Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 85: Một khi vui vẻ, cái gì cũng quên.
Nhưng mà lời nói của nàng cũng không thể nào áp qua được sự r·ối l·oạn của gian phòng này sau một vụ xô đẩy thì Frank đã vô tình làm sập ngôi nhà được làm bằng que kem của Debbie.
Nhìn đến Debbie tình trạng này làm Fiona vô cùng đau lòng, muốn an ủi Debbie, nhưng mà lúc này Debbie lại không cần điều đó, nàng không muốn Fiona đụng vào mình, chân đạp loạn xạ luôn mồm nói cút đi.
Đầu tiên là bắt đầu đi mua đống que kem tiếp đó là mua thêm một đống màu, chủ yếu là vì khi lên màu tác phẩm của hắn đương nhiên là sẽ đẹp hơn.
Bỏ luôn ngoài tai việc Kris bảo lớp màu vẫn còn chưa hoàn toàn khô, thật là một khi vui vẻ cái gì cũng đều đã quên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không biết được đây là điều gì đã kích thích nàng đến như vậy. Nhìn Fiona ở nơi đó với khuôn mặt đau buồn, Kris cũng đành vỗ vai nàng cùng với nàng đi ra ngoài, hiện tại cũng đừng có làm phiền Debbie.
Sau khi Kris ngăn lại Debbie thì mọi người cũng nhanh chóng lôi kéo Frank dậy đuổi hắn ra khỏi nhà. Khi này Kris hắn mới bắt đầu buông ra Debbie, nàng lúc này cũng là chôn mặt vào gối bắt đầu khóc, trong miệng thì luôn nói cút đi.
Tiến đến cho Kris một cái ôm, Kris cũng tiện thể nhắc nhở là cũng có phần công sức của Carl nữa, cho nên nhớ cảm ơn nhóc đấy nữa.
“Hiện tại chưa được, em vẫn là nên ăn xong bữa tối, rồi sau đó lại nói đi” Kris thảm nhiên lắc đầu, hiện tại thì lớp sơn trên mô hình ngôi nhà đó cũng chưa thể khổ. Theo như Lynx tính toán còn cần ít nhất khoảng 1h nữa.
Lúc nhìn thấy cảnh như vậy Kris nhanh chóng cùng mọi người lao lên theo, Kris hắn sợ nhất đám dở hơi này phi vào trong phòng hắn làm loạn.
Điều này làm cho Debbie hết sức đau lòng, đó chính là công sức của nàng bỏ ra làm rất lâu mới có thể xong được.
Những việc cắt theo chiều dài là Kris để cho Carl làm, hắn làm chủ yếu là gắn chúng vào với nhau, tính ra còn làm việc cũng rất ăn ý.
“Này, em không tính ăn tối sao” Kris mở miệng hỏi.
Đầu tiên là cắt que kem, sau đó đưa cho Carl để nhóc này giúp mình cắt thêm những que kem khác với chiều dài như vậy.
Bên trên phòng lúc này thì cũng đang loạn một đoàn, Debbie đang cố gắng ngăn cản mọi người đuổi bố mình khỏi giường, nàng thấy rằng Frank cũng không làm gì sai cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chị có thể ngủ ở đây tối nay không.” V một bộ dáng mất hồn hồi đáp, nhìn qua đúng là không có một chút nào sức sống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Miệng thì luôn nói rằng nàng đối với Frank tốt như vậy, thế mà Frank lại đối xử với nàng tồi tệ đến vậy, liên tục đ·ánh đ·ập Frank những người khác nhìn cũng là đứng hình.
Nhưng đoàn người lao lên tìm thì thấy Frank cùng đám người đã tràn vào trong phòng của Debbie, một tên vậy mà ngay tại trong gian phòng này vạch quần ra tiểu tiện ra nhà.
Debbie thấy điều này còn không nỡ, khuyên Lip đừng làm như vậy. Nàng cũng muốn Frank có một chỗ để ngủ, chứ không phải như hiện tại.
Chương 85: Một khi vui vẻ, cái gì cũng quên.
Khi này Kris cũng là mang đồ ăn lên cho Debbie, cửa phòng mặc dù mở nhưng mà nàng còn tại nơi đó không muốn phản ứng cái gì.
“Ông đã không còn sống ở đây rồi đi tìm nơi khác mình thuộc về đi” Ian nói.
“Có thể chứ, còn có để em gọi Fiona.” Kris cũng nhanh chóng đứng dậy chạy vào nhà ăn tìm Fiona. Cuối cùng là để hai người này cùng nói chuyện với nhau, TV Kris cũng không xem nữa, trực tiếp quay lại trên phòng mình.
Không rõ Debbie có nghe được hay không, nhưng nàng bây giờ cũng đã hớn hở cầm theo mô hình chạy về gian phòng của mình rồi.
Nghe được những điều này thì Frank làm ra bộ dáng đầu hàng, lùi lại phía sau như là chịu thua vậy.
Ở bên dưới Kris sau khi tống cổ hai tên bạn của Frank ra khỏi nhà hắn mới bắt đầu đi lên trên tầng, vừa đi tới hành lang lại nhìn thấy Debbie cảm xúc vô cùng đau buồn, tay cầm theo một túi đồ vật nhanh chóng chạy lại phòng mình.
“Im đi Frank, không có điều đó đâu.” Đây là Kris lên tiếng, khi này dù cho Frank có thật là một phần quan trọng thì cũng là không.
Nhìn thấy như vậy Frank không hề ngần ngại bắt đầu mắng bọn họ.
Nhưng mà cũng không có dừng lại, Ian cùng với Kris cũng nhanh chóng đi tới chắn đường đi. Người khác thì hắn không rõ, nhưng trong phòng của hắn tuyệt đối không muốn cho đám người này tiến vào.
Làm việc thì rất nhanh quên thời gian, Kris cùng với Carl chiêm ngưỡng tác phẩm của mình, sau khi hoàn thành, lúc này cũng là lúc tiếng gọi bọn họ xuống dưới nhà ăn tối.
Nhìn trong túi đồ có vẻ như cũng có vật nặng, đánh người là rất đau. Kris hắn cũng không rõ đây là có chuyện gì, nhưng mà Debbie thương Frank như vậy hiện tại đánh như vậy tàn nhẫn.
Lip cùng với Ian lao tới tên này lôi kéo hắn ra thì lại bị quay người, nước tiểu bắn tung toé lên người, Kris thì lôi một tên khác đã nằm dưới đất đứng dậy tóm hắn mang ra hẳn khỏi nhà.
Xuống dưới nhà, nhìn tới vừa thanh toán xong Frank quay trở lại Carl, Kris khi này mới hỏi ra trong thời gian mang hai tên bạn của Frank kia đuổi cổ ra khỏi nhà là trên đó có chuyện gì.
Ăn xong sau đó, Kris hắn bắt đầu ra ngồi sofa xem TV buổi tối, nhìn đến từ cửa V đi vào trong, bộ dáng thất thần.
“Như vậy đi, em ăn tối xong anh có chút đồ đưa cho em.” Cũng không có biện pháp, đành phải sử dụng biện pháp đơn thuần nhất như vậy, dỗ dành trẻ con mà.
Nghe thấy Frank nói như vậy phản ứng mạnh nhất là Lip, nhanh chóng lao ra chặn cầu thang đi lên trên lầu.
Nói xong cái này Kris cũng không để ý nữa, đi xuống nhà cùng với mọi người ăn tối. Mồi cũng đã ném ra như vây rồi, còn muốn cắn câu hay không thì là do Debbie chính mình chọn.
Nghe được kể lại thì Kris cũng biết chuyện gì xảy ra rồi, có vẻ như Debbie đối với tác phẩm của mình vô cùng yêu quý.
“Anh muốn đưa cho em cái gì?” Cái này cũng đúng là làm Debbie tò mò.
“Đây là nhà của tao, đám nhóc tụi mày không có quyền đuổi tao ra khỏi đây. Tao là một phần vô cùng quan trọng của cái gia đình này.”
Mua xong đống đồ này, Kris cùng với Carl đi vào trong phòng mình khoá cửa lại. Kris bắt đầu tác phẩm của mình, hắn muốn tạo ra cũng chính là ngôi nhà mà bọn hắn đang ở, hình dáng cơ bản hắn cũng đã ghi nhớ hết rồi, còn có thêm sự trợ giúp từ Lynx, với Kris tới nói việc này đơn giản chỉ cần thời gian là được.
“Rất xin lỗi, Phil,Chester, tôi rất xin lỗi, nhưng mà gia đình của tôi không muốn chứa chấp tôi nữa” Cùng với hai người bạn ba người làm bộ dáng rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kris cũng là mặc kệ, trước hiến tiến lên ngăn lại Debbie cái đã, chuyện Frank tồi tệ cũng không phải là một hai ngày, nhưng nếu như Debbie đánh Frank làm sao nàng hối hận thì thật là khó làm. Mặc dù điều này khả năng cũng là không cao lắm.
Vừa vào tới phòng mở máy tính lên thì khi này cái đầu nhỏ thò ở bên ngoài phòng, là Debbie lúc này còn đang vô cùng tò mò xem Kris sẽ đưa cho mình món đồ gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này Kris cũng chẳng buồn giấu diếm nữa, chỉ vào mô hình ngôi nhà đang ở phía trên bàn, tiện thể còn nói là một chút nữa lớp màu mới hoàn toàn khô. Cho nên nếu như cầm về phòng thì phải cẩn thận một chút.
Nhóc Carl đương nhiên là đối với thứ này không có chối bỏ, đơn giản là vì hắn cảm thấy như vậy sẽ rất vui, thế là hai người bắt đầu chủ đề ngày hôm nay, không có gì làm chính là như vậy quậy.
“Okay, nếu như đó là điều mà chúng mày muốn, vậy thì một người bố yêu thương các con như tao sẽ rời đi” Nói xong Frank còn tiếp tục quay về hai người bạn của mình.
“Không muốn, bây giờ em muốn một mình.” Debbie tâm trạng vô cùng không tốt nói ra.
“Chị V làm sao vậy?” Kris cũng là nhanh chóng hỏi thăm.
Nhìn đến cái này Kris cũng là không hiểu cái gì xảy ra, cũng đi vào bên trong xem. Thì đập vào mắt hắn lúc này lại là Debbie đang sử dụng túi đồ vật đó điên cuồng đ·ánh đ·ập Frank.
Khi này đột nhiên Kris hắn cũng có một cái ý tưởng, muốn hỏi xem Carl có muốn cùng với hắn làm lại một cái tác phẩm khác để đưa cho Debbie hay không.
Khi này mọi người bắt đầu buông lỏng cảnh giác, Frank đột nhiên chạy lên một bên cầu thang lên lầu khác.
Nhìn đến mô hình ngôi nhà bọn họ đang ở, Debbie vô cùng vui vẻ, đứng gần lại nhìn nàng lại càng có cảm giác đây chính là ngôi nhà bọn họ thu nhỏ.
Nhìn đến thứ này hắn cũng coi đây chỉ là một đống chất thải mà thôi, không hề có bất kì điều gì là cảm thấy tội lỗi cho hành động của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.