Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 596: Phong thuỷ luân chuyển

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 596: Phong thuỷ luân chuyển


Nhưng cha bà ta cũng từng nói, nếu không phải gia cảnh bần hàn thì cho dù có thi cử cả đời, ông ấy cũng phải tiếp tục thử thêm một lần nữa!

Hắn đã có tiền đồ mà còn dám không tôn trọng ta sao? Vậy thì sẽ bị người ta đâm chọt sau lưng!" Đại Diêu thị nói xong thì ngẩng cao đầu.

Nhìn thấy Tống Tuân đang ngoan ngoãn nghe người khác nói thì vẫy tay với hắn: "Tuân ca nhi lại đây!"

"Đại bá nương nói phải.

"Nhi tử ngoan, ngươi nhất định phải khiến nương được vẻ vang! Bây giờ nương có làm gì cũng đều kém hơn Nhị thẩm ngươi.

"Tống gia các ngươi đúng là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh! Đúng là quá ghê gớm! Mấy năm trước ta còn tưởng rằng Đại lang nhà các ngươi có thể thi đậu đấy, thật không ngờ Nhị lang lại im hơi lặng tiếng thi đậu rồi!" Người vào cửa ăn mừng nói với Tống Lão Căn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 596: Phong thuỷ luân chuyển

Tống Tuân nghe thấy có người gọi mình thì quay đầu lại, sau đó nói một tiếng với người đang nói chuyện rồi lập tức đi qua.

Hôm nay bà ta phải bò dậy từ lúc trời chưa sáng để phụ nấu cơm! Kết quả còn bị người khác chê bai nhi tử trong nhà vô dụng!?

Chuyện rõ ràng như vậy mà vẫn có người không nhìn ra! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hơn nữa, dù sao thì Nhị ca ngươi cũng phải gọi ta một tiếng Đại bá nương.

Nhất thời, Tống Tuân trở nên nổi tiếng trong thôn.

Đại Diêu thị hầm hừ.

Tống gia có chuyện vui lớn như vậy, các thông gia đều được mời đến nhưng lại cố tình không mời Bùi gia.

"Không tệ, bây giờ nhìn có tiền đồ hơn trước nhiều.

Có điều, đọc sách học hành là chuyện tốt nhưng cũng không thể không màng tới sức khỏe của mình.

"Nương, chờ tới khi ta lớn như Nhị ca thì ta cũng có thể thi đậu." Tống Đạt nhìn nương hắn vừa tức giận vừa đau lòng thì lập tức hứa hẹn.

Thấy hắn quả thực cung kính, trong lòng Đại Diêu thị thoải mái hơn nhiều: "Ngươi là đứa hiểu chuyện, nhưng đừng bị dăm ba câu khen ngợi của người khác mà quên mất bản thân khó khăn lúc trước.

Sắc mặt của lão gia tử vẫn không thay đổi nhưng sắc mặt của Đại Diêu thị hỗ trợ đón khách lại tối sầm.

Nhị ca thi đậu là nhờ bản lĩnh của chính hắn." Tống Đạt nói thêm.

Nhưng sau đó, A Anh thường xuyên đưa tới một ít đồ bổ, thật sự đã khá hơn nhiều.

Lúc mới bắt đầu đọc sách, hắn luôn cảm thấy lực bất tòng tâm, đọc sách được một lát đã cảm thấy trong người khó chịu, đầu cũng đau nhức.

Tống Lão Căn vô cùng vui mừng, bộ xương già trông cũng phấn chấn tinh thần hơn hẳn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu không, sao ta có thể thi đậu được?" Tống Tuân ăn ngay nói thật.

Nhất thời cao hứng, không cẩn thận nhắc tới Tống Hiển. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vốn dĩ cơ thể của hắn không thể lao lực quá mức.

Hiện tại, Tống Kim Sơn và Nguyễn thị đã dư dả nên khi biết tin nhi tử có công danh thì lập tức mua pháo đốt.

Người có mắt nhìn trong thôn đều nhận ra có lẽ hai nhà này đã đoạn tuyệt quan hệ rồi.

Cha ruột của bà ta là đồng sinh, trước đây cũng phải thi tới năm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi mới đậu.

"Sao có thể chứ? Nương là loại người này sao? Đúng là ta bất hòa với Nhị thẩm ngươi nhưng chuyện của người lớn không liên quan tới trẻ con.

Sau này phải thật quý trọng cơ hội đi học này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi tới trước mặt Đại Diêu thị, hắn cung cung kính kính: "Đại bá nương, Lục đệ."

Ngươi còn trẻ, nếu cố gắng thi cử thì không chừng nhà ta thật sự có thể có một cử nhân đấy!"

Nhưng tục ngữ nói rất đúng, phong thuỷ luân chuyển.

Khi đó, tình hình của Diêu gia không được tốt, thật sự không nuôi nổi nữa nên phải để cha tìm một công việc nhằm trợ cấp cho gia đình.

Lời này của Đại Diêu thị là lời nói thật lòng thật dạ.

Hiện giờ, cho dù đọc sách cả một ngày thì cơ thể vẫn có thể chịu đựng được.

Một ngày nào đó, nhà chúng ta cũng có thể nở mày nở mặt!" Hai mắt Đại Diêu thị hồng hồng, nói xong, bà ta lau nước mắt, "Nhìn ta bị Đại ca ngươi chọc tức này, sắp õng ẹo giống Nhị thẩm ngươi rồi!"

"Nương, người đừng ghi hận Nhị ca.

Hiện giờ cha nương ngươi cũng kiếm được không ít tiền, ngươi cứ dốc sức mà tiêu.

Cha nương ta cũng nói như vậy, hơn nữa muội muội còn thường xuyên đưa đồ ăn qua cho ta.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 596: Phong thuỷ luân chuyển