Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 462: Chặt tay

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 462: Chặt tay


Tống Phúc Sơn vốn dĩ không nghe rõ, nhưng vừa quay đầu đã thấy là Tống Tuân thì sắc mặt lập tức tái đi.

Cảm xúc của Tống Phúc Sơn đối với Tống Anh vô cùng phức tạp.

Bây giờ, tài sản của Đại phòng đang nằm trong tay Đại bá nương, trong tay Đại bá chắc chắn chỉ có mấy đồng tiền xu.

Nhưng sau khi nhìn thấy ánh mặt trời bên ngoài, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

Mới gần đây thì còn đỡ, nhưng nếu đã lâu thì có lẽ phải khiến lão gia tử chặt tay hắn ta...

Tống Anh vén mũ có rèm lên, lạnh lùng nở nụ cười, nhìn Tống Phúc Sơn: "Đại bá thật có hứng thú nhỉ? Lúc này phường nhuộm vừa tan làm đúng không? Dù sao thì người cũng nên nghỉ ngơi một lát rồi hẵng đi cá cược chứ?"

Một đám đại lão gia ở cùng nhau, có kẻ gào thét, có người căng thẳng, không có mùi mới là lạ.

Trong đầu nàng đang tính xem trong tay Đại bá có bao nhiêu bạc... còn có... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đại bá ta ở đó." Tống Tuân nhìn một vòng, cuối cùng tìm được người, vội vàng tiến đến, túm chặt ống tay áo của Tống Phúc Sơn, mở miệng nói, "Đại bá, A Anh đang ở bên ngoài chờ ngươi.

Không thể không nói, người đọc sách hay suy nghĩ nhiều, chỉ trong nháy mắt đã suy đoán xem Tống Anh sẽ nghĩ thế nào.

Tống Tuân cũng hơi mơ hồ.

Nhưng lúc này, Tống Anh thật sự không để ý tới Lục Giai.

Hơn nữa, không biết Đại bá đã đánh bạc bao lâu rồi.

Nhất là còn ở trước mặt muội muội Tống gia...

Tống Tuân chỉ cảm thấy bên trong tối tăm, mùi mồ hôi hôi thối xộc vào mũi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhớ lại những gì Tống Tuân vừa nói, mí mắt phải của hắn ta không tự chủ được mà giật giật: "Tuân ca nhi, đây là lần thứ hai ta tới đây! Thật đó! Ta chỉ muốn tới xem thôi! Ta không hề cá cược!"

Nhưng hảo hữu đã đi vào, hắn ta không đi vào cùng có phải không thích hợp lắm không?

Cuối cùng, sau khi do dự trong chốc lát, hắn cũng nhảy xuống xe, đi theo Tống Tuân vào trong.

Không rảnh!

"Sao hiền đệ cũng vào đây?" Tống Tuân quay đầu lại nhìn thấy Lục Giai thì rất cảm động.

Nhưng cũng có mấy phần kiêng kị.

Làm sao để khiến Đại bá nhà nàng nhớ lâu? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nha đầu này sớm không tới, muộn không tới, lại tới đúng lúc hắn ta vừa ném tiền xuống... Hắn ta cũng không biết bản thân mình có thể thắng hay không...

"..." Lục Giai có chút không thể tưởng tượng nổi, hắn ta còn tưởng người này sẽ giận dữ, vì sao lại giải thích với vãn bối?

Trong lúc đi ra ngoài, trong đầu Tống Phúc Sơn không ngừng suy nghĩ, bản thân mình phải thể hiện uy nghiêm của trưởng bối, tốt nhất là có thể hù dọa Tống Anh để Tống Anh đừng về nhà mách lẻo...

Lục Giai thấy vậy thì căng da đầu, hơi hối hận vì không bảo gã sai vặt nhà mình cùng đi theo...

"Sao có thể bỏ Tống huynh một mình chứ!?" Lục Giai còn rất hưng phấn, hắn ta lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cùng tiến cùng lùi với người khác!

Người đọc sách rất khinh thường những chỗ thế này! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bên trong sòng bạc, chướng khí mù mịt.

Chương 462: Chặt tay

Trong lòng Tống Phúc Sơn hơi loạn, cũng cảm thấy bản thân mình hơi xui xẻo.

"Đại thái giám" này mấy ngày trước mới đuổi nhi tử của hắn ta đi, còn khuyến khích cha hắn ta lên trấn nhắc nhở hắn ta, thậm chí còn lấy hết tiền riêng không còn sót lại bao nhiêu trên người hắn ta...

Đại bá không phải loại người biết tôn trọng tiểu bối mà?

Muội muội Tống gia sẽ không cho rằng hắn ta là loại tiểu nhân không thể đồng cam cộng khổ chứ?

Tống Phúc Sơn nuốt nước miếng, nhìn mấy xu mình mới ném xuống chiếu bạc, không dám nói để Tống Anh chờ một chút, vì vậy cắn răng: "Ta cùng ngươi đi ra ngoài... Ngươi, ngươi phải nói vài lời hay với muội muội ngươi đấy!"

Nếu lão gia tử là hoàng đế thì chất nữ Tống Anh này chính là đại thái giám đáng tin nhất bên cạnh hoàng đế.

"A Anh đang chờ ở ngoài..." Tống Tuân ngơ ngác nói.

Nhưng Tống Tuân chưa từng tới những chỗ thế này, sau khi xuống xe, hai tay không biết nên để ở đâu, do dự một lát mới đi vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 462: Chặt tay