Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Dư Mộng

Unknown

Quyển 1, Chương 18: Phòng tập

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 18: Phòng tập


Lâm trầm tư.

Lâm cũng cười phụ hoạ theo.

Lâm chẳng ngại mà dùng TAB để tra cứu tên của ngài Alex. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiếng cười rất vang.

Tiếp, gã trừng đôi mắt thâm quầng rồi nhảy bổ thẳng về hướng địch thủ, cánh tay trông như lưỡi đao cắt. Gã quật thẳng về phía tên địch thủ - kẻ này cũng mặc một bộ trang phục và đeo cặp kính giống y hệt.

Không phải vì cậu sợ sệt, e ngại hay là một kẻ không có tính quyết đoán. Vốn dĩ con người trong quá khứ luôn tin tưởng người khác kia đã làm cậu hụt đi giấc mộng của mình. Lâm đã khép mình lại ra sao sau sự việc đó, chính cậu cũng thừa biết.

Có cả thảy 19 (mười chín) nhân vật một tinh huy và 3 (ba) nhân vật cơ bản xuất hiện ở loạt mô phỏng, người tập huấn có thể lựa chọn thoả thích.

Thận trọng, đôi khi lại là nước đi đầu tiên đúng đắn.

Lâm cười cười rồi chỉ vào đôi mắt của mình, ngài Alex vẫn chưa hiểu ý nghĩa sâu xa của hành động đó là gì. Đơn giản rằng ngài Alex cũng cười thật to và đưa đôi bàn tay to thô ráp bắt lấy bàn tay của Lâm.

Chiều cao, cân nặng, thể chất, vân vân hầu hết đều được liệt kê. Gần như mọi thông tin cơ sở cần biết về một người đều có đủ cả.

Lần này cậu hỏi ngài Alex, giọng điềm đạm:

Ta chỉ cần bật TAB lên, tìm kiếm Trần Ngạn Vương Lâm, nhấn đồng ý một phát. Kết quả ngay và luôn chính là dòng chữ: nơi xuất thân Trái Đất 1.

Và rồi khi đã định hình được chốn để an cư, ngài Alex đã dùng tới chính kinh nghiệm kinh doanh cũng như am hiểu về esports về MOBA để xây dựng lên phòng tập này.

Một cái bắt tay thành giao.

Danh hiệu: không

Lại gặp một đồng hương chính hiệu khiến tâm tình của Lâm rất vui. Kể cả khi biết rằng nhất cử nhất động của bản thân đã luôn đặt dưới sự quan sát và tọc mạch từ đối phương, Lâm cũng chỉ có suy nghĩ rằng đó là điều cần thiết.

Đây là nơi Lâm rất muốn đến nhưng cậu phải chờ tới ngày thứ tư mới có thể chính thức ghé thăm.

“Được, chúng ta sẽ cùng hợp tác. Tuy vậy, tới thời điểm đó thì tôi sẽ báo trước cho ngài một tiếng, ý tôi là thời điểm mà tôi cần phải đi.”

Còn cái kính mắt lại khá là bình thường, trên đó chẳng có nút bấm hay cần gạt khởi động nốt. Theo ngài Alex thì chỉ cần đeo nó lên mà thôi.

Lâm hít một hơi thật sâu và trang bị, kế tiếp cậu ấn vào chiếc nút màu đỏ nằm trên bảng điều khiển và rồi biến mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đó vài phút, Lâm có cử động.

Tất nhiên độ chuẩn xác so với việc sở hữu trực tiếp nhân vật trong tay chắc chắn sẽ không thể bằng được, hiện tại mức độ chuẩn xác mà phòng tập mô phỏng được rơi vào khoảng bảy mươi lăm phần trăm đã không hề tồi.

Phải biết rằng để có được thông tin cơ sở của Lâm rất đơn giản.

Bọn họ đều mang cho mình bộ trang phục đặc thù nhằm mô phỏng lại hình thể, chuyển động, vai trò đặc thù của các nhân vật trong Trận Chiến Vương Quyền.

Rồi cậu bước lên tấm bảng điều khiển ở trước mặt mình. Bàn tay cậu thao tác cùng, lướt trái rồi lại phải.

Ban đầu mới bước chân vào phòng tập, học trò của ngài Alex đã tiếp đón Lâm, nhưng cũng chỉ vỏn vẹn ba phút trò chuyện thì gã học trò nãy đã báo ngay với sư của mình là ngài Alex, từ đó tới lúc này là cuộc trò chuyện thân mật giữa hai người.

Tên: Alexander Arnold

“Lâm, ta và cậu cùng hợp tác để phòng tập có thể đến với đông đảo đại chúng đi. Cậu vẫn chưa chọn cho mình nơi để dựa chân, ta nói không sai chứ. Xin thứ lỗi ta nhiều chuyện, từ ngày đầu tiên cậu đặt chân tới đây, ta đã cử nhân sự theo dõi cậu, cậu là sự lựa chọn hoàn hảo nhất.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tổ chức: không

Cả hai trong sát na đã giao tranh với nhau không dưới bốn lần.

Lâm đang đứng cạnh bên ông chủ của phòng tập – ngài Alex.

Ngài Alex nhìn về phía Lâm với ánh nhìn cổ vũ, nói tiếp:

Xuất thân: Trái Đất 1

Ấn tượng đầu tiên của Lâm là bộ trang phục rất nặng, chỉ mới cầm thôi cậu đã có thể tưởng tượng mình sẽ khó di chuyển như thế nào khi dùng nó.

Cậu chọn lấy nhân vật cơ bản Alfredo mà X từng sử dụng rồi nhận lấy bộ trang phục cũng như chiếc kính giả lập.

Quyển 1, Chương 18: Phòng tập

Ngài Alex với đôi mắt màu xanh đặc trưng của con người phương Tây, lẳng lặng mà nhìn Lâm, ngài biết nếu nhận được cái gật đầu này, đây là cơ hội hiếm có mà có cầu cũng chẳng được.

Ngài Alex cũng đến từ Trái Đất đồng dạng như Lâm, thậm chí còn là cùng một thời đại. Ngài đã chu du ở vùng đất phương Bắc nơi giá lạnh phủ quanh năm để hướng về phương Nam nơi có toà thành Trị An này. Để làm được điều đó, ngài Alex đã phải mất gần 10 năm.

Lúc này trận đấu tập trên kia đã có kết quả.

Tại phòng tập, một tiếng hô vang chấn động, rồi tiếng “rầm” đi kèm theo sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)


Chức nghiệp: kinh doanh

Một gã mặc trên mình bộ trang phục bằng máy móc, trên đầu còn đeo chiếc kính giả lập đang bò dậy từ một góc của căn phòng. Gã này có khuôn mặt mặp mạp, trông có vẻ phúc hậu, đôi mắt hơi thâm chứng tỏ gã có lối sống về đêm, dáng người không cao cũng chẳng thấp. Gã bò dậy rồi từ từ đứng lên.

Khá khen cho cái công nghệ nơi đây.

Thoạt nhìn thì phòng tập nơi đây có vẻ không đông đảo nhân sự như Lâm suy nghĩ. Với cậu, cậu mang suy nghĩ rằng nếu thật sự muốn mạnh mẽ, chắc hẳn bạn phải luyện tập thật nhiều, thật kĩ trước mỗi trận chiến. Tức như vậy phòng tập sẽ phải đông và tập trung nhiều loại người hơn.

Alex nói: “Thế giới này có sự phát triển về mặt công nghệ phải gọi là trên cả tuyệt vời đấy! Nó bỏ xa thời đại của chúng ta cả thế kỉ. Thậm chí ta còn ngờ vực rằng liệu Trái Đất 1 phát triển thêm nữa, một thế kỷ sau, năm 3000 ấy thì liệu có giống y hệt cái thế giới này hay không.”

Trái Đất 1 cơ đấy, Lâm còn tự hỏi chính bản thân rằng Trái Đất cũ nơi cậu sinh sống tại sao được đặt là số 1. Thế còn số 2, số 3 thì sao?

Nhân viên chăm sóc đã chuẩn bị sẵn dụng cụ nhằm lên sàn đấu đưa người bị hạ đo ván xuống khỏi đây.

Chủ sự: không

Đây là một người đàn ông Anh quốc thuần với nước da trắng ngần và đôi đồng tử màu xanh, khuôn mặt chín mười phần phương Tây, tất nhiên là phương Tây ở thế giới cũ của Lâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thậm chí thứ mà cậu liên tưởng đầu tiên là cảnh Songoku trong Dragonball luyện tập lần đầu tiên cùng cụ rùa Kame. Cái trang phục này có phần lưng hơi gù lên nhìn trông chả khác gì một chiếc mai rùa.

Alex dừng một nhịp mở to đôi mắt rồi cong v·út nó lại thành hình lưỡi liềm: “Tiếc là nếu ta mà còn tồn tại ở thế giới cũ thì chỉ còn là đống cát bụi ở những năm 3000.”

Mặc dù là qua lớp trang phục có tính phòng hộ, nhưng tổn thương mà người này nhận phải trong thực tế ảo vẫn là tương đối nặng, cần chữa trị phục hồi.


“Ta đã mất thêm 5 năm để có thể thuyết phục ngài thị trưởng về việc phòng tập sẽ thay đổi sức mạnh của cư dân thành Trị An. Chỉ là đáng tiếc, người dân ở vùng đất này còn chưa hiểu rõ ràng giá trị của nó.”

Năm năm thuyết phục ngài thị trưởng, trước là ba mươi năm hơn chu du khắp chiều dọc của cái thế giới này, rồi kinh doanh vài năm trên thị trường có tiềm năng nhưng chẳng có cách tiếp cận này, chính ngài cũng hiểu điều gì là cần thiết để một tân binh như Lâm có thể chịu giúp mình.

Lại một tiếng “rầm” nữa vang lên, rất chân thật, lần này là tên địch thủ b·ị đ·ánh văng bay đi.

Thực tế thì không, bởi phòng tập tính luôn cả Lâm thì chỉ có hơn hai mươi người, một con số nếu mang đi so sánh với quãng trường trung tâm thành phố cách nơi đây chỉ hơn năm trăm mét thì khác nào đi so sánh con kiến với con voi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 18: Phòng tập