Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 575: Con người và yêu quái khác biệt
Hiện giờ, nàng có thể cảm giác được bản lĩnh của mấy con yêu quái trong nhà đang chậm rãi tăng lên.
Tống Lão Căn há miệng định lên tiếng nhưng ngẫm nghĩ một chút lại quyết định không nói gì.
Tới khi con người bạc trắng hết tóc thì chúng nó vẫn là tiểu yêu quái trẻ tuổi trong tộc.
Cho dù chúng nó có thể chậm rãi thay đổi dung mạo của bản thân, khiến bản thân trưởng thành và già đi như người bình thường thì đó cũng chỉ là bề ngoài mà thôi.
Chưa kể tới vấn đề tuổi tác.
Chương 575: Con người và yêu quái khác biệt
Ngoài ra, dù sao thì trâu và người cũng là hai giống loài khác nhau, có lẽ có cách ly di truyền, nếu thật sự thành hôn thì e rằng cả đời cũng không sinh được con. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thế nhưng, hắn là người ngoại lai, không thể xuất hiện trong thôn ngay lập tức, mà hiện giờ các thôn dân đều đã tiếp nhận Ngưu Đại Lực nên tốt nhất là để Thanh Liên ở rể.
"Chuẩn bị tốt những điều khác" đương nhiên là chỉ chuyện sinh hoạt phu thê.
Nàng không phải đạo sĩ trảm yêu trừ ma, quản nhiều như vậy làm gì?
Có lẽ mọi người ở làng trên xóm dưới đều sẽ cảm thấy nàng là kẻ tàn nhẫn đi lừa gạt tiểu cô nương.
Khụ, hình ảnh đó hơi quỷ dị, nàng không dám nghĩ tới nữa.
Chẳng hạn như làm nha hoàn của người giàu có, nếu chủ tử không cho phép thì có muốn gả đi cũng không gả được, người khác cũng không nói được gì.
Nhưng mà thành gia không phải chuyện của một người, còn phải chuẩn bị tốt những điều khác nữa."
Tuy nhiên, có lẽ do hoàn cảnh sống nên chúng nó không thể đạt được trình độ thiên biến vạn hóa như trong thần thoại.
"Hay là... ngươi để Thanh Liên giả mạo?" Tống Anh ngẫm nghĩ một chút rồi nói: "Nếu đã có trượng phu thì không cần để ý tới ánh mắt của người khác.
"..." Tống Anh trầm mặc trong chốc lát.
Đáng tiếc... con người và yêu quái khác biệt!
Còn có một tiểu địa chủ ở thôn gần đó, trong nhà có một trăm mẫu ruộng tốt, gả qua đó chính là làm đương gia thái thái.
Ngưu Đại Lực đáng thương nhìn nàng: "Nhưng mà... Trời xa đất lạ, lỡ như sau khi gả qua đó, ta bị phát hiện rồi bị thiêu c·h·ế·t thì phải làm sao? Đại tỷ, ngươi mau nghĩ cách đi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng nếu thật sự biến Ngưu Đại Lực thành nha hoàn thì cuộc sống của nàng sẽ không được dễ chịu lắm.
Không phải tôn nữ nhà mình, ông không tiện nhúng tay vào hôn sự của người khác, một mình đi sang một bên làm việc.
Tuy rằng sức lực lớn nhưng ai cũng cảm thấy nàng ấy vô dụng.
Chẳng hạn như nếu con trâu này ở bên con người thì có thể sinh con hay không, con sinh ra có thể là nửa người nửa trâu hay không...
Trước mặt Tống Lão Căn, Tống Anh khó mà nói thẳng ra được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ta nói nhiều như vậy... Ngưu cô nương có vừa ý ai không? Không có cũng không sao, ngươi cứ chọn trước rồi về nhà bàn bạc kỹ lưỡng với tỷ tỷ ngươi.
Nhưng đó là sự thật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cách thì có đấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến lúc đó, cầm chút tiền tới huyện nha đút lót một chút là có thể làm hộ tịch cho Thanh Liên.
Dung mạo của Ngưu Đại Lực cũng khá ổn, là một tiểu cô nương xinh xắn, đáng yêu.
Trước đây, khi nàng ấy đi tìm việc, đi đến đâu cũng bị người ta mắng chửi đến đó.
Tống Anh cũng không thể không cảm thán rằng những người mà Tôn Nhị nương giới thiệu quả thực đều không tệ!
"Nhưng cứ từ chối mãi cũng không phải là cách, nhất là cô nương tài giỏi được trăm nhà cầu thân giống như ngươi." Tống Anh ăn ngay nói thật.
Người bình thường cưới vợ để nối dõi tông đường, kéo dài hương khói, hơi xung đột...
Về bản chất, chúng nó có thể sống rất lâu.
Tôn Nhị nương nói liên tục khiến Tống Anh và Ngưu Đại Lực nghe xong đều ngây người.
"Đại tỷ, ta, ta, vậy mà lần này ta không còn bị người khác ghét bỏ nữa rồi?" Ngưu Đại Lực cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!
Còn cách khác...
Nhưng nếu Ngưu Đại Lực cảm thấy làm người không tệ, thật sự muốn tìm một nam nhân để gả cho thì nàng cũng không ngăn cản.
Đương nhiên, người kia cũng vì nghe nói Ngưu Đại Lực là người giỏi làm ruộng nên mới đặc biệt cầu thân...
Tống Anh cười cười: "Vậy ngươi suy nghĩ cho kỹ đi, nếu thật sự xem trọng nam nhân nào thì ta cho ngươi của hồi môn, đưa ngươi xuất giá cũng được.
Hai ngày nữa ta lại đến." Nói xong, người này rời đi nhanh như một ngọn gió.
"Không xuất giá được không? Tuyệt đối không thể xuất giá." Ngưu Đại Lực vội vàng lắc đầu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.