Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 92: Ý kiến? Ta mặc kê ngươi.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Ý kiến? Ta mặc kê ngươi.


“Đôi khi là như vậy, nhưng không phải lúc nào cũng thế” Mandy bình thản hồi đáp, cái này đối với những người khu nam không là cái gì cả.

“Hừ. Sau đó thì bọn ta sẽ được chuyển tới một nơi khác, khoảng cách thì xa xôi, chủ của nơi đó là người quen của hiệu trưởng. Cũng là mở một cái cô nhi viện, hiện tại những đứa trẻ tại cô nhi viện này, nếu như có người nhận nuôi thì sẽ ở lại. Đáng tiếc ta là trong số người phải rời đi đến nơi đó.” Kris Adonis có chút mất mát nói ra.

“Mà coi là vậy đi.” Kris cũng không muốn đề cập về đề này, cho nên nói một câu qua loa sau đó là leo lên giường mình.

Hành động như vậy thì lại gây lên hứng thú của Kris Gallagher, dù sao hắn là người thích hóng hớt việc của người khác nhất trong cái không gian này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cú sốc với vấn đề gia đình của Steve có lẽ là lần đầu tiên, cho nên việc có thể tiếp thu là khó khăn vô cùng với hắn. Những ngày đó đó vẫn luôn là nghĩ lại những chuyện của quá khứ rồi liên hệ với người bố đ·ồng t·ính của mình.

“Hừ hừ. Rồi, nhanh nói đi. Lần sau mà còn như vậy thì biết tay.” Không còn sờ đầu nữa, nhưng cũng không thể ngăn cảnh được Kris Gallagher hắn uy h·iếp.

“Có sao đâu, nếu như rời đi tới một nơi khác, biết đâu lại thích nơi đó hơn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quay mặt nhìn lại thì thấy đang đứng tại nơi đó Sato Ayato đang dùng vẻ mặt bỉ ổi nhìn xem bọn hắn, cái này làm cho không có gì mờ ám, cũng đủ làm Kris Gallagher hắn cảm thấy khó chịu.

Cho nên đổi chủ đề mới là cách tốt nhất, như vậy cũng sẽ không ai bị khó xử. Dù sao thì đùa như vậy cũng là đủ rồi.

Đang ngồi nơi đó chăm chú xem hoạt hình, Kris Adonis liếc nhìn Kris Gallagher một cái, sau đó cũng không để ý mà chăm chú tiếp tục coi phim.

“Này, hai đứa đây là đọc thân lâu quá nảy sinh ý đồ với chính bản thân mình à. Hơn nữa còn là dạng biến thái như vậy.” Khi mà đang an ủi, lại nghe được tiếng nói vang từ đằng sau, cái này làm Kris Gallagher hắn giật mình.

“Đang nói điều gì thế.” Kris thắc mắc.

“Kris. Người đ·ồng t·ính giao hợp, thật giống như việc một thằng dí đầu vào bồn cầu của người khác sao?”

Chương 92: Ý kiến? Ta mặc kê ngươi.

“Như vậy là có liên quan đến lỗ đít à?” Câu nói là từ Carl đang ngồi nơi đó tò mò hỏi thăm.

Quay đầu lại nhìn TV còn tiện thể thở dài một cái, bộ dáng thì con nít mà làm ra bộ dáng thở dài, bất lực vì cuộc sống.

“Thằng oắt này, mới có mấy tuổi còn làm bộ dáng, nhanh chóng nói ra.” Kris Gallagher nhìn tới cái bộ dáng kia thật là không chịu nổi nữa, cái thằng oắt mới có 4-5 tuổi đầu làm bộ dáng cái gì. Trực tiếp lấy tay vò đầu của Kris Adonis.

“Aizzz. Đừng nhắc nữa.” Vẫn là làm ra một bộ dáng của người lớn, Kris Adonis hắn luôn tỏ ra là như vậy, hắn là một người đã trưởng thành rồi. Mà người trưởng thành thì không phải cái gì cũng là kể đi ra.

Cái này cũng không chỉ là Fiona, mà Kris hắn cũng bị lây, nghe nói nhiều đến mức quả thật điên cái đầu, nhưng mà Steve vẫn không hề biết điều này. Vẫn vô cùng hăng say kể lại mọi thứ, đây là đang đắm chìm rất sâu vào trong quá khứ chính mình.

Khi tiến vào bên trong không gian thì Kris Gallagher hắn nhìn thấy một ên nhóc đang ngồi nơi đó ủ rũ xem TV, nhìn thì hắn cũng đã biết người ngồi đó là ai. Dù sao thì trong cái không gian này duy nhất nhỏ bé cũng chỉ có Kris Adonis.

“Nếu như muốn chứng minh thì cũng không phải là không thể, như vậy nói ta nghe xem, tên oắt con kia thì có cái gì mà sầu não, u buồn cần đến ngươi an ủi.” Mặc dù không để ý quần chúng, nhưng mà vào trong này cũng không phải xem bọn hắn chê cười.

“Tên nhóc này đang tò mò về vấn đề đ·ồng t·ính, sao không ai giải thích cho tên nhóc này hết vậy” Mandy nghe thấy câu hỏi của Kris cũng thuận tiện phàn nàn.

“Nói thì hay lắm, nhưng mà thế ta sẽ không có bạn bè. Thật nhàm chán.” Kris Adonis nói ra.

“Carl, nhóc còn để ý cái vấn đề nhàm chán này à” Cái này làm Kris hắn hơi khó hiểu, dù sao thì thằng nhóc này bình thường não cũng chẳng chứa được nhiều, mà giờ lại để ý cái vấn đề đ·ồng t·ính nhớ tới hôm nay.

“Này, sao lại ngồi nơi này mà ủ rũ. Còn nhỏ không chịu ở nhà chăm chỉ học tập, chui vào trong cái không gian này xem TV là sao.” Không lằng nhằng, Kris Gallagher hắn lập tức sử dụng người lớn cách nói chuyện để phủ đầu.

Vấn đề này Fiona thì không tránh được, nhưng Kris hắn thì có thể, tính chạy lại lên phòng của mình thì lại thấy một đoàn người đang ở trong phòng Ian nói về vấn đề nào đó. Cho nên Kris hắn cũng là muốn góp vui xem sao.

“Được rồi, nếu hai người đã nhưu vậy thì ta coi như chưa từng có gì xảy ra, ta cũng không có thấy bất kì điều gì cả.” Bởi vì quần chúng bức xúc, cho nên Sato Ayato hắn cũng đành chiều theo lòng của quần chúng vậy.

“Được rồi, được rồi. Đừng có nghịch đầu ta nữa, ta nói còn không được sao.” Đột nhiên không kịp đề phòng bị lôi ra dày vò, Kris Adonis hắn quả thật không có biện pháp.

“Không, nhưng mà còn cách nào khác của người đ·ồng t·ính sử dụng sao” Carl miệng nói không, nhưng mà cũng chẳng phải như vậy.

“Cái này sao, nếu như nhóc tò mò có thể dùng máy tính của anh để tìm hiểu, anh không để ý vấn đề này. Nhưng mà tốt nhất đừng có để Fiona biết được” Kris nói xong hắn cũng rời khỏi phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn thấy cái bộ dạng của Kris Adonis, Kris Gallagher hắn cũng không nói gì thêm, bộ dáng của tên này đúng là cũng thảm. Tiến đến gần vỗ nhẹ vai hắn, này cũng đơn thuần là an ủi, mặc dù có tác dụng hay không thì cũng là không rõ.

“Ngươi cũng im đi, ta mặc dù ở cơ thể trẻ con. Nhưng cũng không có trẻ con đến mức đó, cái mặt ngươi làm ta cảm giác ngươi chính là một tên ấ·u d·âm, đang cố gắng lợi dụng cơ hội này để thực hiện hành vi đ·ồi b·ại với ta.” Kris Adonis hắn cũng là cảm thấy khó chịu, ai mà mà cần quay vài vòng. Bế lên cao không phải là được rồi sao, còn quay vài vòng, quay moẹ nó chứ quay.

Ngay sau khi Kris hắn rời khỏi phòng thì Carl cũng là từ trong phòng chạy ra theo phía sau hắn, thậm chí còn vượt mặt hắn để chạy về phòng.

Bắt đầu lâm vào hình thức điên cuồng kể chuyện, cái thuộc tính này có vẻ như ở trong không gian thì Kris Gallagher hắn mới bộc lộ ra bên ngoài.

Đến công việc cũng không làm, khi ở nhà là đi theo Fiona kể mọi thứ mà hắn đột nhiên nhớ lại được, hay là có mối liên kết là đều nói ra.

Nhanh chóng tiến vào bên trong không gian, thời gian không vào cũng đã một thời gian rồi, mọi người cũng không rõ đám người này hiện tại ra làm sao.

“Hửm, cái lý thuyết gì vậy, là ai nói cho nhóc cái này vậy.” Kris hắn cũng không hiểu, mà hắn cũng không biết cái này nói sao mới là đúng.

“Im miệng đi, ta đây chính là đang an ủi tiểu bằng hữu, ngươi không thấy hắn đang rất đau buồn, bi thương. Rất cần một người bế lên cao quay vài vòng cho tinh thẩn thoải mái.” Nếu đã khó chịu thì cũng không cần nhẫn nhịn.

“Làm cái gì đây, còn tỏ ra bộ dáng người lớn. Có chuyện gì vậy hửm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn tới uy h·iếp của mình có tác dụng, Kris Gallagher gật đầu hài lòng. “ Tiếp đó thì như thế nào. Có gì kể hết một lượt, đừng có ngập ngừng.”

“Vốn là không có chuyện gì xảy ra, cho nên ngươi ngậm miệng đi. Càng nói ta lại có cảm giác nó không được bình thường cho lắm.” Kris Gallagher mở miệng.

“Cái gì, ta là lại ….. Là như vậy, cô nhi viện mà ta vẫn đang sống thì chuẩn bị sẽ đóng cửa.” Đang còn có ý định mạnh miệng, nhưng nhìn tới Kris Gallagher uy h·iếp. Kết quả vẫn là ngoan ngoãn mà nói ra. Còn nhỏ đúng là thật không nhân quyền.

Nghe được như vậy Kris Gallagher hắn mới rời tay khỏi đầu của Kris Adonis, thằng oắt này nếu như ngoan ngoãn sớm như vậy phải tốt không. Nhưng mà nghịch nghịch như vậy lại có chút nghiện, còn thích hơn cả sờ đầu của Carl. Đáng tiếc thằng oắt này không hề ngoan chút nào, vẫn là nhóc Carl ngoan hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi Kris hắn vào bên trong phòng, lại nghe được Carl lên tiếng.

“Cái đó là do ngươi suy nghĩ, cũng đâu thể nào đổ lỗi lên trên đầu ta được. Có trách thì trách đầu óc của ngươi quá là đen tối, hoặc là ngươi cũng có ý định như vậy thật.” Sato Ayato thảm nhiên nói ra, cái này chính là có tật giật mình. Làm sao mà có thể đổ lỗi lên đầu người khác được chứ.

Khi này cũng vừa hợp ý muốn đổi chủ đề, tiện thể được làm việc mình thích nhất, Kris Gallagher vô cùng nhanh chóng giành lấy câu chuyện.

Đã chiều theo ý quần chúng rồi, nhưng mà quần chúng không chịu tiếp thu thì chúng ta cũng không cần để ý nữa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Ý kiến? Ta mặc kê ngươi.