Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 191: Yêu ma quỷ quái
Thế nhưng xe lừa mới đi được hai bước, Tống Anh lại ngừng lại.
Đại Bạch giật giật lỗ tai, chân vòng lại.
Cúi đầu nhìn lòng bàn tay ấm áp.
"Quan gia, hay là... ta và Đại Bạch cùng đi xem một chút?" Tống Anh nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn nói với bộ khoái kia một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Trưởng thôn lại hoảng sợ, mời đạo nhân đến lần nữa. Nhưng ngươi nói xem có trùng hợp hay không? Trước mặt thôn dân, đạo nhân đi quanh bờ hồ một vòng, sai trái khiến phải, nói phong thuỷ chỗ đó có vấn đề, phải lấp cái hồ này lại. Ông ta vừa nói dứt lời thì trượt chân ngã xuống! Một hán tử nhảy xuống cứu nhưng cũng bị kéo theo. Nhiều người như vậy chỉ biết luống cuống tay chân kêu cứu, sợ hãi đến mức không dám tiến lên! Trơ mắt nhìn hai người này cũng bị c·h·ế·t đuối!"
"Sau khi chín người này c·h·ế·t, trưởng thôn cũng hoảng sợ, lén tìm một đạo nhân đến làm pháp sự. Sau khi làm xong pháp sự, đạo nhân đó nói về sau sẽ không xảy ra tai nạn nữa, thôn dân cũng yên tâm được mấy ngày. Không ngờ... Huyện nha cho người xây một bức tường thấp bao quanh, trong lúc xây tường có một người thợ rơi xuống nước rồi c·h·ế·t..."
Chương 191: Yêu ma quỷ quái
Lúc ấy cũng không tự chủ được, lòng bàn tay đột nhiên lóe lên ánh sáng màu vàng, sau đó nàng điều khiển ánh sáng màu vàng trói nhân sâm tinh lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Trời ạ, mười hai mạng người đấy!"
Ý thức bắt đầu tìm kiếm trong không gian của mình.
Bất kể chỗ nào cũng không thiếu người thích hóng chuyện. Người vừa lên tiếng vô cùng hưng phấn, hệt như bản thân mình tận mắt chứng kiến, không ngừng lải nhải.
Nàng có không gian, còn có bàn tay vàng đặc biệt như vậy, nếu trong cái hồ kia thật sự có yêu quái, nàng lại giả vờ không biết, trong lòng quả thực hơi bất an.
"Trong thôn đã c·h·ế·t liên tục chín người rồi đấy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"..."
Nhưng phải bồi thường tiền đặt cọc làm pháp sự gấp năm lần.
Tống Anh thở hắt ra.
"Cô nương không cần sợ, làm pháp sự thật ra chỉ để thôn dân yên tâm mà thôi. Hiện giờ bá tánh trong thôn đều nháo nhào muốn lấp cái hồ kia lại, nhưng nó là nguồn nước tưới duy nhất ở thôn Thạch Đầu, sao có thể nói lấp là lấp được? Cho nên Huyện thái gia nói tìm người đến làm pháp sự trước, sau đó phái quan binh cẩn thận điều tra dưới đáy hồ..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không gian cũng là thứ giữ mạng của nàng nên nàng đã đặt một con dao chặt xương và một chiếc rìu bổ củi lớn vào đó.
Một người rơi xuống nước là ngoài ý muốn, mười hai người... E rằng không thể đều là ngoài ý muốn đúng không?
Tống Anh cũng thấy ly kỳ.
Còn tăng nhân và đạo sĩ kia quả nhiên tụt lại phía sau, năn nỉ hồi lâu, bộ khoái cũng không muốn chậm trễ thời gian, cho nên mới thả bọn họ đi.
Nàng nhớ tới lúc bắt được nhân sâm tinh.
Không có ánh sáng màu vàng lóe lên, nhưng nàng lại có loại trực giác rất kỳ lạ, nhất là sau khi nghe được những chuyện đó, lòng bàn tay bắt đầu hơi hơi nóng lên, giống như là... đang nhắc nhở nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người nghe tới đây thì mặt lập tức biến sắc, vô cùng sợ hãi.
Tống Anh cảm thấy bản thân vẫn nên nhanh chóng rời đi thì tốt hơn, vậy nên nàng vội vàng quất roi.
Bởi vì Tống Anh chủ động muốn đi nên bộ khoái này lộ vẻ tò mò rất rõ ràng, thái độ của những người này đối với Tống Anh cũng tốt hơn một chút.
Không gian của nàng không lớn, khoảng chừng 100m². Bây giờ bên trong đó ngoài hai cây đậu xanh và cây ăn quả thì chỉ có một ít đậu xanh, mứt trái cây cùng một chút dưa lê, cà tím linh tinh, đều vẫn chưa chín.
"Khoảng một tháng trước, một hán tử trong thôn uống say rồi không cẩn thận ngã xuống hồ c·h·ế·t đuối. Sau khi c·h·ế·t, hắn biến thành quỷ nước, ám toàn thôn, không để ai được yên ổn. Nghe nói hắn cảm thấy bản thân mình c·h·ế·t rất oan uổng, ngày nào cũng kêu khóc, nửa đêm có thể nghe thấy âm thanh kỳ quái. Tháng này phải tưới ruộng, trong thôn có không ít người bị quỷ nước kéo xuống trong lúc đi lấy nước."
Bộ khoái nghe vậy thì vô cùng ngạc nhiên: "Cô nương cũng muốn đi cùng sao? Đương nhiên là có thể, đến lúc đó sẽ không để ngươi đến quá gần đâu."
"Đại Bạch, hay là... chúng ta đi xem náo nhiệt một chút đi? Chỉ đứng từ xa nhìn thôi, nếu có thể giúp đỡ thì giúp một tay, không thể giúp được thì chạy?" Tống Anh hơi do dự.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.