Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 363: Gương đồng đáng c·h·ế·t

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 363: Gương đồng đáng c·h·ế·t


"Đúng vậy, mặc dù vẫn có thể nhìn thấy, nhưng dường như đã nhạt hơn trước kia một chút." Tống Đạt nói thêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ có ba vết sẹo, hoàn toàn không thể che hết khuôn mặt của nàng, vậy nên ai cũng có thể nhìn ra dung mạo của nàng rất đẹp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Trong số những người cường tráng có rất nhiều kẻ nông cạn, họ xem trọng dung mạo nhất rồi mới đến nội tâm." Tống Anh nói.

"Nương à, sau khi người trở nên xinh đẹp, người sẽ tái giá sao?" Nhân sâm tinh tiếp tục thăm dò.

Ngưu Đại Lực không nghĩ được nhiều như vậy.

Các đường nét trên mặt đại tỷ ân nhân đều rất đẹp, còn đẹp hơn nhiều so với nàng ấy khi hóa thành hình người, con người đòi hỏi cao đến vậy sao? May mà nàng ấy là trâu!

"Không hề xấu mà?" Ngưu Đại Lực cảm thấy bản thân vẫn có mắt thẩm mỹ mà nhỉ?

"Đại tỷ, sao ngươi lại nói như vậy?" Ngưu Đại Lực há mồm, không thể tưởng tượng nổi: "Ngươi lợi hại như vậy, vừa có thể kiếm tiền nuôi gia đình vừa có thể chăm sóc hài tử, hơn nữa còn rất tốt bụng, với điều kiện như vậy, ngươi nhất định xứng đáng với nam nhân cường tráng nhất!"

*Hứa Tiên: nhân vật trong câu truyện thần thoại nổi tiếng tên là "Bạch Xà Truyện". Câu chuyện kể về mối tình giữa Hứa Tiên và Bạch Xà - một con rắn trắng đã tu luyện hàng nghìn năm để biến thành người phụ nữ xinh đẹp. Một lần nhìn thấy vợ mình hiện nguyên hình là rắn, Hứa Tiên đã bị dọa c·h·ế·t. Để cứu chồng, Bạch Xà đã mạo hiểm đến núi Côn Luân để trộm tiên thảo.

Tống Anh tự chế giễu diện mạo của bản thân khiến Ngưu Đại Lực sửng sốt một chút.

Chương 363: Gương đồng đáng c·h·ế·t

Cường tráng nhất…

Nhưng nếu mọi người đều nói đã nhạt đi thì chắc chắn là đúng.

Huống chi bên cạnh nàng còn có nhiều tiểu yêu quái thế này, trong thoại bản, Hứa Tiên* chẳng phải là một người nho nhã tốt bụng sao? Vậy mà vẫn bị rắn dọa c·h·ế·t một lần đấy thôi?

Dung mạo ư?

Ngay cả khi ở thành Dung, nàng cũng sẽ cố gắng ăn những loại rau dại được tưới bằng linh thủy trong không gian, cây ăn quả trồng trong không gian vào mấy tháng trước cũng đã ra quả rồi, mỗi ngày nàng đều ăn một ít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Anh nghĩ đến đồ ăn hàng ngày của mình.

Nàng ghé sát vào rồi nhìn chòng chọc một lúc lâu, dường như… đúng là có một chút thay đổi, nhưng mà… thứ lỗi cho mắt nàng kém quá, thật sự không cảm nhận được nhiều lắm.

Nếu không phải như vậy, tại sao không gãy tay, không gãy chân mà chỉ có gương mặt bị hủy?

Dù sao thì nàng cũng không thích soi gương, mỗi sáng thức dậy cũng chỉ soi gương để chải tóc, vậy nên không nhìn thấy thay đổi.

"Tái giá?" Tống Anh nhếch miệng cười, "Lẽ nào người sống lại nghe lời hơn người c·h·ế·t sao? Cả đời này, ta sẽ không làm chuyện có lỗi với cha con đâu! Con cứ yên tâm đi!"

Nếu luôn ở bên cạnh nhị tỷ, có lẽ hắn không thể nhận ra.

Ngưu Đại Lực nhìn kỹ.

"Ý ngươi là khuôn mặt của ta đã khá hơn nhiều rồi sao?" Tống Anh cười nói, cảm thấy miệng lưỡi Tống Đạt đã trở nên ngọt ngào hơn nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe vậy, ngay cả Tống Đạt cũng lại gần nhìn thử: "Ồ? Nhị tỷ tỷ, có phải lúc tỷ đến thành Dung đã mua cao thoa lên không? Nương ta nói ở thành Dung có thuốc tốt, có thể trị được sẹo."

Yêu cái đẹp là bản tính của con người.

Nhưng nửa tháng nay, hắn hầu như không gặp nhị tỷ, bây giờ nhìn kỹ một chút thì thấy rất rõ ràng.

Nhưng tại sao ai nhìn vào mặt nàng cũng bị dọa cho giật mình? Không phải vì vết sẹo này, mà là vì tưởng tượng ra nguyên nhân tồn tại của nó.

Tống Anh hơi nhíu mày, sau đó đứng lên đi vào phòng để soi gương.

Hơn nữa, vừa nhìn đã biết vết sẹo của nàng là do con người gây ra, người khác cũng sẽ không cho rằng nàng tự ra tay, hơn nữa, nàng còn là một nữ tử, vậy nên nhiều người đều vô thức nghĩ rằng nàng ỷ vào khuôn mặt xinh đẹp này để quyến rũ nam nhân nên mới bị hủy dung.

"Đại tỷ, vết sẹo này nhìn không nghiêm trọng chút nào." Ngưu Đại Lực lại nói.

Nguyên nhân… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi ở nhà, Tống Anh không đội mũ che mặt, vậy nên khuôn mặt này lộ rõ trước mắt họ.

Cái gương đồng c·h·ế·t tiệt này, chẳng nhìn rõ chút nào…

Khóe miệng Tống Anh cong lên, trong lòng cực kì vui vẻ.

Tống Anh nheo mắt.

Tìm một người sống thật sự rất rắc rối.

Nàng sợ nam nhân mới còn không bằng mạnh mẽ bằng Hứa Tiên, không chịu nổi sự đả kích liên tục này!

Vết sẹo có thể mờ đi theo thời gian, nhưng chắc chắn không nhanh như vậy, cho nên ngoại trừ không gian ra, nàng không tìm được lý do nào khác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 363: Gương đồng đáng c·h·ế·t