Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 495: Đồ gia truyền

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 495: Đồ gia truyền


"Sau đó, ngươi cầu xin Đại Lực đưa ngươi về nhà.

"Nói nhầm? Khi đó ta tận mắt nhìn thấy quan binh vây quanh Ngưu Đại Lực tầng tầng lớp lớp.

Quách Ngang không thích Tống Anh, còn Ngưu Đại Lực thì... từng nhìn thấy dáng vẻ chật vật nhất của nàng ta! Nàng ta cũng sợ Ngưu Đại Lực nói hươu nói vượn nên không thể không khiến người khác cảm thấy Ngưu Đại Lực này có ý đồ xấu trước...

Hứa tiểu thư chế nhạo trong lòng.

Thế nhưng, với thanh danh của nàng ta thì không thể leo lên Lục gia được, chỉ có thể nhắm tới người như Quách Ngang mà thôi…

Đáng thương cho nàng trên chân bị thương, không một xu dính túi nên không mua nổi thuốc, ngoan ngoãn chờ ngươi tới mua thuốc cho nàng, cuối cùng lại chờ được kết quả như vậy! Vong ân bội nghĩa, lấy oán trả ơn, phẩm tính của Hứa tiểu thư vốn dĩ chính là trò cười.

"Muội muội ta nói không sai, vì sao phải ngăn cản?" Tống Tuân lập tức trả lời, "Cổ nhân còn từng nói "Tích thủy chi ân, đương dũng tuyền tương báo"* đấy, chẳng lẽ Quách huynh cũng quên rồi sao?"

Chương 495: Đồ gia truyền

Nàng ta và Ngưu Đại Lực ở chung mấy ngày nên cũng biết Ngưu Đại Lực chỉ có sức lực lớn hơn bình thường một chút, không khác con người là bao.

Sắc mặt của Hứa tiểu thư kia đỏ bừng: "Ta không có, ta đã hứa sẽ đưa tiền cho nàng ta..."

"Tống cô nương!" Quách Ngang chán ghét trừng mắt nhìn Tống Anh, "Tài ăn nói thật sắc bén, quả là phụ nhân đanh đá! Tống Tuân, ngươi còn không quản quản muội muội của ngươi sao? Chẳng lẽ muốn để nàng tiếp tục làm ngươi mất mặt ở đây sao?"

Nếu không, bây giờ nàng ta cũng không dám nhắm vào Tống Anh.

Chính là những người này hùng hổ doạ người trước.

Tống Anh cười nhạo một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chẳng qua chỉ là một chuỗi hạt sừng trâu mà thôi, nàng ấy chính là một con trâu tinh, muốn bao nhiêu chuỗi hạt sừng trâu mà không có?!

"Tiểu nhân thô bỉ, thứ nhà quê cho rằng cứu tiểu thư nhà giàu là có thể dắt díu cả nhà đổi đời sao!?" Quách Ngang mỉa mai.

Huống hồ, nãy giờ nàng vẫn đang nhẫn nhịn.

"Xong việc, ngươi quá sợ hãi nên hôn mê bất tỉnh, Đại Lực đưa ngươi về trong núi tĩnh dưỡng, ăn uống đều do Đại Lực hầu hạ.

Sau đó nhìn chằm chằm Hứa tiểu thư kia.

Người ta nói tâm sinh tướng, ngươi thật sự quá xấu xí! Sắp xấu tới mức mù mắt ta rồi."

Tống Anh cũng không nghĩ tới chuyện tìm một lang quân như ý ở bữa tiệc này để đóng gói bản thân gả đi nên không hề nói chuyện khách khí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thật sự sẽ bị người khác cho rằng nàng ta phát điên rồi.

* Tích thủy chi ân, đương dũng tuyền tương báo: nhận được ân huệ một giọt nước thì phải dùng cả dòng suối để báo đáp

Mấy ngày nay bị nhốt ở nhà, nàng ta đã suy nghĩ rất kỹ càng, nếu nàng ta còn khăng khăng nói ra chuyện Ngưu Đại Lực là yêu quái thì... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng Hứa tiểu thư cũng tự biết không thể nói những lời này ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hứa tiểu thư, có mấy lời ta vốn định giấu kín trong lòng, nhưng hôm nay thấy Quách thiếu gia này dường như nhất quyết phải làm chủ cho ngươi thì đừng trách ta nói thẳng." Tống Anh ngước mắt lên, lộ ra mấy phần khinh thường, "Chuyện của ngươi, Đại Lực nhà ta đã nói với ta rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Khi đó ta quá sợ hãi, thần trí không tỉnh táo nên sau khi về nhà mới nói nhầm thành yêu quái..." Hứa tiểu thư ấm ức nói.

May mà nàng có sức lực lớn nên mới có thể rút lui an toàn."

"Đưa tiền? Ngươi là một tiểu thư lưu lạc bên ngoài, ngay cả nha hoàn cũng lạc mất, trên người còn có thể có bạc sao? Lúc ngươi về nhà, cây trâm trên đầu cũng còn ở đó đúng không? Rõ ràng là không muốn đồ của mình rơi vào tay người ngoài." Tống Anh châm chọc, "Đại Lực nhà ta vì ngươi mà ngay cả báu vật gia truyền cũng từ bỏ."

Mặc dù nàng không xu dính túi nhưng để có thể thuê xe lừa của ta mà bán lại bảo vật gia truyền cho ta." Nói tới đây, Tống Anh cười cười, "Hứa tiểu thư, ngươi... đối xử với nàng thế nào?"

Báu vật gia truyền gì chứ!

Ta khuyên ngươi vẫn nên ở yên trong nhà, đừng đi đâu hết.

Đại Lực nhà ta cũng là một cô nương, nhìn thấy cảnh này lại sẵn lòng đứng ra, hoàn toàn không màng tới an nguy của bản thân để cứu ngươi từ trong tay bọn b·ắ·t· ·c·ó·c.

Đại Lực lương thiện đưa ngươi vào trấn, lúc xuống núi đạp phải bẫy săn thú của thợ săn, không cẩn thận bị thương ở chân nhưng vẫn kiên cường đưa ngươi đi.

Nàng nói, bởi vì ngươi ở nhà đánh đập người hầu nên khiến người hầu sinh lòng oán hận, vì vậy mới lén ra tay."

Nàng không phải nô bộc của ngươi nhưng ngươi lại rất thường xuyên sai sử nàng!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 495: Đồ gia truyền