Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 866: Sống không thấy người
"Khoan đã! Nữ nhi tiết là mùng ba tháng ba đúng không? Chính là... hai ngày nữa sao? Sao huynh không nói với muội trước? Sợ muội ngăn cản huynh sao?" Tống Anh vội vàng nói tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Huynh đúng là..." Tống Anh tặc lưỡi, "Bóng tối dưới ánh đèn*!"
* Bóng tối dưới ánh đèn: ẩn dụ cho việc không nhận thấy những chuyện xảy ra rất gần với mình (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sử dụng thủ đoạn công khai thì gọi là thẳng thắn, vô tư, còn nếu chỉ biết lén lút mưu tính trong lòng thì gọi là hung ác, nham hiểm." Tống Anh nói thêm.
Nếu thật sự thành hôn với người như vậy thì chắc hẳn trong nhà vô cùng hòa hợp, tuyệt đối sẽ không có thiếp thất hỗn loạn.
Cố Minh Bảo chỉ dẫn theo một nha hoàn, cực kỳ căng thẳng xuất hiện trên đường phố.
Dù sao thì... hắn cũng quá khó để lọt vào mắt nàng ấy đúng không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Tống Anh nhìn lên trời, cảm thấy hơi tò mò.
Chương 866: Sống không thấy người
Hai thần tiên đã mất tích, sao không thấy thần tiên khác tới đây tìm chứ?
Từ xưa đến nay, môn đăng hộ đối cực kỳ quan trọng.
Gia thế của hai bên không tương đương với nhau thì một bên phải bỏ ra, còn một bên khác nhận lấy, cho dù tình cảm có tốt đến mấy thì cũng có khả năng sẽ thay đổi." Tống Anh chậm rãi nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước giờ đều là nàng chơi người khác, không ngờ lại có một ngày bị tên mọt sách như Tống Tuân chơi lại!
Chuyện này là huynh không đúng, nhưng huynh bảo đảm với muội, huynh muốn vinh hoa phú quý là thật, trong lòng duyệt nàng ấy cũng là thật, nhưng nếu có một ngày nhất định phải chọn một trong hai, huynh hứa với muội sẽ chọn cái sau.
Còn Tống Tuân ở bên kia lại do dự thật lâu.
Hơn nữa, dựa vào những lần tiếp xúc trước đây, có thể thấy người này là một chính nhân quân tử, hiền hậu, nghiêm chỉnh, bên người cũng sạch sẽ.
Đương nhiên, Tống Tuân là người thân của Tống Anh, chuyện "không thấy được ánh mặt trời ngày của hôm sau" vẫn không nên nhắc đến.
Ấn tượng của nàng ấy bây giờ đối với Tống Tuân khá tốt, gặp mặt trò chuyện một chút cũng không sao.
Nếu huynh thật sự thích Cố Minh Bảo thì hãy nói rõ ràng với nàng rằng huynh xem trọng điểm nào của nàng, là tính cách dịu dàng của nàng hay là quyền thế của nhà nàng thì đều phải nói rõ ràng ra hết.
Mùng ba tháng ba, trong thành tổ chức lễ hội đèn lồng, đèn đuốc sáng trưng, vô cùng náo nhiệt.
Nhưng người bình thường luôn chấp nhất với danh, lợi, tài, sắc cả đời.
"Huynh thích nàng là chuyện của huynh, chẳng qua muội không ủng hộ huynh lừa người ta kết hôn thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn cũng khinh thường suy nghĩ dơ bẩn này của mình, nhưng không nghĩ tới chuyện nói cho Cố Minh Bảo biết.
Đúng là nàng đã tiêu trừ oán khí của nguyên chủ, Diên Bình Hầu phủ cũng không chiếm được chỗ tốt, nhưng chuyện này không đồng nghĩa với việc chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Chẳng hạn như chuyện về hai vị thần tiên kia, hành động của nàng rất vô đạo đức.
Hơn nữa, Tống Tuân biết nàng không phải là muội muội trước đây của hắn nên cảm giác bất đắc dĩ và phẫn uất này mới có thể sâu sắc như vậy.
Tổ phụ nàng ấy cũng nói rằng tốt nhất là tìm người có dòng dõi thấp một chút, nếu người đó dám ức h**p nàng ấy thì với năng lực của Trung Quốc Công phủ, có thể khiến đối phương không thấy được ánh mặt trời của ngày hôm sau.
Không chỉ có thì vẫn là có...
Tống Anh hoàn toàn sợ ngây người.
Tống Tuân ngẩn người.
Thật ra nàng ấy không có tình cảm sâu đậm gì với Tống Tuân, chỉ nghĩ rằng làm ca ca của Tống Anh thì Tống Tuân nhất định cũng không tệ.
Chỉ khi hắn không ngừng leo lên trên thì sau này đệ đệ, muội muội bên dưới mới có thể sống tốt hơn được.
Tống Tuân cực đoan như vậy chủ yếu là vì nguyên chủ.
Nàng là người trời sinh tính tình tùy tiện, không lo nghĩ nhiều chuyện phiền phức như vậy.
"Đại nam nhân dám làm dám chịu.
Vả lại, bây giờ Tống Tuân là người có tiền đồ nhất trong tộc Tống thị ở thôn Hạnh Hoa, càng là tấm gương cho mấy đứa trẻ của Tống gia.
Nếu lúc trò chuyện phát hiện không thể nói tiếp thì cũng có thể lập tức cắt đứt quan hệ.
"Huynh nghĩ muội là muội muội của huynh, lại là hảo hữu của nàng ấy, cho nên chuyện này có giấu ai thì cũng không nên giấu muội.
Có phải đầu óc của Cố Minh Bảo bị dê ăn mất rồi không? Sao có thể đồng ý với Tống Tuân chứ?!
Nàng đã ngồi ngẩn người một lát, nghĩ rằng bản thân chắc hẳn là kiểu khi thì thẳng thắn, vô tư, lúc lại là đại yêu quái hung ác, nham hiểm.
Nói tới đây, Tống Anh không nói thêm nữa, quay về viện của mình để được yên tĩnh.
Nàng ấy nhất định sẽ không ngốc đến mức đưa tín vật đính ước ngay lúc này để tạo thành nhược điểm.
Thần tiên khác cũng không tìm được bọn họ.
Hai người kia đúng thực là sống không thấy người, c·h·ế·t không thấy xác.
Huynh không chỉ có ý đồ lợi dụng nàng..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.