Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 414: Vất vả kiếm tiền

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 414: Vất vả kiếm tiền


Trong lòng lão gia tử cũng có áp lực, cảm thấy bản thân mình liên lụy tiểu bối.

Góp tiền để chữa bệnh cho lão gia tử là chuyện nên làm nên bà ta cũng không tiện oán trách.

Nhị Nha mở miệng nói không kiếm được bao nhiêu tiền, bà ta thấy một ngày có thể kiếm được 30 văn đã là không tệ rồi, rất hài lòng!

Tự nguyện dâng cách kiếm tiền, ai không biết còn tưởng rằng nàng có chuyện phải cầu xin Đại phòng, Tam phòng đấy.

Nhưng trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy buồn bực, vô cùng sốt ruột.

Chương 414: Vất vả kiếm tiền

Bốn, năm chục cân? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không ngờ... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hơn nữa, cho dù cả ba nhà Tống gia cùng nhau làm bán thì một ngày cũng không làm được quá nhiều, huyện Lễ có nhiều sạp bán thức ăn như vậy, chắc hẳn món này sẽ rất dễ bán.

Lúc trước khi chia gia sản, lão gia tử gần như cho Tam phòng bọn họ tất cả mọi thứ trong nhà, nhưng mà... bà ta có nhiều nhi tử!

"Lúc trước khi từ thành Dung trở về, ta từng muốn nhắc tới chuyện này, nhưng khi đó trong nhà nhiều việc nên ta không tiện mở miệng. Bá nương và thẩm thẩm đừng trách ta nói trễ là được." Tống Anh nói.

"Bây giờ đã vào thu, trên núi đầy củi khô, mấy thứ này đâu có tốn tiền!" Tiêu thị vẫn rất vui, "Khổ một chút, mệt một chút cũng không sợ!"

Tống Anh vừa nói dứt lời, Đại Diêu thị và Tiêu thị ngồi ở bàn khác cùng đặt đũa xuống.

Bây giờ chính là thời điểm thích hợp để mở miệng.

"Làm gì có chuyện tốt đẹp như vậy chứ?" Tống Anh lắc đầu, "Tam thẩm, món mì lạnh mà ta nói thật ra làm rất tốn sức. Nếu người ngày nào cũng bán thì ngày nào cũng phải nhào bột, giặt bột, vô cùng vất vả. Hơn nữa, còn phải tốn ít tiền củi lửa."

Tiêu thị trừng mắt: "Vậy... Vậy một ngày có thể kiếm được 200 văn ư? Tính như vậy, một tháng phải..."

Mắt thấy Đại nhi tử của bà ta sang năm sẽ mười sáu tuổi, ngay cả mấy lượng bạc cũng không có, bà ta sốt ruột đến mức bốc hỏa!

Hơn nữa, bà ta tin tưởng bản lĩnh của Tống Anh, nếu nàng nói có thể kiếm được tiền thì chắc chắn có thể kiếm được tiền!

"Tam thẩm, người đừng vội mừng, nghe ta nói rõ đã." Tống Anh thong thả ung dung, "Món ăn đó của ta được gọi là mì lạnh, lúc chế biến hơi phức tạp, có thể tự làm tự bán hoặc cung cấp hàng cho người khác bán. Tuy nhiên, giá của món ăn này khá thấp, một phần... cũng chỉ có thể bán với giá 2 văn, nếu đắt hơn thì sợ không ai chịu mua, mà một cân bột mì chỉ có thể làm được năm lạng..."

Thứ này dùng bột mì để làm, một cân bột mì giá 6, 7 văn, nói cách khác, làm một cân có thể kiếm được 3, 4 văn đấy!

Khi đó không nói, đương nhiên là vì không cần phải nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiêu thị gần đây như kiến bò trên chảo nóng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tình hình bây giờ đã khác, mắt thấy ai nấy đều như cà tím dính sương, nhất là Tam thẩm, chỉ mới có mấy ngày mà đã gầy sọp đi.

Tiêu thị nghĩ thầm, không thể đến mức một ngày không làm nổi mười cân đâu đúng không?

Đại Diêu thị hơi ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu: "Nhị Nha, vậy phải cảm ơn ngươi rồi."

"Không ít, không ít!" Tiêu thị vẫn rất hài lòng, "Nhưng với tay nghề của bọn ta thì một ngày có thể làm được bao nhiêu cân?"

Tống Anh cân nhắc một chút: "Tam thẩm cần mẫn, nếu làm nhanh một chút thì một ngày có lẽ làm được bốn, năm chục cân nhỉ?"

Vốn định tới cuối năm có thể gom góp được khoảng 15, 16 lượng bạc, không ngờ mệt c·h·ế·t mệt sống để kiếm tiền, đến cuối cùng lại trắng tay!

Mắt Tiêu thị đỏ lên: "Làm! Làm! Không cần biết là việc gì, kiếm được nhiều hay ít, chỉ cần có thể giúp cả nhà sống tốt hơn một chút là được rồi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đầu óc của Tiêu thị nhanh chóng tính toán: "Trời ạ! Một tháng có thể kiếm được 5, 6 lượng? Vậy chẳng phải còn kiếm được nhiều hơn Đại ca làm việc ở phường nhuộm sao?!"

Chỉ cần có thể kiếm ra tiền thì cho dù có cắt cổ lấy máu, bà ta cũng sẽ không chớp mắt!

Sau này phải chia cho ba nhi tử mỗi đứa một phần, sau khi chia xong thì chẳng còn được mấy mẫu đất!

Món mì lạnh tuy ăn ngon nhất vào mùa hè nhưng cũng không phải không thể ăn vào mùa thu đông, ăn nóng một chút cũng được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 414: Vất vả kiếm tiền