Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 528: Đời người vô vọng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 528: Đời người vô vọng


Quá xem thường nó rồi.

Đám trẻ con hồn nhiên vô tư kia luôn gợi lên gương mặt đáng yêu, ngây thơ của Hoắc Đại lang trong đầu hắn ta.

Ngoại sanh ngốc như vậy, nhất định phải bảo vệ thật kỹ, nếu không sẽ dễ dàng bị người khác lừa bán mất!

Người trước đây gọi hắn ta là thằng vô lại, bây giờ lại gọi hắn ta là Đại Chí.

Bao vô lại ngơ ngác, không biết sao lại gật đầu đáp lại.

Vì vậy, chưa đầy ba ngày sau, tình hình của Bao vô lại đã thay đổi.

Chương 528: Đời người vô vọng

"Nhưng mà... hắn có mục đích riêng, muốn Nhị tỷ đưa tiền mà." Tống Đạt lập tức nói.

Nhìn đi, Lâm ca nhi nhà hắn miệng lưỡi ngọt ngào biết bao!

Lập tức đỏ bừng mặt, lộ ra mấy phần bối rối!

"Bao thúc công, ta quyết định từ bây giờ sẽ bắt đầu thích ngươi!" Hoắc Lâm lại cong môi cười, nói với Bao vô lại.

Bao vô lại vẫn luôn là đối tượng được đặc biệt chú ý trong lòng Tống lý chính, hôm nay nghe thấy người này còn làm chuyện tốt thì ông ấy lập tức mừng rỡ, vội vàng bảo tức phụ nhi nhà mình dặn dò các bà nương trong thôn một tiếng, sau này gặp người này phải khen mấy câu, không thể nói lời khó nghe!

Bao vô lại cảm thấy đời người thật vô vọng.

Tống Đạt sửng sốt, nhìn nó bằng ánh mắt không thể tin được.

"Đúng vậy.

Tuy rằng Nhị tỷ tỷ nói lòng dạ của hắn không phải cực kỳ xấu xa nhưng mà... Chỉ trong một đêm, sao có thể thay đổi được? Ta vẫn hơi sợ hắn." Tống Đạt ăn ngay nói thật.

Bảo hắn đột nhiên thay đổi cái nhìn về một kẻ lưu manh quả thực là ý nghĩ kỳ lạ.

Tuy rằng không thể không có lòng đề phòng người khác nhưng đối với chuyện thế này, dùng lòng tốt để nhìn người khác càng lợi mình lợi người hơn là dùng lòng chán ghét để đối xử với người khác."

Nhưng Hoắc Lâm không nói ra những lời này mà nở nụ cười thật ngọt ngào: "Cữu cữu, không phải có các ngươi sao? Có các ngươi ở đây, không ai lừa bán được ta!"

Hoắc Lâm hếch khuôn mặt nhỏ lên.

Những người này, ai nấy đều dùng gương mặt tươi cười chào hỏi hắn ta.

"..." Tống Đạt cười gượng một tiếng, "Lâm ca nhi, ngươi quá lương thiện rồi.

Đôi mắt to của Hoắc Lâm nheo lại, cong cong như trăng non, nụ cười chân thành trông như một tiểu tiên đồng, toàn thân đều tỏa ra ánh sáng lương thiện, đáng yêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đã vậy, lúc này kẻ đầu têu còn vẫy vẫy bàn tay nhỏ với hắn ta, nói: "Bọn ta tới học đường đây!"

Nếu sau này lại gặp phải người muốn lừa bán ngươi thì phải làm sao? Đừng có bị bán rồi mà còn muốn giúp người ta đếm tiền đấy nhé?!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bao vô lại cảm thấy mình đã trúng một đòn ngay tim.

Đại nương lúc nãy chạy đi thì thầm mấy câu với các thôn phụ khác, không biết sao lại thì thầm tới tai Tống lý chính.

"Vì sao phải giả vờ? Bao thúc công cũng không làm chuyện gì có lỗi với ta, lần này còn cảnh báo cho nương ta, ta đương nhiên là thật lòng cảm tạ hắn rồi." Hoắc Lâm nói.

Nhất định phải nhổ sạch râu của đối phương, một cước đá thẳng xuống lòng đất, chôn sống mấy năm, khi nào mọc rễ nảy mầm lại đào ra cho nhìn thấy ánh sáng mặt trời!

Hắn ta vừa định thò tay vào chuồng gà của thôn dân thì trong lòng lại lộp bộp một tiếng rồi vô thức rụt tay lại!

"Trái lương tâm?" Hoắc Lâm cau mày.

Nếu gặp phải người hoàn toàn ác độc, nó đương nhiên sẽ không giơ cao đánh khẽ.

Bảo hắn ta làm sao đi cướp đoạt để kiếm tiền nữa đây?! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe thấy lời này, trong lòng Tống Đạt, Tống Võ đều vô cùng thoải mái.

"Yên tâm đi! Sau này các cữu cữu sẽ bảo vệ ngươi cả đời!" Thái độ của Tống Đạt rất nghiêm túc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lâm ca nhi, vẫn là cái miệng nhỏ của ngươi ngọt ngào nhất." Sau khi rời đi, Tống Đạt không nhịn được mà giơ ngón tay cái lên với Hoắc Lâm, "Trước đây Bao đại thúc rất xấu xa, nếu không phải Nhị tỷ tỷ yêu cầu thì ta cũng không nói ra được mấy lời trái lương tâm như vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trước đây, trẻ con nhìn thấy hắn ta thì lập tức bỏ chạy, vậy mà bây giờ còn mở miệng gọi hắn ta là thúc bá...

Mà giờ phút này, Bao vô lại đang nghi ngờ nhân sinh.

"Vậy thì sao? Mục đích không quan trọng." Hoắc Lâm cong môi cười, "Nương ta nói, sửa người sửa tâm.

Một khi nhàn rỗi, người trong thôn sẽ đi tám chuyện khắp nơi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 528: Đời người vô vọng