Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 467: Trong nhà yên ổn
Căn nhà mà Tống gia mua trên trấn đương nhiên không thể sánh với trạch viện siêu lớn của Lục gia, chỉ nằm trong một con hẻm nhỏ ở phố bắc, hàng xóm xung quanh cũng là ngư long hỗn tạp, thậm chí đi thêm mấy bước còn có thể thấy một kỹ viện không quá chính quy.
Không có tiền thuê xe bò, đành phải đi tìm người khác mượn.
Tiêu thị bước vào cửa, đang định hỏi xem Tống Anh muốn ăn món gì nấu từ xương, không ngờ vừa vào đã nghe thấy lời này, nhất thời lạnh lòng.
Sắc mặt cũng có tinh thần hơn nhiều, không còn ủ rũ như trước nữa.
"Xương hôm nay tặng riêng cho nhà Đại bá." Tống Anh không thèm để ý, nói.
Rồi tới chỗ đồ tể gần đó mua hai khúc xương lớn và ít thứ vụn vặt.
Tống Anh cũng không gấp gáp cáo trạng.
Tống Anh đã xuất giá, nếu thường xuyên đưa đồ tốt cho nương gia thì lâu dần sẽ có người cảm thấy đó là đương nhiên.
Hơi đáng sợ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rõ ràng biết tình hình nhà mình hiện giờ cũng không tệ lắm nhưng khi đối diện với ánh mắt của Tống Anh, Tiêu thị không hiểu sao lại không có tự tin. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Sao hôm nay lại mua xương tới? Không phải trước đây đã nói với ngươi rồi sao? Về nhà ăn cơm không cần phải mua mấy thứ này, tránh việc dung túng mấy cái tâm tư kia." Tống Lão Căn nói chuyện nhà với Tống Anh.
Đại Bạch của nàng chạy rất nhanh nhưng trên đường cũng không nhìn thấy Tống Phúc Sơn, không chừng người này còn đang chậm chạp đi trên đường đấy.
Nhất thời lo sợ bất an.
Tống Anh khẽ liếc mắt nhìn khoảng trời bên trên Lục gia, không nhiều lời.
Bản thân Tiêu thị đã mặc quần áo mới, quần áo cho mấy nhi tử đương nhiên không còn rách nát nữa, mục tiêu của nàng về cơ bản đã hoàn thành.
Ta vốn định làm cho ngươi và lão gia tử ăn, sao lại... đưa cho nhà lão Đại?" Tiêu thị suy nghĩ chốc lát, cuối cùng vẫn không cam lòng mà lên tiếng hỏi.
"Mấy cái" mà ông nói hiển nhiên chỉ mấy tức phụ nhi của Tống gia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Huynh đệ nghe lời, Tam Nha học xong cũng không làm ầm ĩ, lúc ở nhà Nhị Nha còn biết giúp đỡ Nhị Nha làm ít việc nhà, rất hiểu chuyện.
Nhưng lúc nãy người ở phường nhuộm đều đã nhìn thấy hắn ta mượn tiền, mới đó lại mượn tiếp sẽ khiến người khác hỏi nhiều, thế nên hắn ta chỉ có thể đi loanh quanh tìm hảo hữu trên trấn mượn mấy đồng.
"Nhị Nha, không phải ta tham hai khúc xương lớn này đâu.
Chỉ thấy Tiêu thị lúc này mặc một bộ quần áo mới, trên đầu tuy cài trâm mộc nhưng kiểu dáng khá đẹp.
Vậy nên Tống Anh chưa bao giờ ở lại đây lâu.
Tống Anh giương mắt nhìn Tiêu thị một cái.
Tam thẩm, đến lúc đó cho dù ta có cho người đống xương này thì người cũng không muốn lấy đâu." Tống Anh cười tủm tỉm.
Chương 467: Trong nhà yên ổn
"Chờ Đại bá về thì người sẽ biết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đâm chọc sau lưng không thích hợp với nàng, nàng đợi đương sự tới rồi mới mở miệng, đến lúc đó còn có thể đối chất với nhau.
Lần này cũng như vậy, sau khi đưa người tới thì ngay cả cửa cũng không vào, lập tức quay về thôn.
Nghĩ thế nào cũng không thông suốt, sao bản thân lại bị ghét bỏ rồi?
Đúng như lời Tống Anh nói, Tống Phúc Sơn lần này thật sự không có tiền, một đồng cũng không có dư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng lại không biết là chuyện gì, trong lòng liên tục suy nghĩ.
Tiêu thị giật mình, nhớ lại lúc Tống Anh đối phó Bùi thị.
Không biết nha đầu kia sẽ nói xấu hắn ta trước mặt lão gia tử thế nào nữa.
Tống Lão Căn nhận ra Tống Anh có chuyện.
Gần đây trong nhà... rất yên ổn mà?
Trước khi về thôn, Tống Anh còn đặc biệt tới tiệm rèn mua một con dao chặt xương mới tinh.
Tống Lão Căn cũng không muốn chiếm loại hời này.
Ngay sau đó, con lừa không ngừng chân, đưa Tống Tuân trở về căn nhà trên trấn.
Sau khi lăn lộn một phen, sắc trời không còn sớm, nhớ tới lời Tống Anh nói, hắn ta không dám nghỉ ngơi mà vội vàng về nhà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.