Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 489: Oan gia ngõ hẹp
"Người nói huynh muội Tống gia sao? Đó là khách quý mà công tử bọn ta mời tới, cũng tới tham dự tiệc thưởng cúc giống như người." Hạ nhân thản nhiên đáp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có lẽ chỉ có mình nàng mới có thể ngồi xe lừa oai phong như vậy.
"Sao có thể? Người kia... ngồi xe lừa, là nông phụ đúng không?" Hứa tiểu thư không hiểu.
Người tới hôm nay đương nhiên là khách.
Hoắc Triệu Uyên "Ừm" một tiếng, bước vào cổng, đi được mấy bước thì nói: "Hỏi thăm xem Lục gia hôm nay có gì náo nhiệt, hoặc là... muốn mua thứ gì."
Chương 489: Oan gia ngõ hẹp
Đúng là lừa của nàng.
Nhìn ra cổng thì thấy từng chiếc xe ngựa nối đuôi nhau.
Hoắc Triệu Uyên mới từ bên ngoài trở về, hiện giờ đang định bước vào cổng, nghe thấy vậy thì quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ liếc mắt một cái đã không nhịn được mà vui vẻ trong lòng.
Có người ở cùng, nàng ta cũng hơi thả lỏng, nhưng vẫn không nhịn được mà đưa mắt nhìn Tống Anh bên kia.
Ngưu Đại Lực trợn to mắt, trên mặt ửng đỏ vì tức giận, hừ một tiếng rồi quay đầu đi.
Người này có thể ở cùng một chỗ với chúng ta sao?"
Hôm nay được tiểu thư Lục gia mời tới, nàng ta mới có thể ra ngoài, nếu không thì bây giờ vẫn còn bị cha nương nhốt trong phòng để bình tĩnh lại.
Lúc Tống Anh xuống xe, trùng hợp còn có một người cũng từ trên xe ngựa đi xuống.
Tống Anh biết rõ cách làm người của Tống Tuân, cho dù bản thân có mấy bộ quần áo đẹp cũng sẽ không chọn mặc ngay lúc này.
Tống Anh còn nhớ rõ cô nương này, chính là người cùng Ngưu Đại Lực quá giang xe lừa của nàng trước đây...
Hứa tiểu thư cũng muốn quay đầu rời đi nhưng lại sợ Lục gia trách tội, sau khi cân nhắc một lát, đành phải cắn răng đi vào.
Nhưng dù đã qua lâu như vậy thì nàng ta vẫn không thể quên con trâu tinh kia... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hứa tỷ tỷ, có phải ngươi cũng tò mò về thân phận của nữ nhân kia không?" Bên cạnh có người không nhịn được mà hỏi, "Hôm nay tới đây đều là tiểu cô nương chưa xuất giá, chỉ có mình nàng là phụ nhân, lại còn đeo khăn che mặt, đúng là kỳ quái.
Hứa tiểu thư nghe vậy thì tâm trạng hơi phức tạp.
Trước đây nàng ta đã từng ngồi xe lừa này rồi! Tuy rằng rất sạch sẽ nhưng lại có s·ú·c sinh ngay dưới mí mắt, cũng không có thùng xe che chắn, luôn lo sợ con vật kia không hiểu chuyện, đi tới đi lui rồi thả rắm ra.
"Hình như là đi về phía Lục phủ." Hoắc Tứ Tượng nói tiếp.
Lục gia nằm ở khu vực giàu có nhất toàn bộ huyện Lễ, trên đường đi tới đây hầu như đều là xe ngựa khiến xe lừa của Tống Anh vô cùng bắt mắt.
Không quá một lát, người đã quay lại: "Người mua đồ nói hôm nay công tử và tiểu thư Lục gia tổ chức tiệc, mời hảo hữu tới thưởng cúc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói vậy thì nàng chính là khách.
Hoắc Triệu Uyên ngẫm nghĩ, lúc nãy trên xe lừa quả thực có hai chậu hoa được phủ vải đen lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gia đinh của Lục gia hẳn đã được dặn dò trước nên khi nhìn thấy ba người Tống Anh không hề lộ ra bất cứ thái độ khinh thường nào, thậm chí còn có người tiến lên muốn giúp Tống Anh trông chừng xe lừa.
Sau khi hạ nhân nhận lấy thiệp mời cũng biết thân phận của cô nương này, nói: "Vị Tống công tử kia là hảo hữu đồng môn với thiếu gia bọn ta."
Sau khi vào tới viện, nàng ta phát hiện có mấy khuê mật đã tới rồi.
"Đại nhân, đó không phải là..." Hoắc Tứ Tượng sửng sốt, "Đó không phải là Hoắc phu nhân sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên kia, Tống Tuân trình thiệp mời ra, ba người được đón vào trong.
Khi tới gần Lục gia phải đi ngang qua cổng Hoắc phủ.
Hoắc Tứ Tượng vội vàng gật đầu.
Cũng không biết muội muội Lục gia nghĩ thế nào mà lại mời người như vậy tới.
Càng không ngờ, hôm nay khó khăn lắm mới có thể ra ngoài, vậy mà lại đụng phải con trâu tinh kia...
Nàng và Tống Tuân là người một nhà, nếu đã cùng một nhà thì đương nhiên phải mặc quần áo có cùng giá trị và khí chất mới đúng, nếu chênh lệch quá nhiều thì sẽ rất kỳ quái.
Ba người ngồi xe lừa.
"Sao bọn họ lại ở đây?" Sau khi ba người Tống Anh đi vào, Hứa cô nương thấp giọng hỏi hạ nhân Lục phủ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.