Dụ Hôn Ánh Trăng - Đinh Hiến
Đinh Hiến
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17
Lời này vừa nói ra, cả khán phòng sôi sục.
“Tê Nguyệt, cô không khỏe à?” Tần Vũ đặt ly rượu xuống, giơ tay huơ huơ trước ánh mắt mông lung của cô.
“Yên tâm đi, lần này sẽ không mất việc đâu.” Nam Tê Nguyệt hà một hơi, lên lầu đi đến phòng riêng được chỉ định rồi đẩy cửa bước vào.
Nam Tê Nguyệt ngước mắt nhìn cậu ta một cái: “Biết chứ, Tần Vũ, nam chính của bộ phim này, bạn diễn của tôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một Lục Bắc Đình to lớn như thế!
Bên này Nam Tê Nguyệt ăn lẩu rất ngon lành, còn Lục Bắc Đình sau khi về biệt thự Trác Nguyệt, nhìn chằm chằm vào điện thoại hơn một tiếng đồng hồ mà không thấy tin nhắn trả lời liền khẽ nhíu mày.
“Ồ, nữ chính của chúng ta đến rồi.” Dung Ngộ ngồi ở vị trí chủ tọa lên tiếng, “Vừa mới nhắc đến cô đấy, qua đây ngồi đi.”
“À, tôi là Nam Tê Nguyệt.” Nam Tê Nguyệt khẽ gật đầu, vươn đũa tiếp tục gắp đậu.
Nam Tê Nguyệt nhận được tin nhắn trả lời liền dúi điện thoại vào tay Giản Cam: “Xem đi, người gì mà lạnh lùng.”
Giữa phòng là một chiếc bàn tròn lớn, không ngờ lúc này bàn tròn đã gần như ngồi kín người.
Ánh mắt lạnh lùng của Lục Bắc Đình lướt qua phía Tần Vũ một chút rồi dừng lại trên khuôn mặt vô cảm của Nam Tê Nguyệt.
Chuyến đi lần này chỉ có Tiểu Linh Đang đi cùng. Sau khi đến nơi, Nam Tê Nguyệt cởi chiếc khăn quàng trên cổ đưa cho cô bé cầm: “Đợi chị ở ngoài, chán thì chơi game nhé.”
“Không muộn, còn có người muộn hơn cô nữa.” Dung Ngộ giơ tay xua xua, ra hiệu cô không cần uống rượu, “Vừa đến đã uống rượu, cô gái này cũng khá mạnh mẽ đấy.”
Tần Vũ lại rơi vào im lặng, điều chỉnh lại tư thế ngồi, tiếp tục nói: “Còn gì nữa không?”
Nam Tê Nguyệt cười nói: “Xin lỗi đã đến muộn, tôi xin tự phạt một ly.”
Tiếp nữa, cú sốc về việc người chồng mới cưới là đạo diễn khách mời đặc biệt của đoàn phim ‘Lưu Ly’ còn lớn hơn đối với cô.
Thời gian thông báo là 11 giờ, kết quả chỉ có cô là đến đúng giờ.
Đây là đến để trấn cô thì có.
Lục Bắc Đình cười không thành tiếng, lấy một chai rượu Brandy từ tủ rượu ra, rót nửa ly nhỏ rồi ngồi trên sofa mở TV xem phim.
Vẻ mặt Lục Bắc Đình luôn điềm tĩnh, dưới sự ra hiệu của Dung Ngộ, mọi người im lặng lại, anh mới từ từ nâng ly kính mọi người có mặt: “Đều là người nhà, không cần câu nệ.”
Ở sân bay đã chê anh vướng víu, bây giờ tin nhắn cũng không trả lời.
Lúc quay lại, chỗ trống bên cạnh cô đã có người ngồi, vì quay lưng ra cửa nên nhất thời cô không nhận ra, cho đến lúc đến gần mới đột nhiên sững sờ.
Không nhận được phản hồi như mong đợi, Tần Vũ nhíu mày, dở khóc dở cười lên tiếng: “Cô… không biết tôi là ai sao?”
Cô vốn không thích những dịp phải tươi cười giả tạo trước mặt người khác, những nhà tư bản độc ác với ý đồ xấu xa thực sự khiến người ta cảm thấy ghê tởm, cô chỉ cầu mong đội ngũ của Dung Ngộ lần này đều là những người đứng đắn.
Bữa tiệc này rất quan trọng, sắp khai máy rồi, nói trắng ra đây là tiệc khai máy, lúc này chắc chắn không tránh khỏi việc uống rượu, nên Nam Tê Nguyệt rất tự giác uống một viên thuốc giải rượu trước khi ra ngoài.
Không thể nào, tin vào ma quỷ còn hơn tin vào điều này.
Gel giảm mụn mờ thâm ACTIDEM Derma
“Giận? Tại sao lại giận?” Nam Tê Nguyệt ghé sát vào thỉnh giáo.
Biết thì biết nhưng biểu hiện quá bình tĩnh, sự bình tĩnh này có chút đả kích đến nội tâm của Tần Vũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dung Ngộ ra hiệu bằng tay, tiếp tục nói: “Cái tên Lục Bắc Đình các bạn có thể hơi xa lạ, nhưng danh tiếng của đạo diễn Ethan nổi tiếng chắc các bạn đã nghe qua.”
Một người đàn ông to lớn như thế… lại là Lục Bắc Đình!
Nam Tê Nguyệt cảm thấy mình thật ngốc.
“Ngày mai là Tết Nguyên Tiêu, anh ta muốn cậu về nhà ăn cơm cùng anh ta mà cậu đã từ chối.” Giản Cam nhún vai, như thể đây là chuyện đơn giản ai cũng hiểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nam Tê Nguyệt trả lời tin nhắn lúc anh đang tắm, lần này không còn là vài chữ ngắn gọn nữa: [Ngày mai tôi ăn cơm với người trong đoàn phim, sau đó phải đi dự sinh nhật Đậu Đậu nên tạm thời không có thời gian.]
Cú sốc về việc người chồng mới cưới là một đạo diễn Oscar nổi tiếng thực sự quá lớn.
Sáng hôm sau Nam Tê Nguyệt ngủ một mạch đến chín giờ trưa, ăn qua loa bát mì do Giản Cam nấu rồi bắt đầu trang điểm, chuẩn bị ra ngoài.
Nam Tê Nguyệt ăn no có chút ngồi không yên, chuyện trò chuyện với người khác cô lại không giỏi, bèn lấy cớ đi vệ sinh.
Nam Tê Nguyệt ngồi trên ghế, khóe miệng co giật một cách ngây ngô.
Vị trí được sắp xếp cho cô ở ngay bên phải của nam chính, còn bên trái còn trống một chỗ, không biết là dành cho nhà đầu tư nào.
Không cẩn thận đã dọa nữ chính sợ rồi.
Giản Cam im lặng chớp mắt, “Có lẽ là giận rồi.”
Đột nhiên có chút cảm giác tội lỗi.
Mọi người nghe vậy đều bật cười, ngay sau đó không biết ai hỏi còn thiếu ai chưa đến, Dung Ngộ cúi đầu xem tin nhắn trả lời rồi tức giận tắt màn hình điện thoại: “Không đợi nữa, không đợi nữa, bắt đầu thôi.”
Lục Bắc Đình cụp mắt, một lúc sau trả lời một chữ: [Ừm.]
“Chào cô, tôi tên là Tần Vũ.” Chàng trai đẹp trai cong môi cười, rất lịch sự chào cô.
Một lúc sau anh khẽ cong môi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cùng ngơ ngác như Nam Tê Nguyệt còn có rất nhiều diễn viên, nhưng đạo diễn đã lên tiếng rồi, tiếng vỗ tay phải vang lên.
Nam Tê Nguyệt: “…”
Chưa kịp nghĩ tại sao anh lại xuất hiện trong bữa tiệc khai máy của đoàn phim, Dung Ngộ đã cười nói giới thiệu với mọi người: “Đây là đạo diễn khách mời đặc biệt mà tôi đã tốn bao công sức mới mời về để trấn giữ cho chúng ta, Lục Bắc Đình! Mọi người vỗ tay chào mừng!”
Một đĩa đậu trước mặt đã bị cô một mình xử lý hết một nửa, cho đến khi nhận ra ánh mắt của người bên cạnh cô mới có chút ngơ ngác ngẩng đầu lên: “Chào anh, anh có ăn không?”
“Trời ơi! Ethan! Đạo diễn Oscar!” Trong đám đông có người không kìm được hét lên, dù có người không biết hoặc chưa từng nghe qua, nhưng trong giới này không ai không biết giải thưởng Oscar.
“Còn gì nữa?” Giọng nói hơi lớn, có người bên cạnh nhìn qua, Nam Tê Nguyệt giữ nụ cười, đầu óc lóe lên một tia sáng, trả lời: “Đội trưởng của nhóm nhạc nam Z.H., idol hàng đầu trong nước mà, tôi biết.”
Gộp cả hai lại… rồi cho cô một đòn chí mạng.
“Chị, anh Khải Ni dặn em nhắc chị gặp chuyện nhớ đừng hành động bốc đồng, suy nghĩ kỹ trước khi làm!” Vào nhà hàng, Tiểu Linh Đang vừa đi theo vừa nhận lấy mũ và găng tay Nam Tê Nguyệt tháo ra.
“Bộ phim tình cảm ‘Bắc Cực Tinh Quang’ gây sốt toàn mạng năm ngoái chính là tác phẩm của đạo diễn Lục.” Trong lúc mọi người đang kinh ngạc, Tần Vũ chậm rãi lên tiếng, bàn tay vịn vào cốc khẽ run rẩy, giọng nói không kìm nén được sự sùng bái và kích động trong lòng.
Nhưng đối với một người có chút hướng nội, việc lạc lõng trong những dịp như thế này là rất bình thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả khán phòng nâng ly cạn chén, chỉ có một mình Nam Tê Nguyệt mặt đờ đẫn từ từ tiêu hóa.
Lục Bắc Đình vẫn mặc áo khoác đen, cà vạt thắt chỉnh tề, dù không ngồi ở vị trí chủ tọa thì khí chất cũng mạnh hơn Dung Ngộ ngồi ở vị trí chủ tọa rất nhiều.
Chương 17
Đúng là một đạo diễn khách mời đặc biệt đến để trấn giữ.
Nam Tê Nguyệt ngồi ngay ngắn, cố gắng tỏ ra mình không quen biết anh.
Đạo diễn trẻ tuổi giành được giải Oscar chắc chắn không phải là đạo diễn tầm thường.
Tính cách của Lục Bắc Đình vững như núi, việc nổi giận vì một chuyện nhỏ nhặt hoàn toàn không phải phong cách của người này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.