Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 202 : Nhận nuôi.
Cả nhà Tohsaka tiếp đó cúi đầu rời đi, để lại Sakura với Matou Zouken cùng với một người khác là Matou Byakuya.
Đang đau đầu vì vấn đề này thì hắn chợt nghe nói gia tộc Matou, một trong ngự tam gia không có hậu duệ sở hữu mạch ma thuật, và đang có ý nhận nuôi một đứa bé có tài năng ma thuật.
Đem nỗi đau dìm xuống tận đáy lòng, Tohsaka phu nhân ôn nhu vuốt lấy mái tóc của con cái mà thủ thỉ, đem lời cô không muốn nói nhất phóng xuất ra khỏi miệng.
"Tốt lắm, từ ngày hôm nay cháu chính là thành viên của nhà Matou. Chúng ta sẽ "dạy" cháu thật tốt, Sakura.."
Chớp lấy thời cơ này, Tokiomi liền ngỏ ý với Zouken và nhận được lời đồng ý nhận nuôi từ lão. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng tin mừng này lại không khiến Tokiomi vui được bao lâu. Hắn với tư cách là một ma thuật sư hiểu rõ hơn hết ý nghĩa của việc này cùng với nguy hiểm được tiềm tàng trong đó.
Rin bị nỗi buồn bao phủ lấy cả khuôn mặt, không cam lòng nhìn về phía Zouken, tiếp đó lại nhìn Sakura.
Nói xong câu này, Tohsaka Sakura cảm thấy chính mình đã không còn bất cứ khí lực nào, phảng phất như là thứ gì đó vừa mất đi, khiến cả linh hồn của cô bé lâm vào t·ê l·iệt.
Giọng nói của ông ta trầm bổng lại lịch sự, kính ngữ dùng rất đúng chỗ, thể hiện ra trình độ văn hóa cực cao chỉ qua một câu. Mà toàn thân người này cũng không tầm thường chút nào, chỉ cần liếc qua cũng có thể biết được đây là một vị thân sĩ với khí chất quý tộc nhã nhặn, gia giáo.
Đúng vậy, một cái ăn người không nhả xương "Ma Quật" ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đã như vậy, chúng ta xin rời đi trước. Aoi, Rin, ra chào tạm biệt Sakura đi nào."
Mà Tohsaka Tokiomi đứng ở đối diện cũng không phát hiện bất cứ điều gì kỳ quái từ lời của Zouken. Hắn cười lịch thiệp, khẽ khom lưng nói.
Phải, ngay từ đầu, mọi thứ đã là một trò đùa khốn kiếp, lại cũng là "ác giả ác báo" dành cho lũ pháp sư giả dối.
Thân sĩ vest đỏ, Tohsaka Tokiomi thấy vậy, đưa tay khẽ đẩy cô bé con nhút nhát sau lưng lên phía trước.
"Bye bye, Sakura. Nhớ thường xuyên đến chơi nhé."
Khuôn mặt tiều tùy Matou Byakuya toàn thân hơi lạnh, có chút sợ hãi nặn ra một nụ cười cực kỳ khó coi.
---------------
Quay người nhìn về phía vợ cùng đại nữ nhi, Tokiomi che giấu vẻ không muốn cùng bất đắc dĩ trong lời nói của mình.
Bởi lẽ, ma thuật khắc ấn của gia tộc chỉ có thể từ một người tới kế thừa, từ đó rất dễ xảy ra tình huống chị em tương tàn, cái tình huống mà hắn không muốn thấy chút nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thế hệ này nhà Tohsaka xuất hiện không chỉ một, mà là hai cá nhân có tư chất ma thuật tuyệt hảo, lần lượt là Rin với ngũ nguyên tố thích ứng, còn lại là Sakura với "Số Ảo" thừa số cực kỳ hiếm thấy.
Mà tòa thành thị nhỏ, không đáng chú ý nằm ở vùng viễn đông này lại bất ngờ chính là vũ đài diễn ra cuộc chiến chén thánh lần thứ 4.
Nói xong, Rin giang tay ôm thật chặt Sakura, sau đó cấp tốc lui về bên cạnh cha mẹ mình, cúi thấp đầu không cho thấy bất cứ biểu lộ nào nữa.
Dinh thự nhà Matou, 3 giờ chiều.
Thập niên 90, Nhật Bản vừa trải qua thời kỳ bong bóng kinh tế vỡ tan, cả nước bây giờ vẫn còn đang trong tình trạng hồi phục, nghiễm nhiên để lộ chút sinh cơ ít ỏi.
Chương 202 : Nhận nuôi.
Dù chỉ mới tiểu học nhưng Rin lại nhận thức rõ chuyện gì đang diễn ra và bởi vì hiểu được, nên cô bé mới càng cảm thấy khổ sở.
"Sakura, từ giờ trở đi con phải ngoan ngoãn nghe lời ông, tiếp đó học tập cho giỏi, có được không ?"
Zouken quay người đi vào trong, không quên đánh mắt cho Matou Byakuya, ra hiệu hắn làm việc.
Tiết trời đã nhanh bước vào đầu mùa đông, chỉ còn lại vài cơn gió cuối thu vẫn còn hiện hữu đâu đó quanh đây.
Cô bé vừa bối rối lại vừa kh·iếp nhược ngước mắt nhìn cha mình, rồi lại quay qua nhìn vị lão nhân, cả người nhịn không được mà phát run lên. Nhưng chỉ sau chốc lát, nghĩ đến những lời mà cha mình nói trước đó, cô bé không thể không cắn môi lên tiếng.
Đáp lời cô là Jin, cậu gật đầu xác nhận ý nghĩ của cô bạn gái trước khi đem cảm quan của mình tập trung vào địa mạch của thành phố.
"Không có gì, để được thấy mặt cháu gái thì lão phu đứng đây bao lâu cũng được, Tohsaka gia chủ..."
"Uhm, là thập niên 90."
"Sa-Sakura biết rồi, Sakura sẽ nghe lời ông.."
"Nào, vào nhà thôi, Sakura.."
___3rd POV___
Một phen thao tác này không chỉ đơn giản vì tạo mối quan hệ với gia tộc Matou mà còn là để cho Sakura có một chốn để trở về, để bảo vệ cô bé, tránh cho cô bị nhằm vào bởi Phong Ấn Chỉ Định. Đảm bảo cho Sakura một tương lai đầy đủ ổn định.
"Đã để ngài đợi lâu rồi, Matou gia chủ.." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ còn lại Rin, chị gái của Sakura là người cuối cùng.
Nhãn quang quét qua kiến trúc cùng những biển quảng cáo đặt rời rạc trên phố, Stella nhẹ giọng nói ra phán đoán của mình.
Hành vi tưởng chừng sáng suốt, tràn đầy lo lắng cùng quan tâm này của hắn lại hóa ra là một pha đem con gái đẩy vào hố lửa.
Nhưng mà Tokiomi nào biết, gia tộc Matou bây giờ đã hủ bại không chịu được, Matou Zouken càng là bị chấp niệm ăn mòn biến thành người không ra người, quỷ không ra quỷ lão trùng tử.
"Coi nào Sakura, ra đây chào ông đi."
Xuyên qua từng tòa cao ốc là khung cảnh về dòng người đang vội vã đi lại, cố bắt kịp với nhịp sống đô thị ồn ã.
Vậy nên, Emiya Kiritsugu, đoạn đường dẫn đến vực thẳm ấy của nhà ngươi hãy để ta chứng kiến đến cùng a.. Để cho ta xem, lần này, ngươi liệu có tiếp tục bị nhấn chìm trong lý tưởng ấy ?
"Đi nào, để bác dẫn cháu về phòng của mình.."
Lão nhân nở một nụ cười còn khó coi hơn là khóc, ánh mắt đảo qua cô bé đang đứng núp sau người đàn ông, trực tiếp đem cô cho dọa lui.
Hắn cũng không hề muốn như thế này chút nào, chỉ là tình huống hiện tại của nhà Tohsaka không cho hắn bất cứ lựa chọn nào khác.
Lúc này, nhóm 3 người Jin đi ra từ một con hẻm nhỏ, đưa mắt đánh giá xung quanh.
Trả lời vị quý ông trong bộ vest đỏ là một lão nhân thấp bé mặc kimono, làn da nhăn nheo xạm màu, hốc mắt sâu hoắm, khí tức cả người có chút mục nát, hủ bại.
Quan sát cô bé xinh xắn, phấn điêu ngọc trác trước mắt, Matou Zouken cười gật đầu, dùng tông giọng khàn khàn mà dỗ dành.
Một chiếc Toyota dừng lại ở trước cổng của dinh thự. Từ trong xe đi ra là 4 cá nhân khác biệt, thoạt nhìn liền đoán ra được họ là một gia đình.
Nghe được chồng mình nói như vậy, Tohsaka Aoi dắt tay của Tohsaka Rin đi về phía Sakura, tiếp đó hiền từ cúi xuống ôm lấy cô bé.
Thấy được con gái hiểu chuyện như vậy, Tohsaka phu nhân càng đau lòng, cuối cùng nhịn không được nữa mà đứng dậy đi về phía chồng, ý đồ giấu đi vẻ thất thố.
Haha, đây chẳng phải là rất thú vị sao ? Gọi nó là một vở kịch chất chứa những mâu thuẫn được cài cắm cũng ổn, hay gọi nó là một buổi trình diễn tuyệt diệu đem đến vẻ đẹp của bi kịch cũng không sao. Ngược lại, dưới lăng kính của Jin, biểu hiện của các diễn viên mới là thứ cậu quan tâm nhất..
"Quý an, thưa---thưa ông.."
Nhật Bản, thành phố Fuyuki.
Không biết có phải ảo giác của cô bé hay không, mà căn dinh thự này âm trầm kinh khủng, tựa như là một cái ma quật..
Sakura đương nhiên chỉ có thể ngoan ngoan tuân theo, tiếp đó cất bước đi theo Byakuya tiến vào trong dinh thự. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quả nhiên, chén thánh vẫn như cũ bị ném ở núi Enzou, ngày đêm hút lấy ma lực tẩm bộ tự thân. Chỉ là, khác với những lần trước, chén thánh khi này đã bị Angra Mainyu cho ô nhiễm, thứ được chứa trong nó không phải một phép màu mà là một tai họa, một đống bùn đen mang tên "Thử Thế Chi Ác".
Sắc mặt biến ảo một hồi, Rin sau cùng chỉ có thể khô khốc lên tiếng, cố không để cảm xúc tràn vào giọng nói.
"Thế giới này hình như là vẫn còn đang ở vào thế kỷ trước ?"
Hiểu được ý của mẹ, Sakura càng là muốn khóc òa lên, nhưng nội tâm nhỏ bé lại không cho phép cô làm vậy. Nữ hài nhăn nhó gật đầu, đứt quãng đáp lại :
Nếu Tokiomi biết được bộ mặt thật của nhà Matou cùng với ý định cải tạo thuộc tính ma thuật của Zouken thì đừng nói là giao ra con gái, không tại chỗ vạch mặt khai chiến đã là không tệ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.