Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 439: Bị trả thù?
Đầu tiên, muốn có xà phòng từ tay nàng là điều không thể.
"Người này trông thì có vẻ lễ độ, ai ngờ lại làm việc không đàng hoàng, còn muốn lừa gạt công thức của ngươi, người trên trấn... đúng là nhiều mưu mẹo." Tống Lão Căn thở dài.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn ta cảm thấy hôm nay có lẽ thực sự phải quay về tay không, trong lòng không khỏi cảm thấy tuyệt vọng.
"Lần này may mà người không đồng ý, nếu người đã đồng ý rồi mà ta lại không chịu, Viên quản sự đó chắc chắn sẽ làm người mất mặt, ép người phải cướp công thức của ta." Tống Anh nói.
Nàng chỉ có một đứa con trai, cả ngày luẩn quẩn trong thôn Hạnh Hoa, tuổi còn nhỏ, có lẽ không tính kế được, như vậy...
Nếu đổi lại là một nông hộ khác, hôm nay hắn ta sẽ không đến nỗi nhục nhã thế này!
Không biết trong lòng đang nghĩ gì.
"Những người làm việc cùng Đại bá ở phường nhuộm, chắc là a gia cũng quen vài người đúng không? Tốt nhất là ngày mai đi lên trấn một chuyến, tìm người giúp chúng ta để mắt một chút, ta sợ người của Thúy Nhan Trai sẽ tính kế với Đại bá." Tống Anh nói.
Vậy nên cách dễ nhất là hạ thủ với người nhà của nàng.
"Cửa hàng đó chính là loại người như vậy, không muốn buông tha cho người khác, ta đã bị bọn họ ghi hận từ lâu rồi, cũng không khác gì lần này, trước đây bọn họ có thể nghiên cứu ra công thức làm dầu gội Thanh Ti, nhưng còn xà phòng… Bọn họ có muốn cũng không làm được gì đâu…" Tống Anh nói đến đây thì dừng lại một chút, "Nhưng... vẫn phải cẩn thận."
Tống Anh cau mày suy nghĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu nàng là chưởng quỹ thất đức đó, làm thế nào để có được công thức làm xà phòng đây?
"Viên quản sự à, hình như lần trước ngài đến cũng đã nói những lời này rồi, thật chẳng có chút mới mẻ nào, ngài mau cút đi, nếu không đi..." Tống Anh ngoáy ngoáy lỗ tai, giọng nói dần dần lạnh đi vài phần, "Ta sẽ động thủ thật đấy."
Thảo nào!
"Sao lại không kinh ngạc?" Tống Lão Căn trừng mắt nhìn nàng, "Nông hộ như chúng ta, cả đời chưa từng nhìn thấy nhiều bạc như vậy, nhưng người này quá mức ân cần, lời nói ra cứ như muốn đưa năm trăm lượng bạc vào tay ta, nghe mà phiền lòng."
Thường thì, những ông lão chưa từng va chạm với xã hội bên ngoài chắc chắn sẽ không thể rời mắt khi nhìn thấy những lễ vật hắn ta mua, còn những đứa trẻ kia chắc hẳn sẽ nhào lên tranh giành điểm tâm! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
*Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất: Câu này có ý nhắc nhở phải làm việc cẩn trọng, đề phòng những việc không hay, khó lường trước xảy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Viên quản sự nhìn chằm chằm cái thôn này này, trước khi đi còn đi xung quanh Hoắc gia một vòng.
Ai ngờ ánh mắt của cả gia đình này cứ như dán lên mái nhà! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Viên quản sự giật mình trong lòng, không biết tại sao lại cảm thấy sợ hãi.
Tống Anh cười toe toét.
Nhìn thấy thịt thì như nhìn thấy bảo vật, nhưng nhìn thấy điểm tâm của hắn ta mua lại chẳng thèm để ý! Thật là kỳ lạ!
Chương 439: Bị trả thù?
Hóa ra lão gia tử cảm thấy Viên quản sự đang xúc phạm nhân cách của mình!
Hắn ta vừa đi, Tống Lão Căn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Mục tiêu chuyển sang Đại bá và ca ca của nàng ở trên trấn.
Tống Lão Căn thấy bọn họ muốn rời đi, ông vội vàng tiến lên, trực tiếp nhét những món quà đối phương tặng vào xe ngựa của Viên quản sự.
Tống Lão Căn lo lắng: "Xà phòng của ngươi thật sự kiếm được nhiều tiền như vậy sao? Đến mức khiến những người đó có thể động thủ với Đại bá ngươi?"
Tống Lão Căn giật mình: "Vậy... ngươi vừa mới quật ngã hắn, chẳng phải sẽ... bị trả thù sao?"
"Không phải người nào trên trấn cũng như vậy đâu." Tống Anh còn khá ngạc nhiên, "A gia, người nghe thấy năm trăm lượng bạc mà không cảm thấy kinh ngạc sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"A gia, người cũng từng dùng loại xà phòng này rồi, còn không biết nó tốt thế nào sao? Nói thật với người, hiện giờ cửa hàng do Tứ thúc trông coi buôn bán rất tốt, chờ đến khi chúng ta ổn định rồi, tương lai không chỉ có một cửa hàng này thôi đâu, Thúy Nhan Trai ghen tị là chuyện bình thường... còn về Đại bá... không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất*."
Viên quản sự nhìn thấy gia đình có vấn đề này thì tức giận không thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.