Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 640: Bán đồ ăn
100 văn... Ha ha, hắn ta ra ngoài mua đồ đều dùng bạc, tiền xu 100 văn cũng là tiền sao? Không khác gì cục đá!
Chẳng lẽ...
Tiết Nhị công tử lại không nhịn được mà lén lút đánh giá mấy người còn lại... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vậy cũng không đúng.
"Không phải là không thể, dù sao thì chủ nhân bọn ta cũng là người làm ăn đàng hoàng.
Chủ mẫu đều ở trong nhà quán xuyến chuyện gia đình, sao lại chạy ra ngoài buôn bán?
"Thịt... 100 văn một mâm?" Tiết Nhị công tử ngạc nhiên.
Chương 640: Bán đồ ăn
Đừng nói là bỏ tiền mua đồ ăn, cho dù những người này cướp hết tiền bạc của hắn ta thì hắn ta có thể nói cái gì chứ?
Nếu bán cho ngươi thì không có nhiều thịt như vậy đâu, chủ yếu vẫn là rau củ ăn kèm là chính." Ngưu Đại Lực giải thích một chút.
"Đó là tiền đồ ăn, nếu để ta nấu thì còn phải tính tiền công.
Vậy mà chỉ nấu đồ ăn cho một mình hắn ta, không hề quan tâm tới sống c·h·ế·t của những người đằng sau.
Nhưng trong mắt Tiết Nhị công tử đang lắng nghe thì lại là... đồ ngốc.
Mấy thứ này đều cùng một bộ, một bộ phải đền 1 lượng bạc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu không, không chừng bọn họ sẽ để hắn ta c·h·ế·t đói ở đây.
Nếu không nhìn thấy sức lực của nàng ấy thì cũng xem như là một tiểu gia bích ngọc*.
*tiểu gia bích ngọc: những thiếu nữ xinh đẹp ở gia đình bình thường
Không còn cách nào khác, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Nếu làm hỏng thì phải đền tiền.
Tóm lại, mạng nhỏ quan trọng, thật sự đói đến khó chịu.
Chủ nhân thật tốt! Bọn họ làm việc cho nàng không chỉ có lương đều đều mà còn được khen thưởng bằng đồ ăn ngon nữa!
Đây là cơm của Đại Bạch đấy, hơn nữa hương vị rất thơm, không hề đắt chút nào.
"Nên, nên!" Tiết Nhị công tử sao lại từ chối được!
Ngưu Đại Lực tính toán cực kỳ nghiêm túc.
Trong lòng Tiết Nhị công tử vô cùng phức tạp, đồng thời bụng cũng sôi sùng sục: "Có thể, có thể cho ta ăn chút cơm trước không?"
Vì vậy, hắn ta chỉ nói Ngưu Đại Lực nấu cho một mình hắn ta, chọn hai món chay, hai món mặn, còn bọn thuộc hạ thì mua chút nguyên liệu nấu ăn rồi tự nấu, ăn qua loa một chút là được.
"Vậy... Bao nhiêu tiền một mâm đồ ăn?" Tiết Nhị công tử thấp thỏm hỏi.
Có cơ hội kiếm tiền, sao có thể bỏ qua chứ?!
Hắn ta cũng không dám để cô nương này nấu đồ ăn cho rất nhiều người, tránh việc khiến người ta mệt mỏi rồi tức giận.
Ngưu Đại Lực nhìn nhìn một bàn đồ ăn, sau đó cong môi cười: "Đồ ăn của nhà ta cực kỳ ngon nên giá cả hơi đắt một chút..."
Vì vậy, nếu ngươi muốn ăn thì phải mua." Ngưu Đại Lực lập tức trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu cô nương kia trông khá xinh đẹp nhưng lại có sức lực cực kỳ lớn, biểu cảm có mấy phần non nớt, thẹn thùng, lại không thiếu tự tin. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn ta cũng không biết có nên cảm ơn người ta đã không chém hắn ta hai đao hay không.
Còn về đồ ăn... Thức ăn chay 50 văn một người, thịt thì đắt hơn một chút, 100 văn một người." Ngưu Đại Lực nghiêm túc nói, "Nếu thuê dụng cụ ăn uống thì mỗi người thêm 100 văn, dùng xong còn phải rửa sạch sẽ.
"Hiểu, hiểu." Tiết Nhị công tử ngoài cười nhưng trong không cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thiếu niên trẻ tuổi kia có ánh mắt lạnh lùng và kiên định, mang khí chất dũng mãnh hơn cả con nhà võ tướng! Còn đại hán hung hãn kia thì càng không cần phải nói, sức lực khi đánh nhau ban nãy giống như một con dã thú!
Cảm giác bất an trong lòng càng tăng lên rõ rệt.
"Đây là đồ ăn của bọn ta nên mới nhiều thịt.
Nhưng mà đồ là của chủ nhân, bọn ta không có tư cách cho không.
Một mâm đồ ăn ta thu 1 lượng bạc.
"Cơm này... một chén 20 văn, nhưng ngươi đừng chê đắt.
Trong lòng đã chuẩn bị xong tâm lý trở thành một con dê bị làm thịt.
Trong nhà một thôn phụ bình thường có thể có đội hình như vậy sao?
Thôn phụ chỉ là ngụy trang, trên thực tế chính là chủ mẫu của gia đình giàu có nào đó?
Đúng là hơi đắt một chút nhưng tay nghề của ta học từ chủ nhân, không thể thu phí quá thấp, nếu không sẽ ném mặt mũi của chủ nhân nhà ta đi." Ngưu Đại Lực nói tiếp.
Chỉ mới 1 lượng mà thôi!
Ngưu Đại Lực cho rằng có thể nhân cơ hội này mà kiếm nhiều tiền một chút, không ngờ Tiết Nhị công tử lại keo kiệt đến vậy.
Haiz, cùng là người đi làm thuê nhưng mệnh của nàng khá hơn mấy hộ vệ này nhiều!
Tiết Nhị công tử vội vàng gật đầu: "Vậy cũng đúng."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.