Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 558: Muốn làm xác c·h·ế·t vùng dậy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 558: Muốn làm xác c·h·ế·t vùng dậy


"Nói nhiều." Hoắc Triệu Uyên hừ một tiếng, "Tìm vài người bắt những người giả mạo gia quyến của Hoắc Nhung lại."

Ngoài ra, lập lại hộ tịch của Hoắc Nhung một lần nữa." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đại nhân có ý gì?

Cứ để ta thử xem, nếu không ổn thì sẽ bảo ngươi tìm lồng sắt." Tống Anh mở miệng nói.

Chẳng qua thấy nó đẹp nên muốn đưa về nhà nuôi thôi." Tống Anh ngoan ngoãn mỉm cười.

Vì thế, Tống Anh mặt dày dùng ánh mắt trông mong nhìn chằm chằm Hoắc Triệu Uyên, cặp lông mi thật dài chớp chớp, đôi mắt trắng đen rõ ràng lấp lánh nước mắt, vừa vô tội, đáng thương lại vừa chân thành.

Hoắc Tứ Tượng lập tức đi làm, chỉ trong chốc lát đã mang giấy bút tới.

"Đại nhân, hay là người viết cho ta một khế ước đi?" Tống Anh ngẫm nghĩ một chút rồi nói.

Tống Anh cẩn thận quan sát, nhìn thấy hắn nghiêm túc ấn con dấu của mình vào cuối khế ước thì lúc này mới yên tâm, cẩn thận cất khế ước đi.

Muốn khế ước của hắn e rằng không dễ dàng, chỉ cần nàng không hối hận là được!

"Cảm ơn thúc phụ!" Tống Anh cảm động đến rơi nước mắt, cong môi cười, "Thúc phụ... Con công này của nhà ngài trị giá bao nhiêu tiền?"

Hoắc Triệu Uyên thấy nàng tỏ ra thích thú với một con công như thế mà lại mở miệng muốn mua thịt của hắn thì cảm thấy đau lòng không thôi.

"Đương nhiên không phải.

Nàng chính là đang giả ngu.

Đối với Tống Anh mà nói, chuyện có thể dùng tiền để giải quyết thì đều không xem là vấn đề! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn thật sự muốn nhìn xem lá gan của nàng còn có thể lớn đến đâu.

Sau khi đạt được mục đích, nàng nhẹ nhàng đa tạ mấy câu rồi vội vàng dẫn người mình đưa tới cùng con công cáo lui.

Con công này không phải lừa hay ngựa, sao có thể dắt đi được chứ?

"Từ từ, hôm nay tới huyện nha trước." Hoắc Triệu Uyên dừng lại một chút rồi nói tiếp, "Điều tra thu thập đầy đủ hết chứng cứ rồi hẵng ra tay.

Bộ lông của con công này còn đẹp và tự nhiên hơn những con công mà nàng từng thấy ở sở thú kiếp trước.

Ngay sau đó sảng khoái xoay người, nhờ quản gia lấy một sợi dây thừng tới đây.

"Hả?" Hoắc Tứ Tượng sửng sốt.

Giờ khắc này, Hoắc Triệu Uyên đã cảm nhận được cái gì gọi là khí huyết sôi trào, vẻ mặt vạn năm bất biến của hắn đã hoàn toàn vỡ nát, dường như bị bao phủ bởi lớp băng giá dày đặc.

Chất tức phụ nhi hiếu thảo ở đâu chứ? Rõ ràng chính là nghiệp chướng ngỗ nghịch, bất hiếu!

Mí mắt của Hoắc Triệu Uyên lại giật giật: "Lại muốn mua hay cũng để ăn thịt?"

"Hiểu! Đại nhân, tiểu nhân hiểu rõ rồi.

Tống Anh nhanh chóng nhẹ nhàng choàng dây vào cổ con công rồi dắt nó đi.

"Thịt cũng cho ngươi rồi, một con công mà thôi, cứ lấy đi." Hoắc Triệu Uyên lạnh lùng cười, "Còn nhìn trúng cái gì nữa? Cứ nói hết một lượt đi."

Nàng đã nói như vậy rồi, quản gia cũng không tiện từ chối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Muốn đạo đức sao? Còn nàng chỉ muốn khế ước thôi!

Cảm tạ thúc phụ." Tống Anh bái một cái thật sâu.

"Chỉ một sợi dây thừng e là không được, hay là tìm cái lồng sắt..." Quản gia cảm thấy không ổn.

Chỉ cần tiếc mệnh một chút, chỉ cần nàng không c·h·ế·t sớm thì chắc chắn có thể gom đủ khoản tiền khổng lồ này!

"Không hiểu à?" Hoắc Triệu Uyên cau mày, "Vậy ngươi đi chỗ khác đi, đổi người thông minh hơn tới đây!"

Tống Anh cũng biết lúc này mình đã chọc giận Hoắc Triệu Uyên nên hoàn toàn không dám ở lại lâu.

Buồn bực vô hạn.

"Ta cảm thấy con công này rất có linh tính, có thể dắt đi được.

Lát sau, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Lấy giấy bút tới."

Hoắc Tứ Tượng cười gượng một tiếng: "Thuộc hạ sẽ đi sắp xếp ngay, đại nhân đừng nóng..."

Không phải Tống Anh không nhìn ra.

Người muốn làm xác c·h·ế·t vùng dậy đúng không?! Ta đi ngay, bảo đảm sẽ sắp xếp ổn thỏa!" Hoắc Tứ Tượng vội vàng rống lên một tiếng, sau đó nhấc chân chạy đi.

"Đại nhân, người còn chưa kịp nói với nhi tử của người mấy câu..." Hoắc Tứ Tượng không có mắt nhìn lên tiếng.

Không phải chỉ là trăm vạn lượng bạc trắng thôi sao? Một năm, hai năm, ba năm không đủ thì nàng còn có mấy chục năm nữa!

Tim Hoắc Triệu Uyên hẫng một nhịp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Không, không, như vậy là được rồi.

Hoắc Triệu Uyên vung bút lên, xoẹt xoẹt xoẹt viết xuống mấy dòng chữ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 558: Muốn làm xác c·h·ế·t vùng dậy

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 558: Muốn làm xác c·h·ế·t vùng dậy