Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 894: Núi Ngũ Chỉ
Nàng phóng yêu lực ra, lập tức kéo hai người kia vào trong không gian.
Nhưng Tống Anh lại thần thông quảng đại như thế, nhẹ nhàng vươn tay ra là đã bắt được người?
"Nhưng đáng lý không nên như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không phải Thập Doanh thì càng thảm hơn.
Nàng cũng không tự phụ đến mức cho rằng bản thân mình không gì không làm được.
Có thể là Hoắc Triệu Uyên, cũng có thể là do lúc nãy Thập Doanh bại lộ yêu lực.
Tống Anh hơi mỉm cười, dùng lại chiêu cũ.
Có thể lộ ra yêu lực lớn như vậy ở nhân gian cũng chỉ có mình Yêu Vương." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đời này, hắn chưa từng thua kém người khác.
Nhưng nhân gian đã không còn thích hợp để Yêu, Ma, Thần sinh sống, có thể tập hợp nhiều yêu khí như vậy cũng không bình thường chút nào.
Nếu thần tiên đều vô dụng như vậy thì đã không thể nào ngồi tít trên cao từ xưa đến nay rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chẳng lẽ do yêu linh trong cơ thể Cố Minh Bảo đã thức tỉnh?! Làm sao bây giờ? Thương Vi thần quân còn chưa triệu hồi Mẫn Khổ kiếm mà!"
Trước nay, nếu luận võ lực thì hắn có thể ngạo thị quần hùng*, nhưng bây giờ lại kém cỏi trước mặt Tống Anh.
Nếu có rất nhiều thần tiên hoặc có thần quân lợi hại trên trời xuống đây thì không thể đơn giản như vậy được." Tống Anh giải thích.
Thật ra cũng không tốn công lắm, dường như chuyện này vốn là chức trách của nàng.
Hoắc Triệu Uyên cũng nhìn sang hướng đó, nhưng hắn chỉ mới tu luyện một thời gian ngắn nên không nhìn thấy được gì, khó tránh cảm thấy ảo não.
"Năng lực của chúng ta cũng không áp chế được yêu lực này!"
"Dễ dàng như thế sao?" Hoắc Triệu Uyên cảm thấy vô cùng lợi hại.
Còn đi theo mùi của ai tới đây thì Tống Anh không dám chắc.
*Ngạo thị quần hùng: xem thường mọi người, phải là kẻ có bản lãnh mới dám làm vậy
Nào có khác thường? Chỉ là cảm thấy giống như... yêu khí?
"Người đâu rồi?" Hoắc Triệu Uyên sửng sốt.
Những tiểu yêu quái đó của nàng sẽ không hùa nhau đánh Tống Tuân, chỉ cần Tống Tuân không làm hại các yêu quái thì bọn họ làm gì cũng không quan trọng.
Đó chính là thần tiên đấy.
"Thương Vi thần quân ở bên kia!" Hai vị thần tiên lập tức bay qua.
Không phải lần điều tra trước đây đã nói yêu linh này rất suy yếu sao? Sao lại bùng nổ mạnh mẽ như thế chứ? Chẳng lẽ không phải Thập Doanh?"
"Thật ra chiêu này của ta hơi nguy hiểm.
So với yêu khí mạnh mẽ của Yêu Vương, khí tức ở đây rất yếu ớt.
Giờ phút này, hai vị thần tiên hết sức hoảng sợ: "Phương hướng không sai, yêu lực mạnh mẽ thật sự xuất hiện ở đây.
Nhưng chỉ một lát sau, Hoắc Triệu Uyên đã nhìn thấy hai vị thần tiên kia.
Chẳng hạn như sông núi, chẳng hạn như đồng bằng, dường như dựa theo ký ức cổ xưa nào đó mà khôi phục lại giống hệt như vậy.
Bất kể là nuôi yêu quái hay nuôi nhi tử, Tống Anh đều thích nuôi thả.
"Ở dưới núi Ngũ Chỉ rồi." Tống Anh cười cười.
Trước đó, khi hắn nhìn thấy bọn họ thì trong lòng cũng không khỏi kiêng kị, không dám tùy tiện ra tay.
Gần như chỉ trong chớp mắt, hai vị thần tiên này đã biến mất không thấy đâu.
"Không đúng.
Có lẽ do tu luyện tiến bộ quá nhanh nên bây giờ thần tiên còn chưa tới trước mắt mà Tống Anh đã nhìn thấy hào quang của người đó rồi.
Tuy rằng sông núi, đồng bằng có thể tự khôi phục nhưng động, thực vật bên trong lại cần gieo trồng và sinh sôi nảy nở, tóm lại là cũng cần có người làm việc.
Đôi mắt Tống Anh đong đầy ý cười.
Bây giờ, không gian của nàng càng lúc càng lớn, trước đây chỉ là một đồng bằng, nhưng khi yêu lực của nàng tăng dần thì nàng thường xuyên cải tạo địa hình trong không gian. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì chỉ có hai thần tiên, vả lại năng lực của hai thần tiên này cũng bình thường nên muốn dịch chuyển bọn họ mới có thể dễ như trở bàn tay.
Người sống trên đời, có ai không có lúc ngốc nghếch chứ?
"Bí tịch cũng đã mất rồi, Thương Vi thần quân làm sao tu luyện được đây!" Hai thần tiên kia sốt ruột đến mức bốc lửa.
Ngươi có cảm thấy khí tức ở đây hơi khác thường không..."
"Có gì đó ngửi mùi tìm tới." Tống Anh mở miệng.
Chẳng qua là lúc này, Tống Anh lại loáng thoáng nhìn thấy gần đó xuất hiện một ít tiên khí.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.