Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Leo núi
"Có!" Midorima cũng phản ứng nhanh không kém sau đó mới xấu hổ nâng kính: "Đừng hiểu lầm. Chẳng qua là do tớ không muốn để đống chanh kia bị bỏ thừa thôi..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Mọi người cùng nhau trở về nào!" Cô đứng dậy hô to. Mọi người lật đật ngồi dậy, vươn vai rồi chuẩn bị ra về.
Cuộc trò chuyện tình củm của hai người bị cắt đứt, Aomine không dấu vết tách ra hai người:
Cả lũ hai mắt sáng lên, ăn như hổ đói.
"Có." Aomine nhanh nhảu trả lời.
Cũng chẳng có gì.
"Chanh yểm. Muốn ăn không?"
"Sắp rồi." Hắn ngẩng đầu: "Alice, em nói có phải rất ghê tởm không...yêu con trai loại này..."
Bên Touou, Aomine khinh thường:
"Hừ. Nếu vậy tớ cũng sẽ góp chút sức lực."
"Không có vấn đề gì." Thiếu nữ tự tin cười: "Đã lâu rồi ha."
Về phía Seirin...
"Anh định khi nào thì về?"
"Năm đó, thực vui vẻ đâu."
"Alice, tớ nữa!"
"Cũng không biết Kotaro ra sao." Cô nghiền ngẫm: "Cậu ta rất có tài."
Seirin: F***.
Sáng hôm sau, Seirin chúng lại tiếp tục lên núi huấn luyện.
phân biệt đối xử?! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô nhìn bóng lưng của hắn dần biến mất, thấp giọng cười khẽ.
Cuối cùng dưới d·â·m uy của hai người, Kazuha đau đầu đồng ý.
Yu: tỷ tâm trạng không tốt.
Chương 34: Leo núi
"Lão tử mạnh nhất đội, lão tử ăn nhiều hơn."
Kuroko: hảo hạnh phúc, cùng Kazuha tung hint
"Kazuha."
Touou: "..."
Akashi: nhà ngươi.
Kuroko dùng ánh mắt tối nghĩa nhìn Aomine, cuối cùng trầm mặc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Akashi Aomine Midorima:...
"Ừm. Thư giãn chút đi, đừng quá buộc chặt bản thân."
Nhìn cảnh này cô nhịn không được cười ra tiếng. Bị tiếng cười hấp dẫn, Kuroko ngậm lát chanh trong miệng, hàm hồ:
...
"Ừ." Kuroko hồi tưởng lại lúc các thành viên trong CLB của cô cùng nhau tập luyện và hợp túc, cười đến ôn nhu.
Kazuha quay đầu nhìn vẻ thèm khát của Seirin chúng khi nghe đến chanh yểm và nhớ đến sáu hộp chanh của mình, lặng thinh nhìn Midorima.
Shutoku: "A?"
"Tôi cũng vào ngâm nước một chút."
"Được thôi." Cô cong môi cười rộ lên: "Này có gì khó."
Kazuha: Thi xem ai ném cú ba điểm nhiều hơn?
"Kazuha?"
Ngạo kiều thật xấu hổ.
Aomine: nói tốt hôn Kazuha đâu?
"Ừm, chỉ là có chút hoài niệm..."
Akashi:...
Yu: Ha hả. Ai nói?
"Tốt."
Aomine hưng phấn nói, mà điều này cũng gợi lên hứng thú của cô:
Akashi Aomine Midorima:
Đồng tính...sao?
"Vật may mắn lần này là chanh yểm, cho nên..."
"Này Kazuha, có gì ăn được không?"
Midorima đỏ hết mặt, đọc được hàm ý trong mắt cô: Mẹ nó thật sự thừa được?!
Yu: ha hả. Ai khoá tài khoản của tỷ.
Yu: đừng mơ!
Kagami và Midorima ở phía sau nhất tề hừ lạnh, ánh mắt khinh thường chiếu về phía Aomine.
Kazuha và Michimaru cũng không tâm sự được lâu. Rốt cuộc là nhắc tới vấn đề nhạy cảm hắn không trả lời. Mà Kazuha lại cho rằng cô trêu chọc quá mức nên cũng không nói gì.
"Tớ cũng muốn thi đấu." Kuroko ở một bên nỗ lực xoát tồn tại cảm.
Có phải con gái thật không? Hán muội tử??
Shutoku: "Mẹ nó nằm mơ!"
"Lần sau cậu làm kem đi..? Đã lâu rồi không được ăn."
Kagami: một mình em cô đơn đêm vắng ngắm sao trời đêm nay..
Akashi: nói tốt đất diễn đâu?
"Chẳng có gì đáng ghê tởm." Cô đứng dậy vỗ vai hắn: "Dù sao anh cũng không phải đồng tính. Mà nếu đồng tính cũng không sao, em không ghét bỏ. Nếu như có ai bắt nạt anh không phải còn có em sao? Em cũng đâu phải khuê các, đánh đấm rất giỏi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một mảnh hài hoà.
"Tớ cũng không biết."
Midorima và Aomine thấy vẻ mặt há hốc của họ, nâng nâng kính cười khinh thường. Bỗng chốc đồng thời ăn ý nghĩ: Đồ nhà quê.
Bên Shutoku, Midorima nâng kính:
Kazuha: Thi chuyền bóng?
Kazuha tất nhiên sẽ không lười biếng. Vừa chỉ đạo cô cũng tập luyện theo. Thấy cô tinh thần sáng láng chạy lên núi dễ như ăn cháo, mọi người bỗng có cảm giác không giống thật.
"Chỉ có thứ này...mọi người dùng tạm."
Chút lòng thành.
"Thực có lỗi, hôm nay tôi phải tẫn nhân sự đãi thiên mệnh."
Đến lúc chạy đến đỉnh núi cả đám đã thở hồng hộc. Kazuha chọn một chỗ râm mát cho cả ba đội cùng ngồi xuống nghỉ ngơi, sau đó mới đem chia cho mỗi đội hai hộp chanh yểm:
"Kazuha, trở về one on one đi."
Kazuha làm huấn luyện viên quen, chút tiểu xảo ấy chẳng là gì. Vì thế trực tiếp dựa theo những cuộc huấn luyện trước, cô cho bọn họ chạy lên núi rồi trở về.
____
(Quái, hint ở đâu?)
Michimaru bị lời nói của cô chọc cười, tâm trạng cũng tốt lên không ít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Yu: ân ân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.