Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 553: Bủn xỉn
Ngưu Đại Lực vừa nghe Tống Anh nói muốn đi gặp Hoắc đại nhân thì vội vàng gọi ếch tinh và nhân sâm tinh tới, năn nỉ ỉ ôi, nhất quyết muốn đi theo.
Đi thẳng tới Hoắc phủ, trước đó người trong phủ đã được Hoắc Triệu Uyên dặn dò phải tiếp đón Tống Anh thật tốt nên thấy nàng tới thì vô cùng khách khí mời vào trong.
Quý nhân nơi đó thích những thứ hoa lệ như vậy, chắc hẳn có thể bán được chút tiền." Quản gia thấy Tống Anh thích thì cười nói.
Như vậy đi, ngày mai ta đi hỏi một chút, đến lúc đó mọi chuyện sẽ rõ ràng thôi."
Viện tử của Hoắc gia thật sự còn đồ sộ hơn cả Lục gia, vậy mà bên trong còn nuôi một con công.
Chỉ có thể gọi như thế.
"Chủ tử không hề nghèo, ngài ấy có mấy thôn trang và vài cửa hàng, ngay cả Duyệt Phong Lâu hốt bạc kia cũng có một phần của chủ tử bọn ta, nhưng chủ tử phải nuôi nhiều người.
"Con công này do một thương nhân tặng, chủ tử cũng không thích lắm nhưng nghĩ lại thì có thể nuôi một thời gian rồi đưa vào kinh.
Không phải hắn nói mình là thúc phụ của Hoắc Nhung sao? Tốt thôi, hiện giờ không chỉ có mình chất tức phụ nhi là nàng mà còn có ca tẩu, chất tử, chất nữ!
Con công kia vừa nhìn thấy Tống Anh thì lập tức xòe đuôi "xoẹt" một tiếng, không ngừng rung rung lông vũ.
"Hoắc nương tử, ý ngươi là bà ta không phải nương ruột của Hoắc Nhung?" Có bà tử hỏi.
Có lẽ đại nhân cũng vô cùng muốn gặp chất tôn này một lần đúng không?
Trước giờ, Tống Anh không hề tin lời Hoắc Triệu Uyên nói.
Tống Anh cũng muốn gây phiền phức cho Hoắc Triệu Uyên.
Tống Anh lo lắng nó sẽ khiến bản thân bị rụng hết lông.
Chương 553: Bủn xỉn
Người một nhà ngồi lên xe lừa lên đường.
Tống Anh là người nói được thì làm được.
Hôm sau, nàng và Đại Bạch lên trấn thử vận may, không chừng Hoắc đại nhân có ở bên trong phủ đệ trên trấn đấy.
"Chủ tử nhà ngươi rất nghèo sao?" Tống Anh thuận miệng hỏi.
...
"Ngươi, ngươi nói bậy gì đó? Ta chính là bà bà của ngươi mà?" Miêu thị sắp bị hù c·h·ế·t rồi.
Bất ngờ lắm đúng không? Vui mừng lắm đúng không?
Hơn nữa...
Miêu thị nghe thấy lời Tống Anh nói thì thật sự hoảng sợ.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?!
Lần nào nàng gặp Hoắc Triệu Uyên này thì hắn đều mang dáng vẻ bủn xỉn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Anh được hưởng đãi ngộ cực kỳ tốt.
Quản gia nghĩ như vậy, quyết định lập tức tìm người đi mời đại nhân về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thật lợi hại.
Bản thân chủ tử bọn ta cũng không tiêu xài gì nhiều trong khối tài sản khổng lồ kia, hầu hết đều cho ra ngoài." Quản gia giải thích.
Tống Anh nhìn bà ta trong chốc lát, luôn cảm thấy ánh mắt này rất chột dạ nên tiến lên sờ ngực bà ta, nói: "Nhịp tim của người hơi nhanh, hình như là... đang căng thẳng?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ếch tinh được giấu trong sọt lớn trước.
Khi sắp lên đến trấn, ếch tinh đã hóa thành hình người, bây giờ cũng đi theo Tống Anh.
Nhưng thân phận của Hoắc Triệu Uyên không bình thường, chút chuyện nhỏ này chắc chắn có thể điều tra ra.
"Có phải hay không thì ta không rõ lắm, nhưng muốn hỏi rõ cũng rất đơn giản." Tống Anh cân nhắc một chút, "Ta biết trước đây Hoắc Nhung làm việc ở đâu, cấp trên của hắn là người có tâm tư kín đáo, muốn làm huynh đệ dưới trướng của người ấy thì chắc chắn đã được điều tra rõ ràng.
Những người này sợ nàng buồn chán nên dẫn nàng và Hoắc Lâm đi dạo trong vườn.
Nhưng nhìn dáng vẻ đầy tự tin của Tống Anh, Miêu thị hơi hoảng hốt.
Tống Anh chỉ cho rằng bọn họ muốn lên trấn xem náo nhiệt, không hề nghĩ nhiều.
Miêu thị lại ngây người, tim đập như trống bỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong số những người trước đây đi theo Hoắc gia vào sinh ra tử có không ít người tàn tật hoặc đã c·h·ế·t, cần phải chăm sóc người nhà của bọn họ.
Nếu tiểu chủ tử có việc gấp thì để bọn ta đi mời." Quản gia khách khí nói.
Nghĩ như vậy, Tống Anh cong môi cười.
Thế nhưng, không ngờ hôm nay không chỉ có tiểu chủ tử tới mà tiểu tiểu chủ tử cũng tới.
Nhưng chủ tử nói xưng hô như vậy không thích hợp, cho nên...
Theo quy củ thì phải gọi Tống cô nương là thiếu phu nhân.
Miêu thị suýt nữa thì quên hít thở.
Miêu thị sửng sốt.
Sẽ không điều tra được đâu đúng không... Quý nhân nói phu gia của Tống Anh không có ai mà?
"Hôm nay đại nhân quả thực ở trong trấn, có điều lúc nãy đã tới Duyệt Phong Lâu uống rượu rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.