Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 512: Khen thưởng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 512: Khen thưởng


Nói đơn giản chính là Hứa tiểu thư kia muốn gi.ết ch.ết Ngưu Đại Lực!

Loại chim nở ra từ trứng như ta rất dễ nhận nhầm nương, cũng cực kỳ nhạy cảm với hơi thở.

Trời sinh dị tượng, quan phủ chắc chắn sẽ hỏi đến, không chừng còn làm hại toàn tộc của người ta.

Tống Anh ho khan một tiếng: "Vì sao ngươi lại nghe lời ta như vậy? Bởi vì ta cho ngươi ăn dưa lê ngon miệng sao?"

Khóe miệng của Tống Anh cong lên.

"Không phải, lão đại giống như nương ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không ngờ, tối hôm đó, Tống Anh thấy trên bệ cửa sổ của phòng mình có thêm không ít thứ.

"Cơn mưa?" Tống Anh ngẩn người, sau đó lập tức hiểu rõ, là... mưa phân đúng không?

Mặt Tống Anh lập tức đen đi.

Không bảo vệ được chính mình mà còn muốn trả thù người khác sao? Có khi chưa trả được thù mà đã mất mạng rồi đấy.

Tống Anh cau mày: "Ngươi muốn làm gì?"

Hơn nữa... Bây giờ ta thật sự cảm thấy người nói có lý mà?" Hắc Áp Áp lại nói.

"Nếu quạ đen tập trung bài tiết ở một chỗ thì sẽ xuất hiện tin đồn ảnh hưởng không nhỏ tới Hứa gia.

Số lượng yêu quái quá ít nên luôn muốn bảo vệ nhau.

Cũng có thể hiểu được suy nghĩ của nha đầu này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta có thể... nhờ mấy con quạ đen nhỏ bay tới nóc nhà nàng ta rồi tạo ra một cơn mưa không?" Hắc Áp Áp hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 512: Khen thưởng

Hơn nữa, cũng không biết vì sao mà bây giờ nhìn mấy yêu quái này, nàng lại có cảm giác như nhìn con cái nhà mình, không tìm được bất cứ khuyết điểm lớn nào!

Nhưng Hắc Vân Thanh...

Hắc Vân Thanh sửng sốt, từ trên giá bay xuống, sau khi hóa thành hình người thì chỉ vào bản thân: "Lão đại! Người gọi ta sao? Có phải muốn khen thưởng cho ta không? Không cần đâu, không cần đâu, đây đều là chuyện ta nên làm.

Thế nhưng, đôi mắt lấp lánh của nàng ấy rất đáng yêu, tuy tính tình hơi ngang ngạnh, lạnh lùng, nhưng không phải vấn đề quá lớn, vẫn rất khiến người ta yêu thích...

Trong tay lóe lên ánh sáng màu vàng, trói con yêu quái này lên tường.

Đám chim chóc nói Hứa gia rất có tiền nên ta bảo bọn họ tùy ý chọn vài món..."

Người như vậy chỉ bị nhốt lại, không được ra ngoài thì quá hời cho nàng ta rồi.

"Hắc Áp Áp." Tống Anh tức giận, gọi thẳng biệt danh trong lòng.

Nếu Hứa tiểu thư kia nhất quyết khẳng định Đại Lực là yêu quái mà nàng ấy không biết phản bác thì nói không chừng, nàng ấy sẽ thật sự bị thiêu c·h·ế·t.

Nếu ngươi muốn trả thù thì tìm khoảng ba con quạ đen tới gieo vận rủi là được rồi, không thể quá lố lăng." Tống Anh nói.

Tống Anh thấy Hắc Áp Áp nói năng rất trịnh trọng nên không nghĩ nhiều.

Có kim bộ diêu và vòng tay vàng lấp lánh, còn có trâm ngọc, vòng tay bạc...

Hứa tiểu thư đúng là có vấn đề, nhưng Hứa gia vẫn còn những người khác.

Nhưng mà...

Tác dụng của bàn tay vàng này... hơi quá rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhất định phải cho nàng ta một bài học!" Hắc Áp Áp thấy nét mặt của Tống Anh dịu dàng thì nói tiếp.

Hiện giờ mới có mấy con yêu quái chứ? Đều là mấy con vật đáng thương.

Mùi hương trên người lão đại cực kỳ dễ ngửi nên ta không muốn phản bác người.

"Lão đại, Ngưu Đại Lực quá ngốc.

Hoắc Lâm trông chỉ mới năm, sáu tuổi, làm nương nó, cảm giác trong lòng cũng không tệ lắm.

Như vậy có phải quá thất đức rồi không?

Tống Anh thở dài.

"Không giống nhau, lời lão đại nói dễ nghe." Hắc Áp Áp nói.

"..." Tống Anh nheo mắt, "Lời Đại Lực nói cũng cùng một ý với ta mà..."

Nếu trước đây không có Tống Anh trợ giúp, cho dù Ngưu Đại Lực không bị bại lộ thì với tính tình lỗ m.ãng của mình, kiểu gì nàng ấy cũng phải chịu chút đau khổ.

Hắc Áp Áp gật đầu: "Vậy ta nghe lời người, không tìm nhiều, tìm đúng ba con thôi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng ấy đã trông mười ba, mười bốn tuổi rồi, nàng thực sự không sinh ra đứa con lớn như vậy.

Hắc Áp Áp không thích nghe lời Ngưu Đại Lực nói, thậm chí có hàng vạn lý do để phản bác, nhưng Tống Anh vừa mở miệng, Hắc Áp Áp liên tục gật đầu: "Lão đại, người nói rất có đạo lý!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 512: Khen thưởng