Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 832: Ơn cứu mạng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 832: Ơn cứu mạng


Tống Anh không muốn thả đại yêu ra mà là muốn xem thử xem có phải như lời thần tiên đã nói hay không, trong cơ thể của nàng ấy có thứ không phù hợp.

"Là về ngươi." Tống Anh nói tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 832: Ơn cứu mạng

Tống tỷ tỷ pha trò quá giỏi!

Nhiều năm trước, có một con rắn bị nông phu bắt sống.

Những người khác nhìn Tống Anh bằng sắc mặt kỳ lạ.

"Có thể.

"Phụt ——" Không biết là ai nghe xong câu này của Tống Anh thì nhất thời không nhịn được mà phun bánh ngọt trong miệng ra ngoài.

Không để ý tới Tống Anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi còn nhỏ, ta từng được rắn cứu nữa đấy, cũng thường xuyên mơ thấy rắn.

Có lợi hại không?"

"Thôi." Thanh Lạc công chúa dừng một chút, "Gần đây ta đã dặn nhạc phường chuẩn bị vũ đạo mới, để bọn họ tới đây nhảy múa đi."

"Ta nhớ rõ ngươi từng nói ngươi có duyên với rắn đúng không?" Tống Anh hỏi.

"Ta còn có câu chuyện khác thú vị hơn nữa.

Tống Anh yên lặng ăn một miếng bánh ngọt.

"..." Cố Minh Bảo suýt nữa thì sặc, cố hết sức kìm nén lại.

Khi nó sắp bị lột da, móc gan thì một con chim lớn bay ngang qua, quắp lấy con rắn bay đi..."

"Hoắc Vương phi! Bổn cung khách khách khí khí nói chuyện phiếm với ngươi mà ngươi lại trêu đùa bổn cung như thế! Ngươi đang khinh thường công chúa sao!?" Thanh Lạc công chúa lập tức giận dữ nói.

Tổ phụ ta nói rằng nhất định có một vị rắn tiên cực kỳ lợi hại bảo vệ ta." Cố Minh Bảo nghiêm túc nói.

Ngươi có muốn ta bắt mạch cho ngươi không?" Tống Anh hỏi.

Lúc này, nàng ấy rất nghi ngờ Tống tỷ tỷ trước đây thường xuyên lừa gạt nàng ấy.

Thanh Lạc công chúa nghe thấy những lời này thì thật sự không còn muốn nói gì với Tống Anh nữa.

"Không giấu gì ngươi, thật ra ngươi là một yêu quái." Vẻ mặt của Tống Anh hoàn toàn nghiêm túc, "Thật ra ngươi là một đại yêu quái, thân rắn, có mười đầu, còn có cánh cực kỳ lớn.

Có lẽ thuốc vẫn chưa phát huy tác dụng.

"Tống tỷ tỷ, sao ngươi lại biết cách lừa gạt người khác như vậy thế? Còn kể chuyện tảng đá và con chim lớn nữa chứ, ta suýt nữa đã không nhịn được mà bật cười đấy." Cố Minh Bảo nghiêng người qua, thì thầm với nàng.

"Ngươi, ngươi, người này..." Thanh Lạc công chúa tức giận đến mức không nói nổi thành lời.

Ta cũng không biết khi nào hình thái yêu quái này sẽ xuất hiện.

"Ta?" Cố Minh Bảo khó hiểu.

Ta biết làm ảo thuật, còn biết hàng yêu trừ ma đấy!" Tống Anh cong môi cười, "Đưa tay đây, thả lỏng tinh thần, đừng nghĩ gì cả." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"..." Cố Minh Bảo cũng ngây người.

Cố Minh Bảo không ngừng vuốt ngực.

Cố Minh Bảo vui vẻ: "Lợi hại."

"Đúng vậy.

Nàng ta quyết định sẽ tạm thời mặc kệ nàng, chờ lát nữa nàng ta ném người ra ngoài, xem lúc đó nàng làm sao kiêu ngạo được nữa!?

Nghe nàng nói chuyện một buổi còn hơn mười năm đọc thoại bản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngươi có muốn nghe không?" Tống Anh nhìn chằm chằm nàng ấy bằng ánh mắt sáng rực.

"Công chúa gấp cái gì chứ? Chẳng phải ta kể về kiếp trước trước rồi mới nói tới kiếp này sao?" Tống Anh tỏ ra cực kỳ ấm ức, sau đó kể tiếp, "Kiếp này sao... Hoắc Vương gia và ta sống cùng một thôn, khi còn nhỏ, hắn lên núi trèo cây bị ngã được ta đỡ được, lúc sắp c·h·ế·t đuối khi xuống sông bắt cá được ta kéo lên, trong nhà xảy ra hỏa hoạn được ta xách nước tới cứu... Thật sự là ơn cứu mạng cộng với thanh mai trúc mã, ta cũng không có cách nào..."

"Có." Cố Minh Bảo còn rất hưng phấn.

Hơn nữa, đã uống rượu được một lúc lâu rồi mà Tống Anh này lại không hề có chút phản ứng nào.

"Chuyện này còn có thể được xác định bằng cách bắt mạch sao?" Nếu không cần chú ý lễ nghi thì bây giờ Cố Minh Bảo đã cười đến phát điên rồi.

Cố Minh Bảo cực kỳ phối hợp, lập tức đưa tay ra.

Nàng ấy bị mắc nghẹn rồi.

Trông Tống Anh như đang bắt mạch, nhưng trên thực tế, sau khi tiếp xúc với nàng ấy, một luồng sức mạnh bắt đầu ùa vào cơ thể Cố Minh Bảo, ý đồ tìm ra khí tức tương tự với nàng.

Tuy nhiên, bây giờ ngươi vẫn là người phamf.

Tống Anh nói xong lại ăn thêm một miếng bánh ngọt.

"Ta cũng khách khí nói chuyện phiếm với ngươi mà?" Tống Anh bày ra vẻ mặt vô tội, lã chã chực khóc, "Vì sao ngươi lại hung dữ với ta? Ta muốn nói cho Vương gia biết..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Thật ra đây không phải là kiếp đầu tiên.

"Đúng vậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 832: Ơn cứu mạng