Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 506: Đừng làm mất mặt
Gần như đều là vì có ích cho mình, nàng trả tiền thuê bọn họ làm việc hoàn toàn là giao dịch đàng hoàng.
Chẳng hạn như nhân sâm, linh chi ở tiệm thuốc, chẳng hạn như dầu gội Thanh Ti của Ý Quân Phường...
Các ngươi đừng có làm mất mặt đấy."
Kim Quang lắc đầu: "Tống cô nương không giống người thường... Ta đi theo nàng không vì tiền tài."
Đương nhiên, điều quan trọng nhất chính là Kim tiên sinh có thể trò chuyện với ông ấy.
Hắn sống lâu như vậy, đã gặp qua vô số vật sống, vật c·h·ế·t, bây giờ cũng không phải sinh ly tử biệt, sao cảm xúc lại dao động được?
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, điền trang và cửa hàng trong nhà thu vào nhiều hơn hai phần.
Chẳng qua là vì làm việc chu toàn nên mới bị Lục lão gia tử hiểu lầm là người ngoài lạnh trong nóng, chiếu cố hắn nhiều hơn.
Không lâu sau đó, sự đề phòng của nàng đối với nhân sâm tinh đã biến mất.
Tuy rằng cũng có thể làm việc nhưng chuyện quản lý cửa hàng này không nhất thiết phải giao cho hắn mới được...
Dù sao thì Lục gia cũng không thiếu người làm việc...
Đáng tiếc, dầu gội Thanh Ti của Ý Quân Phường bây giờ không phải thứ hắn muốn nên hắn phải tốn rất nhiều công sức thuê người tới từng nhà thu mua.
Nàng như vậy là ngày càng tiến xa trên con đường đi tìm cái c·h·ế·t. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kim tiên sinh này mới đi ra ngoài được bao lâu chứ? Vừa quay về đã muốn nghỉ việc rồi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục lão gia tử khổ sở trong lòng, u oán nhìn Kim tiên sinh, cuối cùng vẫn tiễn người đi, đương nhiên trước khi đi cũng cho không ít bạc.
Tiềm thức của nàng luôn cảm thấy rằng rắn tinh sẽ không làm tổn thương nàng, thậm chí... nếu rắn tinh dám ra tay thì nàng vẫn nắm chắc phần thắng.
Ngày mai đưa các ngươi đi gặp một người.
Tống Anh cũng hơi mơ hồ, nhưng nếu không nghĩ ra thì không cần phải nghĩ nữa.
Lục gia bên kia càng kí.ch th.ích hơn.
Hơn nữa, được đi theo Tống cô nương, hắn thật sự rất vui mừng mà?!
Hiện giờ Kim tiên sinh phải đi, trong lòng Lục lão gia tử rất thương tâm nhưng lại không thể ngăn cản, chỉ có thể nói: "Kim tiên sinh có thể trở về bất cứ lúc nào... Nếu bình thường có thời gian rảnh thì cũng có thể tới đây chơi cờ với ta.
Hơn nữa, vị Kim tiên sinh này làm việc cực kỳ thoả đáng, rất nhiều lúc ngay cả quản gia được bồi dưỡng nhiều năm trong nhà ông ấy cũng không bằng.
Nhà hắn là một căn nhà nhỏ xa xôi trong trấn.
Ngươi đi rồi, cuộc sống của ta sẽ trở nên rất buồn chán." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay cả rắn cũng dám nuôi, chậc, kí.ch th.ích! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn đặt toàn bộ số dầu gội Thanh Ti trước mặt hai con vật: "Ăn đi, ăn nhiều một chút thì mới có thể duy trì hình người lâu hơn.
Dầu gội Thanh Ti mà Ý Quân Phường gửi bán trước đây có hương vị khác hẳn, ăn cực kỳ ngon.
Hắn không hề lưu luyến Lục gia này chút nào.
Lão gia tử Lục gia dùng ánh mắt phức tạp nhìn vị Kim tiên sinh này, thật lòng muốn giữ vị này lại đừng đi.
Hơn nữa, lúc ấy nàng hoàn toàn không biết gì về yêu quái cả, giữ nó bên cạnh có thể tránh việc nhân sâm tinh trở về nhờ đồng loại tới cứu...
Hoàn toàn không biết sự tự tin này từ đâu ra.
"Có lẽ là vậy." Kim tiên sinh vẫn rất lãnh đạm.
Sau này, chúng ta sẽ đi theo nàng.
Hắn là rắn, trời sinh tính tình lạnh lùng, bình thường cũng như vậy.
Chương 506: Đừng làm mất mặt
Hắn có mối quan hệ, lại trả giá cao nên thu được không ít dầu gội Thanh Ti cũ trước đây, mang hết về nhà.
Thế nhưng, tại sao trong lòng nàng lại vô thức sinh ra cảm giác che chở? Gần như không chút do dự muốn yêu quái này ở trong tầm mắt của nàng...
Chưa kể, rắn đen lại là động vật nguy hiểm... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tống cô nương trả tiền công rất cao sao?" Lão gia tử hơi tò mò.
Ban đầu quyết định thu nhận nhân sâm tinh là vì nhân sâm tinh rất đáng yêu.
Sau này gặp ếch tinh, nàng cảm thấy hắn có thể bắt côn trùng giúp mình, còn Ngưu Đại Lực có thể cày ruộng...
Kim tiên sinh cười cười.
Kim tiên sinh mới tới Lục gia mấy tháng mà thôi, xem như môn khách của Lục gia.
"..." Lục lão gia tử hơi đau lòng.
Đáng tiếc, vừa nhận được tiền, rắn tinh đã cầm số tiền này đi mua rất nhiều thứ.
Thật ra...
Nhưng con rắn này thì khác.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.