Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 41: Sẽ không xui xẻo như vậy chứ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Sẽ không xui xẻo như vậy chứ


Giang Tử Thương vừa nghe vậy, lập tức lấy ra một xâu tiền.

"Nhất định sẽ không chơi xấu, hơn nữa là ta đấu với Giang đại ca, không phải ca ca của ta." Tống Anh lại nói.

Người vây xem càng ngày càng nhiều.

Ván thứ ba…

Ông lão viết thư hộ bên cạnh ghét bỏ liếc nhìn Giang Tử Thương một cái.

"Không phải Giang đại ca muốn chơi xấu đấy chứ? Ta cảm thấy huynh nhất định không phải là loại người này, làm mất thời gian của chúng ta lâu như vậy, nói không mua là không mua, vậy không phải là cố ý lại đây kiếm chuyện với ta sao? Hơn nữa, sạp quả dại này của ta, hương vị rất tuyệt, hàng hoá chắc chắn không có vấn đề gì, có thể tìm quan tuần tra làm chứng." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đến lần thứ hai mươi, hắn ta vẫn không thắng được ván nào, Tống Anh thì ngược lại, giả bộ cau mày: "Phải làm sao bây giờ, sao vận khí hôm nay của ta lại tốt như vậy chứ? Ta thật tình muốn đưa bạc cho Giang đại ca, huynh cố gắng hơn nữa nhé!"

Tiếp tục.

Tống Tuân thở dài: "Giang huynh, muội muội của ta bị k*ch th*ch, cho nên đầu óc có hơi không minh mẫn, sao huynh…"

Chỉ cần thắng một lần, vậy thì hắn ta không những không phải trả tiền mà còn có thể kiếm được năm mươi văn tiền, thắng càng nhiều, kiếm càng nhiều!

Đúng là thấy tiền là sáng mắt lên.

Tên ngốc này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Anh vừa nói lời này, lão tiên sinh bên cạnh lập tức nói: "Đúng vậy đúng vậy, quả dại nhà họ năm văn tiền một cân, mua hai cân có thể chơi oẳn tù tì, thắng sẽ được miễn phí tiền hai cân và được thưởng mười đồng, bây giờ đưa nhiều tiền hơn, giá cả đắt hơn một ít cũng là hợp lý, hợp lý."

"Đúng vậy! Ta mua hết! Những quả khác cũng tính năm mươi văn tiền một cân, không phải là ta quan tâm tới việc làm ăn của ngươi sao, cho ngươi nhiều hơn một chút cũng là chuyện đương nhiên." Giang Tử Thương cười một tiếng, lấy ra bốn lượng bạc.

Tám mươi cơ hội, cho dù chỉ thắng một nửa số lượt chơi, hắn ta cũng có thể lãi được hai lượng bạc từ Tống Tuân!

Liên tục mười ván, Tống Anh không hề nhường nhịn, Giang Tử Thương thiếu chút nữa là dậm chân.

Lão tiên sinh vẫn luôn nghe huynh muội bọn họ và người này nói chuyện, cũng không nghe ra chỗ nào không hợp lý, tất nhiên sẽ nói đỡ cho Tống Anh.

Đây không phải là sòng bạc, chẳng lẽ còn có thể gian lận sao?

"Tống huynh bán quả dại thật sự rất vất vả, chỗ này có tổng cộng bao nhiêu cân? Ta muốn mua tất cả!" Giang Tử Thương nói.

Lời này vừa nói ra, Giang Tử Thương cũng không suy nghĩ nhiều lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Tử Thương có hơi mất kiên nhân.

"Chỗ này à? Hôm nay bán chậm hơn hôm qua, bây giờ còn lại khoảng tám mươi cân…" Tống Tuân than ngắn thở dài, ngay sau đó, đột nhiên mở to mắt nhìn Giang Tử Thương: "Giang huynh, không phải là ngươi…"

Một ván, lại một ván nữa, sắc mặt của Giang Tử Thương ngày càng xấu đi.

Sau khi lấy ra một xâu tiền, Giang Tử Thương lại cảm thấy không hợp lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Tử Thương tức giận, suýt chút nữa là hộc máu.

Nhưng bọn họ ra tay cùng một lúc mà!

Hai mươi cân là hai mươi lần cơ hội, chẳng lẽ không thể thắng được một lần sao?

"Giang đại ca thật là rộng rãi! Huynh cầm lấy tiền đi, để ta chơi kéo búa bao với Giang đại ca!" Tống Anh vội vàng kêu một tiếng, sau đó giơ tay. ra

Quá ít! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Oẳn tù tù là thật à? Không hề gian lận, không hề chơi xấu? Chỉ cần ta thắng một ván, số tiền mua đống quả này đều miễn phí hết đúng không?" Giang Tử Thương lại nói.

Từ hôm qua đến giờ, lão ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào hai huynh muội này, người khác cho rằng tiểu cô nương này chỉ có khả năng thắng cao hơn một chút, nhưng trên thực tế, ông ta nhìn ra được, cô nương này muốn thắng thì có thể thắng!

Ván thứ hai, Tống Anh thắng…

Nếu nàng nghiêm túc hơn, đừng nói là tám mươi lần, cho dù một trăm lần thì cũng không thua lấy một lần.

Tám mươi cân, lập tức thu hút rất nhiều người.

Cho dù toàn thắng thì cũng chỉ là thắng chút quả dại và một ngàn văn tiền mà thôi…

Lập tức bắt đầu.

Hắn ta không thể nghĩ ra làm cách nào mà Tống Anh có thể thắng liên tiếp như thế.

Ván thứ nhất, Tống Anh thắng.

Xảy ra chuyện gì vậy? Chỉ là trò kéo búa bao mà thôi, hắn ta sẽ không xui xẻo như vậy chứ?

Chương 41: Sẽ không xui xẻo như vậy chứ

Khi còn mười ván cuối cùng, Giang Tử Thương có hơi nhụt chí: "Tống huynh, ta suy nghĩ kĩ lại…"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Sẽ không xui xẻo như vậy chứ