Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 480: Tiên trên trời
150 lượng hôm nay là tiền nàng kiếm được từ việc bán xà phòng và thẻ kẹp sách gần đây, đương nhiên chưa tính số tiền kiếm được bên thành Dung.
Làm kẻ ác phải có giác ngộ của kẻ ác, Tống Anh cảm thấy bản thân mình không hề quá đáng chút nào.
Đương nhiên, hắn ta đã gặp Tống Anh một, hai lần, mặc dù không nói được mấy câu, nhưng chuyện này không ảnh hưởng gì đến việc bọn họ tôn trọng Đại chủ nhân này.
Sau khi làm xong chuyện này, Tống Anh cũng không quên chính sự, trước khi đi, nàng nói chuyện với Hoa chưởng quầy về tình hình bán xà phòng gần đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rõ ràng một khắc trước, trong tay nữ nhân này cầm chút điểm tâm, vải vóc và mấy thứ linh tinh, nhưng sao chỉ trong chớp mắt lại không thấy đồ đâu nữa rồi!? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngươi nhìn thấy rồi sao?" Giọng nói của Tống Anh vang lên như quỷ.
Để kẻ chân trần này đi náo loạn trước đã.
Mệt, khổ, nhưng cũng kiếm được nhiều tiền.
Trước đây, khi chưa có Tống Anh, ngay cả Mãn Sơn ca cũng phải thành thành thật thật tìm việc, một tháng kiếm 2 đến 3 lượng bạc... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một cơn gió nhỏ hết sức bình thường lại khiến Ngụy Sài cảm thấy âm u, toàn thân run rẩy, sắc mặt tái xanh, chỉ chớp mắt mà quần đã ướt sũng: "Ngươi, ngươi là thứ gì..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trên thực tế, bên trong mũ có rèm, Tống Anh suýt nữa cười đến phát điên.
Đối với Tống Anh, Quan Lực Xương thật sự bội phục. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhất định phải mở thêm chi nhánh.
Sau này, nhờ có đại chất nữ như tiên trên trời giáng xuống, bọn họ mới có tiền tiêu.
Bàn tay vàng thực sự thú vị!
"..." Ngụy Sài giật thót trong lòng, "Không, không có... Đại tiên tha mạng! Đại tiên tha mạng!"
Lát nữa lại gửi cho Tứ thúc ít tiền.
Ngoài ra, Tống Mãn Sơn còn đặc biệt nhờ huynh đệ mà hắn ta tin tưởng tới đây tặng bốn tấm ngân phiếu.
Nói xong, Tống Anh rời đi.
Tống Mãn Sơn là huynh đệ của bọn họ, theo lý thuyết, chất nữ của huynh đệ cũng là vãn bối của bọn họ, nhưng nương hắn ta nói người cho ăn cho uống chính là tổ tông, không thể thất lễ.
Chỉ để lại bóng lưng tiêu sái, đáng sợ đằng sau.
Cực kỳ hợp với hoàn cảnh chính là giờ phút này đột nhiên có một cơn gió nhỏ thổi qua.
Trấn này lớn như vậy, 20 văn một bánh xà phòng, hầu như nhà nào cũng có thể mua được, huống chi một bánh xà phòng còn có thể dùng được một thời gian, chuyện buôn bán cũng càng ngày càng tốt hơn.
Còn về Thúy Nhan Trai...
Ba ngày sau, Tống Anh nhận được hồi âm.
Tuy bình thường mấy người bọn họ hơi hồ đồ nhưng cũng không phải không nói lý.
Mãn Sơn ca cũng nói đây là cửa hàng đầu tiên, không kiếm được bao nhiêu tiền, chờ đến sau này mở cửa hàng bán xà phòng khắp cả nước thì lúc đó bọn họ chính là chưởng quầy!
Hôm đó, Tống Anh gửi tin cho Tống Mãn Sơn.
Các huynh đệ, người nào nhiều thì một tháng có thể kiếm được hơn 10 lượng, người ít nhất cũng được 4 đến 5 lượng.
Chủ nhân cứ yên tâm, hiện giờ tiền vốn đã kiếm được về, các huynh đệ đều có thịt ăn!" Người đưa ngân phiếu là người từng trải, tên là Quan Lực Xương, là nhi tử của Quan đại nương làm việc ở tiệm ăn Tống gia.
Tất cả dựa vào bản lĩnh của mình để kiếm tiền, làm càng tốt, càng nhiều thì càng được Mãn Sơn ca trả nhiều tiền, càng được xem trọng.
Tống Anh có thể khẳng định, chỉ cần mở cửa hàng này, nàng có thể khiến Thúy Nhan Trai gặp khó khăn trên trấn!
Xà phòng càng được hoan nghênh hơn dầu gội Thanh Ti, lượng hàng mà Tống Anh đưa tới hoàn toàn không đủ cho Ý Quân Phường bán.
"Đại ca nói, doanh thu tháng vừa rồi rất tốt, người giàu có ở thành Dung giống như đồ ngốc, hoàn toàn không cần chúng ta nhọc lòng, còn đặc biệt đặt hàng dài hạn ở cửa hàng của chúng ta.
Ngụy Sài chỉ thấy hoa mắt.
Hơn nữa, sau khi vào đông, trong nhà cũng sẽ ít việc hơn một chút, càng có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn.
Chương 480: Tiên trên trời
"Xét thấy ngươi vẫn còn chỗ hữu dụng, giữ lại cho ngươi một mạng! Nhưng nếu ngươi dám nói bậy ra ngoài..." Tống Anh dừng một chút, "Ta sẽ hầm ngươi lên ăn."
Đã lâu như vậy, bên thành Dung hẳn đã tích lũy được chút vốn mới phải.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.