúng.
Một yêu quái bỏ chạy, e rằng Hoàng thượng sẽ thức trắng đêm, không ngủ được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Càng mất mặt hơn chính là vị đang ở trong đại lao lúc này đấy!
Ngoài ra..."
Thậm chí, nàng cũng không để ý lắm đến chuyện cứu vớt Yêu Vương mà Thập Doanh đã nói.
Dù sao thì kẻ bị bắt cũng là yêu tinh, khẩu cung đầu tiên còn có ích, nhưng nếu đột nhiên phản cung thì chỉ sợ hắn sẽ bị nghi ngờ nhiều hơn nữa.
Nếu là trước đây thì có lẽ Hoắc Triệu Uyên sẽ suy xét đến tâm trạng của hoàng đế một chút.
Hơn nữa, bây giờ nàng là người đàng hoàng nên không thể thần bí quá mức được.
Tuy rằng nàng có thể cho tiểu yêu quái đi vào xem thử, nhưng muốn đưa yêu quái kia ra ngoài hoặc bản thân nàng bay vào lại không dễ dàng.
Một đám người mặc đồ đen vây quanh nàng ta, mỗi một đôi mắt đều tràn ngập lệ khí giống như muốn gi.ết ch.ết nàng ta!
Nhưng bây giờ thì chuyện đó không quan trọng bằng niềm vui của Tống Anh.
Ban đêm, người của Hoắc Triệu Uyên lẻn vào Thẩm gia.
Bắt Thẩm Thanh Lạc lại, truyền lời cho Vũ Vương, nếu hắn không bảo con hồ ly tinh kia thay đổi lời khai thì chém Thẩm Thanh Lạc." Hoắc Triệu Uyên nói tiếp.
"Các, các ngươi là ai..."
Xin Vương gia nhẫn nại thêm một chút." Người bên ngoài buồng giam mặc quần áo của cai ngục.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.