Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 101: Tất cả đều là lỗi của tôi.
“Đó là lý do tôi phải đi, thưa ngài. Tôi không thể đứng nhìn chúng sống với tôi trong nghiện ngập thêm nữa. Đó là vấn đề của tôi, không phải của chúng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi phiên toà bắt đầu thì người của hội bảo trợ trẻ em đã đứng dậy và kể nguyên do từ khi nhận được báo cáo về nhà Gallagher, rồi đến việc đưa bọn đám người bọn hắn tới một nơi ở mới. Nói ngắn gọn tới nơi đây thì nàng cũng ra phía sau ngồi xuống.
“Chắc là có.”
Nhìn đến Kris Adonis biến thành bộ dáng vui vẻ không ngừng được, hiện tại còn đang trên sofa nhảy tới nhảy lui, miệng còn gào thét “Lần này nhất định thắng”. Thật sự làm Kris Gallagher hắn nghĩ không ra thằng nhóc này đã bị cô bé kia hành hạ bao nhiêu lần mới ra bộ dáng hiện tại.
“Ông Gallagher, ông có những đứa trẻ rất đặc biệt.”
Đêm hôm đó Kris Gallagher hắn đặc biệt lại chui vào trong không gian một lần, vào trong không gian hắn vậy mà lại chỉ thấy đang ngồi nơi đó đang cắm mặt xem TV Kris Adonis.
“Yeah.” Như nghĩ đến điều gì đó, lần này Carl cười vui vẻ hơn rất nhiều, Kris thì hắn đoán thằng nhóc này chắc nghĩ đến việc được người nữ sinh viên tình nguyện kia cho chiêm ngưỡng vòng một. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối với câu hỏi Kris Adonis hắn thờ ơ như chưa từng nghe thấy, thuận tiện còn nằm dài ra trên ghế sofa biểu hiện ra bộ dáng, thế giới này là của bố mày. Tay còn dơ lên đút đồ ăn vặt vào miệng, đúng là hắn số 2 thì không ai số 1.
“Cô Gallagher đã đệ đơn kiến nghị chấm dứt quyền cha mẹ của ông bố, cô có chắc rằng cô đã chuẩn bị nhận nuôi tất cả chưa” Lần nữa thẩm phán lại đưa ra câu hỏi đối với Fiona.
“Vậy ông ấy quay về cháu có vui không”.
Chương 101: Tất cả đều là lỗi của tôi.
“Chúng là con của tôi, thưa ngài.” Frank dang tay thảm nhiên hồi đáp, đây còn phải hỏi điều thừa này sao.
Hắn không thể ngờ được rằng, Kris Adonis làm việc như vậy không thể đoán trước. Nhìn quanh không gian cũng là không có người, cũng không còn cách nào. Kris Gallagher cũng là quay trở lại thế giới của chính mình.
Nói nói thế mà còn tự mình xúc động rơi nước mắt, nhìn xong Kris chỉ có thể dơ ngón cái. Không có gì ngoại trừ một chữ đỉnh.
Không tiếp tục hỏi Carl, thẩm phán lần này quay sang hỏi Debbie.
“Tất nhiên là rồi, tôi có thể cung cấp cho môi trường ổn định cho bọn trẻ, điều ma cha tôi không làm được. Tôi có việc làm ổn định, cũng sớm sẽ sở hữu một ngôi nhà.” Nói xong những thứ này Fiona đưa cho luật sư tờ giấy thuế, để mang lên cho thẩm phán coi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Qua một màn ôm ấp chào đầu biểu thị thì mọi người khi Lip đi chứng thực tờ di chúc, thì đoàn người cũng đã đi vào bên trong.
“Vậy cháu nghĩ việc đó ra sao? Debbie. Cháu có vui mừng khi ông ta trở về hay không?”
“Đơn giản là để tìm sự giúp đỡ, đôi khi phần khó nhất là thừa nhận mình cần cái gì, và tôi không muốn trở về cho đến khi tôi cai hoàn toàn, để có thể trở thành một ông bố mà bọn chúng có thể tự hào. Thật sự thì điều đó không dễ chút nào, nhưng mỗi ngày nhìn thấy chúng tôi lại thêm vui.”
Kris Gallagher hắn cũng không mở miệng, hai người cứ như vậy nhìn nhau, được một lúc thì Kris Adonis lại không thèm để ý tới Kris Gallagher nữa.
Khi này bị ăn đòn xong Kris Adonis hắn mới bắt đầu để ý tới Kris Gallagher, nói để ý cũng chỉ dùng ánh mắt nhìn Kris Gallagher. Cái này nhưng làm Kris Gallagher hắn rất khó chịu, thằng nhóc này hôm nay là bị cái gì đây.
Sau khi nghe xong thì thẩm phán lần này quay qua nói chuyện với Frank.
“Ngươi rất đúng, như vậy tại sao ta lại không nghĩ ra chứ, con nhóc đó lần sau đừng hòng có thể chơi rút bài thắng ta.” Có vẻ như tìm được cách giải quyết vấn đề lớn vô cùng, cho nên nhìn bộ dáng của Kris Adonis hiện tại so với khi nãy có thể nói là khác một trời một vực.
“Cháu vui mừng vì ông ta không c·h·ế·t.” Debbie thì đưa ra được câu trả lời nhanh gọn hơn rất nhiều.
“Gì chứ, có đến cái mức như vậy sao. Chỉ là một con nhóc mà thôi, không phải là thích hợp làm bạn chơi cùng sao.” Không thể hiểu nổi Kris Gallagher lại đưa ra câu hỏi, một đoàn nhóc con chơi với nhau không phải là vô cùng thích hợp sao.
“Không phải trước kia ngươi cũng là ở trong cô nhi viện sao, làm cái gì qua nơi này phản ứng như thế chứ, không lẽ nhớ bạn chơi” Biểu hiện của Kris Adonis đúng là Kris Gallagher khó hiểu, tên này ngày xưa cũng là từ cô nhi viện lớn lên, làm cái gì đợt này vào còn bày ra bộ dạng như vậy.
Nhìn đến Frank ngồi nơi đó mặc một bộ đồ lịch sự, thật sự là phải công nhận một điều rằng gen nhà Gallagher rất tốt, người xấu quả thật là không có.
“Này nhóc, mở miệng đi chứ, đây là bị làm sao vậy.” Kris Gallagher cũng hết cách, hắn còn tưởng đối mặt như vậy tên nhóc con Kris Adonis sẽ là người mở miệng nói trước đâu.
“Bà ấy làm như thế là vì mấy em, chỉ có như vậy chị mới có thể đưa mấy em trở về được.” Lúc này Fiona mới quay ra phía sau giải thích cho Carl cùng với Debs hiểu.
Khi này cũng là lúc Fiona muốn vạch trần Frank nhất, nhưng mà Fiona đơn giản quá non, Frank lại một lần nữa thực hành màn diễn ông bố tốt, tất cả là lỗi của hắn mọi chuyện như vậy đều là hắn gây ra, nhưng xin rằng đừng cướp bọn trẻ khỏi tay hắn.
“Lúc ông ấy mất tích cháu có nhớ ông ấy không.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi này thẩm phán bắt đầu gọi người nên để hỏi về vấn đề này, bắt đầu là từ nhóc Carl, cùng với Debie dù sao thì đều là trẻ nhỏ và cần sự quan tâm của bố mẹ dù ít hay nhiều.
“Ta đã qua đất nước khác rồi, tiếp đó được đưa đến cái cô nhi viện” Kris Adonis cảm xúc không quá cao nói ra.
“Hey nhóc, sao không ở bên ngoài cố gắng học tập cho giỏi, chui vào trong này xem TV là có chuyện gì xảy ra.” Tiến đến gần Kris Gallagher mới đưa ra câu hỏi của mình.
“Nói như vậy là ông bỏ đi.”
Không chỉ nghĩ như vậy Kris Gallagher hắn cũng là hành động như vậy, một cái gõ vào đầu Kris Adonis, còn lấy luôn đi đồ ăn vặt.
Nghe được nhưng lời này của Debbie làm cho Kris hắn suy nghĩ, Frank tốt đến vậy sao. Làm sao đó giờ hắn vẫn không biết, hay là do hắn cũng không cần bất luận sự trợ giúp nào.
“Ông ta cho cháu đi cắm trại, đó là lần đầu tiên” Lần này thì Carl nói về chuyện này còn nộ ra một nụ cười.
“Tạm biệt, cảm ơn ngươi.” Nói xong câu như vậy Kris Adonis cũng đã rời khỏi không gian, để lại ở bên trong thẫn thờ Kris Gallagher. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chậc, ta còn tưởng rằng có chuyện gì đâu, ngươi cũng có thể sử dụng sao chép năng lực của nhóc đó mà. Còn nếu như không thể làm thì nơi ở của ngươi cũng không có năng lực siêu nhiên gì, và khả năng bị đọc suy nghĩ kia cũng là nhóc con ngươi nghĩ nhiều.” Kris Gallagher liền nhanh chóng nghĩ ra biện pháp ứng đối cũng như là xác minh, mấy cái vấn đề này hắn không ngờ rằng Kris Adonis vậy mà không nghĩ ra.
“Không, ông ấy không cho cháu đi cắm trại vì kì nghỉ hè cháu dùng tất cả thời gian cho việc tập bơi, và ông ấy là người giúp cháu tập. Đó là một mùa hè vất vả, cháu đã không thể qua nếu không có ông ấy giúp đỡ. Và tất nhiên chị Fiona cũng giúp cháu.”
“Cháu không biết” Carl thì lại không đưa ra được một câu trả lời ngay lập tức.
“Không hề, con nhóc đó cho ta một loại cảm giác nó hoàn toàn có thể đọc được suy nghĩ của ta, như vậy thì có gì đáng chơi chứ.” Nghĩ đến vấn đề này Kris Adonis cảm xúc lại đi xuống sâu hơn.
“Thế có nghĩa là sao, Monica không muốn làm mẹ của chúng ta sao.” Ngồi phía sau nghe được câu nói đó thì đây là câu hỏi chung của Carl và Debs. Mặc dù Monica bỏ mặc bọn họ, nhưng dù sao cũng khá khó khăn chấp nhận điều này.
“Người mẹ đã từ bỏ quyền cha mẹ của bà ta.” Sau khi nhìn đến tờ giấy từ bỏ quyền cha mẹ thì thẩm phán lại một lần nữa nói ra.
“Các anh trai cậu đã làm chứng về sự vắng mặt dài ngày của bố các cậu, như vậy sự mất tích của ông ấy có làm cậu buồn không?” Thẩm phán bắt đầu câu hỏi của mình.
“Đương nhiên là không phải, đơn giản tại nơi đó ta gặp một con nhóc làm ta quá nhức đầu.” Kris Adonis lúc này bộ dạng càng là u sầu.
“Buổi cắm trại có vui không?”
“Ông ta có cho các cháu đi cắm trại hay không.”
Nhìn đến hành động như vậy Kris Gallagher cảm thấy cũng không hề vui vẻ, thằng nhóc này đây là bị làm sao. Vào trong này chơi bày trò lạnh lùng gì ở đây chứ, muốn bị ăn đánh hay sao.
Ban đầu hắn định vào trong không gian tìm kiếm chính mình chia sẻ niềm vui chuẩn bị được về nhà đoàn tụ với gia đình, ai có thể ngờ được sau một hồi nói chuyện với Kris Adonis hắn cũng không kịp chia sẻ cái gì, còn có nhìn cái bộ dáng của nhóc Kris Adonis thì cũng chẳng thích hợp.
Thời gian trôi qua, đã đến ngày mới, Kris hắn cùng với mọi người cũng đều đi tới toà án. Tới nơi thì cũng đã nhìn thấy đứng tại nơi đó Fiona cùng với Steve.
“Được rồi, được rồi, tên nhóc ngươi có thể ngừng nhảy lung tung hay không. Muốn chiến thắng như vậy sao không trở lại luôn đi.” Kris Gallagher nhìn bộ dáng nhảy nhót cũng là đến phiền chán, tiện thể nhắc nhở một câu.
Frank quả thật nói chuyện không có kẽ hở, nhìn qua thì chuẩn mực một người cha tốt, làm ở bên dưới Kris hắn nghe lại phải lần nữa thán phục không hổ là chuyên gia tẩy não.
“Rất nhiều.”
Lúc này Kris Gallagher hắn cũng quên mất Kris Adonis hiện tại cũng chỉ là thằng nhóc mới 5 tuổi mà thôi, với sự đồng hoá tuổi tác thì Kris Adonis thật đúng là khôn nghĩ ra được biện pháp như vậy. Một đoàn người đều là như vậy, sau khi đi tới thế giới mới của mình sau, suy nghĩ đều bất tri bất giác đồng bộ với tuổi tác.
“Mr. Gallagher, ông muốn đưa lũ trẻ quay trở về sao.” Đây là thẩm phán đối với Frank đưa ra câu hỏi.
Nhưng mà khi nghe xong Kris Gallagher nhắc nhở, Kris Adonis hắn cũng là đột nhiên ngừng lại, làm ra bộ dáng trầm tư suy nghĩ, tiếp đó là.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.